[Xuyên Nhanh] Hệ Thống Lưu Manh
Chương 7: Thu Phục Nam Thần Vườn Trường (7)
hương ly
04/01/2021
Vừa ngay lúc này thì tiếng chuông báo vào học reo lên, mọi việc nhanh chóng gác lại một bên..
Cô không khỏi nản chí số phận do bàn tay vàng của nữ chủ...quá là bao che khuyết điểm nha!!!
Không phục chút nào!!
\[ Mỗi người mỗi số, số cô đầy đủ vật chất thì người khác sẽ đầy đủ may mắn thế thôi! \]
" Vật chất tạm bợ nào phải là của ta?"
\[ Nhưng cô được hưởng dưới ủy thác của nguyên chủ nên cũng tính là của cô nha..\]
"..." Nó bắt đầu học mình giảng triết lý nhân sinh rồi?
Hzzz..
Thành tích lớp chọn mà nên không còn gì để bàn, không ai quá tệ cả...nên việc học tập chỉ có năng cao mà không thiết cơ bản, nhiều lúc cũng làm con người ta bất lực nha!
Cuộc đời học sinh cấp 3 quanh quẩn lại cũng chỉ có học hành, nói gì yêu đương thanh xuân đơn thuần gì chứ? Thời gian đâu? Bởi ta quyết làm học sinh mẫu mực không yêu đương !
Hệ thống khinh bỉ suy nghĩ tàn tật của kí chủ, để nó chóng mắt lên coi được bao lâu!
\-\-\-\- \-\-\-
Sau bao nhiêu trông đợi của thành phần lười biếng là cô, Tuyết Ly quyết định về nhà ngủ bỏ mặc ý chí quyết tâm học hành khi nãy..
\[...\] cạn lời
\[ Kí chủ không xé mặt nữ chủ nữa à?\]
" Thời cơ chưa tới, xé cũng không ra "
\[...\] Tự nhiên tội nghiệp cho kí chủ..
Bất lực trước cuộc đời!!
...
Cô vừa định bước ra khỏi cổng trường liền bị một bàn tay kéo lại, nhém xíu theo bản năng cô đã cho người đó một cức, cô ghét nhất là đụng chạm nha!
Quay qua quay lại..ố ô là nam chủ nha..
Ánh mắt cô khẽ biến, hơi thở này không phải là muốn đánh nhau chứ ?
\[…\]Vì cô bị mù nam nhân nên dùng cách của chó để phân biệt tốt xấu à?
"..." Cô nghe được hết nha hệ thống chết tiệt kia!!!
Giật vội bàn tay đang bị nắm của mình, thái độ lười nhác lên tiếng
\- Chuyện gì?
Thiên Phong chưa thoát khỏi kinh ngạc với hành động của cô, bình thường cô ấy thích bám lấy hắn mà bây giờ anh chạm có một cái sao lại tỏ thái độ thế chứ?
Thật khiến người ta phiền lòng sinh ra áy náy ... là hắn có lỗi với cô đi!
\[ Hảo cảm nam chủ với kí chủ tăng 15, bây giờ là 35\]
\- Tôi xin lỗi.. vì đã hiểu lầm cậu!
Giọng trầm nhỏ cất lên của chàng trai trước mặt khiến cô không khỏi cười..
Không sao nha nhỏ tuổi là còn dễ dạy nha..tỷ tỷ ta đây sẽ bồi dưỡng ngươi từ từ thành nam nhân tốt có ích cho xã hội!
\[...\] Kí chủ nhà nó là lão bà nguy hiểm nhất cái xã hội này mà đòi bồi dưỡng ai chứ ?
...
"..."
Cô không khỏi nản chí số phận do bàn tay vàng của nữ chủ...quá là bao che khuyết điểm nha!!!
Không phục chút nào!!
\[ Mỗi người mỗi số, số cô đầy đủ vật chất thì người khác sẽ đầy đủ may mắn thế thôi! \]
" Vật chất tạm bợ nào phải là của ta?"
\[ Nhưng cô được hưởng dưới ủy thác của nguyên chủ nên cũng tính là của cô nha..\]
"..." Nó bắt đầu học mình giảng triết lý nhân sinh rồi?
Hzzz..
Thành tích lớp chọn mà nên không còn gì để bàn, không ai quá tệ cả...nên việc học tập chỉ có năng cao mà không thiết cơ bản, nhiều lúc cũng làm con người ta bất lực nha!
Cuộc đời học sinh cấp 3 quanh quẩn lại cũng chỉ có học hành, nói gì yêu đương thanh xuân đơn thuần gì chứ? Thời gian đâu? Bởi ta quyết làm học sinh mẫu mực không yêu đương !
Hệ thống khinh bỉ suy nghĩ tàn tật của kí chủ, để nó chóng mắt lên coi được bao lâu!
\-\-\-\- \-\-\-
Sau bao nhiêu trông đợi của thành phần lười biếng là cô, Tuyết Ly quyết định về nhà ngủ bỏ mặc ý chí quyết tâm học hành khi nãy..
\[...\] cạn lời
\[ Kí chủ không xé mặt nữ chủ nữa à?\]
" Thời cơ chưa tới, xé cũng không ra "
\[...\] Tự nhiên tội nghiệp cho kí chủ..
Bất lực trước cuộc đời!!
...
Cô vừa định bước ra khỏi cổng trường liền bị một bàn tay kéo lại, nhém xíu theo bản năng cô đã cho người đó một cức, cô ghét nhất là đụng chạm nha!
Quay qua quay lại..ố ô là nam chủ nha..
Ánh mắt cô khẽ biến, hơi thở này không phải là muốn đánh nhau chứ ?
\[…\]Vì cô bị mù nam nhân nên dùng cách của chó để phân biệt tốt xấu à?
"..." Cô nghe được hết nha hệ thống chết tiệt kia!!!
Giật vội bàn tay đang bị nắm của mình, thái độ lười nhác lên tiếng
\- Chuyện gì?
Thiên Phong chưa thoát khỏi kinh ngạc với hành động của cô, bình thường cô ấy thích bám lấy hắn mà bây giờ anh chạm có một cái sao lại tỏ thái độ thế chứ?
Thật khiến người ta phiền lòng sinh ra áy náy ... là hắn có lỗi với cô đi!
\[ Hảo cảm nam chủ với kí chủ tăng 15, bây giờ là 35\]
\- Tôi xin lỗi.. vì đã hiểu lầm cậu!
Giọng trầm nhỏ cất lên của chàng trai trước mặt khiến cô không khỏi cười..
Không sao nha nhỏ tuổi là còn dễ dạy nha..tỷ tỷ ta đây sẽ bồi dưỡng ngươi từ từ thành nam nhân tốt có ích cho xã hội!
\[...\] Kí chủ nhà nó là lão bà nguy hiểm nhất cái xã hội này mà đòi bồi dưỡng ai chứ ?
...
"..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.