[ Xuyên Nhanh ] Hệ Thống Tâm Nguyện
Chương 120: Thế giới cổ tích kì lạ ( 6 )
Tiểu Sói ( Wili )
20/06/2021
Tựa như người đi lạc trong sa mạc nhiều ngày cuối cùng tìm thấy nguồn nước , Giai Hy vui mừng đi đến muốn hỏi thăm đường ra ngoài . Nhưng
không biết vì sao , khi càng đến gần người trước mặt , cô càng cảm thấy
có gì đó không đúng ở đây .
Sao mỹ nhân này trông cao như vậy ? Dáng ngừng cũng có chút không đúng thì phải ?
Cô ngẩng đầu nhìn mỹ nhân cao hơn mình cả cái đầu , sau đó cô liền vô thức đưa tay lên theo bản năng mà đặt lên ngực vị mỹ nhân ấy bóp mấy cái .
Vị mỹ nhân : ...
" Ngực hơi lép và cứng thì phải ? " Nghiêm túc bóp thêm mấy cái nữa , Giai Hy rốt cuộc cũng nhận ra được điểm khả nghi ở đây là gì .
Kinh hãi khi phát hiện ra sự thật , cô đưa mắt nhìn mỹ nhân trước mặt , cực kì đồng cảm mà đưa tay vỗ vai mỹ nhân .
Đúng là không có cái gì là hoàn mỹ hoàn toàn mà . Nhìn xem , ông trời ban cho người ấy được nhan sắc động lòng người , thanh âm thánh thót trong trẻo ... Nhưng rốt cuộc lại không tạo ra một cơ thể đối xứng với nhan sắc và giọng nói đó .
Dường như nhận ra được sự thương hại của Giai Hy xuất phát từ đâu , mỹ nhân gạt tay cô khỏi vai mình , giọng nói không khỏi tăng vài phần ngữ điệu giận dữ .
" Ta là con trai nên không cần cảm thấy thương tiếc đâu . "
" Ta hiểu mà , ngươi hẳn rất ... ngươi vừa nói gì cơ ? " Cô còn đang định an ủi thì bỗng dừng lại , não bộ rơi vào trạng thái download .
" TA NÓI RẰNG TA LÀ CON TRAI . " Vị mỹ nhân nhấn mạnh từng chữ một như thể sợ cô không hiểu được .
" Con trai sao ? Không thể nào , rõ ràng xinh đẹp như vậy mà , chắc chắn là mình nghe nhầm rồi . " Cô không tin vào tai mình , thậm chí còn tự bịa lí do rằng những gì mình nghe chỉ là tưởng tượng .
" Con trai thì không được xinh đẹp à . Hay giờ để ta cởi đồ ra cho ngươi kiểm chứng rõ giới tính . " Vừa nói xong , " vị mỹ nhân " thực sự dự định cởi đồ của mình ra .
" Đừng, đừng ,đừng , ta tin , ta tin . " Giai Hy vội xua tay đồng thời ngăn chặn hành động cởi đồ kia .
Dừng lại động tác , " mỹ nhân " hừ lạnh chỉnh trang lại đồ trên người sau đó nhặt giỏi trái cây bên dưới đất lên định bỏ đi .
" Khoan đã ... " Giai Hy đưa tay níu lấy tay áo .
" Còn có việc gì nữa ? " Ngữ khí lạnh lùng xen lẫn sự khó chịu trong đó .
" Ta muốn tìm đường ra khỏi đây , không biết ngươi có biết đường không ? "
" Ta không chỉ đường cho người không quen biết . "
" Cũng nói chuyện được một lúc rồi . Sao lai nói là không quen biết . "
" Không biết tên , không biết tuổi , không biết nơi ở , nơi ngươi sắp đến thì chính là không quen biết . "
Logic thần kì gì đây ?
Xung quanh Giai Hy đầy dấu chấm hỏi bay bay , nhưng để có thể thoát khỏi khu rừng này cô chỉ có thể khai báo từng việc một .
" Ta tên Giai ... "
[ Ký chủ , người phải khai báo thông tin của linh hồn ủy thác . ]
" Ta tên Lurina , tuổi thì ... chắc cũng cao lắm rồi , nơi sinh sống nằm trong khu rừng phía đông bắc của lục địa , nơi sắp đến là bữa tiệc sắp tổ chức của hoàng gia . " Cô thành thật liệt kê lại những thông tin mình có được cho " vị mỹ nhân " nghe .
" Nếu đã sống trong rừng thì sao ngươi lại đi lạc ở đây được . " " Mỹ nhân " nghi hoặc nhìn cô .
" Chắc tại ... khung cảnh khác nhau đi . " Giai Hy ấp úng trả lời .
Mẹ kiếp , người sông trong rừng là linh hồn ủy thác , không phải ta , ta có biết cái cóc khô gì đâu .
Mặc dù lời bào chữa của cô có rất nhiều lỗ hổng nhưng " vị mỹ nhân " vẫn tận tình hướng dẫn cô cách ra khỏi khu rừng này .
" ... Cứ đi theo con đường ấy là ra được ngoài rồi . "
" Vậy thôi ta đi đây nha . Cảm ơn ngươi . " Giai Hy leo lên ngươi , không quen cảm ơn người chỉ đường cho mình .
" Khoan đã , cầm lấy , đây là quà gặp mặt lần đầu . Mà đúng rồi , ta tên Bạch Tuyết , rất mong được gặp lại . " Bạch Tuyết ném một trái táo về phía cô rồi sau đó cũng rời đi . Tiến sâu vào trong bóng tối hắc ám của khu rừng .
Cầm quả táo đỏ mọng trong tay , cô không suy nghĩ nhiều mà đưa lên miệng gặm một miếng thật to rồi thúc ngựa rồi đi theo on đường đã được chỉ dẫn .
Bạch Tuyết đi sâu vào trong rừng , đợi đến khi cảm thấy an toàn rồi liền mất hình tượng mà cười lớn .
- Hahaha \, thấy sao \, ta có phải rất thông minh không . Chỉ cần một chiêu liền đã có thể hẹn đối tượng công lược lần sau gặp mặt mà .
[ Ừm , giỏi . ] Cũng không biết lần này có công lược thành công không nữa . Chứ mấy lần trước độ hảo cảm cao nhất cũng chỉ có - 75 thôi .
- Mi có cần hời hợt thế không . Mấy nhiệm vụ trước thất bại chẳng qua là ta chưa nghiêm túc thôi . Vậy nên lần này chắc chắn sẽ thành công \, đảm bảo thu thập đủ 100 điểm hảo cảm .
[ Vậy kí chủ cố lên . ] 002 tung mấy biểu tượng hoa lá tung bay liền biệt tăm tung tích luôn .
[ ... ] Nó không rảnh mà bàn luận cùng kí chủ đầu óc có vấn đề đâu .
Sao mỹ nhân này trông cao như vậy ? Dáng ngừng cũng có chút không đúng thì phải ?
Cô ngẩng đầu nhìn mỹ nhân cao hơn mình cả cái đầu , sau đó cô liền vô thức đưa tay lên theo bản năng mà đặt lên ngực vị mỹ nhân ấy bóp mấy cái .
Vị mỹ nhân : ...
" Ngực hơi lép và cứng thì phải ? " Nghiêm túc bóp thêm mấy cái nữa , Giai Hy rốt cuộc cũng nhận ra được điểm khả nghi ở đây là gì .
Kinh hãi khi phát hiện ra sự thật , cô đưa mắt nhìn mỹ nhân trước mặt , cực kì đồng cảm mà đưa tay vỗ vai mỹ nhân .
Đúng là không có cái gì là hoàn mỹ hoàn toàn mà . Nhìn xem , ông trời ban cho người ấy được nhan sắc động lòng người , thanh âm thánh thót trong trẻo ... Nhưng rốt cuộc lại không tạo ra một cơ thể đối xứng với nhan sắc và giọng nói đó .
Dường như nhận ra được sự thương hại của Giai Hy xuất phát từ đâu , mỹ nhân gạt tay cô khỏi vai mình , giọng nói không khỏi tăng vài phần ngữ điệu giận dữ .
" Ta là con trai nên không cần cảm thấy thương tiếc đâu . "
" Ta hiểu mà , ngươi hẳn rất ... ngươi vừa nói gì cơ ? " Cô còn đang định an ủi thì bỗng dừng lại , não bộ rơi vào trạng thái download .
" TA NÓI RẰNG TA LÀ CON TRAI . " Vị mỹ nhân nhấn mạnh từng chữ một như thể sợ cô không hiểu được .
" Con trai sao ? Không thể nào , rõ ràng xinh đẹp như vậy mà , chắc chắn là mình nghe nhầm rồi . " Cô không tin vào tai mình , thậm chí còn tự bịa lí do rằng những gì mình nghe chỉ là tưởng tượng .
" Con trai thì không được xinh đẹp à . Hay giờ để ta cởi đồ ra cho ngươi kiểm chứng rõ giới tính . " Vừa nói xong , " vị mỹ nhân " thực sự dự định cởi đồ của mình ra .
" Đừng, đừng ,đừng , ta tin , ta tin . " Giai Hy vội xua tay đồng thời ngăn chặn hành động cởi đồ kia .
Dừng lại động tác , " mỹ nhân " hừ lạnh chỉnh trang lại đồ trên người sau đó nhặt giỏi trái cây bên dưới đất lên định bỏ đi .
" Khoan đã ... " Giai Hy đưa tay níu lấy tay áo .
" Còn có việc gì nữa ? " Ngữ khí lạnh lùng xen lẫn sự khó chịu trong đó .
" Ta muốn tìm đường ra khỏi đây , không biết ngươi có biết đường không ? "
" Ta không chỉ đường cho người không quen biết . "
" Cũng nói chuyện được một lúc rồi . Sao lai nói là không quen biết . "
" Không biết tên , không biết tuổi , không biết nơi ở , nơi ngươi sắp đến thì chính là không quen biết . "
Logic thần kì gì đây ?
Xung quanh Giai Hy đầy dấu chấm hỏi bay bay , nhưng để có thể thoát khỏi khu rừng này cô chỉ có thể khai báo từng việc một .
" Ta tên Giai ... "
[ Ký chủ , người phải khai báo thông tin của linh hồn ủy thác . ]
" Ta tên Lurina , tuổi thì ... chắc cũng cao lắm rồi , nơi sinh sống nằm trong khu rừng phía đông bắc của lục địa , nơi sắp đến là bữa tiệc sắp tổ chức của hoàng gia . " Cô thành thật liệt kê lại những thông tin mình có được cho " vị mỹ nhân " nghe .
" Nếu đã sống trong rừng thì sao ngươi lại đi lạc ở đây được . " " Mỹ nhân " nghi hoặc nhìn cô .
" Chắc tại ... khung cảnh khác nhau đi . " Giai Hy ấp úng trả lời .
Mẹ kiếp , người sông trong rừng là linh hồn ủy thác , không phải ta , ta có biết cái cóc khô gì đâu .
Mặc dù lời bào chữa của cô có rất nhiều lỗ hổng nhưng " vị mỹ nhân " vẫn tận tình hướng dẫn cô cách ra khỏi khu rừng này .
" ... Cứ đi theo con đường ấy là ra được ngoài rồi . "
" Vậy thôi ta đi đây nha . Cảm ơn ngươi . " Giai Hy leo lên ngươi , không quen cảm ơn người chỉ đường cho mình .
" Khoan đã , cầm lấy , đây là quà gặp mặt lần đầu . Mà đúng rồi , ta tên Bạch Tuyết , rất mong được gặp lại . " Bạch Tuyết ném một trái táo về phía cô rồi sau đó cũng rời đi . Tiến sâu vào trong bóng tối hắc ám của khu rừng .
Cầm quả táo đỏ mọng trong tay , cô không suy nghĩ nhiều mà đưa lên miệng gặm một miếng thật to rồi thúc ngựa rồi đi theo on đường đã được chỉ dẫn .
Bạch Tuyết đi sâu vào trong rừng , đợi đến khi cảm thấy an toàn rồi liền mất hình tượng mà cười lớn .
- Hahaha \, thấy sao \, ta có phải rất thông minh không . Chỉ cần một chiêu liền đã có thể hẹn đối tượng công lược lần sau gặp mặt mà .
[ Ừm , giỏi . ] Cũng không biết lần này có công lược thành công không nữa . Chứ mấy lần trước độ hảo cảm cao nhất cũng chỉ có - 75 thôi .
- Mi có cần hời hợt thế không . Mấy nhiệm vụ trước thất bại chẳng qua là ta chưa nghiêm túc thôi . Vậy nên lần này chắc chắn sẽ thành công \, đảm bảo thu thập đủ 100 điểm hảo cảm .
[ Vậy kí chủ cố lên . ] 002 tung mấy biểu tượng hoa lá tung bay liền biệt tăm tung tích luôn .
[ ... ] Nó không rảnh mà bàn luận cùng kí chủ đầu óc có vấn đề đâu .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.