Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy Tôi
Chương 203
Linh Miêu
08/02/2023
Tống Thiên Thiên lập tức sững sờ.
Trước nay cô ta chưa từng gặp được một kẻ không biết xấu hổ như vậy.
Quả là gặp được đối thủ.
"Tôi... đương nhiên coi cô như bạn bè rồi."
Tống Thiên Thiên cười khan, chợt lại lên tiếng: "Mấy người trên mạng đều bịa đặt vô căn cứ, tôi với họ đều là bạn bè thôi."
Đường Tuế vừa nghe vậy lại gật đầu.
Trong lòng Tống Thiên Thiên tràn ngập tức giận.
"Đương nhiên tôi không tin rồi! Chuyện của tôi, tôi còn không rõ sao?"
Vừa dứt lời, Tống Thiên Thiên liền cảm thấy cô ta đang tự bê đá đập chân mình.
Cô ta cắn chặt răng, ngón tay cũng chợt siết chặt lại.
Đường Tuế chết tiệt này.
Đúng là nhanh mồm nhanh miệng.
"Tuế Tuế, được rồi, chúng ta đều không cần để ý mấy tin tức lung tung lộn xộn trên mạng."
Tống Thiên Thiên kéo ống tay áo Đường Tuế, ngượng ngùng cười.
Đúng lúc này, đạo diễn Khang Bình đi tới.
Nhìn đám người bọn họ đều vây quanh một chỗ thì nở nụ cười, tầm mắt như có như không quét qua người Đường Tuế.
Đây chính là cô gái Lục Cảnh Ngôn nhờ bà chăm sóc cẩn thận.
Nhìn xem, có rất người yêu thích đây này.
"Vâng, đạo diễn."
Tống Thiên Thiên mỉm cười chào.
Những người còn lại cũng đồng loạt nhìn về phía Khang Bình.
Khang bình vỗ tay, trợ lý bên cạnh nhanh chóng lấy một thùng carton tới.
"Vẫn giống trước, mỗi người chọn một số, dựa vào vận may."
Vừa nghe Khang Bình nói vậy, Lưu Chấn Đông lập tức cười ha ha, ra hiệu với Tống Thiên Thiên.
“Nói về vận may thì nhất định Thiên Thiên tốt hơn.”
Long Hạo nhún vai: "Dù sao tôi cũng là người Châu Phi, mọi người cứ chọn đi, còn lại để tôi là được."
"Từ từ đã, đạo diễn, cô nói trước xem, chọn cái này... Chọn xong rồi thì làm gì, đưa nhiệm vụ hay đưa chúng tôi chỗ ở."
La Chí Nam nhanh chóng hỏi.
"Mọi người chọn trước đi đã."
Khang Bình không trực tiếp trả lời, chỉ mỉm cười, ý bảo bọn họ rút thăm trước.
Đường Tuế đứng một bên, nhìn mấy người họ nói đùa.
Bỗng nhiên, cô nghe được một âm thanh máy móc.
"Nhiệm vụ, để Đường Tuế rút thăm đầu tiên, phần thưởng là sức lực vô hạn trong một ngày."
Khi Đường Tuế đang cảm thấy kỳ lạ, Tống Thiên Thiên đứng một bên vội vui vẻ kéo Đường Tuế, đi tới trước hộp carton.
"Tuế Tuế, cô bốc trước đi."
Đường Tuế nhìn vẻ mặt tươi cười chân thành không chờ nổi của Tống Thiên Thiên.
Trong lòng cũng hiểu ra.
Âm thanh vừa rồi cô nghe được là hệ thống của Tống Thiên Thiên giao nhiệm vụ cho cô ta.
"Tôi vừa tới đã phá vỡ truyền thống của các cô cũng không tốt lắm, hơn nữa, các tiền bối còn chưa bốc thăm mà tôi đã bốc trước, không tốt đâu."
Đường Tuế lắc đầu, khước từ.
Hà Vân Tường nhìn Đường Tuế không vừa mắt, lúc này thấy Tống Thiên Thiên còn nhường nhịn, anh ta lập tức nói.
"Thiên Thiên, em làm gì thế, bình thường đều là em lên trước, em cứ bốc đi."
Trước đây Hà Vân Tường giúp đỡ, Tống Thiên Thiên sẽ rất vui vẻ, nhưng bây giờ Hà Vân Tường như vậy, hoàn toàn cản trở cô ta chứ giúp được gì.
Cô ta mím môi, lắc đầu.
"Đây là lần đầu tiên Tuế Tuế tới đây mà, khó khăn lắm mới có một cô gái tới chơi với em, em phải để Tuế Tuế ở lại đây chứ."
Tống Thiên Thiên hơi sốt ruột, thúc giục Đường Tuế.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ này, cô ta có thể nhận được sức lực vô hạn, đến lúc đó, làm những việc khác sẽ tiện lợi hơn nhiều.
Trước nay cô ta chưa từng gặp được một kẻ không biết xấu hổ như vậy.
Quả là gặp được đối thủ.
"Tôi... đương nhiên coi cô như bạn bè rồi."
Tống Thiên Thiên cười khan, chợt lại lên tiếng: "Mấy người trên mạng đều bịa đặt vô căn cứ, tôi với họ đều là bạn bè thôi."
Đường Tuế vừa nghe vậy lại gật đầu.
Trong lòng Tống Thiên Thiên tràn ngập tức giận.
"Đương nhiên tôi không tin rồi! Chuyện của tôi, tôi còn không rõ sao?"
Vừa dứt lời, Tống Thiên Thiên liền cảm thấy cô ta đang tự bê đá đập chân mình.
Cô ta cắn chặt răng, ngón tay cũng chợt siết chặt lại.
Đường Tuế chết tiệt này.
Đúng là nhanh mồm nhanh miệng.
"Tuế Tuế, được rồi, chúng ta đều không cần để ý mấy tin tức lung tung lộn xộn trên mạng."
Tống Thiên Thiên kéo ống tay áo Đường Tuế, ngượng ngùng cười.
Đúng lúc này, đạo diễn Khang Bình đi tới.
Nhìn đám người bọn họ đều vây quanh một chỗ thì nở nụ cười, tầm mắt như có như không quét qua người Đường Tuế.
Đây chính là cô gái Lục Cảnh Ngôn nhờ bà chăm sóc cẩn thận.
Nhìn xem, có rất người yêu thích đây này.
"Vâng, đạo diễn."
Tống Thiên Thiên mỉm cười chào.
Những người còn lại cũng đồng loạt nhìn về phía Khang Bình.
Khang bình vỗ tay, trợ lý bên cạnh nhanh chóng lấy một thùng carton tới.
"Vẫn giống trước, mỗi người chọn một số, dựa vào vận may."
Vừa nghe Khang Bình nói vậy, Lưu Chấn Đông lập tức cười ha ha, ra hiệu với Tống Thiên Thiên.
“Nói về vận may thì nhất định Thiên Thiên tốt hơn.”
Long Hạo nhún vai: "Dù sao tôi cũng là người Châu Phi, mọi người cứ chọn đi, còn lại để tôi là được."
"Từ từ đã, đạo diễn, cô nói trước xem, chọn cái này... Chọn xong rồi thì làm gì, đưa nhiệm vụ hay đưa chúng tôi chỗ ở."
La Chí Nam nhanh chóng hỏi.
"Mọi người chọn trước đi đã."
Khang Bình không trực tiếp trả lời, chỉ mỉm cười, ý bảo bọn họ rút thăm trước.
Đường Tuế đứng một bên, nhìn mấy người họ nói đùa.
Bỗng nhiên, cô nghe được một âm thanh máy móc.
"Nhiệm vụ, để Đường Tuế rút thăm đầu tiên, phần thưởng là sức lực vô hạn trong một ngày."
Khi Đường Tuế đang cảm thấy kỳ lạ, Tống Thiên Thiên đứng một bên vội vui vẻ kéo Đường Tuế, đi tới trước hộp carton.
"Tuế Tuế, cô bốc trước đi."
Đường Tuế nhìn vẻ mặt tươi cười chân thành không chờ nổi của Tống Thiên Thiên.
Trong lòng cũng hiểu ra.
Âm thanh vừa rồi cô nghe được là hệ thống của Tống Thiên Thiên giao nhiệm vụ cho cô ta.
"Tôi vừa tới đã phá vỡ truyền thống của các cô cũng không tốt lắm, hơn nữa, các tiền bối còn chưa bốc thăm mà tôi đã bốc trước, không tốt đâu."
Đường Tuế lắc đầu, khước từ.
Hà Vân Tường nhìn Đường Tuế không vừa mắt, lúc này thấy Tống Thiên Thiên còn nhường nhịn, anh ta lập tức nói.
"Thiên Thiên, em làm gì thế, bình thường đều là em lên trước, em cứ bốc đi."
Trước đây Hà Vân Tường giúp đỡ, Tống Thiên Thiên sẽ rất vui vẻ, nhưng bây giờ Hà Vân Tường như vậy, hoàn toàn cản trở cô ta chứ giúp được gì.
Cô ta mím môi, lắc đầu.
"Đây là lần đầu tiên Tuế Tuế tới đây mà, khó khăn lắm mới có một cô gái tới chơi với em, em phải để Tuế Tuế ở lại đây chứ."
Tống Thiên Thiên hơi sốt ruột, thúc giục Đường Tuế.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ này, cô ta có thể nhận được sức lực vô hạn, đến lúc đó, làm những việc khác sẽ tiện lợi hơn nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.