Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy Tôi
Chương 320
Linh Miêu
08/02/2023
Sau đó nhẹ nhàng xoa lên trán Đường Tuế.
“Hít hà...”
Có chút kích thích.
Đường Tuế nhắm mắt lại, ngoan ngoãn ngồi không nhúc nhích.
Rốt cuộc cuộc sống thế nào mới làm cho cô ngoan ngoãn như vậy.
Ngẫm lại một lát, đáy mắt Cố Đình Uyên lại lóe sự tàn bạo.
Trước đó anh điều tra nhà họ Đường, biết được người nhà họ Đường đối xử với cô không tốt.
Nghĩ đến đó, Cố Đình Uyên nắm chặt tay Đường Tuế.
“Nếu em đau thì có thể kêu lên, không cần giả vờ không đau.”
Ánh mắt Cố Đình Uyên rất nghiêm túc.
“Hả?”
Đường Tuế ngây ra, con ngươi trong veo chợt lóe sáng lên nhìn Cố Đình Uyên.
“Dạ, em biết rồi.”
“Cố Đình Uyên, cảm ơn anh.”
Đôi mắt Đường Tuế cong lên, hệt như vầng trăng non trên bầu trời, vô cùng ngọt ngào.
“Anh đi làm trước, em ở nhà nghỉ ngơi cho tốt.”
Cố Đình Uyên nói xong thì đứng dậy vội vàng rời đi, lúc đi cũng không dám nhìn Đường Tuế thêm lần nào.
Đường Tuế cười nhìn Cố Đình Uyên đóng cửa lại.
Đường Tuế cầm bát đũa đi rửa sạch sẽ, lại nhìn xung quanh nhà một vòng.
Mảnh vỡ thủy tinh trên mặt đất đã sớm được dọn dẹp sạch sẽ, rất hiển nhiên, mỗi ngày đều có lao công đến đây quét dọn.
Đường Tuế ngáp một cái, quay về phòng mình, nằm trên giường, nhanh chóng ngủ ngon lành.
Cũng không biết ngủ bao lâu, bỗng nhiên nghe được một cuộc gọi đến.
Đường Tuế vừa nghe máy, tiếng mắng chửi như tát nước lập tức truyền tới.
“Đường Tuế, cô làm việc kiểu gì đấy? Con nuôi đúng là con nuôi, sai cô làm chút chuyện mà cũng không làm được? Hôm nay tôi tham dự tiệc từ thiện tối, lễ phục bảo cô đặt đâu? Còn stylist đã hẹn trước cho tôi đâu?”
“Thứ vô dụng, cô còn có thể làm được chuyện gì chứ?”
Đường Tuế vừa mới tỉnh ngủ, mơ màng nghe điện thoại.
Tiếng mắng chửi lập tức làm cô tỉnh ngủ.
Ha, ra là mẹ Cố.
Lúc này mà bà ta còn gọi điện thoại đến mắng mình.
Quá rõ ràng, mấy người Cố Đình Tước vẫn chưa nói rõ chuyện ly hôn với mẹ Cố.
Cô lập tức cười lạnh, sau đó cúp điện thoại, sẵn tay kéo vào danh sách đen.
Hôm nay mẹ Cố gọi cuộc điện thoại này, là để nhắc nhở Đường Tuế.
Cô cầm điện thoại, kéo tất cả những người làm mình khó chịu vào danh sách đen.
Sau khi làm xong thì tiếp tục ôm chăn ngủ!
Mà bên kia mẹ Cố lại tức giận đến mức sắc mặt biến thành màu gan heo.
Chuyện, chuyện này... Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì!
Con nhóc Đường Tuế chết tiệt kia, rốt cuộc đang làm gì?
Thế mà dám cúp điện thoại của bà ta!
Mẹ Cố nhanh chóng gọi lại, phát hiện Đường Tuế đã kéo mình vào danh sách đen.
Sắc mặt bà ta lập tức càng khó coi.
Mẹ Cố tức muốn hộc máu, ném điện thoại xuống đất.
“Sao lại thế này?”
Bà ta nhìn Cố Hoàn Ninh bên cạnh, lên tiếng chất vấn.
Cố Hoàn Ninh nghe mẹ Cố hét lên thì sợ tới mức run lên.
“Hả? Sao con biết được.”
Cố Hoàn Ninh nói xong, nhanh chóng cầm di động, bắt đầu gọi điện thoại.
“Con nhanh chóng đặt lễ phục dạ hội cho mẹ trước, bảo người ta đưa đến đây.”
Bà ta hừ lạnh một tiếng, khoanh tay trước ngực, ngồi ở bên kia.
Chờ Cố Hoàn Ninh gọi điện thoại xong trở lại.
Mẹ Cố kiêu căng ngạo mạn, vươn bàn tay trắng ra ngắm nhìn.
“Lát nữa anh trai con sẽ đến tiệc tối sao?”
“Hít hà...”
Có chút kích thích.
Đường Tuế nhắm mắt lại, ngoan ngoãn ngồi không nhúc nhích.
Rốt cuộc cuộc sống thế nào mới làm cho cô ngoan ngoãn như vậy.
Ngẫm lại một lát, đáy mắt Cố Đình Uyên lại lóe sự tàn bạo.
Trước đó anh điều tra nhà họ Đường, biết được người nhà họ Đường đối xử với cô không tốt.
Nghĩ đến đó, Cố Đình Uyên nắm chặt tay Đường Tuế.
“Nếu em đau thì có thể kêu lên, không cần giả vờ không đau.”
Ánh mắt Cố Đình Uyên rất nghiêm túc.
“Hả?”
Đường Tuế ngây ra, con ngươi trong veo chợt lóe sáng lên nhìn Cố Đình Uyên.
“Dạ, em biết rồi.”
“Cố Đình Uyên, cảm ơn anh.”
Đôi mắt Đường Tuế cong lên, hệt như vầng trăng non trên bầu trời, vô cùng ngọt ngào.
“Anh đi làm trước, em ở nhà nghỉ ngơi cho tốt.”
Cố Đình Uyên nói xong thì đứng dậy vội vàng rời đi, lúc đi cũng không dám nhìn Đường Tuế thêm lần nào.
Đường Tuế cười nhìn Cố Đình Uyên đóng cửa lại.
Đường Tuế cầm bát đũa đi rửa sạch sẽ, lại nhìn xung quanh nhà một vòng.
Mảnh vỡ thủy tinh trên mặt đất đã sớm được dọn dẹp sạch sẽ, rất hiển nhiên, mỗi ngày đều có lao công đến đây quét dọn.
Đường Tuế ngáp một cái, quay về phòng mình, nằm trên giường, nhanh chóng ngủ ngon lành.
Cũng không biết ngủ bao lâu, bỗng nhiên nghe được một cuộc gọi đến.
Đường Tuế vừa nghe máy, tiếng mắng chửi như tát nước lập tức truyền tới.
“Đường Tuế, cô làm việc kiểu gì đấy? Con nuôi đúng là con nuôi, sai cô làm chút chuyện mà cũng không làm được? Hôm nay tôi tham dự tiệc từ thiện tối, lễ phục bảo cô đặt đâu? Còn stylist đã hẹn trước cho tôi đâu?”
“Thứ vô dụng, cô còn có thể làm được chuyện gì chứ?”
Đường Tuế vừa mới tỉnh ngủ, mơ màng nghe điện thoại.
Tiếng mắng chửi lập tức làm cô tỉnh ngủ.
Ha, ra là mẹ Cố.
Lúc này mà bà ta còn gọi điện thoại đến mắng mình.
Quá rõ ràng, mấy người Cố Đình Tước vẫn chưa nói rõ chuyện ly hôn với mẹ Cố.
Cô lập tức cười lạnh, sau đó cúp điện thoại, sẵn tay kéo vào danh sách đen.
Hôm nay mẹ Cố gọi cuộc điện thoại này, là để nhắc nhở Đường Tuế.
Cô cầm điện thoại, kéo tất cả những người làm mình khó chịu vào danh sách đen.
Sau khi làm xong thì tiếp tục ôm chăn ngủ!
Mà bên kia mẹ Cố lại tức giận đến mức sắc mặt biến thành màu gan heo.
Chuyện, chuyện này... Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì!
Con nhóc Đường Tuế chết tiệt kia, rốt cuộc đang làm gì?
Thế mà dám cúp điện thoại của bà ta!
Mẹ Cố nhanh chóng gọi lại, phát hiện Đường Tuế đã kéo mình vào danh sách đen.
Sắc mặt bà ta lập tức càng khó coi.
Mẹ Cố tức muốn hộc máu, ném điện thoại xuống đất.
“Sao lại thế này?”
Bà ta nhìn Cố Hoàn Ninh bên cạnh, lên tiếng chất vấn.
Cố Hoàn Ninh nghe mẹ Cố hét lên thì sợ tới mức run lên.
“Hả? Sao con biết được.”
Cố Hoàn Ninh nói xong, nhanh chóng cầm di động, bắt đầu gọi điện thoại.
“Con nhanh chóng đặt lễ phục dạ hội cho mẹ trước, bảo người ta đưa đến đây.”
Bà ta hừ lạnh một tiếng, khoanh tay trước ngực, ngồi ở bên kia.
Chờ Cố Hoàn Ninh gọi điện thoại xong trở lại.
Mẹ Cố kiêu căng ngạo mạn, vươn bàn tay trắng ra ngắm nhìn.
“Lát nữa anh trai con sẽ đến tiệc tối sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.