Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy Tôi
Chương 334
Linh Miêu
08/02/2023
"Sao chỉ mắng phụ nữ thế? Không ai thấy Cố Đình Tước cũng chả phải loại tốt đẹp gì à, không thích người ta thì hoàn toàn có thể không cưới về mà!"
Thì ra tối qua lại có người đăng video Đường Tuế mắng nhà bọn họ lên mạng.
Đường Tuế mắng đến nỗi đám người bọn họ á khẩu không trả lời được.
Cứ nhìn khí thế này là đủ để biết lời Đường Tuế là thật.
"Tôi đứng về phía Đường Tuế, gặp tra nam tiện nữ, nhất định phải xách quần chạy!"
"Đúng đúng đúng, hơn nữa tôi thấy Đường Tuế siêu cấp may mắn luôn, có phải người lương thiện đều sẽ may mắn không nhỉ!"
"Này, tôi phát hiện hot search trước đó là hai người họ cùng đi ăn mực nướng đấy!" Nói xong còn thả hình chụp kia.
"Uầy, đúng là tình yêu thần tiên."
"Ánh mắt cưng chiều này, tôi tin tưởng vào tình yêu, ok?"
"Khoan khoan, tôi phải đi mua một phần mực trước đã, ăn cùng đồ cùng cửa hàng với tỷ phú, khoảng cách giữa tôi và tỷ phú đã gần thêm một bước."
"Ha ha ha, tôi cũng đi, dù sao cũng có định vị này, còn cách nhà tôi khá gần."
"Tôi cảm thấy, đây là thứ tương đồng duy nhất tôi có thể mua được, cười chết."
Bỗng nhiên, hướng gió trên weibo đảo ngược.
Tất cả tin tức đều xoay quanh việc đi ăn mực nướng, hâm mộ tình yêu thần tiên.
Chờ đến lúc Đường Tuế tỉnh giấc rời giường đã vào giữa trưa, chuyện này đã hạ màn.
Đường Tuế dụi dụi đôi mắt còn ngái ngủ, bước ra khỏi phòng.
Vừa mới ra ngoài liền ngửi thấy mùi khét trong không khí.
Cô hít hít mũi, vẻ mặt vô cùng khó hiểu nhìn Cố Đình Uyên đang xem tài liệu.
"Cố Đình Uyên, anh có ngửi thấy mùi gì là lạ trong nhà không?"
Bàn tay đang nắm tập tài liệu của Cố Đình Uyên hơi khựng lại: "Làm gì có."
"Còn nữa." Ngay sau đó Cố Đình Uyên lại ngẩng đầu, nhìn về phía Đường Tuế: "Em gọi anh là gì?"
"Ông xã.". Đọc t????u????ện ha???? tại [ T ????Umt????u????ện.vn ]
Đường Tuế cười hì hì, cả cơ thể mềm mại rúc vào đầu vai Cố Đình Uyên.
Đường Tuế sờ bụng mình, dùng ánh mắt đáng thương nhìn Cố Đình Uyên.
"Anh bảo Giang Hạo mua đồ ăn tới."
Đang nói chuyện thì cửa bị mở ra.
Trợ lý Giang vào nhà, còn chưa ngẩng đầu đã bắt đầu nói chuyện.
"Ông chủ, tôi mua đồ ăn ở Tinh Nhã Hiên, đoàn rằng bà chủ sẽ thích, còn có nồi anh bảo tôi mua tôi cũng mua tới rồi đây, đảm bảo giống nhau như đúc."
Vừa dứt lời, trợ lý Giang lập tức đối diện với một ánh mắt sắc bén.
Anh ta lập tức dại ra tại chỗ, ách, hình như anh ta đã nói gì đó không nên nói rồi thì phải.
"Tôi để đồ trên bàn, không có việc gì thì tôi đi trước đây."
Trợ lý Giang cười gượng, đặt đồ xuống, ủ rũ rời đi.
Sắc mặt Cố Đình Uyên bình tĩnh nhưng lại không trả lời.
Đường Tuế thấy vẻ mặt này của anh, thật ra đã đoán được.
"Có phải anh muốn nấu ăn cho em! Sau đó làm nó cháy rụi luôn không?"
Đường Tuế hỏi, nụ cười trên mặt không kiềm chế được.
"Xấu xa, rõ ràng đoán được rồi còn cười anh."
Cố Đình Uyên ôm cô vào lòng, hôn lên cổ cô một cái.
Đường Tuế bị anh hôn, cảm thấy nhột, nên trốn ra sau.
Thì ra tối qua lại có người đăng video Đường Tuế mắng nhà bọn họ lên mạng.
Đường Tuế mắng đến nỗi đám người bọn họ á khẩu không trả lời được.
Cứ nhìn khí thế này là đủ để biết lời Đường Tuế là thật.
"Tôi đứng về phía Đường Tuế, gặp tra nam tiện nữ, nhất định phải xách quần chạy!"
"Đúng đúng đúng, hơn nữa tôi thấy Đường Tuế siêu cấp may mắn luôn, có phải người lương thiện đều sẽ may mắn không nhỉ!"
"Này, tôi phát hiện hot search trước đó là hai người họ cùng đi ăn mực nướng đấy!" Nói xong còn thả hình chụp kia.
"Uầy, đúng là tình yêu thần tiên."
"Ánh mắt cưng chiều này, tôi tin tưởng vào tình yêu, ok?"
"Khoan khoan, tôi phải đi mua một phần mực trước đã, ăn cùng đồ cùng cửa hàng với tỷ phú, khoảng cách giữa tôi và tỷ phú đã gần thêm một bước."
"Ha ha ha, tôi cũng đi, dù sao cũng có định vị này, còn cách nhà tôi khá gần."
"Tôi cảm thấy, đây là thứ tương đồng duy nhất tôi có thể mua được, cười chết."
Bỗng nhiên, hướng gió trên weibo đảo ngược.
Tất cả tin tức đều xoay quanh việc đi ăn mực nướng, hâm mộ tình yêu thần tiên.
Chờ đến lúc Đường Tuế tỉnh giấc rời giường đã vào giữa trưa, chuyện này đã hạ màn.
Đường Tuế dụi dụi đôi mắt còn ngái ngủ, bước ra khỏi phòng.
Vừa mới ra ngoài liền ngửi thấy mùi khét trong không khí.
Cô hít hít mũi, vẻ mặt vô cùng khó hiểu nhìn Cố Đình Uyên đang xem tài liệu.
"Cố Đình Uyên, anh có ngửi thấy mùi gì là lạ trong nhà không?"
Bàn tay đang nắm tập tài liệu của Cố Đình Uyên hơi khựng lại: "Làm gì có."
"Còn nữa." Ngay sau đó Cố Đình Uyên lại ngẩng đầu, nhìn về phía Đường Tuế: "Em gọi anh là gì?"
"Ông xã.". Đọc t????u????ện ha???? tại [ T ????Umt????u????ện.vn ]
Đường Tuế cười hì hì, cả cơ thể mềm mại rúc vào đầu vai Cố Đình Uyên.
Đường Tuế sờ bụng mình, dùng ánh mắt đáng thương nhìn Cố Đình Uyên.
"Anh bảo Giang Hạo mua đồ ăn tới."
Đang nói chuyện thì cửa bị mở ra.
Trợ lý Giang vào nhà, còn chưa ngẩng đầu đã bắt đầu nói chuyện.
"Ông chủ, tôi mua đồ ăn ở Tinh Nhã Hiên, đoàn rằng bà chủ sẽ thích, còn có nồi anh bảo tôi mua tôi cũng mua tới rồi đây, đảm bảo giống nhau như đúc."
Vừa dứt lời, trợ lý Giang lập tức đối diện với một ánh mắt sắc bén.
Anh ta lập tức dại ra tại chỗ, ách, hình như anh ta đã nói gì đó không nên nói rồi thì phải.
"Tôi để đồ trên bàn, không có việc gì thì tôi đi trước đây."
Trợ lý Giang cười gượng, đặt đồ xuống, ủ rũ rời đi.
Sắc mặt Cố Đình Uyên bình tĩnh nhưng lại không trả lời.
Đường Tuế thấy vẻ mặt này của anh, thật ra đã đoán được.
"Có phải anh muốn nấu ăn cho em! Sau đó làm nó cháy rụi luôn không?"
Đường Tuế hỏi, nụ cười trên mặt không kiềm chế được.
"Xấu xa, rõ ràng đoán được rồi còn cười anh."
Cố Đình Uyên ôm cô vào lòng, hôn lên cổ cô một cái.
Đường Tuế bị anh hôn, cảm thấy nhột, nên trốn ra sau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.