Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy Tôi
Chương 342
Linh Miêu
08/02/2023
Nhà họ Cố xảy ra biến hóa nghiêng trời.
Cộng thêm, bà ta có thủ đoạn chăm sóc trẻ con nên ba Cố hi vọng bà ta có thể chăm sóc Cố Đình Uyên.
Vậy nên mới chịu.
Ai ngờ, Mẹ Cố lại là người độc ác đến cùng cực như vậy.
Ánh mắt nhìn hai anh em Cố Đình Tước vốn trìu mến nhanh bóng biến mất.
Ba Cố trực tiếp chuyển giao toàn bộ cổ phần công ty cho Cố Đình Uyên, phần lớn bất động sản các loại cũng giao cho Cố Đình Uyên.
Chỉ phân cho Cố Đình Tước và Cố Hoàn Ninh một phần nhỏ.
Lo liệu mọi chuyện xong, ba Cố cũng không muốn ở lại chỗ này nữa, nhanh chóng thu dọn đồ đạc, rời khỏi Bắc Kinh.
Trần ai lạc định.
Đường Tuế vẫn trước sau như một, mỗi trưa đều đưa cơm cho Cố Đình Uyên.
Blog ẩm thực làm cơm đưa trưa cho ông xã cũng thu hút hơn 10 triệu fan.
Chẳng qua, cuối cùng vì một vài lý do nhỏ, chuyện cô là vợ Cố Đình Uyên bị tuồn ra ngoài.
Đương nhiên, những chuyện này đều là sau này.
Cố Đình Uyên trước đây là kẻ cuồng công việc, nhưng hiện tại mỗi ngày đều tan làm đúng giờ.
Ngoan ngoãn về nhà, làm cơm tối với vợ.
Cố Đình Uyên đẩy cửa ra, liền ngửi được mùi thơm khắp nhà.
“Vợ ơi, vợ đang làm món ngon gì thế.”
Cố Đình Uyên đi đến trước mặt Đường Tuế, vừa gặp đã ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của cô, hôn lên tai cô một cái.
“Khai tây nấu thịt bò nạm anh thích nhất đó.”
Đường Tuế cười, nhấc nắp nồi lên, lộ ra mỹ thực bên trong.
“Ừm.”
Cố Đình Uyên đáp một tiếng, vẫn không buông Đường Tuế ra.
Người Đường Tuế thơm này, ôm thế này một ngày cũng được luôn.
Luân Hồi Kính: giá trị hắc hóa của Cố Đình Uyên -20, giá trị hắc hóa về 0 rồi nha.
Nghe Luân Hồi Kính nói vậy, bàn tay đang nắm thìa của Đường Tuế hơi khựng lại.
Cô nhẹ nhàng đặt muỗng canh xuống, xoay người ôm Cố Đình Uyên.
“Tuế Tuế, anh muốn có bảo bảo.”
Bỗng dưng, Cố Đình Uyên nhẹ giọng nói bên tai cô.
Cơ thể Đường Tuế hơi run lên, khuôn mặt xinh đẹp đỏ ửng.
Giọng cô nhỏ như muỗi kêu đáp một tiếng, Cố Đình Uyên lập tức bế cô lên.
Hai người đi về phòng...
Chuyện mẹ Cố xảy ra đồng nghĩa với việc hai anh em Cố Đình Tước bị trục xuất ra khỏi giới nhà giàu. Hơn nữa, tài sản ba Cố phân cho anh em Cố Đình Tước, đã ít lại càng ít.
Bọn họ tiêu xài quen thói.
Bỗng nhiên túng thiếu như thế, bọn họ không chịu nổi. Cập ????hật t????uyệ???? ????ha????h tại ⩶ ????????ù????????????uyệ ????.v???? ⩶
Mặt khác, hào quang nam nữ chính đều đã biến mất, bọn họ làm cái gì cũng không được, gặp chuyện gì cũng đều là chuyện không may.
Cố Đình Tước mất đi nhiệt huyết, mượn rượu sống qua ngày.
Đường Tịch Dao chưa hề nghĩ đến Cố Đình Tước là người như vậy, vốn đã không có được tài sản nhà họ Cố, bọn họ ít nhiều cũng có nhà họ Đường.
Chỉ cần Cố Đình Tước là người có tài, sẽ có thể vượt qua ngàn dặm.
Ai ngờ, mới gặp chút chuyện này mà anh ta đã đỡ không nổi, cả ngày cằn cỗi không ra trò trống gì.
Đường Tịch Dao không nhịn được nữa.
“Cố Đình Tước, anh cứ tiếp tục như vậy, em sẽ ly hôn với anh.”
Cô ta có thể chấp nhận Cố Đình Tước không có tiền, nhưng không thể chấp nhận Cố Đình Tước ngay cả ý chí cũng không có.
Cộng thêm, bà ta có thủ đoạn chăm sóc trẻ con nên ba Cố hi vọng bà ta có thể chăm sóc Cố Đình Uyên.
Vậy nên mới chịu.
Ai ngờ, Mẹ Cố lại là người độc ác đến cùng cực như vậy.
Ánh mắt nhìn hai anh em Cố Đình Tước vốn trìu mến nhanh bóng biến mất.
Ba Cố trực tiếp chuyển giao toàn bộ cổ phần công ty cho Cố Đình Uyên, phần lớn bất động sản các loại cũng giao cho Cố Đình Uyên.
Chỉ phân cho Cố Đình Tước và Cố Hoàn Ninh một phần nhỏ.
Lo liệu mọi chuyện xong, ba Cố cũng không muốn ở lại chỗ này nữa, nhanh chóng thu dọn đồ đạc, rời khỏi Bắc Kinh.
Trần ai lạc định.
Đường Tuế vẫn trước sau như một, mỗi trưa đều đưa cơm cho Cố Đình Uyên.
Blog ẩm thực làm cơm đưa trưa cho ông xã cũng thu hút hơn 10 triệu fan.
Chẳng qua, cuối cùng vì một vài lý do nhỏ, chuyện cô là vợ Cố Đình Uyên bị tuồn ra ngoài.
Đương nhiên, những chuyện này đều là sau này.
Cố Đình Uyên trước đây là kẻ cuồng công việc, nhưng hiện tại mỗi ngày đều tan làm đúng giờ.
Ngoan ngoãn về nhà, làm cơm tối với vợ.
Cố Đình Uyên đẩy cửa ra, liền ngửi được mùi thơm khắp nhà.
“Vợ ơi, vợ đang làm món ngon gì thế.”
Cố Đình Uyên đi đến trước mặt Đường Tuế, vừa gặp đã ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của cô, hôn lên tai cô một cái.
“Khai tây nấu thịt bò nạm anh thích nhất đó.”
Đường Tuế cười, nhấc nắp nồi lên, lộ ra mỹ thực bên trong.
“Ừm.”
Cố Đình Uyên đáp một tiếng, vẫn không buông Đường Tuế ra.
Người Đường Tuế thơm này, ôm thế này một ngày cũng được luôn.
Luân Hồi Kính: giá trị hắc hóa của Cố Đình Uyên -20, giá trị hắc hóa về 0 rồi nha.
Nghe Luân Hồi Kính nói vậy, bàn tay đang nắm thìa của Đường Tuế hơi khựng lại.
Cô nhẹ nhàng đặt muỗng canh xuống, xoay người ôm Cố Đình Uyên.
“Tuế Tuế, anh muốn có bảo bảo.”
Bỗng dưng, Cố Đình Uyên nhẹ giọng nói bên tai cô.
Cơ thể Đường Tuế hơi run lên, khuôn mặt xinh đẹp đỏ ửng.
Giọng cô nhỏ như muỗi kêu đáp một tiếng, Cố Đình Uyên lập tức bế cô lên.
Hai người đi về phòng...
Chuyện mẹ Cố xảy ra đồng nghĩa với việc hai anh em Cố Đình Tước bị trục xuất ra khỏi giới nhà giàu. Hơn nữa, tài sản ba Cố phân cho anh em Cố Đình Tước, đã ít lại càng ít.
Bọn họ tiêu xài quen thói.
Bỗng nhiên túng thiếu như thế, bọn họ không chịu nổi. Cập ????hật t????uyệ???? ????ha????h tại ⩶ ????????ù????????????uyệ ????.v???? ⩶
Mặt khác, hào quang nam nữ chính đều đã biến mất, bọn họ làm cái gì cũng không được, gặp chuyện gì cũng đều là chuyện không may.
Cố Đình Tước mất đi nhiệt huyết, mượn rượu sống qua ngày.
Đường Tịch Dao chưa hề nghĩ đến Cố Đình Tước là người như vậy, vốn đã không có được tài sản nhà họ Cố, bọn họ ít nhiều cũng có nhà họ Đường.
Chỉ cần Cố Đình Tước là người có tài, sẽ có thể vượt qua ngàn dặm.
Ai ngờ, mới gặp chút chuyện này mà anh ta đã đỡ không nổi, cả ngày cằn cỗi không ra trò trống gì.
Đường Tịch Dao không nhịn được nữa.
“Cố Đình Tước, anh cứ tiếp tục như vậy, em sẽ ly hôn với anh.”
Cô ta có thể chấp nhận Cố Đình Tước không có tiền, nhưng không thể chấp nhận Cố Đình Tước ngay cả ý chí cũng không có.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.