Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy Tôi
Chương 368
Linh Miêu
08/02/2023
Đùa cái gì vậy, hắn ta là ai, tỷ thí với loại tiểu nha đầu như Đường Tuế mà còn cần chuẩn bị.
Ra tay là xong ngay thôi.
Đường Tuế nhìn Kỷ Vạn Tinh vội vã bước đi, không để bụng, nhếch môi.
"Dạ."
Trải qua chuyện lúc trước, nha hoàn bên người Đường Mộc Nguyệt đều cực kỳ thán phục Đường Tuế.
Đối phó với Kỷ Vạn Tinh, Đường Tuế vẫn cảm thấy có hơi khó giải quyết.
Xét từ cốt truyện Luân Hồi Kính đưa cho thì nam chính trong cốt truyện là Kỷ Vạn Tinh, hắn ta là một đầu bếp của thế kỷ 21 xuyên về đây.
Còn là kiểu đầu bếp cực kỳ cao cấp.
Nhưng mà thế thì thế nào, ba thế giới trước kia nàng cũng đã học được rất nhiều thứ.
Thứ Kỷ Vạn Tinh kia làm được, nàng cũng làm được.
Thứ nàng làm được, hắn ta lại không.
Cuối cùng, Đường Tuế cảm thấy vẫn nên ác liệt chút, dọa Kỷ Vạn Tinh cái đã.
Làm một vài thứ Kỷ Vạn Tinh quen thuộc đi! Đường Tuế bận rộn làm việc cả buổi chiều.
Lúc Kỷ Vạn Tinh từ bên ngoài trở về, ngửi ngửi, mùi hương trong bếp hơi quen thuộc.
Sao hơi giống với món miến canh huyết vịt ở cuối ngõ thế nhỉ?
Kỷ Vạn Tinh nghi ngờ, trong lòng cũng hơi hoảng sợ.
Nghĩ đến đây, Kỷ Vạn Tinh bước tới trước mặt Đường Tuế.
"Này... dừng bước!"
Đường Tuế ầm một tiếng, mau chóng đậy nắp nồi, cầm cái muỗng đồng lớn trong tay, chỉ vào Kỷ Vạn Tinh.
"Tỷ phu, ngươi không quên chúng ta đang tỷ thí đấy chứ!"
Kỷ Vạn Tinh ngẩn người: "Đương nhiên ta không quên."
"Nếu không quên, sao ngươi còn chạy tới bếp của ta? Ngươi định làm gì!"
Đường Tuế ra vẻ coi Kỷ Vạn Tinh muốn tới nhìn lén, còn phồng má.
Kỷ Vạn Tinh: “...”
Điên à!
"Ta không nghĩ vậy, ta chỉ là cảm thấy mùi hương bên chỗ Tuế Tuế có hơi quen, không kìm lòng được nên đi qua."
Kỷ Vạn Tinh mím môi, sau đó hỏi.
"Tuế Tuế, ngươi thích Pepsi hay Coca Cola?"
“Ngươi thích KFC, hay là MacDonald?”
Đường Tuế nghe hắn ta nói thế, trong long thầm vui vẻ.
Ha ha ha, tên cặn bã này mới ngửi mùi đã nghi ngờ rồi.
Chết cười.
Ha ha ha.
"Ngươi nói gì thế, cái gì co co co cơ, ta không biết, ngươi mau đi đi, đừng mong nhìn lén đồ ta nấu."
Đường Tuế nhíu mày, không vui nhìn Kỷ Vạn Tinh đứng đó.
Kỷ Vạn Tinh một bụng nghi ngờ, mùi hương quanh quẩn trong đây thật sự giống hệt miến canh huyết vịt.
Nhưng mà, sao Đường Tuế lại không thừa nhận với hắn ta?
Phải rồi, nhất định là nàng sợ.
Dù sao, thân phận bây giờ của hai người họ, nhưng mà...
Nếu đã biết bọn họ đến từ một nơi, hắn ta hoàn toàn có thể tiếp nhận tỷ muội bọn họ.
"Người chị em, cô đừng sợ, tôi biết tôi với cô đều đến từ thế kỷ 21, tôi ở Bắc Kinh, cô ở đâu?"
"Chào người chị em!"
Kỷ Vạn Tinh vẫn cố gắng trong đau khổ như cũ.
Đường Tuế:???
"Tỷ phu, nếu ngươi có bệnh thì phải đi khám bệnh chứ đừng ở đây xàm xí."
Kỷ Vạn Tinh thấy Đường Tuế vẫn ra vẻ khó hiểu như cũ.
"Mau đi đi!"
Đường Tuế đuổi người.
Kỷ Vạn Tinh thấy vậy cũng không tiện ở đây nữa.
Ra tay là xong ngay thôi.
Đường Tuế nhìn Kỷ Vạn Tinh vội vã bước đi, không để bụng, nhếch môi.
"Dạ."
Trải qua chuyện lúc trước, nha hoàn bên người Đường Mộc Nguyệt đều cực kỳ thán phục Đường Tuế.
Đối phó với Kỷ Vạn Tinh, Đường Tuế vẫn cảm thấy có hơi khó giải quyết.
Xét từ cốt truyện Luân Hồi Kính đưa cho thì nam chính trong cốt truyện là Kỷ Vạn Tinh, hắn ta là một đầu bếp của thế kỷ 21 xuyên về đây.
Còn là kiểu đầu bếp cực kỳ cao cấp.
Nhưng mà thế thì thế nào, ba thế giới trước kia nàng cũng đã học được rất nhiều thứ.
Thứ Kỷ Vạn Tinh kia làm được, nàng cũng làm được.
Thứ nàng làm được, hắn ta lại không.
Cuối cùng, Đường Tuế cảm thấy vẫn nên ác liệt chút, dọa Kỷ Vạn Tinh cái đã.
Làm một vài thứ Kỷ Vạn Tinh quen thuộc đi! Đường Tuế bận rộn làm việc cả buổi chiều.
Lúc Kỷ Vạn Tinh từ bên ngoài trở về, ngửi ngửi, mùi hương trong bếp hơi quen thuộc.
Sao hơi giống với món miến canh huyết vịt ở cuối ngõ thế nhỉ?
Kỷ Vạn Tinh nghi ngờ, trong lòng cũng hơi hoảng sợ.
Nghĩ đến đây, Kỷ Vạn Tinh bước tới trước mặt Đường Tuế.
"Này... dừng bước!"
Đường Tuế ầm một tiếng, mau chóng đậy nắp nồi, cầm cái muỗng đồng lớn trong tay, chỉ vào Kỷ Vạn Tinh.
"Tỷ phu, ngươi không quên chúng ta đang tỷ thí đấy chứ!"
Kỷ Vạn Tinh ngẩn người: "Đương nhiên ta không quên."
"Nếu không quên, sao ngươi còn chạy tới bếp của ta? Ngươi định làm gì!"
Đường Tuế ra vẻ coi Kỷ Vạn Tinh muốn tới nhìn lén, còn phồng má.
Kỷ Vạn Tinh: “...”
Điên à!
"Ta không nghĩ vậy, ta chỉ là cảm thấy mùi hương bên chỗ Tuế Tuế có hơi quen, không kìm lòng được nên đi qua."
Kỷ Vạn Tinh mím môi, sau đó hỏi.
"Tuế Tuế, ngươi thích Pepsi hay Coca Cola?"
“Ngươi thích KFC, hay là MacDonald?”
Đường Tuế nghe hắn ta nói thế, trong long thầm vui vẻ.
Ha ha ha, tên cặn bã này mới ngửi mùi đã nghi ngờ rồi.
Chết cười.
Ha ha ha.
"Ngươi nói gì thế, cái gì co co co cơ, ta không biết, ngươi mau đi đi, đừng mong nhìn lén đồ ta nấu."
Đường Tuế nhíu mày, không vui nhìn Kỷ Vạn Tinh đứng đó.
Kỷ Vạn Tinh một bụng nghi ngờ, mùi hương quanh quẩn trong đây thật sự giống hệt miến canh huyết vịt.
Nhưng mà, sao Đường Tuế lại không thừa nhận với hắn ta?
Phải rồi, nhất định là nàng sợ.
Dù sao, thân phận bây giờ của hai người họ, nhưng mà...
Nếu đã biết bọn họ đến từ một nơi, hắn ta hoàn toàn có thể tiếp nhận tỷ muội bọn họ.
"Người chị em, cô đừng sợ, tôi biết tôi với cô đều đến từ thế kỷ 21, tôi ở Bắc Kinh, cô ở đâu?"
"Chào người chị em!"
Kỷ Vạn Tinh vẫn cố gắng trong đau khổ như cũ.
Đường Tuế:???
"Tỷ phu, nếu ngươi có bệnh thì phải đi khám bệnh chứ đừng ở đây xàm xí."
Kỷ Vạn Tinh thấy Đường Tuế vẫn ra vẻ khó hiểu như cũ.
"Mau đi đi!"
Đường Tuế đuổi người.
Kỷ Vạn Tinh thấy vậy cũng không tiện ở đây nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.