Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy Tôi
Chương 99: Đêm nào boss mất trí nhớ cũng muốn hôn hôn (49)
Linh Miêu
08/02/2023
Cố Kim Triều hơi xấu hổ ngồi xuống bên cạnh mẹ Cố giúp bà.
Mẹ Cố cũng rất vui khi thấy hai đứa ở chung ngọt ngào.
Chờ đến khi bánh hoa nóng hổi ra lò, bà cho người đóng hộp mang về nhà.
Cố Kim Triều lái xe đưa mẹ Cố về nhà, sau đó lái về phía vùng ngoại thành.
Đường Tuế gác tay lên cửa sổ xe.
“Anh đi đâu thế.”
“Đến một nơi vui vẻ.”
Cố Kim Triều cười cười, ánh mắt dịu dàng.
Đôi mắt Đường Tuế mang theo sự mong chờ, quay đầu nhìn Cố Kim Triều.
“Một nơi vui vẻ à.”
Khóe miệng Cố Kim Triều chứa đầy ý cười, khẽ gật đầu.
Anh xoa đầu Đường Tuế: “Đúng vậy.”
Sau khi đến công viên giải trí, hai người cùng nhau đi vào.
Đường Tuế đứng trong công viên giải trí, ánh mắt sáng lên, quan sát thế nào cũng không đủ, nơi này đẹp quá đi.
Trong không khí cũng chứa hương vị sung sướng.
Hả?
Không đúng.
Còn có vị ngọt.
Đường Tuế hít hà, nhanh chóng tìm được một sạp hàng nhỏ.
Sau khi dừng chân quay đầu lại thì thấy Cố Kim Triều đang chậm rãi bước đến.
Cô nhanh chóng vẫy tay với anh, khuôn mặt nhỏ mềm mại đầy hào hứng.
“Cố Kim Triều, anh mau lên chút.”
Dưới sự thúc giục của Đường Tuế, Cố Kim Triều đã đứng bên cạnh cô.
“Anh nói xem em nên ăn vị nào đây.”
“Dâu tây ngon, đào cũng ngon, dưa Hami cũng rất ngon.”
Ý là em muốn ăn tất cả.
Cố Kim Triều nhíu mày lại.
“Xin chào, tôi muốn một vị thập cẩm.”
Nhân viên cửa hàng nghe xong thì lập tức đi làm.
Đường Tuế nhăn mặt, còn có thể như vậy à?
Đương nhiên khi đồ ăn đến tay, Đường Tuế vẫn vui vẻ, nhẹ nhàng liếm, ngọt.
Dường như việc ăn là một điều rất hạnh phúc.
“Em còn muốn ăn kem ly.”
Cố Kim Triều cụp mắt, dịu dàng nhìn Đường Tuế, phát hiện trên gò má trắng nõn của cô đều đã lấm lem.
Anh lấy khăn giấy ướt ra lau cho cô.
Rồi thấp giọng nói: “Ăn thì được, nhưng không được ăn nhiều.”
“Được.”
“Em đi chậm một chút.”
Cố Kim Triều nhanh chóng chạy đuổi theo.
Đường Tuế liếm kẹo bông gòn, nhìn kem ngũ sắc dưới tấm kính thủy tinh, đôi mắt mở to, nhìn chăm chú, phân vân không biết nên chọn gì.
Cạnh Đường Tuế cũng có một bé trai đang do dự.
Dáng dấp bé trai khá kháu khỉnh, nhóc đặt tay lên trên tấm kính.
“Chỉ được chọn hai ly.”
Đúng lúc này, hai giọng nam cùng lên tiếng.
Đường Tuế và bé trai đồng thời quay đầu lại.
Cuối cùng cả hai lại nhìn nhau.
Đường Tuế thở dài một tiếng, rất hiển nhiên là vì lần trước cô ăn đến đau bụng nên đã làm cho Cố Kim Triều cảnh giác.
Hu, chỉ được hai ly thôi.
“Vậy em chọn dâu tây với bạc hà.”
Đường Tuế chọn xong, bé trai bên cạnh cũng chọn giống vậy.
Trong lúc chờ đợi, bé trai ngửa đầu lên. Bạn đang đọc ????r????yện ????ại || ????????????????????????UYE N﹒vn ||
“Chị ơi, sở thích hai mình khá giống nhau ha.”
Đường Tuế gật đầu.
Đang lúc nói chuyện, bé trai lại nhìn về phía bên cạnh Đường Tuế.
Cậu bé nhỏ giọng nói: “Bố của chị cũng phiền phức hệt bố em, chị nhỉ.”
Đường Tuế:???
Cô có chút dở khóc dở cười: “Đây không phải bố chị.”
Mẹ Cố cũng rất vui khi thấy hai đứa ở chung ngọt ngào.
Chờ đến khi bánh hoa nóng hổi ra lò, bà cho người đóng hộp mang về nhà.
Cố Kim Triều lái xe đưa mẹ Cố về nhà, sau đó lái về phía vùng ngoại thành.
Đường Tuế gác tay lên cửa sổ xe.
“Anh đi đâu thế.”
“Đến một nơi vui vẻ.”
Cố Kim Triều cười cười, ánh mắt dịu dàng.
Đôi mắt Đường Tuế mang theo sự mong chờ, quay đầu nhìn Cố Kim Triều.
“Một nơi vui vẻ à.”
Khóe miệng Cố Kim Triều chứa đầy ý cười, khẽ gật đầu.
Anh xoa đầu Đường Tuế: “Đúng vậy.”
Sau khi đến công viên giải trí, hai người cùng nhau đi vào.
Đường Tuế đứng trong công viên giải trí, ánh mắt sáng lên, quan sát thế nào cũng không đủ, nơi này đẹp quá đi.
Trong không khí cũng chứa hương vị sung sướng.
Hả?
Không đúng.
Còn có vị ngọt.
Đường Tuế hít hà, nhanh chóng tìm được một sạp hàng nhỏ.
Sau khi dừng chân quay đầu lại thì thấy Cố Kim Triều đang chậm rãi bước đến.
Cô nhanh chóng vẫy tay với anh, khuôn mặt nhỏ mềm mại đầy hào hứng.
“Cố Kim Triều, anh mau lên chút.”
Dưới sự thúc giục của Đường Tuế, Cố Kim Triều đã đứng bên cạnh cô.
“Anh nói xem em nên ăn vị nào đây.”
“Dâu tây ngon, đào cũng ngon, dưa Hami cũng rất ngon.”
Ý là em muốn ăn tất cả.
Cố Kim Triều nhíu mày lại.
“Xin chào, tôi muốn một vị thập cẩm.”
Nhân viên cửa hàng nghe xong thì lập tức đi làm.
Đường Tuế nhăn mặt, còn có thể như vậy à?
Đương nhiên khi đồ ăn đến tay, Đường Tuế vẫn vui vẻ, nhẹ nhàng liếm, ngọt.
Dường như việc ăn là một điều rất hạnh phúc.
“Em còn muốn ăn kem ly.”
Cố Kim Triều cụp mắt, dịu dàng nhìn Đường Tuế, phát hiện trên gò má trắng nõn của cô đều đã lấm lem.
Anh lấy khăn giấy ướt ra lau cho cô.
Rồi thấp giọng nói: “Ăn thì được, nhưng không được ăn nhiều.”
“Được.”
“Em đi chậm một chút.”
Cố Kim Triều nhanh chóng chạy đuổi theo.
Đường Tuế liếm kẹo bông gòn, nhìn kem ngũ sắc dưới tấm kính thủy tinh, đôi mắt mở to, nhìn chăm chú, phân vân không biết nên chọn gì.
Cạnh Đường Tuế cũng có một bé trai đang do dự.
Dáng dấp bé trai khá kháu khỉnh, nhóc đặt tay lên trên tấm kính.
“Chỉ được chọn hai ly.”
Đúng lúc này, hai giọng nam cùng lên tiếng.
Đường Tuế và bé trai đồng thời quay đầu lại.
Cuối cùng cả hai lại nhìn nhau.
Đường Tuế thở dài một tiếng, rất hiển nhiên là vì lần trước cô ăn đến đau bụng nên đã làm cho Cố Kim Triều cảnh giác.
Hu, chỉ được hai ly thôi.
“Vậy em chọn dâu tây với bạc hà.”
Đường Tuế chọn xong, bé trai bên cạnh cũng chọn giống vậy.
Trong lúc chờ đợi, bé trai ngửa đầu lên. Bạn đang đọc ????r????yện ????ại || ????????????????????????UYE N﹒vn ||
“Chị ơi, sở thích hai mình khá giống nhau ha.”
Đường Tuế gật đầu.
Đang lúc nói chuyện, bé trai lại nhìn về phía bên cạnh Đường Tuế.
Cậu bé nhỏ giọng nói: “Bố của chị cũng phiền phức hệt bố em, chị nhỉ.”
Đường Tuế:???
Cô có chút dở khóc dở cười: “Đây không phải bố chị.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.