{ Xuyên Nhanh } Kế Hoạch Đè Nam Chủ
Chương 25:
TTTM
12/08/2023
Huyết Nham dùng tay không bóp nát Mị Nguyệt, thần hồn của ả sợ hãi muốn chạy trốn cũng bị hắn bắt lại.
- Ngươi thích ăn linh lực cùng linh hồn của người khác như vậy, ta... Sẽ cho ngươi cảm nhận sự đau đớn khi thần hồn bị nhai nát.
Mị Nguyệt bị Huyết Nham nuốt chửng, ý cười trên mặt trở nên ma mị, bạo ngược.
Huyết Nham chất lỏng màu đen dưới mặt đất thở dài.
- Phải dọn dẹp sạch sẽ trước khi sư tôn trở về, không thể để người thấy mấy thứ dơ bẩn này được.
Huyết Nham cặm cụi lau dọn, trong đầu hắn có hàng loạt dấu hỏi chấm.
Theo như lời Mị Nguyệt nói thì “thất sắc yêu hoa” phải ở trên người hắn mới phải, sao có thể ở trên người sư tôn được.
Đợi đến lúc Lạc Dư trở về Huyết Nham thử dò hỏi:
- Sư tôn, nghe nói thất sắc yêu hoa có thể truyền từ người này sang người kia được.
Lạc Dư không hiểu ý của hắn, cậu nhíu nhíu mày nói:
- Đúng là có thể, nhưng cách thức truyền như thế nào thì ta cũng không biết.
Sắc mặt Huyết Nham không tốt lắm, vậy sao “Thất sắc yêu hoa” lại ở trên người sư tôn, không lẽ hai người vô tình làm chuyện gì đó nên độc tố mới chuyển từ cơ thể hắn sang cho sư tôn?
250 ở trong không gian hệ thống đi qua đi lại, nhìn hàng số liệu chạy loạn trên màn hình.
- /Mau lên, mau lên, rốt cuộc thì kí chủ sao lại trúng độc cơ chứ./
Hàng số liệu khó hiểu trên bảng hệ thống dần chậm lại, qua nửa tiếng sau cuối cùng cũng tìm ra nguyên nhân.
"Dương dương kết hợp."
- /Đây là ý gì?/
250 nghi hoặc, dương dương kết hợp, cái thứ này nó không hiểu.
250 nghĩ đi nghĩ lại đành phải thử kết nối với Huyết Nham, kí chủ của nó không còn nghe thấy nó nói nữa rồi, chỉ có nam chủ là người duy nhất có khả năng nghe được lời nó nói, tuy khả năng này không cao lắm nhưng nó vẫn phải thử.
- /Huyết Nham, Hu...yết Nham./
Lạc Dư quay đầu đi kiếm đồ ăn, Huyết Nham muốn đi cùng cậu thì đột nhiên khựng lại.
- Ai?
Hắn nhìn bóng lưng Lạc Dư đi xa nhỏ giọng nói, vừa mới nãy có ai đó đang nói chuyện với hắn.
- /Là ta, Bạch Miêu/
Huyết Nham cau mày, Bạch Miêu? Tên này lâu lắm đã không thấy xuất hiện, đúng lúc này lại thò mặt ra, là cảm nhận được sư tôn gặp nguy hiểm sao.
- /Kí chủ nhiễm độc là do cái gì mà Dương Dương kết hợp, ta không hiểu, ngươi thông minh như vậy, mai nghĩ cách cứu chủ nhân, ta ra ngoài không được, Lạc Dư quên mất ta rồi./
Lông mày Huyết Nham khẽ nhúc nhích “Dương dương kết hợp”.
Cái này là nói hai người làm chuyện đó đó sao?
Huyết Nham lâm vào trầm tư, hắn và sư tôn đều là nam nhân, nam nhân với nữ nhân gọi là Âm dương kết hợp, vậy hắn “làm” sư tôn là... Dương dương kết hợp.
Huyết Nham cảm thấy có chút rối, hắn đi đến một góc ngồi ngẩn người.
Không lâu sau hắn dường như hiểu ra tất cả mọi vấn đề.
- Sao có thể như vậy.
Sư tôn, người đem độc của đồ nhi chuyển lên thân thể của người, người... Làm như vậy đáng sao?
“...”
Thời gian dần trôi qua, ngày nào Huyết Nham cũng lấy một đống linh dược, bảo vật ép Lạc Dư dùng nó.
Hắn... Muốn sư tôn nhanh chóng đạt đến Độ Kiếp kì, tuy Thiên tiên thực sự quá xa vời nhưng ít nhất tăng thêm một cảnh giới thì linh lực không những nhiều hơn mà thần hồn cũng trở nên cứng rắn, đám người kia muốn hút cũng không dễ dàng như vậy.
Hôm nay,
- Hửm?
Huyết Nham ngẩng đầu nhìn ra ngoài đại sảnh.
Là bọn chúng.
Mắt Huyết Nham biến thành màu đỏ, hắn phất tay đuổi mọi người đi hết.
- Các ngươi đến cũng thật nhanh.
Người nam nhân hắc y đeo mặt nạ đứng đầu nhếch miệng cười nói:
- Ma tôn tiền nhiệm, ngươi nhận ra ta không?
Mặt nạ tháo xuống, Huyết Nham bật cười:
- Ta còn tưởng là ai, thì ra là con ch* ta đã cứu.
Ma khí bộc phát, sáu lão giả đứng đằng sau gã tiến lên.
- Huyết Nham, năng lực của ngươi là ma tộc ban cho, ngươi đến lúc phải trả lại rồi.
Huyết Nham nghe thấy bọn chúng vô liêm sỉ như vậy, những thứ cha mẹ để lại cho hắn cũng muốn cướp, đáng ra hắn nên giết bọn bạch nhãn lang này lâu rồi mới phải.
- Trả lại? Có giỏi thì đến đây mà lấy.
Bảy người bao gồm cả ma tôn đương nhiệm sắc mặt đều vô cùng khó coi.
- Ngươi đã trúng thất sắc yêu hoa, ngươi đánh không lại bọn ta.
Một lão đầu trọc cười gằn nói, lão cùng những người còn lại trao đổi ánh mắt.
- Bọn ta sẽ cho ngươi biết kết cục của việc phản bội ma tộc.
Một vòng sáng màu đỏ bao vây bảy người lại, ma tôn đương nhiệm vừa mới thay vị trí của Mị Nguyệt chưa được bao lâu, lần đầu cảm nhận được nguồn sức mạnh này, ý cười trên mặt gã trở nên cuồng dại.
- Huyết Nham, ngươi đi chết đi.
Thất sắc yêu hoa phát huy tác dụng, Lạc Dư đang ở trong phòng ăn kẹo ngọt bất thình lình phun ra một ngụm máu huyết.
- Phụtttt
Đôi mắt cậu dại ra, tu vi đại thừa kì viên mãn lấy tốc độ chóng mặt tụt xuống đỉnh phong, rồi lại tụt xuống hậu kì.
- Lại nữa.
Lạc Dư che ngực kho khan, đôi mắt cậu mở lớn tối đen lại, không, không xong rồi.
Cùng lúc đó tiếng chuông cảnh báo của hệ thống vang lên, Lạc Dư lúc này lại nghe rõ mồn một.
Đúng rồi, cậu không phải chủ của thân xác này, linh hồn độ phù hợp không đạt đến đại thành, chỉ cần...
- Ngươi thích ăn linh lực cùng linh hồn của người khác như vậy, ta... Sẽ cho ngươi cảm nhận sự đau đớn khi thần hồn bị nhai nát.
Mị Nguyệt bị Huyết Nham nuốt chửng, ý cười trên mặt trở nên ma mị, bạo ngược.
Huyết Nham chất lỏng màu đen dưới mặt đất thở dài.
- Phải dọn dẹp sạch sẽ trước khi sư tôn trở về, không thể để người thấy mấy thứ dơ bẩn này được.
Huyết Nham cặm cụi lau dọn, trong đầu hắn có hàng loạt dấu hỏi chấm.
Theo như lời Mị Nguyệt nói thì “thất sắc yêu hoa” phải ở trên người hắn mới phải, sao có thể ở trên người sư tôn được.
Đợi đến lúc Lạc Dư trở về Huyết Nham thử dò hỏi:
- Sư tôn, nghe nói thất sắc yêu hoa có thể truyền từ người này sang người kia được.
Lạc Dư không hiểu ý của hắn, cậu nhíu nhíu mày nói:
- Đúng là có thể, nhưng cách thức truyền như thế nào thì ta cũng không biết.
Sắc mặt Huyết Nham không tốt lắm, vậy sao “Thất sắc yêu hoa” lại ở trên người sư tôn, không lẽ hai người vô tình làm chuyện gì đó nên độc tố mới chuyển từ cơ thể hắn sang cho sư tôn?
250 ở trong không gian hệ thống đi qua đi lại, nhìn hàng số liệu chạy loạn trên màn hình.
- /Mau lên, mau lên, rốt cuộc thì kí chủ sao lại trúng độc cơ chứ./
Hàng số liệu khó hiểu trên bảng hệ thống dần chậm lại, qua nửa tiếng sau cuối cùng cũng tìm ra nguyên nhân.
"Dương dương kết hợp."
- /Đây là ý gì?/
250 nghi hoặc, dương dương kết hợp, cái thứ này nó không hiểu.
250 nghĩ đi nghĩ lại đành phải thử kết nối với Huyết Nham, kí chủ của nó không còn nghe thấy nó nói nữa rồi, chỉ có nam chủ là người duy nhất có khả năng nghe được lời nó nói, tuy khả năng này không cao lắm nhưng nó vẫn phải thử.
- /Huyết Nham, Hu...yết Nham./
Lạc Dư quay đầu đi kiếm đồ ăn, Huyết Nham muốn đi cùng cậu thì đột nhiên khựng lại.
- Ai?
Hắn nhìn bóng lưng Lạc Dư đi xa nhỏ giọng nói, vừa mới nãy có ai đó đang nói chuyện với hắn.
- /Là ta, Bạch Miêu/
Huyết Nham cau mày, Bạch Miêu? Tên này lâu lắm đã không thấy xuất hiện, đúng lúc này lại thò mặt ra, là cảm nhận được sư tôn gặp nguy hiểm sao.
- /Kí chủ nhiễm độc là do cái gì mà Dương Dương kết hợp, ta không hiểu, ngươi thông minh như vậy, mai nghĩ cách cứu chủ nhân, ta ra ngoài không được, Lạc Dư quên mất ta rồi./
Lông mày Huyết Nham khẽ nhúc nhích “Dương dương kết hợp”.
Cái này là nói hai người làm chuyện đó đó sao?
Huyết Nham lâm vào trầm tư, hắn và sư tôn đều là nam nhân, nam nhân với nữ nhân gọi là Âm dương kết hợp, vậy hắn “làm” sư tôn là... Dương dương kết hợp.
Huyết Nham cảm thấy có chút rối, hắn đi đến một góc ngồi ngẩn người.
Không lâu sau hắn dường như hiểu ra tất cả mọi vấn đề.
- Sao có thể như vậy.
Sư tôn, người đem độc của đồ nhi chuyển lên thân thể của người, người... Làm như vậy đáng sao?
“...”
Thời gian dần trôi qua, ngày nào Huyết Nham cũng lấy một đống linh dược, bảo vật ép Lạc Dư dùng nó.
Hắn... Muốn sư tôn nhanh chóng đạt đến Độ Kiếp kì, tuy Thiên tiên thực sự quá xa vời nhưng ít nhất tăng thêm một cảnh giới thì linh lực không những nhiều hơn mà thần hồn cũng trở nên cứng rắn, đám người kia muốn hút cũng không dễ dàng như vậy.
Hôm nay,
- Hửm?
Huyết Nham ngẩng đầu nhìn ra ngoài đại sảnh.
Là bọn chúng.
Mắt Huyết Nham biến thành màu đỏ, hắn phất tay đuổi mọi người đi hết.
- Các ngươi đến cũng thật nhanh.
Người nam nhân hắc y đeo mặt nạ đứng đầu nhếch miệng cười nói:
- Ma tôn tiền nhiệm, ngươi nhận ra ta không?
Mặt nạ tháo xuống, Huyết Nham bật cười:
- Ta còn tưởng là ai, thì ra là con ch* ta đã cứu.
Ma khí bộc phát, sáu lão giả đứng đằng sau gã tiến lên.
- Huyết Nham, năng lực của ngươi là ma tộc ban cho, ngươi đến lúc phải trả lại rồi.
Huyết Nham nghe thấy bọn chúng vô liêm sỉ như vậy, những thứ cha mẹ để lại cho hắn cũng muốn cướp, đáng ra hắn nên giết bọn bạch nhãn lang này lâu rồi mới phải.
- Trả lại? Có giỏi thì đến đây mà lấy.
Bảy người bao gồm cả ma tôn đương nhiệm sắc mặt đều vô cùng khó coi.
- Ngươi đã trúng thất sắc yêu hoa, ngươi đánh không lại bọn ta.
Một lão đầu trọc cười gằn nói, lão cùng những người còn lại trao đổi ánh mắt.
- Bọn ta sẽ cho ngươi biết kết cục của việc phản bội ma tộc.
Một vòng sáng màu đỏ bao vây bảy người lại, ma tôn đương nhiệm vừa mới thay vị trí của Mị Nguyệt chưa được bao lâu, lần đầu cảm nhận được nguồn sức mạnh này, ý cười trên mặt gã trở nên cuồng dại.
- Huyết Nham, ngươi đi chết đi.
Thất sắc yêu hoa phát huy tác dụng, Lạc Dư đang ở trong phòng ăn kẹo ngọt bất thình lình phun ra một ngụm máu huyết.
- Phụtttt
Đôi mắt cậu dại ra, tu vi đại thừa kì viên mãn lấy tốc độ chóng mặt tụt xuống đỉnh phong, rồi lại tụt xuống hậu kì.
- Lại nữa.
Lạc Dư che ngực kho khan, đôi mắt cậu mở lớn tối đen lại, không, không xong rồi.
Cùng lúc đó tiếng chuông cảnh báo của hệ thống vang lên, Lạc Dư lúc này lại nghe rõ mồn một.
Đúng rồi, cậu không phải chủ của thân xác này, linh hồn độ phù hợp không đạt đến đại thành, chỉ cần...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.