{ Xuyên Nhanh } Kế Hoạch Đè Nam Chủ
Chương 71:
TTTM
12/08/2023
Lục Yên Nhiên không biết bản thân mình trong lòng Vệ Quân đã biến thành nữ nhân háo sắc, đầu óc có bệnh.
Lão sư phụ kia của nàng ta nhìn Vệ Quân cau mày.
- Sao vậy sư phụ?
Lục Yên Nhiên có chút bất an, sư phụ của nàng là thần y, vẻ mặt này của người không lẽ không cứu được Vệ ca ca?
- Không sao, chỉ là kinh mạch Vệ ca ca của con hình như đã có vị cao nhân nào đó giúp hắn nối lại rồi, trừ gương mặt ra thì mọi thứ đều tiến triển không tồi.
Vệ Quân kinh ngạc, người này y thuật không tệ, mấy lão thái y của tên cẩu hoàng đế kia kiểm tra đi kiểm tra lại còn không phát hiện ra vấn đề gì, hai người này rốt cuộc là ai.
Lão sư phụ của Lục Yên Nhiên vươn tay mở banh mắt Vệ Quân ra quan sát.
- Mắt cũng hồi phục không tệ, Vệ tướng quân, ta đã nói đến như vậy rồi thì ngươi cũng nên phản ứng đi chứ.
Vệ Quân biết không giấu được nữa liền mở mắt ra quay sang nhìn bọn họ.
- Hai người các ngươi là ai?
Lục Yên Nhiên vui mừng chạy tới giòn tan nói:
- Vệ ca ca, ngươi nhớ ta không, nửa năm trước chính ngươi đã cứu ta khỏi tay bọn buôn người, nhờ ngươi nên ta mới không bị bán vào lầu xanh đó.
Nghe những lời của nàng ta Vệ Quân mới nhớ ra. Nửa năm trước hình như hắn đúng là đã cứu một nữ nhân, nhưng mặt mũi người này ra sao thì hắn lại không có kí ức, chắc tại ả xấu quá.
Lão sư phụ của Lục Yên Nhiên đứng một bên nhìn vào đôi mắt của Vệ Quân.
- Ồ, vậy sao.
Vệ Quân lạnh nhạt nói, Lục Yên Nhiên bị giọng điệu này của hắn làm tổn thương đôi mắt to tròn đỏ ửng.
- Con đi sang một bên đi.
Lão giả đẩy nàng ta ra đi đến trước mặt Vệ Quân.
- Tà là danh tự của lão phu, ngươi muốn gọi như nào cũng được, nhưng ta có một chuyện cần phải nói cho ngươi biết.
Vệ Quân không quan tâm lắm, hắn nhún vai:
- Tà lão tiên sinh không biết có chuyện gì muốn nói, xin cứ tự nhiên.
Dù gì người ta cũng có lòng tốt, hắn cũng không quá khắt khe làm gì.
- Mắt của ngươi... Người đã chữa trị cho ngươi hình như đang có ý định muốn kéo dài thời gian.
Vệ Quân sầm mặt, hắn kính lão già này là trưởng bối nhưng lại dám nói ân nhân hắn như vậy, đáng chết.
- Ta không nói xạo.
Tà thần y trầm giọng:
- Lão phu biết y thuật của người này cao minh hơn bản thân mình, mắt của ngươi nếu để lão phu chữa trị thì phải mất gần một năm may mắn mới thành công, nhưng người kia chỉ mất ba tháng...
Dừng một chút Tà lão thần y liền nói tiếp:
- Lão phu tuy không bằng người đó nhưng lão phu biết mắt của ngươi chỉ cần thêm ba ngày nữa là nhìn thấy ánh sáng.
Vệ Quân cau mày, Lục Yên Nhiên đứng một bên nghe thấy vậy trong lòng thoáng kinh hãi một trận. Có người y thuật còn cao minh hơn sư phụ, không thể nào.
- Ngươi chắc chắn chỉ cần thêm ba ngày nữa?
Ân nhân đã nói một tháng nữa mắt hắn sẽ khôi phục, người đó lừa hắn sao?
Vệ Quân không biết có nên tin tưởng lão già này hay không, hắn đưa cho Tà thần y một viên thuốc.
- Thứ này có tác dụng gì?
Ân nhân nói thuốc này giúp mắt hắn nhanh hồi phục, liệu có đúng không.
- Đây là thuốc trợ giúp cho mắt...
Vệ Quân thở nhẹ ra, ân nhân không có lừa hắn.
- Nhưng thứ này chỉ có tác dụng bồi bổ cho mắt cùng thân thể, nó không thể chữa trị mắt cho ngươi.
Vệ Quân nhắm mắt, hắn không biết lí do tại sao ân nhân lại muốn một tháng sau mới để hắn khôi phục ánh sáng.
Nhưng chỉ cần ân nhân không phản bội hay hãm hại hắn thì hắn nguyện ý tin tưởng ân nhân của mình.
Hơn nữa...
Vệ Quân ngước mắt nhìn hai bóng hình mờ mờ ảo ảo trước mặt.
- Ta cho ngươi ba ngày, nếu không chữa được thì cút.
Lão thần y không thèm để ý, vô cùng chắc chắn gật đầu.
- Được, ba ngày sau ta sẽ để ngươi nhìn thấy được ánh sáng.
Lão thần y trong lòng không nhịn được thở dài, lúc đầu lão vốn định dùng thân thể khỏe mạnh trao đổi với Vệ Quân để hắn thành thân đồ nhi của mình, nhưng lần này xem ra không được rồi.
- /Kí chủ, bán nữ chính của bộ truyện này xuất hiện rồi/
Lạc Dư đang ăn thì 250 thông báo.
"Không phải nói nửa năm nữa nàng ta mới đến sao?"
Giờ lại đến sớm như vậy, kế hoạch của cậu không lẽ phải đóng băng?
Lạc Dư có chút đau đầu, nữ nhân tên Lục Yên Nhiên này cũng không thể nói là nữ chính được.
Nàng ta tuy vì Vệ Quân làm rất nhiều thứ, cũng được phong làm hoàng hậu.
Nhưng,
Thân thể nàng ta không trong sạch, Vệ Quân sau khi lên ngôi cũng không động đến Lục Yên Nhiên, bị một đám nam nhân chơi đùa đừng nói hắn, bất kì nam nhân nào chắc chắn đều không chấp nhận được nữ nhân của mình bị chơi.
Nếu không phải lão sư phụ thần y của nàng ta còn tồn tại thì có lẽ Vệ Quân đã âm thầm xử nàng ta lâu rồi, chính vì vậy mà Lục Yên Nhiên không thể làm nữ chính hoàn thiện, chỉ có thể làm bán nữ chính, có quyền nhưng không có tình.
Lão sư phụ kia của nàng ta nhìn Vệ Quân cau mày.
- Sao vậy sư phụ?
Lục Yên Nhiên có chút bất an, sư phụ của nàng là thần y, vẻ mặt này của người không lẽ không cứu được Vệ ca ca?
- Không sao, chỉ là kinh mạch Vệ ca ca của con hình như đã có vị cao nhân nào đó giúp hắn nối lại rồi, trừ gương mặt ra thì mọi thứ đều tiến triển không tồi.
Vệ Quân kinh ngạc, người này y thuật không tệ, mấy lão thái y của tên cẩu hoàng đế kia kiểm tra đi kiểm tra lại còn không phát hiện ra vấn đề gì, hai người này rốt cuộc là ai.
Lão sư phụ của Lục Yên Nhiên vươn tay mở banh mắt Vệ Quân ra quan sát.
- Mắt cũng hồi phục không tệ, Vệ tướng quân, ta đã nói đến như vậy rồi thì ngươi cũng nên phản ứng đi chứ.
Vệ Quân biết không giấu được nữa liền mở mắt ra quay sang nhìn bọn họ.
- Hai người các ngươi là ai?
Lục Yên Nhiên vui mừng chạy tới giòn tan nói:
- Vệ ca ca, ngươi nhớ ta không, nửa năm trước chính ngươi đã cứu ta khỏi tay bọn buôn người, nhờ ngươi nên ta mới không bị bán vào lầu xanh đó.
Nghe những lời của nàng ta Vệ Quân mới nhớ ra. Nửa năm trước hình như hắn đúng là đã cứu một nữ nhân, nhưng mặt mũi người này ra sao thì hắn lại không có kí ức, chắc tại ả xấu quá.
Lão sư phụ của Lục Yên Nhiên đứng một bên nhìn vào đôi mắt của Vệ Quân.
- Ồ, vậy sao.
Vệ Quân lạnh nhạt nói, Lục Yên Nhiên bị giọng điệu này của hắn làm tổn thương đôi mắt to tròn đỏ ửng.
- Con đi sang một bên đi.
Lão giả đẩy nàng ta ra đi đến trước mặt Vệ Quân.
- Tà là danh tự của lão phu, ngươi muốn gọi như nào cũng được, nhưng ta có một chuyện cần phải nói cho ngươi biết.
Vệ Quân không quan tâm lắm, hắn nhún vai:
- Tà lão tiên sinh không biết có chuyện gì muốn nói, xin cứ tự nhiên.
Dù gì người ta cũng có lòng tốt, hắn cũng không quá khắt khe làm gì.
- Mắt của ngươi... Người đã chữa trị cho ngươi hình như đang có ý định muốn kéo dài thời gian.
Vệ Quân sầm mặt, hắn kính lão già này là trưởng bối nhưng lại dám nói ân nhân hắn như vậy, đáng chết.
- Ta không nói xạo.
Tà thần y trầm giọng:
- Lão phu biết y thuật của người này cao minh hơn bản thân mình, mắt của ngươi nếu để lão phu chữa trị thì phải mất gần một năm may mắn mới thành công, nhưng người kia chỉ mất ba tháng...
Dừng một chút Tà lão thần y liền nói tiếp:
- Lão phu tuy không bằng người đó nhưng lão phu biết mắt của ngươi chỉ cần thêm ba ngày nữa là nhìn thấy ánh sáng.
Vệ Quân cau mày, Lục Yên Nhiên đứng một bên nghe thấy vậy trong lòng thoáng kinh hãi một trận. Có người y thuật còn cao minh hơn sư phụ, không thể nào.
- Ngươi chắc chắn chỉ cần thêm ba ngày nữa?
Ân nhân đã nói một tháng nữa mắt hắn sẽ khôi phục, người đó lừa hắn sao?
Vệ Quân không biết có nên tin tưởng lão già này hay không, hắn đưa cho Tà thần y một viên thuốc.
- Thứ này có tác dụng gì?
Ân nhân nói thuốc này giúp mắt hắn nhanh hồi phục, liệu có đúng không.
- Đây là thuốc trợ giúp cho mắt...
Vệ Quân thở nhẹ ra, ân nhân không có lừa hắn.
- Nhưng thứ này chỉ có tác dụng bồi bổ cho mắt cùng thân thể, nó không thể chữa trị mắt cho ngươi.
Vệ Quân nhắm mắt, hắn không biết lí do tại sao ân nhân lại muốn một tháng sau mới để hắn khôi phục ánh sáng.
Nhưng chỉ cần ân nhân không phản bội hay hãm hại hắn thì hắn nguyện ý tin tưởng ân nhân của mình.
Hơn nữa...
Vệ Quân ngước mắt nhìn hai bóng hình mờ mờ ảo ảo trước mặt.
- Ta cho ngươi ba ngày, nếu không chữa được thì cút.
Lão thần y không thèm để ý, vô cùng chắc chắn gật đầu.
- Được, ba ngày sau ta sẽ để ngươi nhìn thấy được ánh sáng.
Lão thần y trong lòng không nhịn được thở dài, lúc đầu lão vốn định dùng thân thể khỏe mạnh trao đổi với Vệ Quân để hắn thành thân đồ nhi của mình, nhưng lần này xem ra không được rồi.
- /Kí chủ, bán nữ chính của bộ truyện này xuất hiện rồi/
Lạc Dư đang ăn thì 250 thông báo.
"Không phải nói nửa năm nữa nàng ta mới đến sao?"
Giờ lại đến sớm như vậy, kế hoạch của cậu không lẽ phải đóng băng?
Lạc Dư có chút đau đầu, nữ nhân tên Lục Yên Nhiên này cũng không thể nói là nữ chính được.
Nàng ta tuy vì Vệ Quân làm rất nhiều thứ, cũng được phong làm hoàng hậu.
Nhưng,
Thân thể nàng ta không trong sạch, Vệ Quân sau khi lên ngôi cũng không động đến Lục Yên Nhiên, bị một đám nam nhân chơi đùa đừng nói hắn, bất kì nam nhân nào chắc chắn đều không chấp nhận được nữ nhân của mình bị chơi.
Nếu không phải lão sư phụ thần y của nàng ta còn tồn tại thì có lẽ Vệ Quân đã âm thầm xử nàng ta lâu rồi, chính vì vậy mà Lục Yên Nhiên không thể làm nữ chính hoàn thiện, chỉ có thể làm bán nữ chính, có quyền nhưng không có tình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.