Xuyên Nhanh: Khi Nam Chủ Hắc Hóa
Chương 11:
Thịnh Hạ Đích Tiểu Phiến
15/10/2022
Kiều Niệm một bên đang suy nghĩ nên đi bước tiếp theo như thế nào khiến Kiều Hứa Thâm giúp cô ra tay đối phó với Tần Ninh, một bên giọng nói không mấy xác thực hỏi: “Lục Trầm không phải hay làm những món này sao? Tại sao còn phải cảm ơn anh ta thật tốt."
Cái kiểu anh ăn nói coi điều Lục tổng làm là điều hiển nhiên dường như là của tra nữ thì phải…
Kiều Hứa Thâm xoa xoa ấn đường: “...”
Sau một khắc trầm mặc, Kiều Hứa Thâm cũng cảm thấy hỏi khóe léo như vậy em gái nhất định không hiểu, Kiều Hứa Thâm dứt khoát hỏi thẳng vào vấn đề; “Em... cảm thấy con người Lục Trầm như thế nào? Em có thích anh ta không?”
Nhưng rõ ràng, em gái không những không để Lục Trầm trong lòng, thậm chí còn rất phản cảm với câu hỏi này của anh. Trên mặt hiện rõ biểu cảm “anh đang nói vớ vẩn gì vậy”, còn hùng hồn nói với anh: “Anh đang nói đùa sao? Em chính là thích anh sẽ không thích a ta!”
Kiều Hứa Thâm thở dài: “... đừng nói bậy.”
“Em không có! Kiều Niệm dường như không bất mãn nói: “Anh, em không thích anh ta, sau này anh đừng đem em và anh ta đặt cùng một chỗ, bị đồn ra ngoài có mà làm trò cười cho họ”
Kiều Hứa Thâm nghe là biết, em gái vẫn để coi Lục Trầm lúc này như là thiếu niên quái gở năm đó, mười mấy tuổi mới được gia đình đón về, lúc đó không ai chăm sóc anh ta, em gái tiếp cận anh ta cũng chỉ là đem anh ta ra làm tay sai.
Nhưng hiện tại... tình hình sớm đã thay đổi rồi, thái độ của em gái đối với Lục Trầm... vẫn giống như trước đây.
Kiều Hứa Thâm suy nghĩ giây lác, cười với cô, giọng điệu ôn hòa: “Được, anh sau này không nhắc đến nữa, có điều em đáp ứng với anh một chuyện”
Kiều Niệm tò mò hỏi: “Chuyện gì vậy”
Giọng điệu của Kiều Hứa Thâm có chút nghiêm túc: “ Mặc dù em không thích Lục Trầm, vậy cũng nên cách xa anh ta một chút, đừng cho anh ta bất cứ hy vọng nào.”
Kiều Niễm nghe vậy liền sững sờ, trong bản gốc nam chính từ chối đuổi Tần Ninh ra khỏi đoàn phim, quan hệ của nguyên chủ và nam chính ở đoạn này thực xự là xa cách, nhưng không có viết lời cảnh báo của Kiều Hứa Thâm trong đó.
Lẽ nào cô diễn vai nữ phụ độc ác quá xuất sắc, cạn bã đến mức anh trai cũng không nhìn được nữa?
Ngay khi cô đang nghĩ đến thời gian này, lại nghe thấy Kiều Hứa Thâm nói tiếp: “ Lục Trầm đối với em không có biểu hiện ác ý, em mà đắc tội anh ta, anh cũng không nhất định có thể bảo vệ em, vì vậy hai người vẫn nên giữ khoảng cách nhất định, rõ chưa?”
Kiều Niệm : “......”
Nếu anh ta có thể bảo vệ cô, vậy cô đắc tội với Lục Trầm hay không đều không đều không quan trọng sao?
Vậy chẳng phải là nuông chiều một cách không có nguyên tắc sao, nguyên chủ chở thành đầu gấu không phải là không có lý do.
Nhưng cảm giác được đãi ngộ như này thật là thích.
Thời điểm cách xa anh ta cũng là lúc này, vì vậy Kiều Niệm gật gật đầu, rất là ngoan ngoãn: "Vâng ạ”
Nhìn thất dáng vẻ ngoan ngoãn như vậy của cô, Kiều Hứa Thâm anh mắt khẽ động, anh khẽ mỉm cười “Hôm nay thế nào lại nghe lời như vậy”
Kiều Niễm cũng đảo mắt, kéo ông tay áo của anh: “Anh cũng đáp ứng em một chuyện”
Dễ dàng nhìn ra tâm trạng của Kiều Niệm Thâm không tồi, cười đáp: “Muốn mua cái gì”
Lời của Kiều Niệm khiến khiến nụ cười khóe môi ăn cứng đờ, cô kéo ống tay áo anh, kiên trì nói: “Anh giúp em đem Tần Ninh đuổi khỏi đoàn phim, được không ạ”
Vồn bầu không khí đang tốt đẹp bởi vì cái tên này mà chút ngưng đọng lại.
Kiều Niễm vẫn cho rằng Kiều Hứa Thâm sẽ ngay lập tức đáp ứng, suy cho cùng Kiều Hứa Thâm trong đoạn thời giàn ở trong bản gốc vẫn cứ nuông chiều, đáp ứng nguyên chủ, đối với em gái mới tìm được về chưa có cảm tình chút nào, thậm chí có chút mâu thuẫn và chán ghét, cảm thấy cô ta đe dọa đến đị vị của em gái.
Nhưng cô không ngờ đến rằng, sau khi cô nói những lời này, nụ cười của Kiều Hứa Thâm dần biến mất, anh im lặng.
Kiều Niệm liền có một linh cảm không tốt, anh và Lục Trầm thế nào lại ngược nhau, người đáng lẽ nên do dự và đấu tranh là Lục Trầm mới đúng.
Cái kiểu anh ăn nói coi điều Lục tổng làm là điều hiển nhiên dường như là của tra nữ thì phải…
Kiều Hứa Thâm xoa xoa ấn đường: “...”
Sau một khắc trầm mặc, Kiều Hứa Thâm cũng cảm thấy hỏi khóe léo như vậy em gái nhất định không hiểu, Kiều Hứa Thâm dứt khoát hỏi thẳng vào vấn đề; “Em... cảm thấy con người Lục Trầm như thế nào? Em có thích anh ta không?”
Nhưng rõ ràng, em gái không những không để Lục Trầm trong lòng, thậm chí còn rất phản cảm với câu hỏi này của anh. Trên mặt hiện rõ biểu cảm “anh đang nói vớ vẩn gì vậy”, còn hùng hồn nói với anh: “Anh đang nói đùa sao? Em chính là thích anh sẽ không thích a ta!”
Kiều Hứa Thâm thở dài: “... đừng nói bậy.”
“Em không có! Kiều Niệm dường như không bất mãn nói: “Anh, em không thích anh ta, sau này anh đừng đem em và anh ta đặt cùng một chỗ, bị đồn ra ngoài có mà làm trò cười cho họ”
Kiều Hứa Thâm nghe là biết, em gái vẫn để coi Lục Trầm lúc này như là thiếu niên quái gở năm đó, mười mấy tuổi mới được gia đình đón về, lúc đó không ai chăm sóc anh ta, em gái tiếp cận anh ta cũng chỉ là đem anh ta ra làm tay sai.
Nhưng hiện tại... tình hình sớm đã thay đổi rồi, thái độ của em gái đối với Lục Trầm... vẫn giống như trước đây.
Kiều Hứa Thâm suy nghĩ giây lác, cười với cô, giọng điệu ôn hòa: “Được, anh sau này không nhắc đến nữa, có điều em đáp ứng với anh một chuyện”
Kiều Niệm tò mò hỏi: “Chuyện gì vậy”
Giọng điệu của Kiều Hứa Thâm có chút nghiêm túc: “ Mặc dù em không thích Lục Trầm, vậy cũng nên cách xa anh ta một chút, đừng cho anh ta bất cứ hy vọng nào.”
Kiều Niễm nghe vậy liền sững sờ, trong bản gốc nam chính từ chối đuổi Tần Ninh ra khỏi đoàn phim, quan hệ của nguyên chủ và nam chính ở đoạn này thực xự là xa cách, nhưng không có viết lời cảnh báo của Kiều Hứa Thâm trong đó.
Lẽ nào cô diễn vai nữ phụ độc ác quá xuất sắc, cạn bã đến mức anh trai cũng không nhìn được nữa?
Ngay khi cô đang nghĩ đến thời gian này, lại nghe thấy Kiều Hứa Thâm nói tiếp: “ Lục Trầm đối với em không có biểu hiện ác ý, em mà đắc tội anh ta, anh cũng không nhất định có thể bảo vệ em, vì vậy hai người vẫn nên giữ khoảng cách nhất định, rõ chưa?”
Kiều Niệm : “......”
Nếu anh ta có thể bảo vệ cô, vậy cô đắc tội với Lục Trầm hay không đều không đều không quan trọng sao?
Vậy chẳng phải là nuông chiều một cách không có nguyên tắc sao, nguyên chủ chở thành đầu gấu không phải là không có lý do.
Nhưng cảm giác được đãi ngộ như này thật là thích.
Thời điểm cách xa anh ta cũng là lúc này, vì vậy Kiều Niệm gật gật đầu, rất là ngoan ngoãn: "Vâng ạ”
Nhìn thất dáng vẻ ngoan ngoãn như vậy của cô, Kiều Hứa Thâm anh mắt khẽ động, anh khẽ mỉm cười “Hôm nay thế nào lại nghe lời như vậy”
Kiều Niễm cũng đảo mắt, kéo ông tay áo của anh: “Anh cũng đáp ứng em một chuyện”
Dễ dàng nhìn ra tâm trạng của Kiều Niệm Thâm không tồi, cười đáp: “Muốn mua cái gì”
Lời của Kiều Niệm khiến khiến nụ cười khóe môi ăn cứng đờ, cô kéo ống tay áo anh, kiên trì nói: “Anh giúp em đem Tần Ninh đuổi khỏi đoàn phim, được không ạ”
Vồn bầu không khí đang tốt đẹp bởi vì cái tên này mà chút ngưng đọng lại.
Kiều Niễm vẫn cho rằng Kiều Hứa Thâm sẽ ngay lập tức đáp ứng, suy cho cùng Kiều Hứa Thâm trong đoạn thời giàn ở trong bản gốc vẫn cứ nuông chiều, đáp ứng nguyên chủ, đối với em gái mới tìm được về chưa có cảm tình chút nào, thậm chí có chút mâu thuẫn và chán ghét, cảm thấy cô ta đe dọa đến đị vị của em gái.
Nhưng cô không ngờ đến rằng, sau khi cô nói những lời này, nụ cười của Kiều Hứa Thâm dần biến mất, anh im lặng.
Kiều Niệm liền có một linh cảm không tốt, anh và Lục Trầm thế nào lại ngược nhau, người đáng lẽ nên do dự và đấu tranh là Lục Trầm mới đúng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.