Xuyên Nhanh: Khi Nam Chủ Hắc Hóa
Chương 18:
Thịnh Hạ Đích Tiểu Phiến
30/10/2022
Trên bục, người dẫn chương trình hỏi một số câu thông thường rồi sau đó đi thẳng vào những vấn đề mà tất cả mọi người đang quan tâm nhất.
"Cô Kiều, tất cả mọi người đều muốn biết cô thực sự quyết định rời khỏi đoàn làm phim của đạo diễn Lâm Đạo đúng không?"
Kiều Niệm biểu tình trên mặt hỏi cô câu này có phải là vô nghĩa rồi không, cô không trả lời.
Người dẫn chương trình thấy vậy cũng không tức giận, Kiều Niệm ra mắt chính là như vậy, vừa kiêu ngạo vừa có tính tình của thiên kim đại tiểu thư chính hiệu.
Người dẫn ho nhẹ, tiếp tục hỏi: "Xem ra cô Kiều cũng không muốn đề cập đến vấn đề này, là bởi vì vai diễn đã bị đổi người rồi sao?"
"Ai nói là vai diễn bị đổi người?" Kiều Niệm trong nháy mắt bùng nổ, biểu hiện giống như là đang giẫm phải phân.
Xem cô có phản ứng như vậy, người dẫn chương trình mừng thầm:" Trên mạng đều nói Tần Ninh dùng quy tắc ngầm, lợi dụng vị kim chủ mà cướp vai diễn có thật sự là như vậy không?"
"...Vai diễn của tôi không bị cướp!"
Lời của Kiều Niệm giống như đang bị xuyên tạc, giấu đầu hở đuôi nói" Nói đi cũng phải nói lại, Tần Ninh làm ra vẻ thanh cao, vị kim chủ mắt mù mới coi trọng cô ta?"
Người dẫn chương trình kích động, sau lưng Tần Ninh đích thị là có vị kim chủ, mà Kiều Niệm và Tần Ninh phía sau lưng đều có kim chủ.
Trực giác của dẫn chương trình khẳng định là như vậy.
Cô hỏi tiếp: "Thế cô Kiều có thể giải thích thêm một chút của nguyên nhân sự việc này không? Tất cả mọi người đều quan tâm đến cô, có phải ở trong đoàn làm phim cô chịu ủy khuất nào không.?"
Kiều Niệm nhấn mạnh trào phúng: "Tần Ninh nào có bản lĩnh cướp vai diễn của tôi, bất quá là vì tôi bị thương nên đoàn phim mới trì hoãn, tôi nghĩ cho đoàn phim nên mới tặng vai diễn này lại cho cô ta mà thôi."
Người dẫn chương trình muốn đào sâu hơn, vị kim chủ sau lưng Tần Ninh là ai, nhưng Kiều Niệm trả lời rất khôn khéo, không để lộ một chút sơ hở, Kiều Niệm rất kiên trì nói sau lưng Tần Ninh không có vị nào hết, người dẫn chương trình lại nghĩ vị này chắc chắn là người có thân phận rất lớn nên ngay cả thiên kim đại tiểu thư Kiều Niệm cũng phải kiêng kị.
Không nói cũng không được, hôm nay đến đây là để nói về vấn đề đó mà.
Dẫn chương trình hài lòng.
Kiều Niệm cũng rất hài lòng.
Duy chỉ có người đại diện Tần Sơ là không hài lòng.
***
Sau khi ra khỏi đài truyền hình, Tần Sơ cứ như vậy mà nhìn Kiều Niệm cười lạnh.
"Tôi cho cô tới đây là để làm rõ tình hình, không phải là để thêm dầu vào lửa!"
Kiều Niệm: "Kia...Lời tôi nói cũng là sự thật mà thôi, cũng không nói sau lưng cô ta có vị kim chủ, cũng không nói cô ta cướp vai diễn."
Tần Sơ: "Cô xem khán giả đều ngu ư?Cô nói úp úp mở mở rõ ràng như vậy, không sợ bị cắn ngược trở lại hả?"
Kiều Niệm kinh thường nhìn Tần Sơ: "Thật sự quá rõ ràng rồi sao?"
Tần Sơ trầm mặc.
Kiều Niệm ho khan một tiếng ngước mắt nhìn, nói: "Tôi cam đoan, về sau tôi sẽ ngoan ngoãn nghe lời anh, đừng nóng giận."
Tần Sơ thấy cô như vậy, cũng không có dũng khí nhìn cô, ánh mắt thanh thuần vô hại, thở dài nói: "Quên đi, xem mặt của cô kìa tính gạt tôi nữa à, xem ra tôi phải đem chút tiền cho mấy đội quân tẩy trắng vậy."
Kiều Niệm không phản hồi lại, dù sao Tần Sơ cũng không coi trọng lời nói của cô.
"Tôi đưa cô về."
Cô đi theo Tần Sơ tới bãi đỗ xe, Tần Sơ lo lắng nói: "Cô cũng đừng gây thêm chuyện rắc rối cho tôi nữa, chờ qua sinh nhật của cô rồi tôi cho đi diễn."
Kiều Niệm gật đầu: "Tôi sẽ ngoan ngoãn."
Ngữ khí Tần Sơ hòa hoãn: "Cứ như vậy trước đi."
Vừa dứt lời, bước chân đột nhiên dừng lại ở phía trước, nhìn về phía bên phải.
Tần Sơ nhìn theo ánh mắt của Kiều Niệm nhìn qua, thấy một bóng người đó là tổng tài Lục thị, đang đứng bên cạnh xe, trên tay còn có điếu thuốc.
Hiển nhiên là đã đứng đợi ở đây một lúc rồi.
"Cô chú ý một chút, đừng..."
Biết Lục đại tổng tài tới đây là để đón Kiều Niệm, theo thói quen Tần Sơ dặn dò vài câu, lời nói còn chưa nói xong, Kiều Niệm đã buông tay chạy tới chỗ của Lục Trầm.
Tần Sơ nhìn nhìn mà gân xanh nổi lên.
Đây là hành động ngoan ngoãn mà cô nói đó à???
Ánh đèn mở ảo đằng sau xe: “Niệm Niệm, ăn chậm thôi” Lục Trầm trong tay cầm nột ly trà sữa nóng, giọng nói lạnh lùng trầm xuống: “Như vậy đối với sức khỏe không tốt”
Kiều Niệm chỉ ừm một tiếng lấy lệ, bán
h kem nhỏ rất ngon, nhưng cô bị nghẹn rồi.
Cô cúi thấp đầu uống một hớp trà sữa trong tay Lục Trầm.
Sau khi buổi biểu diễn kết thúc, cô liền gửi tin nhắn bảo anh đến đón cô, anh đến rất đùng giờ còn mang món đến món ăn mà cô yêu thích.
Xứng đáng là tay sai cô đào tạo từ thời cấp 3, thật sự là quà vừa ý cô rồi.
Kiều Niệm ăn uống no rồi, tâm trạng rất tốt, đôi mắt hơi cong, lông mi dài mướt, con ngươi trong veo, nhìn rất đáng yêu.
Ánh mắt Lục Trầm rơi trên khuôn mặt cô, hắn thản nhiên hỏi: "Tần Sơ sao cũng ở đây”
Kiều Niệm không cảm thấy câu hỏi này kì lạ, Tần Sơ là quản lý vàng trong ngành, cũng không phải lúc nào cũng ở bên cạnh cô, chưa kể đây chỉ là một phỏng vấn nhỏ.
Lần này cùng cô đến đây chỉ sợ cô nói những điều không nên noi, nhưng kết quả cũng không mấy hiệu quả.
“ Anh ta chính là thích lo linh tinh, không yên tâm về tôi.” Kiều Niệm thờ ơ nói: “ Sợ tôi ở chương trình làm loạn”
Nge vậy, Lục Trầm khẽ nhíu mày, nhưng sự bất mãn này là hướng về Tần Sơ: “ Em muốn nói thế nào thì nói thế đấy, không cần quan tâm anh ta”
Lời vừa dứt, Kiều Niệm liền ngẩng đầu nhìn anh.
Đôi mắt đen sâu của Lục Trầm nhìn thẳng vào cô.
"Cô Kiều, tất cả mọi người đều muốn biết cô thực sự quyết định rời khỏi đoàn làm phim của đạo diễn Lâm Đạo đúng không?"
Kiều Niệm biểu tình trên mặt hỏi cô câu này có phải là vô nghĩa rồi không, cô không trả lời.
Người dẫn chương trình thấy vậy cũng không tức giận, Kiều Niệm ra mắt chính là như vậy, vừa kiêu ngạo vừa có tính tình của thiên kim đại tiểu thư chính hiệu.
Người dẫn ho nhẹ, tiếp tục hỏi: "Xem ra cô Kiều cũng không muốn đề cập đến vấn đề này, là bởi vì vai diễn đã bị đổi người rồi sao?"
"Ai nói là vai diễn bị đổi người?" Kiều Niệm trong nháy mắt bùng nổ, biểu hiện giống như là đang giẫm phải phân.
Xem cô có phản ứng như vậy, người dẫn chương trình mừng thầm:" Trên mạng đều nói Tần Ninh dùng quy tắc ngầm, lợi dụng vị kim chủ mà cướp vai diễn có thật sự là như vậy không?"
"...Vai diễn của tôi không bị cướp!"
Lời của Kiều Niệm giống như đang bị xuyên tạc, giấu đầu hở đuôi nói" Nói đi cũng phải nói lại, Tần Ninh làm ra vẻ thanh cao, vị kim chủ mắt mù mới coi trọng cô ta?"
Người dẫn chương trình kích động, sau lưng Tần Ninh đích thị là có vị kim chủ, mà Kiều Niệm và Tần Ninh phía sau lưng đều có kim chủ.
Trực giác của dẫn chương trình khẳng định là như vậy.
Cô hỏi tiếp: "Thế cô Kiều có thể giải thích thêm một chút của nguyên nhân sự việc này không? Tất cả mọi người đều quan tâm đến cô, có phải ở trong đoàn làm phim cô chịu ủy khuất nào không.?"
Kiều Niệm nhấn mạnh trào phúng: "Tần Ninh nào có bản lĩnh cướp vai diễn của tôi, bất quá là vì tôi bị thương nên đoàn phim mới trì hoãn, tôi nghĩ cho đoàn phim nên mới tặng vai diễn này lại cho cô ta mà thôi."
Người dẫn chương trình muốn đào sâu hơn, vị kim chủ sau lưng Tần Ninh là ai, nhưng Kiều Niệm trả lời rất khôn khéo, không để lộ một chút sơ hở, Kiều Niệm rất kiên trì nói sau lưng Tần Ninh không có vị nào hết, người dẫn chương trình lại nghĩ vị này chắc chắn là người có thân phận rất lớn nên ngay cả thiên kim đại tiểu thư Kiều Niệm cũng phải kiêng kị.
Không nói cũng không được, hôm nay đến đây là để nói về vấn đề đó mà.
Dẫn chương trình hài lòng.
Kiều Niệm cũng rất hài lòng.
Duy chỉ có người đại diện Tần Sơ là không hài lòng.
***
Sau khi ra khỏi đài truyền hình, Tần Sơ cứ như vậy mà nhìn Kiều Niệm cười lạnh.
"Tôi cho cô tới đây là để làm rõ tình hình, không phải là để thêm dầu vào lửa!"
Kiều Niệm: "Kia...Lời tôi nói cũng là sự thật mà thôi, cũng không nói sau lưng cô ta có vị kim chủ, cũng không nói cô ta cướp vai diễn."
Tần Sơ: "Cô xem khán giả đều ngu ư?Cô nói úp úp mở mở rõ ràng như vậy, không sợ bị cắn ngược trở lại hả?"
Kiều Niệm kinh thường nhìn Tần Sơ: "Thật sự quá rõ ràng rồi sao?"
Tần Sơ trầm mặc.
Kiều Niệm ho khan một tiếng ngước mắt nhìn, nói: "Tôi cam đoan, về sau tôi sẽ ngoan ngoãn nghe lời anh, đừng nóng giận."
Tần Sơ thấy cô như vậy, cũng không có dũng khí nhìn cô, ánh mắt thanh thuần vô hại, thở dài nói: "Quên đi, xem mặt của cô kìa tính gạt tôi nữa à, xem ra tôi phải đem chút tiền cho mấy đội quân tẩy trắng vậy."
Kiều Niệm không phản hồi lại, dù sao Tần Sơ cũng không coi trọng lời nói của cô.
"Tôi đưa cô về."
Cô đi theo Tần Sơ tới bãi đỗ xe, Tần Sơ lo lắng nói: "Cô cũng đừng gây thêm chuyện rắc rối cho tôi nữa, chờ qua sinh nhật của cô rồi tôi cho đi diễn."
Kiều Niệm gật đầu: "Tôi sẽ ngoan ngoãn."
Ngữ khí Tần Sơ hòa hoãn: "Cứ như vậy trước đi."
Vừa dứt lời, bước chân đột nhiên dừng lại ở phía trước, nhìn về phía bên phải.
Tần Sơ nhìn theo ánh mắt của Kiều Niệm nhìn qua, thấy một bóng người đó là tổng tài Lục thị, đang đứng bên cạnh xe, trên tay còn có điếu thuốc.
Hiển nhiên là đã đứng đợi ở đây một lúc rồi.
"Cô chú ý một chút, đừng..."
Biết Lục đại tổng tài tới đây là để đón Kiều Niệm, theo thói quen Tần Sơ dặn dò vài câu, lời nói còn chưa nói xong, Kiều Niệm đã buông tay chạy tới chỗ của Lục Trầm.
Tần Sơ nhìn nhìn mà gân xanh nổi lên.
Đây là hành động ngoan ngoãn mà cô nói đó à???
Ánh đèn mở ảo đằng sau xe: “Niệm Niệm, ăn chậm thôi” Lục Trầm trong tay cầm nột ly trà sữa nóng, giọng nói lạnh lùng trầm xuống: “Như vậy đối với sức khỏe không tốt”
Kiều Niệm chỉ ừm một tiếng lấy lệ, bán
h kem nhỏ rất ngon, nhưng cô bị nghẹn rồi.
Cô cúi thấp đầu uống một hớp trà sữa trong tay Lục Trầm.
Sau khi buổi biểu diễn kết thúc, cô liền gửi tin nhắn bảo anh đến đón cô, anh đến rất đùng giờ còn mang món đến món ăn mà cô yêu thích.
Xứng đáng là tay sai cô đào tạo từ thời cấp 3, thật sự là quà vừa ý cô rồi.
Kiều Niệm ăn uống no rồi, tâm trạng rất tốt, đôi mắt hơi cong, lông mi dài mướt, con ngươi trong veo, nhìn rất đáng yêu.
Ánh mắt Lục Trầm rơi trên khuôn mặt cô, hắn thản nhiên hỏi: "Tần Sơ sao cũng ở đây”
Kiều Niệm không cảm thấy câu hỏi này kì lạ, Tần Sơ là quản lý vàng trong ngành, cũng không phải lúc nào cũng ở bên cạnh cô, chưa kể đây chỉ là một phỏng vấn nhỏ.
Lần này cùng cô đến đây chỉ sợ cô nói những điều không nên noi, nhưng kết quả cũng không mấy hiệu quả.
“ Anh ta chính là thích lo linh tinh, không yên tâm về tôi.” Kiều Niệm thờ ơ nói: “ Sợ tôi ở chương trình làm loạn”
Nge vậy, Lục Trầm khẽ nhíu mày, nhưng sự bất mãn này là hướng về Tần Sơ: “ Em muốn nói thế nào thì nói thế đấy, không cần quan tâm anh ta”
Lời vừa dứt, Kiều Niệm liền ngẩng đầu nhìn anh.
Đôi mắt đen sâu của Lục Trầm nhìn thẳng vào cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.