Xuyên Nhanh: Không Muốn Soái Ca Yêu Ta
Chương 2: Thế giới 1: Chàng béo nghịch tập(2)
Doll Wind
22/12/2024
Bây giờ là thời điểm vừa bắt đầu kỳ nghỉ hè lớp 10 được hai ngày, mấy ngày nữa ba Cố sẽ thông báo chuyển nhà cho gia đình. Việc Dâu Tây cần làm bây giờ là tức tốc giảm cân, huhu, làm sao cô có thể giam cân nhanh chóng chỉ trong một tháng bây giờ.
Thôi mặc kệ đấy, đến đâu hay đến đó, binh đến tướng chặn, cô không sợ. Sau đó thời kỳ giảm cân gian khổ của Dâu Tây bắt đầu. Cố Minh là một tên vô cùng tham ăn, dưới sự trợ giúp của bà nội khiến cái miệng của hắn không lúc nào là không ngừng ăn. Thế mới nói bản năng của con người vô cùng đáng sợ, lúc này trong thân thể của hắn đã thay một cái linh hồn nhưng chỉ cần ngồi xuống bàn ăn, bản năng tham ăn của Cố Minh sẽ trỗi dậy vô cùng mãnh liệt.
Dâu Tây phải dùng hết sức lực hồng hoang trong cơ thể mới ngăn lại cánh tay đang chuẩn bị đưa ra vồ lấy cái đùi gà to tướng trên bát cho vào mồm. Ba Cố ngạc nhiên nhìn con trai không có như mọi ngày mới ngồi xuống đã bắt đầu ăn uống mất kiểm xoát không để ý đến người xung quanh hôm nay lại ngồi ngay ngắn trước mâm không động đũa.
Bà nội và mẹ Cố lo lắng nhìn Dâu tây: "Sao không ăn uống gì thế? Hay là người hầu nấu không hợp khẩu vị?"
Mẹ Cố cũng phụ hoạ bà nội : "Đúng đấy, sao lại không ăn uống đi Minh nhi, hôm nay có món đùi gà con thích nhất đấy."
Dâu Tây cười trừ, miệng méo xệch: "Mọi người ăn đi, đừng để ý con, ba à, con muốn giảm cân. Ba giúp con mời thầy huấn luyện và người phụ trách lên thực đơn giảm cân được không?"
"Được"
"Không được"
"Không được"
Ba âm thanh đồng thời gào lên. Ba Cố không vui nhìn mẹ mình cùng vợ mình.
"Sao mà không được, hiếm khi thằng bé mới chịu thay đổi bản thân, mẹ với em nhìn xem đã nuông chiều thằng bé thành cái dạng gì. Béo như vậy rất dễ mắc các loại bệnh, hai người không biết sao?"
Bà nội không vui: "Anh thì biết cái gì, người mập mạp đầy đặn mới là người có phúc, anh tiếc mấy lạng thịt cho nó ăn hay sao mà phải giảm cân."
"Mẹ, mẹ nói kiểu gì thế?"
"Được rồi, cãi lộn cái gì? Có để cho người ăn cơm hay không."
Ông nội Cố trầm giọng quát, không ai dám nói thêm cái gì nữa lúc này ông mới quay sang Dâu Tây nhìn cô hỏi.
"Tại sao lại muốn giảm cân? Không phải cháu chỉ thích ăn hay sao?"
Dâu Tây cúi đầu thật thấp, trong đầu nhảy lên đủ các loại câu chuyện bịa đặt khuôn mặt bắt đầu hiện lên vẻ đau khổ vô cùng: "Cháu thích một bạn nữ nhưng bạn ấy không thích cháu, cô ấy chê cháu béo như lợn ghê tởm con mắt của cô ấy... huhu"
Dâu Tây khóc nước mắt nước mũi tèm nhem, nước mũi dây đầy khuôn mặt dầu mỡ cùng mụn nhọt ghê tởm vô cùng.
Ông bà nội và mẹ vô cùng phẫn nộ: "Đứa mắt mù nào dám chê cháu trai họ Cố nhà chúng ta?"
Dâu Tây ngước khuôn mặt đẫm nước mắt không nhìn thấy mắt đâu của mình lên kiên định: "Ông nội, ba, mong hai người giúp con, con thật sự muốn giảm cân."
Ba Cố nhìn con trai gật đầu: "Được, ba sẽ bảo thư ký tìm giúp con thầy dạy tốt. Cả nhà mau ăn cơm đi."
Bà nội còn định nói gì đấy nhưng bị mẹ Cố cản lại. Mọi người tiếp tục ăn cơm, Dâu Tây chỉ ăn rau và thức ăn, ăn rất ít. Khỏi phải nói cô đã phải vất vả thế nào để ngăn lại bản năng chết tiệt trong thân thể này.
Ba Cố cũng đã thông báo về việc chuyển nhà đến thành phố A để mở rộng làm ăn, cũng thông báo việc chuyển trường cho Dâu Tây để cô chuẩn bị.
Mỗi ngày Dâu Tây đều cùng thầy huấn luyện luyện tập không ngừng nghỉ, cả người đau nhức phát cuồng cũng không thể khiến Dâu Tây chùn bước. Mới đầu ăn theo chế độ giảm cân khiến cơ thể phản kháng vô cùng dữ dội, thói quen ăn uống vô tội vạ của Cố Minh hết sức đáng sợ, nhiều đêm đang ngủ trong mê man Dâu Tây đều bừng tỉnh thức dậy bởi trong tay đang cầm một thanh chocolate ăn dở. Cô đã phải móc họng nôn ra cho bằng hết còn phải truy tìm đồ ăn vặt giấu khắp phòng. Mệt mỏi vô cùng, hệ thống đáng chết lại ném cho cô cái cơ thể béo phì chết tiệt còn là nam nhân này.
Mỗi lần đi vệ sinh Dâu Tây đều nhắm tịt mắt, tròng bao tay dày mùa đông mới dám đi vệ sinh. Nhưng sau này rốt cuộc dần dần chấp nhận số phận, quen với việc mình là một thằng con trai cũng thấy bình tâm lại.
Quen rồi, Dâu Tây cô ấy vậy mà lại quen với việc mình mang thân thể một thằng con trai nhưng tâm hồn thiếu nữ. Dâu Tây bụm mặt, nếu để Cẩm Tú biết được cô còn không bị chị ấy cười chết.
Không biết giờ này Cẩm Tú sao rồi, mong là mẹ không quá đau buồn khi mình không tỉnh lại. Dâu Tây lấy khăn lau mồ hôi ướt dầm dề trên mặt, ngắm nhìn mình trong gương. Cô đã gầy đi rất nhiều rồi, tuy vẫn còn béo nhưng so với béo đến độ không nhìn thấy con mắt đã xem như kiểu béo bình thường rồi.
Ngũ quan vốn đầy mỡ phúng phính hiện tại đã lộ dần ra khuôn mặt vốn có. Dâu Tây nhìn khuôn mặt đầy mụn liền quyết định đi Spa chăm sóc mặt.
Đi tìm bà Cố, hôm nay bà không ra ngoài đi chơi với mấy vị phu nhân khác mà ngồi xem phim ở nhà.
"Mẹ ơi, con muốn đi Spa chăm sóc mặt, mẹ dẫn con cùng đi đi."
Mẹ cố ngẩn người nhìn con trai: "Con muốn đi Spa làm gì?"
"Đương nhiên là chăm sóc sắc đẹp rồi, ba và mẹ đều là mỹ nam mỹ nữ, chả lẽ con lại cứ mang cái bộ mặt đầy mụn này ra đường? Con muốn làm đẹp, mẹ nhanh lên đi cùng con đi."
"Được được."
Mẹ Cố nhìn con trai ăn mặc áo phông quần thể thao thoải mái năng động thì giật mình, mới có gần một tháng mà con trai của bà giống như biến thành một con người khác.
Ngày trước tính cách nó khá trầm lại dễ nổi cáu nhất là nếu không được ăn thứ nó muốn. Nói chuyện cũng cục cằn nên hai cha con rất hay cãi nhau. Nhưng từ hôm nó quyết định giảm cân thì đột nhiên vô cùng ngoan ngoãn hiểu chuyện. Nói chuyện với người trong nhà lễ phép cũng không cục cằn. Hai cha con khi nói chuyện với nhau nhiều khi còn nói mãi không hết chuyện. Minh nhi của bà thật đây sao? Đây là Minh nhi mà bà yêu thương chiều chuộng đây sao.
Con trai bà quả nhiên đã lớn thật rồi, sau đó mỗi ngày ngoài việc tập luyện Dâu Tây còn thường xuyên cùng mẹ Cố đi đến tiệm Spa chăm sóc sắc đẹp.
Dâu Tây lấy cớ chuyển trường đi học muộn thêm một tháng để hoàn thành nốt khoá giảm cân. Sau hai tháng miệt mài cố gắng không ngừng, Dâu Tây vô cùng hài lòng với bản thân mình hiện tại.
Trong gương là một cậu thiếu niên với dáng người cao to, Dâu Tây đã chuyển mỡ thừa thành thịt săn chắc còn tập luyện cơ bắp nên hình thể rất man, cực có sức hút, đúng kiểu dáng người sáu múi mà phái nữ yêu thích. Khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng mang theo sự non nớt của thanh xuân, mái tóc đen tạo kiểu hot boy vườn trường càng tôn nên khí chất thanh nhã cao quý chỉ có thể được hình thành trong cuộc sống giàu có và giáo dục cẩn thận từ nhỏ. Cố Minh đương nhiên là không thể có được loại khí chất này, nó có là bởi Dâu Tây.
Dâu Tây mặc đồng phục trường Hoa Tường Vi vào người, rất có cảm giác thiếu gia nhà quyền quý. Hôm nay là ngày đầu tiên đến trường, Dâu Tây nhất định phải thể hiện tốt, không thể để bọn nhà giàu kia bắt nạt được. Tuy Cố gia cũng là nhà nhàu nhưng chỉ có tiếng tăm lớn ở thành phố kia mà thôi. Đến thành phố này, một Cố gia nhỏ bé những kẻ quyền quý ngập trời này đương nhiên không để vào mắt.
Đeo lên ba lô xuống nhà trong ánh mắt của gia đình, Dâu Tây ngẩng đầu ưỡn ngực đi xuống. Ba Cố cười vui vẻ giơ ngón tay cái với Dâu Tây.
"Quả nhiên là con trai ta, rất có khí chất."
"Con trai của ba mà lại."
Mọi người đều ăn bữa sáng của mình, khuôn mặt ba Cố đột nhiên trở nên vô cùng nghiêm túc.
"Minh nhi, con cũng biết trường Hoa Tường Vi không phải là một trường cấp ba bình thường, nó còn có một tên gọi ngầm là trường quý tộc. Con biết vì sao không?"
Dâu Tây tỏ vẻ nghiêm túc lắng nghe ba Cố dặn dò.
"Vì ở trong đó con của những kẻ giàu có có chức có quyền rất nhiều, con đi học phải cẩn thận hết mức, có thể kết giao thì kết giao thật tốt, đừng gây chuyện trong trường. Nếu có người gây sự cũng phải nhịn, tìm hiểu kỹ lưỡng xem gia thế của hắn hơn nhà ta hay kém nhà ta, làm gì cũng phải suy nghĩ đến hậu quả. Con lớn rồi, phải có trách nhiệm với bản thân mình và gia đình. Con hiểu ý ba sao?"
Dâu Tây nhìn ông Cố, gật đầu. Nguyên chủ và ba Cố luôn không hợp nhau, trong trí nhớ ông ấy cũng từng nói với nguyên chủ như vậy, nhưng cậu ta quá cứng đầu lại trẻ con không nghe vào được sự yêu thương quan tâm của ba Cố.
Ông nội cũng gật đầu: "Ba cháu nói đúng đấy, ở thành phố cũ cháu có thể mặc sức phá phách là vì ba cháu có năng lực chùi đít cho cháu. Nhưng đến nơi đây không giống như trước, phải cẩn thận, học hành chăm chỉ vào biết không?"
Trên trán Dâu Tây đầy vạch đen, nói kiểu gì vậy, trước đây kể cả cô hay Cố minh cũng chưa từng phá phách để ba Cố đại nhân phải nhọc lòng nha. Cố Minh chỉ bướng bỉnh với người nhà, chơi game với ăn uống thôi mà. Ở trường học cũ, may nhờ gia thế của cậu chồng sẵn ở đấy nên không có người đến gây sự hay bắt nạt nhưng cũng chẳng có bạn bè. Là một con lợn vàng cô đơn a\~
Trước kia đi học đều là ba Cố hoặc mẹ Cố đưa đi, hôm nay cũng là ba Cố đưa cô đến trường mới. Dâu Tây rất nóng lòng muốn đến trường, trong cốt truyện, lần đầu tiên đến trường Cố Minh đi đường cắm mặt xuống đất va phải Cao Vỹ, một trong năm hoàng tử của trường Tường Vi khiến hắn nhớ kỹ mặt cũng khiến bản thân rơi vào hoàn cảnh vạn kiếp bất phục. Đúng rồi, tên Cao Vỹ này cũng chính là tên mà Cố Minh vô ý giết chết. Phải nói là khởi nguồn đau khổ của Cố Minh đều bắt nguồn từ tên Cao Vỹ này.
Thôi mặc kệ đấy, đến đâu hay đến đó, binh đến tướng chặn, cô không sợ. Sau đó thời kỳ giảm cân gian khổ của Dâu Tây bắt đầu. Cố Minh là một tên vô cùng tham ăn, dưới sự trợ giúp của bà nội khiến cái miệng của hắn không lúc nào là không ngừng ăn. Thế mới nói bản năng của con người vô cùng đáng sợ, lúc này trong thân thể của hắn đã thay một cái linh hồn nhưng chỉ cần ngồi xuống bàn ăn, bản năng tham ăn của Cố Minh sẽ trỗi dậy vô cùng mãnh liệt.
Dâu Tây phải dùng hết sức lực hồng hoang trong cơ thể mới ngăn lại cánh tay đang chuẩn bị đưa ra vồ lấy cái đùi gà to tướng trên bát cho vào mồm. Ba Cố ngạc nhiên nhìn con trai không có như mọi ngày mới ngồi xuống đã bắt đầu ăn uống mất kiểm xoát không để ý đến người xung quanh hôm nay lại ngồi ngay ngắn trước mâm không động đũa.
Bà nội và mẹ Cố lo lắng nhìn Dâu tây: "Sao không ăn uống gì thế? Hay là người hầu nấu không hợp khẩu vị?"
Mẹ Cố cũng phụ hoạ bà nội : "Đúng đấy, sao lại không ăn uống đi Minh nhi, hôm nay có món đùi gà con thích nhất đấy."
Dâu Tây cười trừ, miệng méo xệch: "Mọi người ăn đi, đừng để ý con, ba à, con muốn giảm cân. Ba giúp con mời thầy huấn luyện và người phụ trách lên thực đơn giảm cân được không?"
"Được"
"Không được"
"Không được"
Ba âm thanh đồng thời gào lên. Ba Cố không vui nhìn mẹ mình cùng vợ mình.
"Sao mà không được, hiếm khi thằng bé mới chịu thay đổi bản thân, mẹ với em nhìn xem đã nuông chiều thằng bé thành cái dạng gì. Béo như vậy rất dễ mắc các loại bệnh, hai người không biết sao?"
Bà nội không vui: "Anh thì biết cái gì, người mập mạp đầy đặn mới là người có phúc, anh tiếc mấy lạng thịt cho nó ăn hay sao mà phải giảm cân."
"Mẹ, mẹ nói kiểu gì thế?"
"Được rồi, cãi lộn cái gì? Có để cho người ăn cơm hay không."
Ông nội Cố trầm giọng quát, không ai dám nói thêm cái gì nữa lúc này ông mới quay sang Dâu Tây nhìn cô hỏi.
"Tại sao lại muốn giảm cân? Không phải cháu chỉ thích ăn hay sao?"
Dâu Tây cúi đầu thật thấp, trong đầu nhảy lên đủ các loại câu chuyện bịa đặt khuôn mặt bắt đầu hiện lên vẻ đau khổ vô cùng: "Cháu thích một bạn nữ nhưng bạn ấy không thích cháu, cô ấy chê cháu béo như lợn ghê tởm con mắt của cô ấy... huhu"
Dâu Tây khóc nước mắt nước mũi tèm nhem, nước mũi dây đầy khuôn mặt dầu mỡ cùng mụn nhọt ghê tởm vô cùng.
Ông bà nội và mẹ vô cùng phẫn nộ: "Đứa mắt mù nào dám chê cháu trai họ Cố nhà chúng ta?"
Dâu Tây ngước khuôn mặt đẫm nước mắt không nhìn thấy mắt đâu của mình lên kiên định: "Ông nội, ba, mong hai người giúp con, con thật sự muốn giảm cân."
Ba Cố nhìn con trai gật đầu: "Được, ba sẽ bảo thư ký tìm giúp con thầy dạy tốt. Cả nhà mau ăn cơm đi."
Bà nội còn định nói gì đấy nhưng bị mẹ Cố cản lại. Mọi người tiếp tục ăn cơm, Dâu Tây chỉ ăn rau và thức ăn, ăn rất ít. Khỏi phải nói cô đã phải vất vả thế nào để ngăn lại bản năng chết tiệt trong thân thể này.
Ba Cố cũng đã thông báo về việc chuyển nhà đến thành phố A để mở rộng làm ăn, cũng thông báo việc chuyển trường cho Dâu Tây để cô chuẩn bị.
Mỗi ngày Dâu Tây đều cùng thầy huấn luyện luyện tập không ngừng nghỉ, cả người đau nhức phát cuồng cũng không thể khiến Dâu Tây chùn bước. Mới đầu ăn theo chế độ giảm cân khiến cơ thể phản kháng vô cùng dữ dội, thói quen ăn uống vô tội vạ của Cố Minh hết sức đáng sợ, nhiều đêm đang ngủ trong mê man Dâu Tây đều bừng tỉnh thức dậy bởi trong tay đang cầm một thanh chocolate ăn dở. Cô đã phải móc họng nôn ra cho bằng hết còn phải truy tìm đồ ăn vặt giấu khắp phòng. Mệt mỏi vô cùng, hệ thống đáng chết lại ném cho cô cái cơ thể béo phì chết tiệt còn là nam nhân này.
Mỗi lần đi vệ sinh Dâu Tây đều nhắm tịt mắt, tròng bao tay dày mùa đông mới dám đi vệ sinh. Nhưng sau này rốt cuộc dần dần chấp nhận số phận, quen với việc mình là một thằng con trai cũng thấy bình tâm lại.
Quen rồi, Dâu Tây cô ấy vậy mà lại quen với việc mình mang thân thể một thằng con trai nhưng tâm hồn thiếu nữ. Dâu Tây bụm mặt, nếu để Cẩm Tú biết được cô còn không bị chị ấy cười chết.
Không biết giờ này Cẩm Tú sao rồi, mong là mẹ không quá đau buồn khi mình không tỉnh lại. Dâu Tây lấy khăn lau mồ hôi ướt dầm dề trên mặt, ngắm nhìn mình trong gương. Cô đã gầy đi rất nhiều rồi, tuy vẫn còn béo nhưng so với béo đến độ không nhìn thấy con mắt đã xem như kiểu béo bình thường rồi.
Ngũ quan vốn đầy mỡ phúng phính hiện tại đã lộ dần ra khuôn mặt vốn có. Dâu Tây nhìn khuôn mặt đầy mụn liền quyết định đi Spa chăm sóc mặt.
Đi tìm bà Cố, hôm nay bà không ra ngoài đi chơi với mấy vị phu nhân khác mà ngồi xem phim ở nhà.
"Mẹ ơi, con muốn đi Spa chăm sóc mặt, mẹ dẫn con cùng đi đi."
Mẹ cố ngẩn người nhìn con trai: "Con muốn đi Spa làm gì?"
"Đương nhiên là chăm sóc sắc đẹp rồi, ba và mẹ đều là mỹ nam mỹ nữ, chả lẽ con lại cứ mang cái bộ mặt đầy mụn này ra đường? Con muốn làm đẹp, mẹ nhanh lên đi cùng con đi."
"Được được."
Mẹ Cố nhìn con trai ăn mặc áo phông quần thể thao thoải mái năng động thì giật mình, mới có gần một tháng mà con trai của bà giống như biến thành một con người khác.
Ngày trước tính cách nó khá trầm lại dễ nổi cáu nhất là nếu không được ăn thứ nó muốn. Nói chuyện cũng cục cằn nên hai cha con rất hay cãi nhau. Nhưng từ hôm nó quyết định giảm cân thì đột nhiên vô cùng ngoan ngoãn hiểu chuyện. Nói chuyện với người trong nhà lễ phép cũng không cục cằn. Hai cha con khi nói chuyện với nhau nhiều khi còn nói mãi không hết chuyện. Minh nhi của bà thật đây sao? Đây là Minh nhi mà bà yêu thương chiều chuộng đây sao.
Con trai bà quả nhiên đã lớn thật rồi, sau đó mỗi ngày ngoài việc tập luyện Dâu Tây còn thường xuyên cùng mẹ Cố đi đến tiệm Spa chăm sóc sắc đẹp.
Dâu Tây lấy cớ chuyển trường đi học muộn thêm một tháng để hoàn thành nốt khoá giảm cân. Sau hai tháng miệt mài cố gắng không ngừng, Dâu Tây vô cùng hài lòng với bản thân mình hiện tại.
Trong gương là một cậu thiếu niên với dáng người cao to, Dâu Tây đã chuyển mỡ thừa thành thịt săn chắc còn tập luyện cơ bắp nên hình thể rất man, cực có sức hút, đúng kiểu dáng người sáu múi mà phái nữ yêu thích. Khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng mang theo sự non nớt của thanh xuân, mái tóc đen tạo kiểu hot boy vườn trường càng tôn nên khí chất thanh nhã cao quý chỉ có thể được hình thành trong cuộc sống giàu có và giáo dục cẩn thận từ nhỏ. Cố Minh đương nhiên là không thể có được loại khí chất này, nó có là bởi Dâu Tây.
Dâu Tây mặc đồng phục trường Hoa Tường Vi vào người, rất có cảm giác thiếu gia nhà quyền quý. Hôm nay là ngày đầu tiên đến trường, Dâu Tây nhất định phải thể hiện tốt, không thể để bọn nhà giàu kia bắt nạt được. Tuy Cố gia cũng là nhà nhàu nhưng chỉ có tiếng tăm lớn ở thành phố kia mà thôi. Đến thành phố này, một Cố gia nhỏ bé những kẻ quyền quý ngập trời này đương nhiên không để vào mắt.
Đeo lên ba lô xuống nhà trong ánh mắt của gia đình, Dâu Tây ngẩng đầu ưỡn ngực đi xuống. Ba Cố cười vui vẻ giơ ngón tay cái với Dâu Tây.
"Quả nhiên là con trai ta, rất có khí chất."
"Con trai của ba mà lại."
Mọi người đều ăn bữa sáng của mình, khuôn mặt ba Cố đột nhiên trở nên vô cùng nghiêm túc.
"Minh nhi, con cũng biết trường Hoa Tường Vi không phải là một trường cấp ba bình thường, nó còn có một tên gọi ngầm là trường quý tộc. Con biết vì sao không?"
Dâu Tây tỏ vẻ nghiêm túc lắng nghe ba Cố dặn dò.
"Vì ở trong đó con của những kẻ giàu có có chức có quyền rất nhiều, con đi học phải cẩn thận hết mức, có thể kết giao thì kết giao thật tốt, đừng gây chuyện trong trường. Nếu có người gây sự cũng phải nhịn, tìm hiểu kỹ lưỡng xem gia thế của hắn hơn nhà ta hay kém nhà ta, làm gì cũng phải suy nghĩ đến hậu quả. Con lớn rồi, phải có trách nhiệm với bản thân mình và gia đình. Con hiểu ý ba sao?"
Dâu Tây nhìn ông Cố, gật đầu. Nguyên chủ và ba Cố luôn không hợp nhau, trong trí nhớ ông ấy cũng từng nói với nguyên chủ như vậy, nhưng cậu ta quá cứng đầu lại trẻ con không nghe vào được sự yêu thương quan tâm của ba Cố.
Ông nội cũng gật đầu: "Ba cháu nói đúng đấy, ở thành phố cũ cháu có thể mặc sức phá phách là vì ba cháu có năng lực chùi đít cho cháu. Nhưng đến nơi đây không giống như trước, phải cẩn thận, học hành chăm chỉ vào biết không?"
Trên trán Dâu Tây đầy vạch đen, nói kiểu gì vậy, trước đây kể cả cô hay Cố minh cũng chưa từng phá phách để ba Cố đại nhân phải nhọc lòng nha. Cố Minh chỉ bướng bỉnh với người nhà, chơi game với ăn uống thôi mà. Ở trường học cũ, may nhờ gia thế của cậu chồng sẵn ở đấy nên không có người đến gây sự hay bắt nạt nhưng cũng chẳng có bạn bè. Là một con lợn vàng cô đơn a\~
Trước kia đi học đều là ba Cố hoặc mẹ Cố đưa đi, hôm nay cũng là ba Cố đưa cô đến trường mới. Dâu Tây rất nóng lòng muốn đến trường, trong cốt truyện, lần đầu tiên đến trường Cố Minh đi đường cắm mặt xuống đất va phải Cao Vỹ, một trong năm hoàng tử của trường Tường Vi khiến hắn nhớ kỹ mặt cũng khiến bản thân rơi vào hoàn cảnh vạn kiếp bất phục. Đúng rồi, tên Cao Vỹ này cũng chính là tên mà Cố Minh vô ý giết chết. Phải nói là khởi nguồn đau khổ của Cố Minh đều bắt nguồn từ tên Cao Vỹ này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.