Xuyên Nhanh: Kí Chủ Nhà Ta Bệnh Không Nhẹ
Chương 208: Chương 105.2: Huyết Mạch Tương Liên (4)
Nhất Dạ Diễm Vũ
04/01/2021
Viện Nghiên Cứu xảy ra hỏa hoạn, hệ thống chữa cháy bị hỏng, đường truyền nước tắt nghẽn, không có gì ngăn chặn, lửa bốc lên càng ngày càng dữ dội.
Trước cổng Viện Nghiên Cứu tập trung hơn trăm nhân viên, quần áo mặt mũi đều ám đầy khói đen, biểu cảm vừa hoảng sợ vừa lo lắng.
Một người ngập ngừng tiến lên, cẩn thận hỏi: "Giáo sư, các Huyết Tộc bị giam giữ vẫn còn mắc kẹt bên trong, chúng ta phải giải quyết thế nào?"
"Huyết Tộc đều có năng lực, chút lửa này không làm gì được bọn chúng." Diệp Tông nâng gọng kính, lạnh nhạt trả lời.
"Nhưng mà lửa lớn như vậy..." Hơn nữa lại còn mang đến cảm giác rất dữ tợn, khiến người ta vừa nhìn đã thấy lạnh sống lưng.
"Đều chỉ là công cụ, mất nhóm này có thể thay nhóm khác, không cần vì cứu bọn chúng mà tự đưa mình vào nguy hiểm."
Diệp Tông không chút do dự, biểu hiện như Huyết Tộc bên trong không phải sinh vật sống, mà chỉ là một thứ đồ thấp kém.
"Vâng, giáo sư."
Cùng lúc này, ở lối đi phía sau Viện Nghiên Cứu, cũng là nơi lửa cháy dữ dội nhất, một nhóm người đang run rẩy khuân vác.
Thiếu nữ thong dong đi phía trước, mở đường cho mấy thanh niên tay chân thô kệch đẩy xe chứa đồ phía sau.
Lửa bao trùm không gian như muốn nuốt trọn mọi thứ, nhưng chỉ cần là nơi cô bước đến, chúng sẽ tự tách sang hai bên, chủ động nhường ra cho cô một lối đi.
Thỉnh thoảng lửa lại như vô tình chạm vào cô, vừa nịnh nọt vừa lấy lòng.
Khuynh Diễm liếc mắt ghét bỏ, ngọn lửa đỏ nhanh chóng lùi lại, run run ủy khuất.
Nhóm Tiểu Tam đi phía sau cố gắng lắm mới không ngã vật ra ngất xỉu.
Bọn hắn xui xẻo thế nào mà tối hôm đó lại đi tấn công cô chứ?
Giờ khiêng đồ của Viện Nghiên Cứu thì thôi đi, cô lại còn phóng hỏa chơi trụi địa bàn người ta.
Kinh hãi hơn là cô không chỉ kêu bọn hắn đẩy thiết bị ra ngoài, mà cô còn trộm Huyết Tộc!
Chính là trộm Huyết Tộc bên trong đó!
Rốt cuộc cô là ai?
"Chị hai, tại sao chị lại cứu Huyết Tộc?" Tiểu Tam cẩn thận dò hỏi.
"Đương nhiên là vì..." Khuynh Diễm suy nghĩ lý do: "Đồng loại thì phải giúp đỡ lẫn nhau nha."
Tiểu Tam kinh hãi trợn trắng mắt. Đồng... đồng đồng đồng đồng loại!
"Chị hai, chị không phải con người sao?"
Khuynh Diễm: "..." Ta cảm thấy hắn giống như đang mắng ta không chịu làm người.
\[Nhưng đây là sự thật, từ thân đến tâm kí chủ đều không phải con người.\] Hắc Khuyển ngứa đòn lên tiếng.
Khuynh Diễm giơ chân đá xe đẩy rầm một tiếng. Con chó chết tiệt!
Lồng sắt trên xe đổ xuống, mảnh vải đen rớt ra, để lộ Huyết Tộc bên trong đang run lẩy bẩy.
Mà đám Tiểu Tam cũng run lẩy bẩy.
"Chị hai, chị đừng hiểu lầm, tụi em đều rất thích Huyết Tộc, không chỉ thích mà còn tôn vinh Huyết Tộc, sùng bái Huyết Tộc!" Tiểu Tam khát vọng sống rất lớn, nói xong còn quay đầu ra hiệu đám đàn em phía sau: "Tụi mày nói có đúng không?"
"Đúng đúng đúng, tụi em rất sùng bái Huyết Tộc!" Đám đàn em chân chó hô khẩu hiệu: "Chị hai vô địch! Huyết Tộc muôn năm!"
Khuynh Diễm khoanh tay, thái độ rộng lượng không để ý: "Kỳ thật các cậu có ghét Huyết Tộc cũng không sao, dù gì các cậu cũng đã khiêng đồ của Viện Nghiên Cứu ra ngoài rồi."
Ý của câu này chính là, bọn mi đã phản bội đồng loại, cũng chẳng còn đường lui đâu.
Tốt nhất đừng nên phản bội ta, nếu không kết cục chờ đón bọn mi chính là bị đồng loại xẻo thịt!
Đám Tiểu Tam thương tâm đến suýt rớt nước mắt.
Một phút tham lam, cả đời lầm lỡ.
Hiện tại bọn hắn còn đường lui sao?
Tuyệt đối không thể phản bội chị hai, cô mà ngã đài, kẻ đầu tiên bị tuẫn táng theo là bọn hắn!
——
Suốt một tháng qua, toàn bộ Viện Nghiên Cứu đều chìm trong lo lắng bất an.
Trận hỏa hoạn đầu tháng trước không làm bất kỳ ai bị thương hay mất mạng, nhưng kỳ lạ là thiết bị và Huyết Tộc bên trong đều biến mất.
Thiết bị có thể mua lại, nhưng Huyết Tộc mất tích chính là dấu hiệu bất ổn. Liên kết với chuyện cổ quái ở khu phế thải, bọn họ lại càng thêm tự mình dọa mình hoảng sợ.
Hiện tại Viện Nghiên Cứu đã bị giới nghiêm, không khí bên trong cực kỳ căng thẳng.
Tại một căn biệt thự sạch sẽ sang trọng, thiếu nữ tựa lưng trên sofa, ánh mắt chăm chú dán vào màn hình ti vi.
Từ lúc Tiểu Tam đứng trong biệt thự này, đáy lòng vẫn luôn có cảm giác bàng hoàng không thực.
Khuynh Diễm đem thiết bị đến chợ đen muốn bán cho Huyết Tộc. Chợ đen là nơi hỗn tạp, cũng là trung gian duy nhất liên hệ giữa loài người và Huyết Tộc mà Viện Nghiên Cứu không đủ sức phá bỏ.
Nhưng ông chủ chợ đen vừa nhìn thấy Khuynh Diễm, liền nói cô xinh đẹp như vậy thì phải nằm trong tay ông ta.
Sau đó Khuynh Diễm liền cho ông ta biết nằm trong tay là thế nào...
Đánh nát ông chủ chiếm luôn chợ đen!
Người ở chợ đen nói chuyện bằng thực lực, bọn họ cho rằng một cô gái như cô không xứng quản lý, nên mấy tuần đầu có không ít kẻ đến gây sự.
Nhưng dù là người hay Huyết Tộc, đều cùng chung kết cục bị Khuynh Diễm vặn gãy, lão đại trâu nhất thành phố bên cạnh cũng suýt đi đời nhà ma.
Từ đó không ai dám đến tìm đường vô bệnh viện nữa.
Sau khi chiếm đoạt chợ đen, Khuynh Diễm thu được rất nhiều lợi nhuận.
Hiện tại mỗi ngày đều ăn ngủ đếm tiền, cuộc sống nhàn nhã không âu lo.
Hoàn hảo mười vạn điểm!
\[Nhiệm vụ thế giới: Một giây thở, một giây cản trở Diệp Nhiên.\] Hắc Khuyển đùng một phát nhảy ra.
Khuynh Diễm nghẹn lại.
"Mi cố tình đúng không?" Chọn lúc ta đang vui vẻ liền phát nhiệm vụ!
\[Cô là kí chủ của ta, sao ta có thể không muốn cô vui vẻ?\] Nó chính là muốn cô tức chết!
Khuynh Diễm cười nhạt: "Ta tin mi, Cẩu Tặc."
\[...\] Cẩu Tặc còn đỡ hơn cô, Huyết Tộc Tặc!
Khuynh Diễm ngước mắt tiếp tục xem ti vi.
\[Kí chủ, cô còn không mau lên đường cứu giá?\] Hắc Khuyển hối thúc.
Khuynh Diễm không muốn nhúc nhích.
Phim đang đoạn cao trào, đợi hết tập này rồi đi cứu hắn sau.
\[Phim có thể coi lại, nhưng tính mạng đại nhân vật thì không thể làm lại đâu kí chủ!\]
"Ai nói không thể? Chẳng phải mỗi thế giới đều sống lại sao?"
\[Ta đã nói đại nhân vật không phải cùng một người mà!\] Hắc Khuyển cường điệu khẳng định.
Khuynh Diễm cười nhạt: "Có quỷ mới tin mi."
\[...\] Hắc Khuyển cứng họng, đổi chiêu dụ dỗ: \[Đại nhân vật thế giới này siêu cấp ngây thơ, siêu cấp đáng yêu, siêu cấp ngoan ngoãn. Cô không lập tức đi, chờ sau này hắn biến đen thì không còn ngây thơ, đáng yêu, ngoan ngoãn nữa đâu nha!\]
Khuynh Diễm hơi dao động.
\[Kí chủ đi đi, ta tặng cô hai ngôi sao may mắn.\] Hắc Khuyển bơm thêm một liều máu gà: \[100.000 điểm tích lũy không khấu trừ!\]
Chủ nhân muốn đổi cách chơi, nhưng Diệp Nhiên chưa sinh oán khí thì lực lượng khế ước linh hồn sẽ không chủ động áp chế Khuynh Diễm.
Muốn cô đi chỉ có cách đem lợi ích ra dụ dỗ.
Khuynh Diễm cân nhắc, 100.000 điểm tích lũy...
Giơ lên hai ngón tay: "Ta muốn 200.000 điểm."
Hắc Khuyển cắn răng: \[Được!\]
"Đồng ý dễ dàng như vậy? 500.000 thì thế nào?"
\[...\] Sao cô không lên trời luôn đi!!
Trước cổng Viện Nghiên Cứu tập trung hơn trăm nhân viên, quần áo mặt mũi đều ám đầy khói đen, biểu cảm vừa hoảng sợ vừa lo lắng.
Một người ngập ngừng tiến lên, cẩn thận hỏi: "Giáo sư, các Huyết Tộc bị giam giữ vẫn còn mắc kẹt bên trong, chúng ta phải giải quyết thế nào?"
"Huyết Tộc đều có năng lực, chút lửa này không làm gì được bọn chúng." Diệp Tông nâng gọng kính, lạnh nhạt trả lời.
"Nhưng mà lửa lớn như vậy..." Hơn nữa lại còn mang đến cảm giác rất dữ tợn, khiến người ta vừa nhìn đã thấy lạnh sống lưng.
"Đều chỉ là công cụ, mất nhóm này có thể thay nhóm khác, không cần vì cứu bọn chúng mà tự đưa mình vào nguy hiểm."
Diệp Tông không chút do dự, biểu hiện như Huyết Tộc bên trong không phải sinh vật sống, mà chỉ là một thứ đồ thấp kém.
"Vâng, giáo sư."
Cùng lúc này, ở lối đi phía sau Viện Nghiên Cứu, cũng là nơi lửa cháy dữ dội nhất, một nhóm người đang run rẩy khuân vác.
Thiếu nữ thong dong đi phía trước, mở đường cho mấy thanh niên tay chân thô kệch đẩy xe chứa đồ phía sau.
Lửa bao trùm không gian như muốn nuốt trọn mọi thứ, nhưng chỉ cần là nơi cô bước đến, chúng sẽ tự tách sang hai bên, chủ động nhường ra cho cô một lối đi.
Thỉnh thoảng lửa lại như vô tình chạm vào cô, vừa nịnh nọt vừa lấy lòng.
Khuynh Diễm liếc mắt ghét bỏ, ngọn lửa đỏ nhanh chóng lùi lại, run run ủy khuất.
Nhóm Tiểu Tam đi phía sau cố gắng lắm mới không ngã vật ra ngất xỉu.
Bọn hắn xui xẻo thế nào mà tối hôm đó lại đi tấn công cô chứ?
Giờ khiêng đồ của Viện Nghiên Cứu thì thôi đi, cô lại còn phóng hỏa chơi trụi địa bàn người ta.
Kinh hãi hơn là cô không chỉ kêu bọn hắn đẩy thiết bị ra ngoài, mà cô còn trộm Huyết Tộc!
Chính là trộm Huyết Tộc bên trong đó!
Rốt cuộc cô là ai?
"Chị hai, tại sao chị lại cứu Huyết Tộc?" Tiểu Tam cẩn thận dò hỏi.
"Đương nhiên là vì..." Khuynh Diễm suy nghĩ lý do: "Đồng loại thì phải giúp đỡ lẫn nhau nha."
Tiểu Tam kinh hãi trợn trắng mắt. Đồng... đồng đồng đồng đồng loại!
"Chị hai, chị không phải con người sao?"
Khuynh Diễm: "..." Ta cảm thấy hắn giống như đang mắng ta không chịu làm người.
\[Nhưng đây là sự thật, từ thân đến tâm kí chủ đều không phải con người.\] Hắc Khuyển ngứa đòn lên tiếng.
Khuynh Diễm giơ chân đá xe đẩy rầm một tiếng. Con chó chết tiệt!
Lồng sắt trên xe đổ xuống, mảnh vải đen rớt ra, để lộ Huyết Tộc bên trong đang run lẩy bẩy.
Mà đám Tiểu Tam cũng run lẩy bẩy.
"Chị hai, chị đừng hiểu lầm, tụi em đều rất thích Huyết Tộc, không chỉ thích mà còn tôn vinh Huyết Tộc, sùng bái Huyết Tộc!" Tiểu Tam khát vọng sống rất lớn, nói xong còn quay đầu ra hiệu đám đàn em phía sau: "Tụi mày nói có đúng không?"
"Đúng đúng đúng, tụi em rất sùng bái Huyết Tộc!" Đám đàn em chân chó hô khẩu hiệu: "Chị hai vô địch! Huyết Tộc muôn năm!"
Khuynh Diễm khoanh tay, thái độ rộng lượng không để ý: "Kỳ thật các cậu có ghét Huyết Tộc cũng không sao, dù gì các cậu cũng đã khiêng đồ của Viện Nghiên Cứu ra ngoài rồi."
Ý của câu này chính là, bọn mi đã phản bội đồng loại, cũng chẳng còn đường lui đâu.
Tốt nhất đừng nên phản bội ta, nếu không kết cục chờ đón bọn mi chính là bị đồng loại xẻo thịt!
Đám Tiểu Tam thương tâm đến suýt rớt nước mắt.
Một phút tham lam, cả đời lầm lỡ.
Hiện tại bọn hắn còn đường lui sao?
Tuyệt đối không thể phản bội chị hai, cô mà ngã đài, kẻ đầu tiên bị tuẫn táng theo là bọn hắn!
——
Suốt một tháng qua, toàn bộ Viện Nghiên Cứu đều chìm trong lo lắng bất an.
Trận hỏa hoạn đầu tháng trước không làm bất kỳ ai bị thương hay mất mạng, nhưng kỳ lạ là thiết bị và Huyết Tộc bên trong đều biến mất.
Thiết bị có thể mua lại, nhưng Huyết Tộc mất tích chính là dấu hiệu bất ổn. Liên kết với chuyện cổ quái ở khu phế thải, bọn họ lại càng thêm tự mình dọa mình hoảng sợ.
Hiện tại Viện Nghiên Cứu đã bị giới nghiêm, không khí bên trong cực kỳ căng thẳng.
Tại một căn biệt thự sạch sẽ sang trọng, thiếu nữ tựa lưng trên sofa, ánh mắt chăm chú dán vào màn hình ti vi.
Từ lúc Tiểu Tam đứng trong biệt thự này, đáy lòng vẫn luôn có cảm giác bàng hoàng không thực.
Khuynh Diễm đem thiết bị đến chợ đen muốn bán cho Huyết Tộc. Chợ đen là nơi hỗn tạp, cũng là trung gian duy nhất liên hệ giữa loài người và Huyết Tộc mà Viện Nghiên Cứu không đủ sức phá bỏ.
Nhưng ông chủ chợ đen vừa nhìn thấy Khuynh Diễm, liền nói cô xinh đẹp như vậy thì phải nằm trong tay ông ta.
Sau đó Khuynh Diễm liền cho ông ta biết nằm trong tay là thế nào...
Đánh nát ông chủ chiếm luôn chợ đen!
Người ở chợ đen nói chuyện bằng thực lực, bọn họ cho rằng một cô gái như cô không xứng quản lý, nên mấy tuần đầu có không ít kẻ đến gây sự.
Nhưng dù là người hay Huyết Tộc, đều cùng chung kết cục bị Khuynh Diễm vặn gãy, lão đại trâu nhất thành phố bên cạnh cũng suýt đi đời nhà ma.
Từ đó không ai dám đến tìm đường vô bệnh viện nữa.
Sau khi chiếm đoạt chợ đen, Khuynh Diễm thu được rất nhiều lợi nhuận.
Hiện tại mỗi ngày đều ăn ngủ đếm tiền, cuộc sống nhàn nhã không âu lo.
Hoàn hảo mười vạn điểm!
\[Nhiệm vụ thế giới: Một giây thở, một giây cản trở Diệp Nhiên.\] Hắc Khuyển đùng một phát nhảy ra.
Khuynh Diễm nghẹn lại.
"Mi cố tình đúng không?" Chọn lúc ta đang vui vẻ liền phát nhiệm vụ!
\[Cô là kí chủ của ta, sao ta có thể không muốn cô vui vẻ?\] Nó chính là muốn cô tức chết!
Khuynh Diễm cười nhạt: "Ta tin mi, Cẩu Tặc."
\[...\] Cẩu Tặc còn đỡ hơn cô, Huyết Tộc Tặc!
Khuynh Diễm ngước mắt tiếp tục xem ti vi.
\[Kí chủ, cô còn không mau lên đường cứu giá?\] Hắc Khuyển hối thúc.
Khuynh Diễm không muốn nhúc nhích.
Phim đang đoạn cao trào, đợi hết tập này rồi đi cứu hắn sau.
\[Phim có thể coi lại, nhưng tính mạng đại nhân vật thì không thể làm lại đâu kí chủ!\]
"Ai nói không thể? Chẳng phải mỗi thế giới đều sống lại sao?"
\[Ta đã nói đại nhân vật không phải cùng một người mà!\] Hắc Khuyển cường điệu khẳng định.
Khuynh Diễm cười nhạt: "Có quỷ mới tin mi."
\[...\] Hắc Khuyển cứng họng, đổi chiêu dụ dỗ: \[Đại nhân vật thế giới này siêu cấp ngây thơ, siêu cấp đáng yêu, siêu cấp ngoan ngoãn. Cô không lập tức đi, chờ sau này hắn biến đen thì không còn ngây thơ, đáng yêu, ngoan ngoãn nữa đâu nha!\]
Khuynh Diễm hơi dao động.
\[Kí chủ đi đi, ta tặng cô hai ngôi sao may mắn.\] Hắc Khuyển bơm thêm một liều máu gà: \[100.000 điểm tích lũy không khấu trừ!\]
Chủ nhân muốn đổi cách chơi, nhưng Diệp Nhiên chưa sinh oán khí thì lực lượng khế ước linh hồn sẽ không chủ động áp chế Khuynh Diễm.
Muốn cô đi chỉ có cách đem lợi ích ra dụ dỗ.
Khuynh Diễm cân nhắc, 100.000 điểm tích lũy...
Giơ lên hai ngón tay: "Ta muốn 200.000 điểm."
Hắc Khuyển cắn răng: \[Được!\]
"Đồng ý dễ dàng như vậy? 500.000 thì thế nào?"
\[...\] Sao cô không lên trời luôn đi!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.