Xuyên Nhanh, Ký Chủ Không Tầm Thường
Chương 174: Thợ săn trở về ( 17 ).
Tiểu Yến Tử
04/01/2021
Khóe miệng Vân Yến hơi giật, sau đó cô liền làm lơ Kim Bảo.
Ăn, ăn, ăn lúc nào cũng chỉ có ăn!
Ngươi xem xem ngươi rốt cuộc là con rùa hay là con heo vậy!
Vân Yến thầm mắng Kim Bảo trong lòng, tay vẫn đang thuần thục mở thêm một thanh chocolate mới.
"Chủ nhân, hôm nay ngài ăn nhiều chocolate thật a." Kim Bảo tròn mắt nhìn cô.
Bình thường Vân Yến chỉ ăn khoảng ba mươi đến bốn mươi thanh chocolate một ngày, vậy mà hôm nay cô ăn tận năm mươi thanh, Kim Bảo chắc chắn một điều rằng có chuyện gì đó sắp xảy ra rồi.
Vân Yến giật mi mắt, người ta ăn nhiều cũng không được à?
"Bồi bổ thể lực, cơ thể này quá yếu ớt." Vân Yến đúng đắn giải thích.
Không hiểu sao khi một câu nói bình thường như vậy qua tai Kim Bảo thì lại thành: "Lát nữa đánh nhau, bồi bổ thể lực một chút."
Hai mắt Kim Bảo sáng lên nhìn Vân Yến, chủ nhân đúng là nghĩ trước mọi việc nha, thật giỏi quá!
Tích tắc, có hai tên bảo vệ huyết tộc đi đến gần Kim Bảo, lịch sự chào hỏi.
"Chào quý cô."
Kim Bảo nhìn Vân Yến một chút, sau đó quay qua gật đầu với bọn chúng, "Chào, có chuyện gì sao?"
"À, chuyện là thiếu gia nhà tôi muốn trò chuyện với cô một chút, không biết có được hay không?" Huyết tộc.
"Thật xin lỗi, không thể." Kim Bảo ung dung đáp.
Hai huyết tộc nhìn nhau một chút, như hiểu ý nhau mà đồng thời lên tiếng.
"Vậy xin lỗi đã làm phiền cô quá rồi." Hai huyết tộc cúi người chào rồi rời đi.
Vân Yến hơi nhướng mày, bọn huyết tộc này đột nhiên hiền lành như vậy khiến cô cảm thấy sợ hãi nha.
Ánh mắt cô lại chuyển hướng nhìn lên người MC mặc bộ đồ vàng đang đi vào giữa sân khấu.
MC mỉm cười, chỉnh lại quần áo một chút, sau đó lên tiếng nhiệt tình hỏi thăm.
"Xin chào mọi người, mọi người khiêu vũ có vui vẻ không? Ăn uống có ngon không? Chúng tôi cảm thấy rất vui khi mọi người đã hưởng ủng hộ nhiệt tình như thế đó nha."
"Bây giờ là hồi kết cho buổi tiệc ngày hôm nay, chào mừng mọi người đến với buổi tiệc thật sự..." MC kéo dài từ cuối, giọng nói bỗng nhiên hạ thấp xuống mang theo sự âm trầm đến đáng sợ.
"Các huyết tộc đại nhân xin hãy chọn cho mình một bình máu di động mà mình thích, có thể hút chết họ cũng được."
MC bình tĩnh nói, đôi mắt mang theo tia ác liệt.
Phía dưới mọi người lập tức xôn xao, vài người lập tức cười phá lên vì nghĩ MC đang đùa giỡn.
"Huyết tộc, rồi lại bình máu di động, há há, du thuyền này cũng có nhiều diễn viên hài ghê."
"Chúng ta phải vào vai huyết tộc hả? Có được về phòng hóa trang không?"
"Giống lễ hội Halloween ghê."
"Cười chết mất, MC có máu hài hước ghê."
"Vị chủ nhân của du tàu cũng thật sôi động, còn tạo trò chơi cho chúng ta nữa haha."
Nghe thấy tiếng cười rộn ràng khắp sảnh, MC không nhanh không chậm đưa tay lên thẳng đứng, mở miệng nói vỏn vẹn hai từ:
"Mở cửa."
Cửa sổ vốn đóng kín ở tầng trên bỗng dưng mở toang cả ra, phía trên bọn họ là một đám người ăn mặc sang trọng, quý phái, dù khoảng cách khá xa nhưng vẫn có thể nhìn thấy bọn họ rất đẹp, rất khí chất.
Sảnh vũ hội lại tiếp tục có một trận xì xầm to lớn.
"Bọn họ là ai vậy?"
"Không phải là định chơi trò gì đó chứ?"
"Chúng ta hình như là huyết tộc đó."
"Cũng có thể là chuẩn bị có một trò chơi thú vị nha."
"Hơi bị thú vị rồi đó nha."
Nhìn thấy Hạ Viễn và Trương Phi ở trên đó, Vân Yến không hề có chút nào bất ngờ, ngược lại càng bình tĩnh mỉm cười hơn.
Nhưng mà... ngươi giữ huyết bích đâu mất rồi?
Dù quét mắt nhìn hơn chục lần, Vân Yến cũng không thấy ai là ngươi giữ huyết bích.
Người giữ huyết bích: "..." Hình như cổ có chút lạnh.
"Các ngài muốn bình máu ngoan ngoãn hay là bình máu năng động?" MC hướng mắt nhìn bọn huyết tộc phía trên, kính trọng mười phần mà hỏi.
Phía trên xì xầm một hồi rồi mới cho một người nào đó đại diện cho huyết tộc đáp lại:
"Nếu đã là ngày cuối cùng của bọn họ thì năng động một chút đi, ngoan ngoãn như vậy mãi cũng rất chán, chúng ta muốn có cảm giác mới mẻ."
"Vâng được, đã rõ." MC cười rất tươi, nhưng lại trông cổ quái đến không tưởng.
Nếu là như bình thường, huyết tộc bọn chúng sẽ sử dụng huyết bích của một huyết tộc cấp cao để điều khiển con người, sau đó hút máu họ, như vậy họ sẽ ngoan ngoãn hơn, bớt càn quấy hơn.
Mặc dù hành động này có chút tốn kém, máu của huyết tộc cấp cao rất tinh khiết lại ẩn chứa rất nhiều sức mạnh, huyết tộc cấp thấp uống được huyết bích sẽ trở nên mạnh mẽ nhưng bản thân sẽ bị điều khiển, trở thành một con rối.
Con người không thể trực tiếp uống huyết bích, chỉ có thể đưa vào gián tiếp bằng cách tiêm vào. Một số trường hợp con người trực tiếp uống huyết bích sẽ không bị gì, tuy nhiên hậu quả khá lớn, phần lớn sẽ tổn thất.
Vậy nên không phải lúc nào uống được huyết bích cũng tốt.
Huyết tộc rất ít khi hút máu con người khi họ tỉnh táo, bởi vì huyết tộc không muốn thân phận của mình bị bại lộ.
Nhưng huyết tộc cũng cần phải uống máu, không uống thì không thể sống, bọn chúng cũng không muốn chết vì đói.
Huyết tộc luôn tự tin về bản thân, huyết tộc có nhan sắc, có thực lực, lại có tuổi đời cao, điểm nào cũng hơn con người gấp chục lần.
Vì thế con người đã từ lâu được huyết tộc xem là bình máu di động của bọn chúng, là kho lương thực vô tận của bọn chúng.
Vì huyết tộc luôn hút máu con người khi họ ở tình trạng mê mang, thế nên huyết tộc chưa bao giờ cảm nhận được nỗi đau đớn, hay biểu cảm khi bị hút máu của con người.
Phần lớn huyết tộc đều cảm thấy rất hứng thú, thế nên nhân lúc người phía trên của du thuyền đang có ý định ăn sạch bình máu di động, bọn chúng muốn thử cảm giác mạnh.
Vân Yến vừa suy nghĩ vừa nhếch nhếch đuôi lông mày, ánh sáng dường như hội tụ ở đáy mắt, con ngươi của cô hơi sáng lên.
A, huyết bích này có chút mạnh nha.
Đột nhiên chỗ cánh tay cô hơi ê ẩm, cảm giác nóng ran từ chỗ cánh tay lan dần ra khắp cơ thể, dần dần chuyển sang đau đớn, cô hơi nhấp môi.
Tên giữ huyết bích cố ý làm khó bổn thợ săn!
Ngươi chờ đó, chờ lúc bổn thợ săn đứng đằng sau lưng ngươi rồi chém rơi đầu ngươi nha.
Vân Yến cười lạnh, chút ánh sáng trong mắt lúc này dường như bị dập tắt, để lại một màu đen thâm trầm.
"Cửa đã đóng kín, xin mời các quý ngài, quý cô cùng nhau thưởng thức buổi tiệc độc nhất vô nhị, thưởng thức những dòng máu tươi ngon nhất của chúng tôi, hãy uống cho đến giọt cuối cùng nhé."
MC vừa dứt câu, từ phía trên các huyết tộc đã bay xuống, ánh mắt thèm khát mang theo sự dữ tợn nhìn một vòng.
Cảnh tượng này như một đoàn thiên sứ đang hạ phàm, vô cùng đẹp đẽ cùng huyền diệu, mê hoặc nhân tâm.
Nhưng ý chết chóc quanh bọn chúng lại đối lập hoàn toàn với cảnh tượng này, bọn chúng không có chút kiêng nể nào nữa rồi.
Âm thanh của huyết tộc vang lên lộn xộn không tả nổi, bọn chúng tham lam dữ tợn mà tranh giành.
"Ta lấy bình máu kia."
"Vậy ta lấy bình máu đó."
"Tốt nhất đừng ai tranh giành với ta."
"Bình máu lần này có chất lượng rất cao! Thực thích!"
Nhìn đám người trước mặt gọi mình là bình máu, bọn người vốn là con người bình thường bỗng nhiên xuất hiện một ít sợ hãi trong lòng.
Vân Yến đứng trong góc, nhai miếng chocolate cuối cùng.
Nhỏ bé như thế, đứng trước bọn huyết tộc, con người chẳng khác gì là món đồ cho bọn chúng tùy ý lựa chọn trao đổi.
Đáng thương biết bao, những con người vô tư chưa biết những điều tồi tệ sắp sẽ xảy đến với mình.
Rất nhanh mà thôi.
Tất cả con người dường như bị dồn ép lại, tụm lại thành một cụm, vài người gan lớn thì chẳng có biểu hiện sợ hãi, khuôn mặt lại vô cùng hứng thú.
Nhưng số người hoang mang hoảng sợ vẫn chiếm số lượng nhiều hơn.
Lại ồn ào, âm thanh hỗn tạp khiến ai ai cũng khó chịu.
"Cô ta nói vậy là ý gì? Máu ngon gì cơ?"
"Mắt họ đỏ lên kìa! Còn có răng nanh nữa. Hóa trang như thế này có phải là quá đỉnh rồi không?"
"Chuyện gì đang xảy ra vậy? Nhập vai quá rồi sao?"
"Bắt đầu trò chơi rồi à? Vậy bây giờ tụi mình thuộc phe người rồi sao?"
"Không ai để ý là bọn họ bay từ tầng hai xuống mà không cần chút đạo cụ nào à?"
Tiếng la hét chói tai vang lên như đang cố ý làm thức tỉnh nhân tâm đang u mê mơ màng của con người để bọn họ nhận ra sự thật.
Ăn, ăn, ăn lúc nào cũng chỉ có ăn!
Ngươi xem xem ngươi rốt cuộc là con rùa hay là con heo vậy!
Vân Yến thầm mắng Kim Bảo trong lòng, tay vẫn đang thuần thục mở thêm một thanh chocolate mới.
"Chủ nhân, hôm nay ngài ăn nhiều chocolate thật a." Kim Bảo tròn mắt nhìn cô.
Bình thường Vân Yến chỉ ăn khoảng ba mươi đến bốn mươi thanh chocolate một ngày, vậy mà hôm nay cô ăn tận năm mươi thanh, Kim Bảo chắc chắn một điều rằng có chuyện gì đó sắp xảy ra rồi.
Vân Yến giật mi mắt, người ta ăn nhiều cũng không được à?
"Bồi bổ thể lực, cơ thể này quá yếu ớt." Vân Yến đúng đắn giải thích.
Không hiểu sao khi một câu nói bình thường như vậy qua tai Kim Bảo thì lại thành: "Lát nữa đánh nhau, bồi bổ thể lực một chút."
Hai mắt Kim Bảo sáng lên nhìn Vân Yến, chủ nhân đúng là nghĩ trước mọi việc nha, thật giỏi quá!
Tích tắc, có hai tên bảo vệ huyết tộc đi đến gần Kim Bảo, lịch sự chào hỏi.
"Chào quý cô."
Kim Bảo nhìn Vân Yến một chút, sau đó quay qua gật đầu với bọn chúng, "Chào, có chuyện gì sao?"
"À, chuyện là thiếu gia nhà tôi muốn trò chuyện với cô một chút, không biết có được hay không?" Huyết tộc.
"Thật xin lỗi, không thể." Kim Bảo ung dung đáp.
Hai huyết tộc nhìn nhau một chút, như hiểu ý nhau mà đồng thời lên tiếng.
"Vậy xin lỗi đã làm phiền cô quá rồi." Hai huyết tộc cúi người chào rồi rời đi.
Vân Yến hơi nhướng mày, bọn huyết tộc này đột nhiên hiền lành như vậy khiến cô cảm thấy sợ hãi nha.
Ánh mắt cô lại chuyển hướng nhìn lên người MC mặc bộ đồ vàng đang đi vào giữa sân khấu.
MC mỉm cười, chỉnh lại quần áo một chút, sau đó lên tiếng nhiệt tình hỏi thăm.
"Xin chào mọi người, mọi người khiêu vũ có vui vẻ không? Ăn uống có ngon không? Chúng tôi cảm thấy rất vui khi mọi người đã hưởng ủng hộ nhiệt tình như thế đó nha."
"Bây giờ là hồi kết cho buổi tiệc ngày hôm nay, chào mừng mọi người đến với buổi tiệc thật sự..." MC kéo dài từ cuối, giọng nói bỗng nhiên hạ thấp xuống mang theo sự âm trầm đến đáng sợ.
"Các huyết tộc đại nhân xin hãy chọn cho mình một bình máu di động mà mình thích, có thể hút chết họ cũng được."
MC bình tĩnh nói, đôi mắt mang theo tia ác liệt.
Phía dưới mọi người lập tức xôn xao, vài người lập tức cười phá lên vì nghĩ MC đang đùa giỡn.
"Huyết tộc, rồi lại bình máu di động, há há, du thuyền này cũng có nhiều diễn viên hài ghê."
"Chúng ta phải vào vai huyết tộc hả? Có được về phòng hóa trang không?"
"Giống lễ hội Halloween ghê."
"Cười chết mất, MC có máu hài hước ghê."
"Vị chủ nhân của du tàu cũng thật sôi động, còn tạo trò chơi cho chúng ta nữa haha."
Nghe thấy tiếng cười rộn ràng khắp sảnh, MC không nhanh không chậm đưa tay lên thẳng đứng, mở miệng nói vỏn vẹn hai từ:
"Mở cửa."
Cửa sổ vốn đóng kín ở tầng trên bỗng dưng mở toang cả ra, phía trên bọn họ là một đám người ăn mặc sang trọng, quý phái, dù khoảng cách khá xa nhưng vẫn có thể nhìn thấy bọn họ rất đẹp, rất khí chất.
Sảnh vũ hội lại tiếp tục có một trận xì xầm to lớn.
"Bọn họ là ai vậy?"
"Không phải là định chơi trò gì đó chứ?"
"Chúng ta hình như là huyết tộc đó."
"Cũng có thể là chuẩn bị có một trò chơi thú vị nha."
"Hơi bị thú vị rồi đó nha."
Nhìn thấy Hạ Viễn và Trương Phi ở trên đó, Vân Yến không hề có chút nào bất ngờ, ngược lại càng bình tĩnh mỉm cười hơn.
Nhưng mà... ngươi giữ huyết bích đâu mất rồi?
Dù quét mắt nhìn hơn chục lần, Vân Yến cũng không thấy ai là ngươi giữ huyết bích.
Người giữ huyết bích: "..." Hình như cổ có chút lạnh.
"Các ngài muốn bình máu ngoan ngoãn hay là bình máu năng động?" MC hướng mắt nhìn bọn huyết tộc phía trên, kính trọng mười phần mà hỏi.
Phía trên xì xầm một hồi rồi mới cho một người nào đó đại diện cho huyết tộc đáp lại:
"Nếu đã là ngày cuối cùng của bọn họ thì năng động một chút đi, ngoan ngoãn như vậy mãi cũng rất chán, chúng ta muốn có cảm giác mới mẻ."
"Vâng được, đã rõ." MC cười rất tươi, nhưng lại trông cổ quái đến không tưởng.
Nếu là như bình thường, huyết tộc bọn chúng sẽ sử dụng huyết bích của một huyết tộc cấp cao để điều khiển con người, sau đó hút máu họ, như vậy họ sẽ ngoan ngoãn hơn, bớt càn quấy hơn.
Mặc dù hành động này có chút tốn kém, máu của huyết tộc cấp cao rất tinh khiết lại ẩn chứa rất nhiều sức mạnh, huyết tộc cấp thấp uống được huyết bích sẽ trở nên mạnh mẽ nhưng bản thân sẽ bị điều khiển, trở thành một con rối.
Con người không thể trực tiếp uống huyết bích, chỉ có thể đưa vào gián tiếp bằng cách tiêm vào. Một số trường hợp con người trực tiếp uống huyết bích sẽ không bị gì, tuy nhiên hậu quả khá lớn, phần lớn sẽ tổn thất.
Vậy nên không phải lúc nào uống được huyết bích cũng tốt.
Huyết tộc rất ít khi hút máu con người khi họ tỉnh táo, bởi vì huyết tộc không muốn thân phận của mình bị bại lộ.
Nhưng huyết tộc cũng cần phải uống máu, không uống thì không thể sống, bọn chúng cũng không muốn chết vì đói.
Huyết tộc luôn tự tin về bản thân, huyết tộc có nhan sắc, có thực lực, lại có tuổi đời cao, điểm nào cũng hơn con người gấp chục lần.
Vì thế con người đã từ lâu được huyết tộc xem là bình máu di động của bọn chúng, là kho lương thực vô tận của bọn chúng.
Vì huyết tộc luôn hút máu con người khi họ ở tình trạng mê mang, thế nên huyết tộc chưa bao giờ cảm nhận được nỗi đau đớn, hay biểu cảm khi bị hút máu của con người.
Phần lớn huyết tộc đều cảm thấy rất hứng thú, thế nên nhân lúc người phía trên của du thuyền đang có ý định ăn sạch bình máu di động, bọn chúng muốn thử cảm giác mạnh.
Vân Yến vừa suy nghĩ vừa nhếch nhếch đuôi lông mày, ánh sáng dường như hội tụ ở đáy mắt, con ngươi của cô hơi sáng lên.
A, huyết bích này có chút mạnh nha.
Đột nhiên chỗ cánh tay cô hơi ê ẩm, cảm giác nóng ran từ chỗ cánh tay lan dần ra khắp cơ thể, dần dần chuyển sang đau đớn, cô hơi nhấp môi.
Tên giữ huyết bích cố ý làm khó bổn thợ săn!
Ngươi chờ đó, chờ lúc bổn thợ săn đứng đằng sau lưng ngươi rồi chém rơi đầu ngươi nha.
Vân Yến cười lạnh, chút ánh sáng trong mắt lúc này dường như bị dập tắt, để lại một màu đen thâm trầm.
"Cửa đã đóng kín, xin mời các quý ngài, quý cô cùng nhau thưởng thức buổi tiệc độc nhất vô nhị, thưởng thức những dòng máu tươi ngon nhất của chúng tôi, hãy uống cho đến giọt cuối cùng nhé."
MC vừa dứt câu, từ phía trên các huyết tộc đã bay xuống, ánh mắt thèm khát mang theo sự dữ tợn nhìn một vòng.
Cảnh tượng này như một đoàn thiên sứ đang hạ phàm, vô cùng đẹp đẽ cùng huyền diệu, mê hoặc nhân tâm.
Nhưng ý chết chóc quanh bọn chúng lại đối lập hoàn toàn với cảnh tượng này, bọn chúng không có chút kiêng nể nào nữa rồi.
Âm thanh của huyết tộc vang lên lộn xộn không tả nổi, bọn chúng tham lam dữ tợn mà tranh giành.
"Ta lấy bình máu kia."
"Vậy ta lấy bình máu đó."
"Tốt nhất đừng ai tranh giành với ta."
"Bình máu lần này có chất lượng rất cao! Thực thích!"
Nhìn đám người trước mặt gọi mình là bình máu, bọn người vốn là con người bình thường bỗng nhiên xuất hiện một ít sợ hãi trong lòng.
Vân Yến đứng trong góc, nhai miếng chocolate cuối cùng.
Nhỏ bé như thế, đứng trước bọn huyết tộc, con người chẳng khác gì là món đồ cho bọn chúng tùy ý lựa chọn trao đổi.
Đáng thương biết bao, những con người vô tư chưa biết những điều tồi tệ sắp sẽ xảy đến với mình.
Rất nhanh mà thôi.
Tất cả con người dường như bị dồn ép lại, tụm lại thành một cụm, vài người gan lớn thì chẳng có biểu hiện sợ hãi, khuôn mặt lại vô cùng hứng thú.
Nhưng số người hoang mang hoảng sợ vẫn chiếm số lượng nhiều hơn.
Lại ồn ào, âm thanh hỗn tạp khiến ai ai cũng khó chịu.
"Cô ta nói vậy là ý gì? Máu ngon gì cơ?"
"Mắt họ đỏ lên kìa! Còn có răng nanh nữa. Hóa trang như thế này có phải là quá đỉnh rồi không?"
"Chuyện gì đang xảy ra vậy? Nhập vai quá rồi sao?"
"Bắt đầu trò chơi rồi à? Vậy bây giờ tụi mình thuộc phe người rồi sao?"
"Không ai để ý là bọn họ bay từ tầng hai xuống mà không cần chút đạo cụ nào à?"
Tiếng la hét chói tai vang lên như đang cố ý làm thức tỉnh nhân tâm đang u mê mơ màng của con người để bọn họ nhận ra sự thật.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.