Xuyên Nhanh: Ký Chủ Mời Diễn Xuất
Chương 51: Thanh Xuân Nổi Loạn (1)
NieNie senpai
21/05/2023
[Tiến độ vị diện: 2]
[Tích điểm nhiệm vụ: 210/ 1000000]
[Trừ điểm nhiệm vụ:10]
[Nhiệm vụ hoàn thành: 80%]
[Ký chủ, do vị diện trước đó đã hoàn thành được tâm nguyện trước khi chết của nguyên thân, đó là trở nên mạnh mẽ nhưng nhiệm vụ phụ chưa hoàn thành hoàn toàn nên bị trừ điểm]
[Xét về việc cô là người mới, hệ thống trừ cô 10 điểm nhiệm vụ, về sau hãy cố gắng hơn]
"Khoan đã, nhiệm vụ phụ là sao, rốt cuộc là chuyện gì?"
[Nhiệm vụ phụ là ngăn cản chiến tranh giữa hai phái, cô chưa hoàn thành mà là Vô Ảnh đã dùng thân thể kia để làm thay cô. Dù vậy vẫn là thân thể chủ nên tính là chưa hoàn thành hoàn toàn]
Thảo nào lúc đó lại có nhiều chuyện diễn ra mà mình không biết gì cả.
[Có tiến vào thế giới tiếp theo hay không?]
Hệ thống vẫn theo quy trình hỏi một câu.
"Tiếp theo"
*ào*
*cạch*
Vừa được truyền đến thân thể liền cảm nhận được một lượng nước đổ lên người, rồi tiếng để đồ vật xuống đất.
Xung quanh thoang thoảng mùi đặt trưng mà chỉ có nhà vệ sinh mới có.
"Hahaha"
"Để xem mày còn dám nói xấu bọn tao nữa không"
"Cho chừa, đừng dại mà động đến bọn này"
"Hôm nay bọn tao vui nên chỉ tạt nước, nếu còn tái phạm là ăn đòn nha con ranh!"
Vừa mở mắt ra đã bị một đám nữ sinh vây quanh, còn bị nói như vậy.
Kích thích nha, bao lực học đường?
"Nghe chưa con ranh!"
"Thôi đừng đánh nữa, mày đánh nó rồi ngày mai còn phần đâu cho tụi tao hả"
Tiếng cười đùa vang lên, sau đó các nữ sinh kéo nhau ra ngoài.
"Ê nghe nói hôm nay có giáo viên mới chuyển đến đó"
"Có gì đâu"
"Nghe nói đẹp trai cực luôn"
"Thiệt hả?"
"Ừm! Tao nghe nói được đích thân hiệu trưởng tiếp luôn cơ"
"Không biết thầy ấy sẽ dạy lớp nào ha"
"Thôi mày đừng có mơ mộng, người ta đẹp trai chứ chưa đến lượt mày hốt đâu ha"
"Xứ, con quỷ sao mày biết tao không được hả"
Tiếng các nữ sinh xa dần rồi biến mất.
Lạc Tuyết đứng dậy, soi gương nhìn bản thân của hiện tại.
Nữ sinh cũng coi như là thanh tú, tóc bị tạt nước cho ướt nhưng vẫn có thể nhìn được sơ sơ là nữ sinh có làn da hơi ngâm. Không quá đen chỉ là hơi ngâm hơn một chút, nhưng tổng thể là ổn.
[Nguyên chủ tên Dịch Mẫn, là con nhà nông nhờ ham học nên nhận được học bổng, được vào trường trung học trên thành phố. Nguyên chủ mới đến lạ nước lạ cái, lúc đi học vì nhà nghèo lại thêm nước da ngâm đen nên bị không ít tiểu thư gia đình khá giả khinh thường, dẫn đến bị bắt nạt. Vì trường cô học vốn thuộc top 3 trường nổi tiếng trong thành phố, cô cố gắng học giỏi để bằng bạn bằng bè để họ không bắt nạt mình nữa, đích thực thành tích cũng có tiến triển, khoảng thời gian đó cũng bị ít soi mói đi nhiều, cũng nhờ khí hậu trên thành phố có chút lạnh đôi khi nắng không quá gắt như ở dưới nông thôn da của nguyên chủ cũng trắng hơn một ít, nhìn vào cx coi như là có nét xinb đẹp cũng bắt đầu kết bạn. Nhưng vẫn là bị một số thiên kim tiểu thư khinh thường như cũ, rốt cuộc có một ngày không hiểu sao mấy đám con gái kia nghe được từ đâu rằng nguyên chủ nói xấu họ, lại tiếp tục hành trình bắt nạt. Nhưng lần này càng quá đáng hơn, hết tạt nước, sau là đánh, bị vẽ bậy lên bàn, tủ đồ riêng có rác. Quá đáng nhất là bị vu oan ăn cắp kết quả thi có cả chứng cứ trong ngăn bàn. Từ một học sinh nông thôn lên thành phố nhờ học bổng, không có cha mẹ bên cạnh phải tự thân lao động, cuối cùng dưới áp lực từ bạn bè và lời chỉ trích từ phía nhà trường, còn có nguy cơ bị thôi học nguyên chủ quyết định từ sân thượng tầng bốn nhảy lầu tự sát, còn đám nữ sinh kia thì chưa đủ tuổi chịu trách nhiệm pháp luật hình sự nên được thả ra, nguyên chủ cứ như vậy chết cũng không cam lòng]
Đấu với một đám trẻ trâu kỳ thật cô vẫn chưa thử qua nha.
[Nhiệm vụ chính tuyến: trở thành học bá, trả thù những người có liên quan đến việc bắt nạt nguyên chủ, khiến họ nhất định phải chịu cái giá thích đáng]
Lạc Tuyết đứng im lặng không nói, hai phút sau cô hỏi hệ thống.
"Hiệu trưởng đang ở cách ta mấy mét?"
[Khoảng 5 mét về phía tay trái]
Nó không hiểu sao cô lại hỏi như vậy, không lẽ định đi nói trực tiếp với hiệu trưởng?
Đợi tầm năm phút sau, cô bước ra khỏi wc nữ, quần áo không chỉnh tề lại còn một thân ướt nhẹp.
"Nè em học sinh kia! Ở lớp nào sao đồng phục lại không nghiêm chỉnh vậy hả!"
Chất giọng trầm to của hiệu trưởng từ xa xa truyền đến.
"Mau lại đây cho tôi!"
Cô không nhìn về hướng hiệu trưởng mà chỉ đứng tại chỗ nói thầm.
"Ba mẹ con bất hiếu không báo hiếu được cho hai người..."
Hiệu trưởng bị làm lơ muốn đi lên nói đạo lý với cô, nhưng kế bên còn có một người đang đứng ông không muốn làm quá khó coi.
Nữ sinh lúc nãy còn đứng ở cửa wc không biết đi đến phía hàng rào hành lang từ bao giờ, trực tiếp đặt chân leo lên.
Lúc này hiệu trưởng mới nhận ra có điều không ổn muốn lao đến giữ chân cô.
Ông trời ơi đây là lầu ba đó, nhảy xuống không chết cũng bị gãy xương, chưa kể thanh danh trường sẽ vì chuyện nay mà bị xấu đi.
Hiệu trưởng hơi béo, hình tượng là người đàn ông bụng bia nên chạy không nhanh, chưa kịp chạy mấy bước thì bóng người bên cạnh vụt qua ông trước chạy thẳng lên phía trên. Nhưng động tác của Lạc Tuyết càng nhanh hơn chưa gì đã ngồi trên lan can rồi, có thể trực tiếp nhảy xuống được luôn.
Khoảnh khắc đó tất cả học sinh nữ xung quanh đều hét toáng lên, học sinh nam thì lấy điện thoại ra không có chướng ngại tâm lý mà trực tiếp Livestream.
[Tích điểm nhiệm vụ: 210/ 1000000]
[Trừ điểm nhiệm vụ:10]
[Nhiệm vụ hoàn thành: 80%]
[Ký chủ, do vị diện trước đó đã hoàn thành được tâm nguyện trước khi chết của nguyên thân, đó là trở nên mạnh mẽ nhưng nhiệm vụ phụ chưa hoàn thành hoàn toàn nên bị trừ điểm]
[Xét về việc cô là người mới, hệ thống trừ cô 10 điểm nhiệm vụ, về sau hãy cố gắng hơn]
"Khoan đã, nhiệm vụ phụ là sao, rốt cuộc là chuyện gì?"
[Nhiệm vụ phụ là ngăn cản chiến tranh giữa hai phái, cô chưa hoàn thành mà là Vô Ảnh đã dùng thân thể kia để làm thay cô. Dù vậy vẫn là thân thể chủ nên tính là chưa hoàn thành hoàn toàn]
Thảo nào lúc đó lại có nhiều chuyện diễn ra mà mình không biết gì cả.
[Có tiến vào thế giới tiếp theo hay không?]
Hệ thống vẫn theo quy trình hỏi một câu.
"Tiếp theo"
*ào*
*cạch*
Vừa được truyền đến thân thể liền cảm nhận được một lượng nước đổ lên người, rồi tiếng để đồ vật xuống đất.
Xung quanh thoang thoảng mùi đặt trưng mà chỉ có nhà vệ sinh mới có.
"Hahaha"
"Để xem mày còn dám nói xấu bọn tao nữa không"
"Cho chừa, đừng dại mà động đến bọn này"
"Hôm nay bọn tao vui nên chỉ tạt nước, nếu còn tái phạm là ăn đòn nha con ranh!"
Vừa mở mắt ra đã bị một đám nữ sinh vây quanh, còn bị nói như vậy.
Kích thích nha, bao lực học đường?
"Nghe chưa con ranh!"
"Thôi đừng đánh nữa, mày đánh nó rồi ngày mai còn phần đâu cho tụi tao hả"
Tiếng cười đùa vang lên, sau đó các nữ sinh kéo nhau ra ngoài.
"Ê nghe nói hôm nay có giáo viên mới chuyển đến đó"
"Có gì đâu"
"Nghe nói đẹp trai cực luôn"
"Thiệt hả?"
"Ừm! Tao nghe nói được đích thân hiệu trưởng tiếp luôn cơ"
"Không biết thầy ấy sẽ dạy lớp nào ha"
"Thôi mày đừng có mơ mộng, người ta đẹp trai chứ chưa đến lượt mày hốt đâu ha"
"Xứ, con quỷ sao mày biết tao không được hả"
Tiếng các nữ sinh xa dần rồi biến mất.
Lạc Tuyết đứng dậy, soi gương nhìn bản thân của hiện tại.
Nữ sinh cũng coi như là thanh tú, tóc bị tạt nước cho ướt nhưng vẫn có thể nhìn được sơ sơ là nữ sinh có làn da hơi ngâm. Không quá đen chỉ là hơi ngâm hơn một chút, nhưng tổng thể là ổn.
[Nguyên chủ tên Dịch Mẫn, là con nhà nông nhờ ham học nên nhận được học bổng, được vào trường trung học trên thành phố. Nguyên chủ mới đến lạ nước lạ cái, lúc đi học vì nhà nghèo lại thêm nước da ngâm đen nên bị không ít tiểu thư gia đình khá giả khinh thường, dẫn đến bị bắt nạt. Vì trường cô học vốn thuộc top 3 trường nổi tiếng trong thành phố, cô cố gắng học giỏi để bằng bạn bằng bè để họ không bắt nạt mình nữa, đích thực thành tích cũng có tiến triển, khoảng thời gian đó cũng bị ít soi mói đi nhiều, cũng nhờ khí hậu trên thành phố có chút lạnh đôi khi nắng không quá gắt như ở dưới nông thôn da của nguyên chủ cũng trắng hơn một ít, nhìn vào cx coi như là có nét xinb đẹp cũng bắt đầu kết bạn. Nhưng vẫn là bị một số thiên kim tiểu thư khinh thường như cũ, rốt cuộc có một ngày không hiểu sao mấy đám con gái kia nghe được từ đâu rằng nguyên chủ nói xấu họ, lại tiếp tục hành trình bắt nạt. Nhưng lần này càng quá đáng hơn, hết tạt nước, sau là đánh, bị vẽ bậy lên bàn, tủ đồ riêng có rác. Quá đáng nhất là bị vu oan ăn cắp kết quả thi có cả chứng cứ trong ngăn bàn. Từ một học sinh nông thôn lên thành phố nhờ học bổng, không có cha mẹ bên cạnh phải tự thân lao động, cuối cùng dưới áp lực từ bạn bè và lời chỉ trích từ phía nhà trường, còn có nguy cơ bị thôi học nguyên chủ quyết định từ sân thượng tầng bốn nhảy lầu tự sát, còn đám nữ sinh kia thì chưa đủ tuổi chịu trách nhiệm pháp luật hình sự nên được thả ra, nguyên chủ cứ như vậy chết cũng không cam lòng]
Đấu với một đám trẻ trâu kỳ thật cô vẫn chưa thử qua nha.
[Nhiệm vụ chính tuyến: trở thành học bá, trả thù những người có liên quan đến việc bắt nạt nguyên chủ, khiến họ nhất định phải chịu cái giá thích đáng]
Lạc Tuyết đứng im lặng không nói, hai phút sau cô hỏi hệ thống.
"Hiệu trưởng đang ở cách ta mấy mét?"
[Khoảng 5 mét về phía tay trái]
Nó không hiểu sao cô lại hỏi như vậy, không lẽ định đi nói trực tiếp với hiệu trưởng?
Đợi tầm năm phút sau, cô bước ra khỏi wc nữ, quần áo không chỉnh tề lại còn một thân ướt nhẹp.
"Nè em học sinh kia! Ở lớp nào sao đồng phục lại không nghiêm chỉnh vậy hả!"
Chất giọng trầm to của hiệu trưởng từ xa xa truyền đến.
"Mau lại đây cho tôi!"
Cô không nhìn về hướng hiệu trưởng mà chỉ đứng tại chỗ nói thầm.
"Ba mẹ con bất hiếu không báo hiếu được cho hai người..."
Hiệu trưởng bị làm lơ muốn đi lên nói đạo lý với cô, nhưng kế bên còn có một người đang đứng ông không muốn làm quá khó coi.
Nữ sinh lúc nãy còn đứng ở cửa wc không biết đi đến phía hàng rào hành lang từ bao giờ, trực tiếp đặt chân leo lên.
Lúc này hiệu trưởng mới nhận ra có điều không ổn muốn lao đến giữ chân cô.
Ông trời ơi đây là lầu ba đó, nhảy xuống không chết cũng bị gãy xương, chưa kể thanh danh trường sẽ vì chuyện nay mà bị xấu đi.
Hiệu trưởng hơi béo, hình tượng là người đàn ông bụng bia nên chạy không nhanh, chưa kịp chạy mấy bước thì bóng người bên cạnh vụt qua ông trước chạy thẳng lên phía trên. Nhưng động tác của Lạc Tuyết càng nhanh hơn chưa gì đã ngồi trên lan can rồi, có thể trực tiếp nhảy xuống được luôn.
Khoảnh khắc đó tất cả học sinh nữ xung quanh đều hét toáng lên, học sinh nam thì lấy điện thoại ra không có chướng ngại tâm lý mà trực tiếp Livestream.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.