Xuyên Nhanh: Ký Chủ Mời Diễn Xuất
Chương 119: Trở Thành Nữ Chính Của Vị Diện Mạt Thế (11)
NieNie senpai
21/05/2023
Một hồi sau Lạc Tuyết thấy có một người đàn ông mặc quân phục hấp tấp đi đến.
Hình như ông ta đang tìm ai đó, đứng lại nhìn quanh một hồi rồi dừng lại, nhìn chằm chằm vào vị trí mà Lạc Tuyết và Trắc Uy Phong đang đứng.
"Cậu là Trắc Uy Phong đứng không?"
"Ừ là tôi"
"Thật vinh hạnh vì chỗ chúng tôi là điểm dừng chân của cậu, hiện tại chúng tôi cũng rất cần sự giúp đỡ của cậu, cậu có thể..."
"Trước khi nhờ vả người khác không phải ông nên giới thiệu bản thân trước sao, ông biết tôi cũng không có nghĩa là tôi biết ông chứ?"
Thấy cậu ta bắt bẻ mình, người đàn ông cũng không tức giận, ngược lại ngượng ngùng gãi gãi đầu.
"À thật là tôi bất sự quá, tại tôi có hơi vui một chút!"
"Xin giới thiệu với cậu, tôi là tổng chỉ huy của quân đội và cũng là người nắm quyền ở căng cứ này"
"Sau khi nghe người của tôi nói cậu đã đến đây thì tôi thật sự rất ngạc nhiên, và tôi cũng mong có thể được làm việc với cậu!"
"Thật sự rất mong cậu có thể giúp đỡ chúng tôi, nghe nói 5 năm trước khi 15 tuổi cậu đã tham gia một cuộc thi, và giành được giải nhất với bằng nghiên cứu sáng chế, quả là một thiên tài. Chúng tôi muốn nhờ cậu nghiên cứu ra một loại vacxin có thể làm giảm lượng virus zombie khỏi cơ thể người, các vật dụng cần thiết tôi chắc chắn người trong căn cứ sẽ cung cấp đủ cho cậu, chỉ cần thiếu thứ gì cậu chỉ cần nói, chúng tôi sẽ cố gắng tìm về!"
"Nghe ông thành khẩn như vậy tôi cũng có thể đồng ý giúp, nhưng với một điều kiện"
"Có gì cậu cứ nói!"
"Tôi muốn có riêng một phòng thí nghiệm không có người và đầy đủ vật dụng cần thiết trong việc nghiên cứu, tôi không muốn ai làm phiền khi mình đang làm việc"
"Được được, tôi sẽ cho người đi chuẩn bị ngay cho cậu!"
Sau khi nói chuyện xong, người đàn ông mặc quân phục mới nhìn Lạc Tuyết rồi cười.
"Chắc vị tiểu thư đây là bạn của cậu Trắc đúng không?"
"Bạn thì không hẳn"
"...vậy nhưng cô cũng là người đã đưa cậu Trắc đến căn cứ của chúng tôi, thật sự thì việc làm của cô đã giúp chúng tôi rất nhiều, nếu sau này cô có cần gì cứ nói tôi sẽ giúp cho cô!"
"Không cần, có chỗ ở là ổn rồi, cảm ơn sự quan tâm của ông"
"Nếu tôi thật sự cần được giúp thì tôi sẽ nói với ông sau"
"Vậy thì được, tôi xin phép đi trước tôi còn có việc gấp, chào hai người!"
Sau đó người đàn ông rời đi.
Tiếp đến cô thấy một đội của cái tên mới quen kia ở sảnh nhiệm vụ.
Tên gì ấy nhỉ?
Hình như là Dược Sâm thì phải.
Cô chưa từng thấy cái tên này trong cốt truyện gốc, cũng không hề có đề cập sơ qua như một nhân vật qua đường.
Có thể là trong lúc cốt truyện bị cô xoay chuyển sang một hướng khác nên người này mới xuất hiện.
Đúng lúc người được gọi là tiểu Lục cũng nhìn về phía này, hai cặp mắt chạm nhau tạo nên một bầu không khí kỳ lạ.
Người đi bên cạnh cậu ta hình như tên Dương Dương, tính cách năng động hay nói nhiều.
Dương Dương thấy tiểu Lục cứ chăm chú nhìn về một hướng cũng tò mò ngó qua, thấy Lạc Tuyết đang nhìn bọn họ cũng hồn nhiên vẫy vẫy tay chào lại.
"Nè tiểu Lục, có phải cậu cũng thấy tiểu tỷ tỷ kia cũng rất xinh đẹp không? Khí chất lạnh lùng như băng sơn, tính cách thì thẳng thắng, đôi khi lộ ra chút lưu manh!"
Tiểu Lục thật sự khinh bỉ sự hồn nhiên đến ngốc nghếch của cậu ta.
"Bộ cậu chỉ thấy cô ta xinh đẹp thôi à, bộ không còn ấn tượng nào khác sao?"
"Xinh đẹp thì tôi nói xinh đẹp, chứ cậu muốn tôi nói gì nữa chứ?"
"Cậu không nhận ra cô ta à?"
"Nhận ra cái gì?"
"Cậu còn nhớ cách đây không lâu khi chúng ta đang ở một thành phố khác, cậu phát hiện ra một đám nam nhân chặn đường cướp sắc một nữ nhân sao?"
"À cái vụ lúc đó, sao vậy bộ cô ấy có liên quan gì đến à?"
"Chính là cô ta, cô ta là người lúc đó"
"Gì hả! Cái người phụ nữ đáng sợ đó là tỷ tỷ xinh đẹp á!"
"Cũng tại cậu lúc đó bảo tôi đi báo cáo với boss, không thể kịp nhìn kỹ gương mặt của người đó!"
"Đây không phải là lúc trách móc nhau, cậu nhớ lúc đó không, rõ ràng trên người cô ta không có gì, lại có thể biến ra một món vũ khí có thể giết người nhanh chóng. Chứng tỏ cô ta có dị năng triệu hồi vũ khí hoặc không gian gì đó, cộng thêm cái dị năng hố đen nữa chính là dị năng song hệ!"
"Vậy mà đến đây cô ta chả hề bộc lộ ra ngoài là mình có dị năng, rõ ràng là đang cố giấu đi"
"Cậu quan tâm tỷ tỷ xinh đẹp làm gì, dù sao cũng không phiền phức được đến chúng ta, cô ấy còn không thèm để ý có thêm một đội hình nữa trong chuyến đi hai ngày kia nữa mà"
"Tuy vậy, nhưng nếu như cô ta là thành phần khủng bố hay có âm mưu gì đó với căn cứ này, thì đội chúng ta cũng bị kéo theo"
"Tới lúc đó rồi tính, lão đại đang chờ chúng ta kìa". Sau đó tiểu Lục bị kéo đi, dường như Dương Dương cũng chả thèm quan tâm đến những gì cậu ta nói nãy giờ.
Hình như ông ta đang tìm ai đó, đứng lại nhìn quanh một hồi rồi dừng lại, nhìn chằm chằm vào vị trí mà Lạc Tuyết và Trắc Uy Phong đang đứng.
"Cậu là Trắc Uy Phong đứng không?"
"Ừ là tôi"
"Thật vinh hạnh vì chỗ chúng tôi là điểm dừng chân của cậu, hiện tại chúng tôi cũng rất cần sự giúp đỡ của cậu, cậu có thể..."
"Trước khi nhờ vả người khác không phải ông nên giới thiệu bản thân trước sao, ông biết tôi cũng không có nghĩa là tôi biết ông chứ?"
Thấy cậu ta bắt bẻ mình, người đàn ông cũng không tức giận, ngược lại ngượng ngùng gãi gãi đầu.
"À thật là tôi bất sự quá, tại tôi có hơi vui một chút!"
"Xin giới thiệu với cậu, tôi là tổng chỉ huy của quân đội và cũng là người nắm quyền ở căng cứ này"
"Sau khi nghe người của tôi nói cậu đã đến đây thì tôi thật sự rất ngạc nhiên, và tôi cũng mong có thể được làm việc với cậu!"
"Thật sự rất mong cậu có thể giúp đỡ chúng tôi, nghe nói 5 năm trước khi 15 tuổi cậu đã tham gia một cuộc thi, và giành được giải nhất với bằng nghiên cứu sáng chế, quả là một thiên tài. Chúng tôi muốn nhờ cậu nghiên cứu ra một loại vacxin có thể làm giảm lượng virus zombie khỏi cơ thể người, các vật dụng cần thiết tôi chắc chắn người trong căn cứ sẽ cung cấp đủ cho cậu, chỉ cần thiếu thứ gì cậu chỉ cần nói, chúng tôi sẽ cố gắng tìm về!"
"Nghe ông thành khẩn như vậy tôi cũng có thể đồng ý giúp, nhưng với một điều kiện"
"Có gì cậu cứ nói!"
"Tôi muốn có riêng một phòng thí nghiệm không có người và đầy đủ vật dụng cần thiết trong việc nghiên cứu, tôi không muốn ai làm phiền khi mình đang làm việc"
"Được được, tôi sẽ cho người đi chuẩn bị ngay cho cậu!"
Sau khi nói chuyện xong, người đàn ông mặc quân phục mới nhìn Lạc Tuyết rồi cười.
"Chắc vị tiểu thư đây là bạn của cậu Trắc đúng không?"
"Bạn thì không hẳn"
"...vậy nhưng cô cũng là người đã đưa cậu Trắc đến căn cứ của chúng tôi, thật sự thì việc làm của cô đã giúp chúng tôi rất nhiều, nếu sau này cô có cần gì cứ nói tôi sẽ giúp cho cô!"
"Không cần, có chỗ ở là ổn rồi, cảm ơn sự quan tâm của ông"
"Nếu tôi thật sự cần được giúp thì tôi sẽ nói với ông sau"
"Vậy thì được, tôi xin phép đi trước tôi còn có việc gấp, chào hai người!"
Sau đó người đàn ông rời đi.
Tiếp đến cô thấy một đội của cái tên mới quen kia ở sảnh nhiệm vụ.
Tên gì ấy nhỉ?
Hình như là Dược Sâm thì phải.
Cô chưa từng thấy cái tên này trong cốt truyện gốc, cũng không hề có đề cập sơ qua như một nhân vật qua đường.
Có thể là trong lúc cốt truyện bị cô xoay chuyển sang một hướng khác nên người này mới xuất hiện.
Đúng lúc người được gọi là tiểu Lục cũng nhìn về phía này, hai cặp mắt chạm nhau tạo nên một bầu không khí kỳ lạ.
Người đi bên cạnh cậu ta hình như tên Dương Dương, tính cách năng động hay nói nhiều.
Dương Dương thấy tiểu Lục cứ chăm chú nhìn về một hướng cũng tò mò ngó qua, thấy Lạc Tuyết đang nhìn bọn họ cũng hồn nhiên vẫy vẫy tay chào lại.
"Nè tiểu Lục, có phải cậu cũng thấy tiểu tỷ tỷ kia cũng rất xinh đẹp không? Khí chất lạnh lùng như băng sơn, tính cách thì thẳng thắng, đôi khi lộ ra chút lưu manh!"
Tiểu Lục thật sự khinh bỉ sự hồn nhiên đến ngốc nghếch của cậu ta.
"Bộ cậu chỉ thấy cô ta xinh đẹp thôi à, bộ không còn ấn tượng nào khác sao?"
"Xinh đẹp thì tôi nói xinh đẹp, chứ cậu muốn tôi nói gì nữa chứ?"
"Cậu không nhận ra cô ta à?"
"Nhận ra cái gì?"
"Cậu còn nhớ cách đây không lâu khi chúng ta đang ở một thành phố khác, cậu phát hiện ra một đám nam nhân chặn đường cướp sắc một nữ nhân sao?"
"À cái vụ lúc đó, sao vậy bộ cô ấy có liên quan gì đến à?"
"Chính là cô ta, cô ta là người lúc đó"
"Gì hả! Cái người phụ nữ đáng sợ đó là tỷ tỷ xinh đẹp á!"
"Cũng tại cậu lúc đó bảo tôi đi báo cáo với boss, không thể kịp nhìn kỹ gương mặt của người đó!"
"Đây không phải là lúc trách móc nhau, cậu nhớ lúc đó không, rõ ràng trên người cô ta không có gì, lại có thể biến ra một món vũ khí có thể giết người nhanh chóng. Chứng tỏ cô ta có dị năng triệu hồi vũ khí hoặc không gian gì đó, cộng thêm cái dị năng hố đen nữa chính là dị năng song hệ!"
"Vậy mà đến đây cô ta chả hề bộc lộ ra ngoài là mình có dị năng, rõ ràng là đang cố giấu đi"
"Cậu quan tâm tỷ tỷ xinh đẹp làm gì, dù sao cũng không phiền phức được đến chúng ta, cô ấy còn không thèm để ý có thêm một đội hình nữa trong chuyến đi hai ngày kia nữa mà"
"Tuy vậy, nhưng nếu như cô ta là thành phần khủng bố hay có âm mưu gì đó với căn cứ này, thì đội chúng ta cũng bị kéo theo"
"Tới lúc đó rồi tính, lão đại đang chờ chúng ta kìa". Sau đó tiểu Lục bị kéo đi, dường như Dương Dương cũng chả thèm quan tâm đến những gì cậu ta nói nãy giờ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.