[Xuyên Nhanh] Ký Chủ Nàng Vừa Mềm Vừa Ngọt
Chương 114: Streamer ẩm thực hệ siêu đáng yêu của kim chủ (2)
Hải Vị Vị
04/09/2023
Edit: Tiểu Manh (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ )
“...Thật không lễ phép!”
Áp Áp tức giận đến mức nổi hai đường gân xanh trên trán, tức giận kêu quạc quạc, “Ta là vịt cưng, không phải loại vịt lấy thịt ăn!”
“Có gì khác nhau à?”
Hạng Tinh nhíu mày, nâng tay nhỏ lên kéo cánh vịt, lại nắm bộ ngực vịt.
Không khác nhau lắm.
Vừa béo lại chắc thịt, quá thích hợp làm vịt nướng kinh đô à nha...
Nghĩ vậy, cô gái lại không nhịn được nuốt nước miếng.
Áp Áp sợ đến nỗi run rẩy, vô cùng lo lắng mà nhanh chóng chạy trốn từ trong tay cô...
Nó bay lên một cái ghế nhỏ, sau khi bảo trì một khoảng cách an toàn với Hạng Tinh, mới tức tối tiếp tục giải thích.
“Chủng loại của ta là Callduck, hay còn gọi là vịt gọi, là giống vịt được xem là thú cưng!”
Áp Áp nói xong, chợt có chút đắc ý mà vỗ vỗ ngực vịt của mình, mắt đậu xanh tràn đầy vẻ kiêu ngạo.
“Hơn nữa ta rất mắc, một con như ta có thể mua được 300 cân thịt heo!”
“...300 cân thịt heo.”
Hạng Tinh kinh ngạc ngớ người, bẻ đầu ngón tay tính toán một lát.
Ánh mắt nhìn về phía Áp Áp lần nữa, mới từ sói đói biến thành sùng bái...
Khả năng nó còn mắc hơn bất luận đồ vật gì trong nhà này.
Vậy vấn đề xuất hiện.
“Vậy vì sao nguyên chủ, nuôi nổi thú cưng như mi vậy?”
Vẻ mặt Hạng Tinh vẫn tràn đầy dấu chấm hỏi.
“...”
Áp Áp há to miệng vịt, dường như muốn tiếp tục giải thích.
Nhưng lại cảm thấy lười biếng mà lắc đầu, bay về lại, duỗi đầu về phía cô, “Cô vẫn sờ đầu ta, tự mình xem cốt truyện đi.”
...
Hóa ra ký chủ Tiểu Bạch của Áp Áp là nguyên chủ mua rẻ ở một thị trường gia cầm.
Bởi vì chủ bán cũng không biết chủng loại con vịt này, trực tiếp xen lẫn trong một đám vịt bình thường đem đi bán, nguyên chủ cũng không xài bao nhiêu tiền.
Còn bản thân nguyên chủ.
Cô vẫn tên là Hạng Tinh, là một học sinh lớp 11 17 tuổi.
Hơn nữa, một năm trước mới vừa trở thành cô nhi.
Mẹ của nguyên chủ, năm đó bởi vì chưa kết hôn đã có thai, tham sống sợ chết, nên trốn thoát khỏi một gia tộc rất lớn.
Ở thành phố Nam Phong sinh cô ấy ra, một mình nuôi nấng cô ấy lớn lên.
Nhưng mà, bởi vì thân thể vẫn luôn không tốt, lại làm lụng vất vả quá độ, một năm trước chết bệnh.
Lại thêm vì tin tức cá nhân bị cố tình giấu đi, dẫn đến phường không tìm được bà con thân thích của cô ấy, trước mắt chỉ có thể dựa vào xin quỹ cứu giúp hữu hạn sống qua ngày đoạn tháng. . truyen bjyx
Vì nuôi sống mình, cũng kiếm tiền học phí đi học tương lai, nguyên chủ quyết định tự mình kiếm tiền.
Ngay từ đầu cô ấy làm nhân viên part time ở một vài cửa hàng thức ăn nhanh, nhưng ngoại trừ tuổi thì cô ấy luôn bị sa thải vì lý do không thể hiểu được.
Cuối cùng cô ấy chỉ có thể chuyển sự chú ý lên trên mạng.
Nguyên chủ lớn lên xinh đẹp lại mềm mại đáng yêu, ngày thường, các bạn học đều cảm thấy dáng vẻ ăn uống của cô ấy đặc biệt đáng yêu, giống một con hamster nhỏ phình mặt.
Cô ấy lấy điểm này làm điểm đặc sắc, trở thành người tải các video ẩm thực lên một trang web, chuyên làm video mukbang chỉ lộ nửa khuôn mặt.
Quả nhiên có chút hiệu quả, trang web cũng chủ động ký hợp đồng với cô ấy.
Nhưng từ lúc bắt đầu ký hợp đồng lại chính là khởi đầu cho cơn ác mộng của cô ấy.
Bên trang web yêu cầu trong hợp đồng là đồ ăn mà nguyên chủ ăn trong phát sóng trực tiếp cần phải là đồ ăn bên trang web quy định, nếu không sẽ bị xem là vi phạm hợp đồng.
Ngay từ đầu còn bình thường, chỉ ăn những món như hotdog hamburger, cánh gà rán, sushi.
Dần dần, trang web bắt đầu yêu cầu cô ấy ăn thực phẩm sống, ví dụ như tỏi, cà rốt, các loại rau dưa sống khác.
Lúc sau, chủng loại thực phẩm càng thêm gây tò mò, như là bạch tuộc sống, các loại côn trùng, còn có các món được gọi là “đặc sản” khắp trời nam đất bắc nhìn qua đặc biệt dọa người.
Bản thân nguyên chủ rất sợ hãi mấy thứ này, nhưng lại không dám vi phạm hợp đồng.
Càng ăn, áp lực tâm lý lại càng lớn.
Rốt cuộc ăn đến mức có bệnh tinh thần, thậm chí phát bệnh trong lúc phát sóng trực tiếp.
——
~('▽^人) ~('▽^人) ~('▽^人) (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ )
“...Thật không lễ phép!”
Áp Áp tức giận đến mức nổi hai đường gân xanh trên trán, tức giận kêu quạc quạc, “Ta là vịt cưng, không phải loại vịt lấy thịt ăn!”
“Có gì khác nhau à?”
Hạng Tinh nhíu mày, nâng tay nhỏ lên kéo cánh vịt, lại nắm bộ ngực vịt.
Không khác nhau lắm.
Vừa béo lại chắc thịt, quá thích hợp làm vịt nướng kinh đô à nha...
Nghĩ vậy, cô gái lại không nhịn được nuốt nước miếng.
Áp Áp sợ đến nỗi run rẩy, vô cùng lo lắng mà nhanh chóng chạy trốn từ trong tay cô...
Nó bay lên một cái ghế nhỏ, sau khi bảo trì một khoảng cách an toàn với Hạng Tinh, mới tức tối tiếp tục giải thích.
“Chủng loại của ta là Callduck, hay còn gọi là vịt gọi, là giống vịt được xem là thú cưng!”
Áp Áp nói xong, chợt có chút đắc ý mà vỗ vỗ ngực vịt của mình, mắt đậu xanh tràn đầy vẻ kiêu ngạo.
“Hơn nữa ta rất mắc, một con như ta có thể mua được 300 cân thịt heo!”
“...300 cân thịt heo.”
Hạng Tinh kinh ngạc ngớ người, bẻ đầu ngón tay tính toán một lát.
Ánh mắt nhìn về phía Áp Áp lần nữa, mới từ sói đói biến thành sùng bái...
Khả năng nó còn mắc hơn bất luận đồ vật gì trong nhà này.
Vậy vấn đề xuất hiện.
“Vậy vì sao nguyên chủ, nuôi nổi thú cưng như mi vậy?”
Vẻ mặt Hạng Tinh vẫn tràn đầy dấu chấm hỏi.
“...”
Áp Áp há to miệng vịt, dường như muốn tiếp tục giải thích.
Nhưng lại cảm thấy lười biếng mà lắc đầu, bay về lại, duỗi đầu về phía cô, “Cô vẫn sờ đầu ta, tự mình xem cốt truyện đi.”
...
Hóa ra ký chủ Tiểu Bạch của Áp Áp là nguyên chủ mua rẻ ở một thị trường gia cầm.
Bởi vì chủ bán cũng không biết chủng loại con vịt này, trực tiếp xen lẫn trong một đám vịt bình thường đem đi bán, nguyên chủ cũng không xài bao nhiêu tiền.
Còn bản thân nguyên chủ.
Cô vẫn tên là Hạng Tinh, là một học sinh lớp 11 17 tuổi.
Hơn nữa, một năm trước mới vừa trở thành cô nhi.
Mẹ của nguyên chủ, năm đó bởi vì chưa kết hôn đã có thai, tham sống sợ chết, nên trốn thoát khỏi một gia tộc rất lớn.
Ở thành phố Nam Phong sinh cô ấy ra, một mình nuôi nấng cô ấy lớn lên.
Nhưng mà, bởi vì thân thể vẫn luôn không tốt, lại làm lụng vất vả quá độ, một năm trước chết bệnh.
Lại thêm vì tin tức cá nhân bị cố tình giấu đi, dẫn đến phường không tìm được bà con thân thích của cô ấy, trước mắt chỉ có thể dựa vào xin quỹ cứu giúp hữu hạn sống qua ngày đoạn tháng. . truyen bjyx
Vì nuôi sống mình, cũng kiếm tiền học phí đi học tương lai, nguyên chủ quyết định tự mình kiếm tiền.
Ngay từ đầu cô ấy làm nhân viên part time ở một vài cửa hàng thức ăn nhanh, nhưng ngoại trừ tuổi thì cô ấy luôn bị sa thải vì lý do không thể hiểu được.
Cuối cùng cô ấy chỉ có thể chuyển sự chú ý lên trên mạng.
Nguyên chủ lớn lên xinh đẹp lại mềm mại đáng yêu, ngày thường, các bạn học đều cảm thấy dáng vẻ ăn uống của cô ấy đặc biệt đáng yêu, giống một con hamster nhỏ phình mặt.
Cô ấy lấy điểm này làm điểm đặc sắc, trở thành người tải các video ẩm thực lên một trang web, chuyên làm video mukbang chỉ lộ nửa khuôn mặt.
Quả nhiên có chút hiệu quả, trang web cũng chủ động ký hợp đồng với cô ấy.
Nhưng từ lúc bắt đầu ký hợp đồng lại chính là khởi đầu cho cơn ác mộng của cô ấy.
Bên trang web yêu cầu trong hợp đồng là đồ ăn mà nguyên chủ ăn trong phát sóng trực tiếp cần phải là đồ ăn bên trang web quy định, nếu không sẽ bị xem là vi phạm hợp đồng.
Ngay từ đầu còn bình thường, chỉ ăn những món như hotdog hamburger, cánh gà rán, sushi.
Dần dần, trang web bắt đầu yêu cầu cô ấy ăn thực phẩm sống, ví dụ như tỏi, cà rốt, các loại rau dưa sống khác.
Lúc sau, chủng loại thực phẩm càng thêm gây tò mò, như là bạch tuộc sống, các loại côn trùng, còn có các món được gọi là “đặc sản” khắp trời nam đất bắc nhìn qua đặc biệt dọa người.
Bản thân nguyên chủ rất sợ hãi mấy thứ này, nhưng lại không dám vi phạm hợp đồng.
Càng ăn, áp lực tâm lý lại càng lớn.
Rốt cuộc ăn đến mức có bệnh tinh thần, thậm chí phát bệnh trong lúc phát sóng trực tiếp.
——
~('▽^人) ~('▽^人) ~('▽^人) (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ )
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.