Chương 7: Cô Vợ Tỷ Phú Của Tổng Tài Hào Môn (6)
Mông Mộc Thất
21/11/2022
Làm xong thủ tục ra viện, Cố Đật Thần dẫn Thẩm Thu Nguyệt đến nơi đỗ xe của bệnh viện.
Nhìn chiếc xe hạng sang trị giá hàng chục triệu đồng trước mặt, Thẩm Thu Nguyệt bị choáng, thế giới người có tiền thật sự đầy màu sắc.
Cố Đật Thần mở cửa xe giúp cô, đối với Thẩm Thu Nguyệt sửng người đứng bên cạnh anh nói rằng: “Đừng ngẩn người nữa, lên xe đi”.
Boss đích thân mở cửa, Thẩm Thu Nguyệt được sủng ái mà lo sợ, vội vàng lên ghế phụ ngồi, vội vàng thắt dây an toàn, sau đó ngoan ngoãn để hai tay lên đùi, “Cám…cám ơn sếp Cố”.
Xe ổn định lái về phía trước, nhưng mà không khí trong xe có chút ngại ngùng, Thẩm Thu Nguyệt cẩn thận dán vào cửa xe, chuẩn bị lúc sếp Cố nổi trận lôi đình thì có thuận tiện chạy trốn, mặc dù cô ở công ty lâu như vậy cũng chưa từng thấy sếp Cố nổi giận, nhưng mà căn cứ nguôn tin công ty tiết lộ “người yêu”, sếp Cố tức giận rất doa người, quả thực có thể hóa thân thành khủng long bạo chúa!
Cố Đật Thân ngước mắt lên nhìn cô, Thẩm Thu Nguyệt nhịn không được co rúm lại.
“Cô rất sợ tôi?” Cố Đật Thần bỗng nhiên mở miệng hỏi.
Thẩm Thu Nguyệt phủ nhận: “Không, không phải, chính là có chút….không quen”, Đương nhiên là sợ tốt, anh là không biết lúc xụ mặt rất đáng sợ sao!
Cố Đật Thần ý không rõ ràng nói: “Tương lai vẫn rất dài, cô quen từ từ”.
Ưm? Sếp Cố giống như câu nói có hàm ý khác, lúc này trong đầu Thẩm Thu Nguyệt có rất nhiều câu hỏi, nhưng mà không biết hỏi từ đâu.
Trong xe lại hồi phục trầm mặc ngại ngùng.
Cuối cùng vẫn là Cố Đật Thần phá bỏ không khí trầm mặc, mở miệng hỏi cô: “Tôi nếu như nhớ không nhầm, cô dường như là nhân viên của công ty?”
“Đúng vậy, tôi là bộ phận kế hoạch, đến công ty chưa được 1 năm”, Thẩm Thu Nguyệt hạ giọng trả lời.
Cố Đật Thần nhìn cô hỏi: “Bây giờ tình hình của cô có thể giải thích cho tôi một chút được không?”
Nhắn đến vấn đề này, Thẩm Thu Nguyệt đột nhiên lương tâm cắn rứt, cô ngại ngùng cười nói, hỏi câu hỏi mà cô nghi ngờ: “Sếp Cố, anh sao lại đến đây?”
“Tôi cũng không biết là vì sao, sau khi tỉnh dậy thì xuất hiện ở đây, hơn nữa trong đầu có rất nhiều ký ưc của người này bây giờ”, Cố Đật Thần khá bất lực, đột nhiên xảy ra việc như vậy, khiến anh tin tưởng khoa học nhịn không được cần nghi ngờ đời người, hơn nữa, nhìn thấy Thẩm Thu Nguyệt trong chớp mắt khiến anh tin chắc, việc này với nha đầu trước mắt chắc chắn không thể tách rời.
“Xin lỗi, thật sự không giấu, thật sự thế giới này là thế giới……tiểu thuyết của tôi, vì tiểu thuyết tôi chưa viết xong, vì vật mới chửi rủa không thể giải thích được như vậy, cần bản thân tôi đến thế giới tiểu thuyết tự mình lấp hố”, Nói đến đây Thẩm Thu Nguyệt chứa đầy ấm ước, cô chẳng qua là nhàn rỗi không có việc gì làm nên việc câu chuyện chơi, đăng liên tiếp đến tiền vẫn chưa kiếm được, kết quả là bản thâm đào hố.
Cố Đật Thần nghi ngờ hỏi cô: “Cô còn viết tiểu thuyết?”
Thẩm Thu Nguyệt ngại ngùng nắm lấy tóc, “Haha, lúc học đại học nhàn rỗi không có việc gì làm nên viết”, thể giới hư cấu bị người đọc thế giới thực biết được, vẫn là có chút ngại ngùng, hơn nữa người này vẫn là tổng tài của công ty, cô hy vọng nhanh sớm rời khỏi thế giới này để trở về thế giới hiện tại để mọi người không có ký ức về khoảng thời gian này, nếu sau thì sau này gặp mặt rất ngại ngùng.
“Viết tiểu thuyết chính là cô, vì sao tôi cũng bị chửi rủa?” Cố Đật Thần bối rối hỏi.
Nói đến cái này Thẩm Thu Nguyệt cũng mơ hồ: “Tôi cũng không biết vì sao”.
Bên trong thế giới tưởng tượng như vậy, Cố Đật Thần đã không còn quan tâm anh sao đến thế giới này rồi, anh chỉ quan tâm làm sao mới có thể rời khỏi đây: “Vì vậy tôi bây giờ làm sao giúp cô mới có thể trở về hiện thực?”
Có vẻ như tổng tài không quá vui vẻ, giọng điệu không được tốt, cũng đúng, thay vào đó hãy làm điều đó là ai cũng không vui được.
Nhìn chiếc xe hạng sang trị giá hàng chục triệu đồng trước mặt, Thẩm Thu Nguyệt bị choáng, thế giới người có tiền thật sự đầy màu sắc.
Cố Đật Thần mở cửa xe giúp cô, đối với Thẩm Thu Nguyệt sửng người đứng bên cạnh anh nói rằng: “Đừng ngẩn người nữa, lên xe đi”.
Boss đích thân mở cửa, Thẩm Thu Nguyệt được sủng ái mà lo sợ, vội vàng lên ghế phụ ngồi, vội vàng thắt dây an toàn, sau đó ngoan ngoãn để hai tay lên đùi, “Cám…cám ơn sếp Cố”.
Xe ổn định lái về phía trước, nhưng mà không khí trong xe có chút ngại ngùng, Thẩm Thu Nguyệt cẩn thận dán vào cửa xe, chuẩn bị lúc sếp Cố nổi trận lôi đình thì có thuận tiện chạy trốn, mặc dù cô ở công ty lâu như vậy cũng chưa từng thấy sếp Cố nổi giận, nhưng mà căn cứ nguôn tin công ty tiết lộ “người yêu”, sếp Cố tức giận rất doa người, quả thực có thể hóa thân thành khủng long bạo chúa!
Cố Đật Thân ngước mắt lên nhìn cô, Thẩm Thu Nguyệt nhịn không được co rúm lại.
“Cô rất sợ tôi?” Cố Đật Thần bỗng nhiên mở miệng hỏi.
Thẩm Thu Nguyệt phủ nhận: “Không, không phải, chính là có chút….không quen”, Đương nhiên là sợ tốt, anh là không biết lúc xụ mặt rất đáng sợ sao!
Cố Đật Thần ý không rõ ràng nói: “Tương lai vẫn rất dài, cô quen từ từ”.
Ưm? Sếp Cố giống như câu nói có hàm ý khác, lúc này trong đầu Thẩm Thu Nguyệt có rất nhiều câu hỏi, nhưng mà không biết hỏi từ đâu.
Trong xe lại hồi phục trầm mặc ngại ngùng.
Cuối cùng vẫn là Cố Đật Thần phá bỏ không khí trầm mặc, mở miệng hỏi cô: “Tôi nếu như nhớ không nhầm, cô dường như là nhân viên của công ty?”
“Đúng vậy, tôi là bộ phận kế hoạch, đến công ty chưa được 1 năm”, Thẩm Thu Nguyệt hạ giọng trả lời.
Cố Đật Thần nhìn cô hỏi: “Bây giờ tình hình của cô có thể giải thích cho tôi một chút được không?”
Nhắn đến vấn đề này, Thẩm Thu Nguyệt đột nhiên lương tâm cắn rứt, cô ngại ngùng cười nói, hỏi câu hỏi mà cô nghi ngờ: “Sếp Cố, anh sao lại đến đây?”
“Tôi cũng không biết là vì sao, sau khi tỉnh dậy thì xuất hiện ở đây, hơn nữa trong đầu có rất nhiều ký ưc của người này bây giờ”, Cố Đật Thần khá bất lực, đột nhiên xảy ra việc như vậy, khiến anh tin tưởng khoa học nhịn không được cần nghi ngờ đời người, hơn nữa, nhìn thấy Thẩm Thu Nguyệt trong chớp mắt khiến anh tin chắc, việc này với nha đầu trước mắt chắc chắn không thể tách rời.
“Xin lỗi, thật sự không giấu, thật sự thế giới này là thế giới……tiểu thuyết của tôi, vì tiểu thuyết tôi chưa viết xong, vì vật mới chửi rủa không thể giải thích được như vậy, cần bản thân tôi đến thế giới tiểu thuyết tự mình lấp hố”, Nói đến đây Thẩm Thu Nguyệt chứa đầy ấm ước, cô chẳng qua là nhàn rỗi không có việc gì làm nên việc câu chuyện chơi, đăng liên tiếp đến tiền vẫn chưa kiếm được, kết quả là bản thâm đào hố.
Cố Đật Thần nghi ngờ hỏi cô: “Cô còn viết tiểu thuyết?”
Thẩm Thu Nguyệt ngại ngùng nắm lấy tóc, “Haha, lúc học đại học nhàn rỗi không có việc gì làm nên viết”, thể giới hư cấu bị người đọc thế giới thực biết được, vẫn là có chút ngại ngùng, hơn nữa người này vẫn là tổng tài của công ty, cô hy vọng nhanh sớm rời khỏi thế giới này để trở về thế giới hiện tại để mọi người không có ký ức về khoảng thời gian này, nếu sau thì sau này gặp mặt rất ngại ngùng.
“Viết tiểu thuyết chính là cô, vì sao tôi cũng bị chửi rủa?” Cố Đật Thần bối rối hỏi.
Nói đến cái này Thẩm Thu Nguyệt cũng mơ hồ: “Tôi cũng không biết vì sao”.
Bên trong thế giới tưởng tượng như vậy, Cố Đật Thần đã không còn quan tâm anh sao đến thế giới này rồi, anh chỉ quan tâm làm sao mới có thể rời khỏi đây: “Vì vậy tôi bây giờ làm sao giúp cô mới có thể trở về hiện thực?”
Có vẻ như tổng tài không quá vui vẻ, giọng điệu không được tốt, cũng đúng, thay vào đó hãy làm điều đó là ai cũng không vui được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.