Xuyên Nhanh: Minh Hoàng Ở Trên Ta Ở Dưới
Chương 11: Tổng tài ngốc manh thê (9)
Cẩm Tiểu Nhàn
07/08/2021
Sáng sớm tinh mơ, những tia sáng nhỏ nhoi len lói vào trong phòng, chiếu vào tấm chăn đang bị phồng lên trêи giường.
Vân Nhiễm Khanh quấn chặt chăn, xoay người thay đổi tư thế, né tránh ánh mặt trời chiếu vào mặt.
Một đạo hắc ảnh vèo một cái chui ra, chọc chọc trêи mặt Vân Nhiễm Khanh, dùng thủ đoạn cả người để đánh thức cô.
Vân Nhiễm Khanh chỉ cảm thấy trêи mặt ngưa ngứa, dùng tay huy huy hơn nửa ngày, cũng không thể khiến mấy con ruồi bọ rời đi, đành phải mệt mỏi mở mắt ra.
Liền thấy Tiểu Trục Trục kéo thân mình, mặt trêи sách hiện ra mất nét chữ vừa thô vừa to: 【 Ký chủ là heo a!!! Mặt trời mọc đến phơi ʍôиɠ rồi!!! Còn không dậy nổi giường để công lược trúc mã a!!! Chẳng lẽ muốn hồn phi phách tán sao!!! 】
Vân Nhiễm Khanh bị kϊƈɦ thích đến tỉnh , xoay người ngồi dậy, đừng nói ngủ tiếp, ngay cả đến hy vọng sống sót đều mơ hồ xa vời hơn.
"Hôm nay là ngày thứ mấy?" Mới vừa tỉnh ngủ đại não có vài phần trì độn nàng mê mang nhìn xung quanh vừa quen thuộc vừa xa lạ 【nhiệm vụ ngày kế tiếp, mời ký chủ ngu ngốc tiếp tục nỗ lực. 】
Vân Nhiễm Khanh: "......Ngươi muốn chết a!! Tới ngày hôm sau đã làm ra động tác lớn!! Ta thiếu chút nữa đã bị ngươi dọa thành bệnh tim!! Kết quả là ta không phải vì làm nhiệm vụ thất bại mà chết, ngược lại là bị ngươi hù chết a!!!"
Một phen bắt được ý đồ chạy trốn của Tiểu Trục Trục, Vân Nhiễm Khanh tức giận mà xoay nó hai lần, lại quỷ dị phát hiện nó chẳng những không chạy thoát ngược lại còn làm vẻ mặt hưởng thụ, phảng phất muốn cho cô hung hăng mà ngược đãi nó.
Vân Nhiễm Khanh trong lòng dâng lên ác cảm, Tiểu Trục Trục này không phải là M chứ?
Chẳng lẽ nó cố ý đem cô chọc giận, làm cho cô ngược đãi nó?!
Đối mặt với loại thú vui thấp kém này, vẻ mặt Vân Nhiễm Khanh không biểu cảm, không thể tiếp thu!
Từ trong tủ quần áo tìm ra được một cái váy rộng bằng vải sợi bông, loại vải dệt này mặc ở trêи người thật thoải mái, cũng làm cho người ta có một loại mỹ cảm lười biếng, không giống nguyên chủ đã từng thích áo quần lố lăng, cô nhu hòa làm người khác nhịn không được muốn thân cận.
Đây là Vân Nhiễm Khanh sau khi quan sát diện mạo nguyên chủ, vì nguyên chủ quyết định chọn trang phục thích hợp . Đến nỗi những bộ trang phục khoa trương áo phong Punk*, đều đã bị nàng đóng gói nhét vào góc. Trang phục rock màu đen biến mất, trang phục thanh nhã ngược lại càng làm thiếu nữ linh động hơn. Hiện tại, Vân Nhiễm Khanh trang điểm rõ ràng đều được cả nhà tán thành.
*Punk: Punk rock hay còn được gọi tắt là Punk là một thể loại nhạc rock. Và nguyên chủ có sở thích mang những chiếc áo Puck rock.
Bữa sáng tại nhà ăn, Vân mama vừa nhìn đến con gái, liền vui sướиɠ gật đầu khen ngợi: "Như vậy nhìn tốt hơn nhiều, Khanh Khanh, con rốt cuộc cũng dừng theo đuổi những cái gọi là nghệ thuật của con?"
Nguyên chủ học ngành thiết kế thời trang , nguyên bản tính toán sau khi tốt nghiệp đại học xong đến tập đoàn Ninh thị đi làm, trở thành phụ tá đắc lực của Ninh Dịch Thần.
Nhưng từ sau khi nguyên chủ phát hiện Ninh Dịch Thần cùng Phạm Như Nhi có quan hệ không rõ ràng, cô liền đi lên con đường phản nghịch tiểu thanh niên một đi không trở lại.
Vân Nhiễm Khanh gợi lên khóe môi, ngoan ngoãn mà chớp chớp mắt, "Mẹ, lớn thêm một tuổi, phong cách yêu thích đương nhiên sẽ thay đổi nha! Lại nói, công ty xủa ba không phải muốn sáng lập nhãn hiệu trang phục Vân Tưởng Y sao? Con hiện tại đúng lúc có linh cảm, nhịn không được làm ra mấy bộ mới, muốn ba ba cho con một cơ hội."
Vân baba bởi vì chuyện từ chối hôn ước mà đối với Vân Nhiễm Khanh rất bất mãn, đã vài ngày không cùng cô nói chuyện.
Lúc này hừ lạnh một tiếng, tay mở báo chí, lại trộm quan sát con gái nhà mình mặc quần áo trang điểm, âm thầm cân nhắc ở nhãn hiệu có khả năng cần chút nữ tính hoặc trung tính . Càng cân nhắc, càng cảm thấy con gái thiết kế quần áo tốt, Vân baba thiếu chút nữa không nhịn xuống được muốn hỏi, nhưng nghĩ đến sự tình cô làm ra liền tức đến hừ một tiếng.
Vân Nhiễm Khanh đem biểu tình cùng phản ứng của Vân baba thu hết vào đáy mắt, cố nén mới không cười ra tiếng, trong lòng nghĩ cần phải cần thân mật thêm với ba mẹ của nguyên chủ, phe phẩy tay áo làm nũng: "Ba ba, con gái sai rồi còn không được sao? Ba đừng nóng giận , mau nhìn xem con gái thiết kế bộ quần áo này thế nào? Trêи lầu còn có rất nhiều mẫu đã hoàn thành nga ~ ba cho con đến Vân Tưởng Y xem thử đi ~"
Vân Nhiễm Khanh quấn chặt chăn, xoay người thay đổi tư thế, né tránh ánh mặt trời chiếu vào mặt.
Một đạo hắc ảnh vèo một cái chui ra, chọc chọc trêи mặt Vân Nhiễm Khanh, dùng thủ đoạn cả người để đánh thức cô.
Vân Nhiễm Khanh chỉ cảm thấy trêи mặt ngưa ngứa, dùng tay huy huy hơn nửa ngày, cũng không thể khiến mấy con ruồi bọ rời đi, đành phải mệt mỏi mở mắt ra.
Liền thấy Tiểu Trục Trục kéo thân mình, mặt trêи sách hiện ra mất nét chữ vừa thô vừa to: 【 Ký chủ là heo a!!! Mặt trời mọc đến phơi ʍôиɠ rồi!!! Còn không dậy nổi giường để công lược trúc mã a!!! Chẳng lẽ muốn hồn phi phách tán sao!!! 】
Vân Nhiễm Khanh bị kϊƈɦ thích đến tỉnh , xoay người ngồi dậy, đừng nói ngủ tiếp, ngay cả đến hy vọng sống sót đều mơ hồ xa vời hơn.
"Hôm nay là ngày thứ mấy?" Mới vừa tỉnh ngủ đại não có vài phần trì độn nàng mê mang nhìn xung quanh vừa quen thuộc vừa xa lạ 【nhiệm vụ ngày kế tiếp, mời ký chủ ngu ngốc tiếp tục nỗ lực. 】
Vân Nhiễm Khanh: "......Ngươi muốn chết a!! Tới ngày hôm sau đã làm ra động tác lớn!! Ta thiếu chút nữa đã bị ngươi dọa thành bệnh tim!! Kết quả là ta không phải vì làm nhiệm vụ thất bại mà chết, ngược lại là bị ngươi hù chết a!!!"
Một phen bắt được ý đồ chạy trốn của Tiểu Trục Trục, Vân Nhiễm Khanh tức giận mà xoay nó hai lần, lại quỷ dị phát hiện nó chẳng những không chạy thoát ngược lại còn làm vẻ mặt hưởng thụ, phảng phất muốn cho cô hung hăng mà ngược đãi nó.
Vân Nhiễm Khanh trong lòng dâng lên ác cảm, Tiểu Trục Trục này không phải là M chứ?
Chẳng lẽ nó cố ý đem cô chọc giận, làm cho cô ngược đãi nó?!
Đối mặt với loại thú vui thấp kém này, vẻ mặt Vân Nhiễm Khanh không biểu cảm, không thể tiếp thu!
Từ trong tủ quần áo tìm ra được một cái váy rộng bằng vải sợi bông, loại vải dệt này mặc ở trêи người thật thoải mái, cũng làm cho người ta có một loại mỹ cảm lười biếng, không giống nguyên chủ đã từng thích áo quần lố lăng, cô nhu hòa làm người khác nhịn không được muốn thân cận.
Đây là Vân Nhiễm Khanh sau khi quan sát diện mạo nguyên chủ, vì nguyên chủ quyết định chọn trang phục thích hợp . Đến nỗi những bộ trang phục khoa trương áo phong Punk*, đều đã bị nàng đóng gói nhét vào góc. Trang phục rock màu đen biến mất, trang phục thanh nhã ngược lại càng làm thiếu nữ linh động hơn. Hiện tại, Vân Nhiễm Khanh trang điểm rõ ràng đều được cả nhà tán thành.
*Punk: Punk rock hay còn được gọi tắt là Punk là một thể loại nhạc rock. Và nguyên chủ có sở thích mang những chiếc áo Puck rock.
Bữa sáng tại nhà ăn, Vân mama vừa nhìn đến con gái, liền vui sướиɠ gật đầu khen ngợi: "Như vậy nhìn tốt hơn nhiều, Khanh Khanh, con rốt cuộc cũng dừng theo đuổi những cái gọi là nghệ thuật của con?"
Nguyên chủ học ngành thiết kế thời trang , nguyên bản tính toán sau khi tốt nghiệp đại học xong đến tập đoàn Ninh thị đi làm, trở thành phụ tá đắc lực của Ninh Dịch Thần.
Nhưng từ sau khi nguyên chủ phát hiện Ninh Dịch Thần cùng Phạm Như Nhi có quan hệ không rõ ràng, cô liền đi lên con đường phản nghịch tiểu thanh niên một đi không trở lại.
Vân Nhiễm Khanh gợi lên khóe môi, ngoan ngoãn mà chớp chớp mắt, "Mẹ, lớn thêm một tuổi, phong cách yêu thích đương nhiên sẽ thay đổi nha! Lại nói, công ty xủa ba không phải muốn sáng lập nhãn hiệu trang phục Vân Tưởng Y sao? Con hiện tại đúng lúc có linh cảm, nhịn không được làm ra mấy bộ mới, muốn ba ba cho con một cơ hội."
Vân baba bởi vì chuyện từ chối hôn ước mà đối với Vân Nhiễm Khanh rất bất mãn, đã vài ngày không cùng cô nói chuyện.
Lúc này hừ lạnh một tiếng, tay mở báo chí, lại trộm quan sát con gái nhà mình mặc quần áo trang điểm, âm thầm cân nhắc ở nhãn hiệu có khả năng cần chút nữ tính hoặc trung tính . Càng cân nhắc, càng cảm thấy con gái thiết kế quần áo tốt, Vân baba thiếu chút nữa không nhịn xuống được muốn hỏi, nhưng nghĩ đến sự tình cô làm ra liền tức đến hừ một tiếng.
Vân Nhiễm Khanh đem biểu tình cùng phản ứng của Vân baba thu hết vào đáy mắt, cố nén mới không cười ra tiếng, trong lòng nghĩ cần phải cần thân mật thêm với ba mẹ của nguyên chủ, phe phẩy tay áo làm nũng: "Ba ba, con gái sai rồi còn không được sao? Ba đừng nóng giận , mau nhìn xem con gái thiết kế bộ quần áo này thế nào? Trêи lầu còn có rất nhiều mẫu đã hoàn thành nga ~ ba cho con đến Vân Tưởng Y xem thử đi ~"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.