Chương 38:
Việt Âm
10/08/2024
“Xin ngài dù sao cũng đừng nóng vội, tam thiếu gia là người tốt nhất định sẽ được trời cao phù hộ, cái này là nha hoàn nghe được người khác nói, biết đâu có thể trúng thì sao. Trước tiên thiếp thân sẽ đỡ ngài về phòng ngồi chờ, môt lát sau tam thiếu gia về ngài có thể ngay lập tức nhìn ngay cũng đỡ phải lo lắng quá nhiều.” Đới di nương vừa vội vàng an ủi Lý thị vừa đưa mắt ra hiệu với Bích Chi để cho nàng đi ra phía trước chờ, rồi sau đó mới dìu Lý thị đưa bà trở về phòng tân hôn của Thẩm Hưng Ngôn.
Chỉ một lát sau Thẩm Hưng Ngôn bị nâng vào, trên người hắn toàn là máu Lý thị vừa nhìn thấy lại suýt nữa ngất đi, lúc này bà ngoài việc rơi lệ ra còn lại cũng không thể nói cái gì được. Thẩm Vi Ngôn để Đới di nương đỡ bà ngồi nghỉ chờ ở bên ngoài, chính mình đi vào trong phòng xem thái y chẩn đoán bệnh tình.
Thẩm Hưng Ngôn bị thương rất nặng, hắn bị ngựa đạp qua hai chân và ngực, nơi xương đùi và xương sương đều bị gãy, lúc ngã xuống đã nôn ra máu ngay tại chỗ, để chữa cho khôi phục hoàn toàn là không thể, cho dù tỉnh lại đi chăng nữa thì cả cuộc đời còn lại sau này cũng chỉ có thể nằm liệt ở trên giường mà sống.
Không ai có thể ngờ được, vốn dĩ sẽ là một đại hôn êm đẹp vậy mà trong chớp mắt lại biến thành tai họa.
Sau khi phân phó để lại người xử lí miệng vết thương cho Thẩm Hưng Ngôn, thái y đem tình trạng thương tích của Thẩm Hưng Ngôn nói cho Lý thị. Lý thị sau khi nghe xong vì quá sốc mà vẫn chưa thể tiếp nhận được, lúc này quản gia tiến đi lên xin chỉ thị của bà xem có nên đi đón dâu không vì nếu không đi sẽ bỏ qua giờ lành. Nhìn Lý thị tinh thần chấn động, gương mặt hoảng hốt vẫn chưa có phản ứng gì nên Đới di nương bèn trước tiên nói lời cảm tạ thái y mời hắn đi kê đơn thuốc, sau đó bà nghĩ chắc Lý thị cũng không còn tâm trạng đi xử lý chuyện đón dâu này nên nhờ quản gia truyền lời lại để cho Thẩm Tư Ngôn đi đón dâu thay.
“Không được đi!” Lý thị vội bừng tỉnh, trên gương mặt mang theo oán giận không hề có ý che đậy nói: “Tư Ngôn con nhanh chóng đi tiếp khách đi, ngươi kêu bọn họ chính mình tự đi tới đây, chỉ là một gia đình bình dân còn muốn chúng ta đi mời họ tới sao.”
“Như vậy thì không đúng quy tắc…” Đới di nương có hơi khó xử.
“Cái gì mà quy tắc! Nó chắc chắn đã dùng đủ loại thủ đoạn để mê hoặc Hưng nhi của ta cho nên mới có thể lấy đoạt được vị trí chính thê này, bây giờ còn chưa bước qua cửa vậy mà lại khắc Hưng nhi thành bộ dạng thê thảm như vậy, cái đồ sao chổi này…”
“Mẫu thân.” Ngay lúc Thẩm Vi Ngôn từ trong phòng bước ra nên hắn đã nghe rõ được lời Lý thị nói, mi hắn nhăn lại trong mắt có hơi không đồng ý nói: “Việc này và tân nương vốn không có liên quan gì, đây vốn là do tam đệ say rượu nên mới từ trên ngựa ngã xuống.”
“Bây giờ con đang trách tội tam đệ của người đó sao, hắn đã trở thành như vậy rồi…”
“Trách tội cái gì chứ.” Thẩm Vi Ngôn thở dài nói: “Tam đệ bị như vậy con là đại ca của hắn làm sao có thể không đau buồn cho được, nhưng vẫn còn may là không có mất mạng. Mẫu thân, người cũng nên quan tâm bản thân hơn một chút, đừng quá mức đau buồn khổ sở. Còn phía bên cô dâu cứ để con đi đón đi không thì sẽ lỡ giờ lành mất.” Hắn vừa nói xong thì đã xoay người bước ra cửa.
Chỉ một lát sau Thẩm Hưng Ngôn bị nâng vào, trên người hắn toàn là máu Lý thị vừa nhìn thấy lại suýt nữa ngất đi, lúc này bà ngoài việc rơi lệ ra còn lại cũng không thể nói cái gì được. Thẩm Vi Ngôn để Đới di nương đỡ bà ngồi nghỉ chờ ở bên ngoài, chính mình đi vào trong phòng xem thái y chẩn đoán bệnh tình.
Thẩm Hưng Ngôn bị thương rất nặng, hắn bị ngựa đạp qua hai chân và ngực, nơi xương đùi và xương sương đều bị gãy, lúc ngã xuống đã nôn ra máu ngay tại chỗ, để chữa cho khôi phục hoàn toàn là không thể, cho dù tỉnh lại đi chăng nữa thì cả cuộc đời còn lại sau này cũng chỉ có thể nằm liệt ở trên giường mà sống.
Không ai có thể ngờ được, vốn dĩ sẽ là một đại hôn êm đẹp vậy mà trong chớp mắt lại biến thành tai họa.
Sau khi phân phó để lại người xử lí miệng vết thương cho Thẩm Hưng Ngôn, thái y đem tình trạng thương tích của Thẩm Hưng Ngôn nói cho Lý thị. Lý thị sau khi nghe xong vì quá sốc mà vẫn chưa thể tiếp nhận được, lúc này quản gia tiến đi lên xin chỉ thị của bà xem có nên đi đón dâu không vì nếu không đi sẽ bỏ qua giờ lành. Nhìn Lý thị tinh thần chấn động, gương mặt hoảng hốt vẫn chưa có phản ứng gì nên Đới di nương bèn trước tiên nói lời cảm tạ thái y mời hắn đi kê đơn thuốc, sau đó bà nghĩ chắc Lý thị cũng không còn tâm trạng đi xử lý chuyện đón dâu này nên nhờ quản gia truyền lời lại để cho Thẩm Tư Ngôn đi đón dâu thay.
“Không được đi!” Lý thị vội bừng tỉnh, trên gương mặt mang theo oán giận không hề có ý che đậy nói: “Tư Ngôn con nhanh chóng đi tiếp khách đi, ngươi kêu bọn họ chính mình tự đi tới đây, chỉ là một gia đình bình dân còn muốn chúng ta đi mời họ tới sao.”
“Như vậy thì không đúng quy tắc…” Đới di nương có hơi khó xử.
“Cái gì mà quy tắc! Nó chắc chắn đã dùng đủ loại thủ đoạn để mê hoặc Hưng nhi của ta cho nên mới có thể lấy đoạt được vị trí chính thê này, bây giờ còn chưa bước qua cửa vậy mà lại khắc Hưng nhi thành bộ dạng thê thảm như vậy, cái đồ sao chổi này…”
“Mẫu thân.” Ngay lúc Thẩm Vi Ngôn từ trong phòng bước ra nên hắn đã nghe rõ được lời Lý thị nói, mi hắn nhăn lại trong mắt có hơi không đồng ý nói: “Việc này và tân nương vốn không có liên quan gì, đây vốn là do tam đệ say rượu nên mới từ trên ngựa ngã xuống.”
“Bây giờ con đang trách tội tam đệ của người đó sao, hắn đã trở thành như vậy rồi…”
“Trách tội cái gì chứ.” Thẩm Vi Ngôn thở dài nói: “Tam đệ bị như vậy con là đại ca của hắn làm sao có thể không đau buồn cho được, nhưng vẫn còn may là không có mất mạng. Mẫu thân, người cũng nên quan tâm bản thân hơn một chút, đừng quá mức đau buồn khổ sở. Còn phía bên cô dâu cứ để con đi đón đi không thì sẽ lỡ giờ lành mất.” Hắn vừa nói xong thì đã xoay người bước ra cửa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.