Xuyên Nhanh: Nam Chính Không Vội Sao Ta Phải Vội!!
Chương 118: Lão công hôm nay vẫn chưa thể hoá hình! _ 19 _ Phiên ngoại
BQNT
30/04/2021
Cư Đồ Tích mon men lại gần ôm Xương An Diệp. Xương An Diệp một vẻ ghét bỏ đạp hắn qua một bên, lớn giọng càu nhàu:
" Đã bảo anh không được cắn vào cổ, tại sao lại cắn hả? Anh cầm tinh con chó?? Tắm xong vết cắn đau lắm có biết không?"
Cư Đồ Tích ủy khuất muốn ôm lần nữa lại bị Xương An Diệp phũ phàng đánh một cái vào tay.
Cư Trữ Lan cùng Cư Đồ Liên đang ăn sáng, vừa nhìn lên lầu đã thấy Xương An Diệp mặt mày hầm hầm đi xuống, Cư Đồ Tích lẽo đẽo theo sau, vẻ mặt đáng thương quá trời.
" Hai đứa cãi nhau đấy à??" Cư Trữ Lan cười cười, bà đẩy cốc sữa ấm đến trước mặt Xương An Diệp.
Cư Đồ Tích lắc đầu nguậy nguậy: " Không có."
Xương An Diệp lập tức bắn cho hắn ánh mắt sắc nhọn. Cư Đồ Liên ở một bên âm thầm cười đến quên trời quên đất.
Cư Đồ Tích đem vẻ mặt thẫn thờ khi bị vợ ghét bỏ đến quân doanh, doạ mọi người một phen hú vía không hề nhẹ.
Quất Chửu Quân từ đâu chạy đến hóng chuyện với đám binh lính về sự tích bị vợ bỏ rơi của ngài thượng tướng đáng quý nhà bọn họ.
Quất Chửu Quân nhìn Cư Đồ Tích:
" Lại làm sao?"
Cư Đồ Tích nghiêng đầu nhìn hắn, thở dài nói: " Hôm qua đang mặn nồng, vào đúng thời khắc cao trào nhất, ánh sáng như chiếu rọi vào khung cửa sổ, căn phòng yên tĩnh vang lên...."
" Con mẹ nó, im mồm." Quất Chửu Quân phi thẳng cái chén về phía Cư Đồ Tích, hùng hồn quát: " Nói trọng điểm, tình thú của hai người các người, tôi thèm nghe vào "
Cư Đồ Tích né cái chén, hắn lại mang vẻ mặt buồn rầu: " Tôi cắn em ấy." ಠωಠ
Quất Chửu Quân: " Anh cầm tinh con chó à?!!"
Cư Đồ Tích: "...." Không, cậu không hiểu tình thú của hai người đang yêu nhau. Bởi vì cậu là cẩu độc thân.
Xương An Diệp đến xưởng chế tạo cơ giáp, mấy ngày liền đều không để ý đến Cư Đồ Tích. Điều kì lạ là hơn 1 tuần liền Cư Đồ Tích cũng không thèm liên lạc với cậu, cũng không đến kì kèo đòi cậu về với hắn. Trước đây, cậu chỉ đi có 1 hôm, Cư Đồ Tích còn đến tận nơi đanh mặt đòi người.
Xương An Diệp có hơi nghĩ lung tung mà mất tập trung. Hình Nặc mang hoá hình của husky ở bên cạnh, thấy cậu thất thần mà sủa một tiếng vang dội khiến Xương An Diệp giật mình.
Xương An Diệp quay sang, híp mắt nhìn y: " Đồ cầm tinh con chó."
Hình Nặc: WTF???? Cái lol quần què gì vậy???? Y đang nhắc nhở mà??? ಠ∀ಠ
Xương An Diệp nhịn không được mà nghĩ nhiều hơn một chút tuy vậy cậu vẫn rất tin tưởng vào hắn a. Thế nên Xương An Diệp đã nhất quyết 1 tháng không về.
Ở nhà, Cư Đồ Tích như muốn quỳ lạy đám hoa đang trồng mau mau lớn để hắn còn đi đón lão bà nhà mình về. Một tháng không nhìn thấy bảo bối, hắn sắp điên lên được TAT.
Đang lúc hắn nằm thở dài ở ngoài vườn liền nghe được tiếng cánh cửa mở cái rầm rõ to. Xương An Diệp tức tốc chạy vào, vẻ mặt hoảng loạn, nhìn hắn một lượt, như không phát hiện được gì bất thường mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
" Bảo bối." Cư Đồ Tích lao đến ôm cậu, Xương An Diệp chao đảo suýt ngã dúi. Cậu đạp hắn mấy cái: " Nặng quá, mau đứng lên, anh muốn đè chết em à."
Cư Đồ Tích kéo cậu dậy, ôm chặt lấy không chịu buông. Xương An Diệp lúc này mới để ý, trước mặt cậu là một cánh đồng hoa mới nhú rực rỡ những bông hoa non nớt phe phẩy trong gió.
" Cái này..."
Cư Đồ Tích vẫn cọ cọ người lão bà nhà mình, sung sướng giới thiệu: " Hoa Cẩm Tú Cầu, anh muốn cho em một bất ngờ nhưng đợi mãi nó không lớn. Anh đã dùng hết biện pháp rồi, nó chỉ có thể nở tạm được đến như này thôi."
Sau đó còn vô cùng đáng thương dụi dụi cậu. Xương An Diệp kéo cằm hắn hôn một cái, cười: " Đẹp lắm. Anh vất vả rồi."
Cư Đồ Tích ấn đầu không cho cậu thoát, nụ hôn càng sâu hơn nữa, ánh mắt đều là ôn nhu vạn phần: " Em thích là được."
Xương An Diệp mỉm cười: Còn anh... không quên là được.
Khi hai người đang ngọt ngọt ngào ngào tay trong tay, Quất Chửu Quân nằm lì trên cái ghế, một vẻ rũ rượi. Cư Đồ Liên đi qua, bất chợt nhìn thấy liền ngó đầu vào.
" Mày vừa bị ai tẩn một trận à?? " Cư Đồ Liên rất trượng nghĩa sắn tay áo: " Tao giúp mày báo thù."
Quất Chửu Quân: " Con mẹ nó, anh trai mày cướp hạt giống quý hiếm của tao thì không nói, tao đã giúp đỡ một tay gọi Xương An Diệp về, kết quả.... xin lỗi, tao đã coi thường sức mạnh của tình iu."
Cư Đồ Liên: ʘ‿ʘ
" Tao nói đại ca mày đang bay lượn với chim muông ngoài vườn, muốn hoà nhập với thiên nhiên hoang dã để tìm đại tẩu nhà mày chơi dã chiến."
Cư Đồ Liên: "...... "
" Đại ca mày không may ngã què chân.... Đại tẩu mày..... lôi tao như lôi chó trở về."
Ngay sau đó, Cư Đồ Liên nhịn không được mà cười đến ha hả, rất không cho Quất Chửu Quân mặt mũi nào.
Quất Chửu Quân u oán nhìn trần nhà. Người yêu tương lai hỡi, đừng học tập mấy cái con người thô tục kia nha.
__________________________________
~ Lăng Hoa ~
Dạo này hơi bận một chút, xin lỗi vì đã chậm trễ.
Viết hồ sơ, có 10 bản sai 6 bản bà con ạ:))))
Tui sẽ cố gắng viết đến hết tháng 5, tháng 6 thì sẽ xem xét nhé.
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ.
" Đã bảo anh không được cắn vào cổ, tại sao lại cắn hả? Anh cầm tinh con chó?? Tắm xong vết cắn đau lắm có biết không?"
Cư Đồ Tích ủy khuất muốn ôm lần nữa lại bị Xương An Diệp phũ phàng đánh một cái vào tay.
Cư Trữ Lan cùng Cư Đồ Liên đang ăn sáng, vừa nhìn lên lầu đã thấy Xương An Diệp mặt mày hầm hầm đi xuống, Cư Đồ Tích lẽo đẽo theo sau, vẻ mặt đáng thương quá trời.
" Hai đứa cãi nhau đấy à??" Cư Trữ Lan cười cười, bà đẩy cốc sữa ấm đến trước mặt Xương An Diệp.
Cư Đồ Tích lắc đầu nguậy nguậy: " Không có."
Xương An Diệp lập tức bắn cho hắn ánh mắt sắc nhọn. Cư Đồ Liên ở một bên âm thầm cười đến quên trời quên đất.
Cư Đồ Tích đem vẻ mặt thẫn thờ khi bị vợ ghét bỏ đến quân doanh, doạ mọi người một phen hú vía không hề nhẹ.
Quất Chửu Quân từ đâu chạy đến hóng chuyện với đám binh lính về sự tích bị vợ bỏ rơi của ngài thượng tướng đáng quý nhà bọn họ.
Quất Chửu Quân nhìn Cư Đồ Tích:
" Lại làm sao?"
Cư Đồ Tích nghiêng đầu nhìn hắn, thở dài nói: " Hôm qua đang mặn nồng, vào đúng thời khắc cao trào nhất, ánh sáng như chiếu rọi vào khung cửa sổ, căn phòng yên tĩnh vang lên...."
" Con mẹ nó, im mồm." Quất Chửu Quân phi thẳng cái chén về phía Cư Đồ Tích, hùng hồn quát: " Nói trọng điểm, tình thú của hai người các người, tôi thèm nghe vào "
Cư Đồ Tích né cái chén, hắn lại mang vẻ mặt buồn rầu: " Tôi cắn em ấy." ಠωಠ
Quất Chửu Quân: " Anh cầm tinh con chó à?!!"
Cư Đồ Tích: "...." Không, cậu không hiểu tình thú của hai người đang yêu nhau. Bởi vì cậu là cẩu độc thân.
Xương An Diệp đến xưởng chế tạo cơ giáp, mấy ngày liền đều không để ý đến Cư Đồ Tích. Điều kì lạ là hơn 1 tuần liền Cư Đồ Tích cũng không thèm liên lạc với cậu, cũng không đến kì kèo đòi cậu về với hắn. Trước đây, cậu chỉ đi có 1 hôm, Cư Đồ Tích còn đến tận nơi đanh mặt đòi người.
Xương An Diệp có hơi nghĩ lung tung mà mất tập trung. Hình Nặc mang hoá hình của husky ở bên cạnh, thấy cậu thất thần mà sủa một tiếng vang dội khiến Xương An Diệp giật mình.
Xương An Diệp quay sang, híp mắt nhìn y: " Đồ cầm tinh con chó."
Hình Nặc: WTF???? Cái lol quần què gì vậy???? Y đang nhắc nhở mà??? ಠ∀ಠ
Xương An Diệp nhịn không được mà nghĩ nhiều hơn một chút tuy vậy cậu vẫn rất tin tưởng vào hắn a. Thế nên Xương An Diệp đã nhất quyết 1 tháng không về.
Ở nhà, Cư Đồ Tích như muốn quỳ lạy đám hoa đang trồng mau mau lớn để hắn còn đi đón lão bà nhà mình về. Một tháng không nhìn thấy bảo bối, hắn sắp điên lên được TAT.
Đang lúc hắn nằm thở dài ở ngoài vườn liền nghe được tiếng cánh cửa mở cái rầm rõ to. Xương An Diệp tức tốc chạy vào, vẻ mặt hoảng loạn, nhìn hắn một lượt, như không phát hiện được gì bất thường mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
" Bảo bối." Cư Đồ Tích lao đến ôm cậu, Xương An Diệp chao đảo suýt ngã dúi. Cậu đạp hắn mấy cái: " Nặng quá, mau đứng lên, anh muốn đè chết em à."
Cư Đồ Tích kéo cậu dậy, ôm chặt lấy không chịu buông. Xương An Diệp lúc này mới để ý, trước mặt cậu là một cánh đồng hoa mới nhú rực rỡ những bông hoa non nớt phe phẩy trong gió.
" Cái này..."
Cư Đồ Tích vẫn cọ cọ người lão bà nhà mình, sung sướng giới thiệu: " Hoa Cẩm Tú Cầu, anh muốn cho em một bất ngờ nhưng đợi mãi nó không lớn. Anh đã dùng hết biện pháp rồi, nó chỉ có thể nở tạm được đến như này thôi."
Sau đó còn vô cùng đáng thương dụi dụi cậu. Xương An Diệp kéo cằm hắn hôn một cái, cười: " Đẹp lắm. Anh vất vả rồi."
Cư Đồ Tích ấn đầu không cho cậu thoát, nụ hôn càng sâu hơn nữa, ánh mắt đều là ôn nhu vạn phần: " Em thích là được."
Xương An Diệp mỉm cười: Còn anh... không quên là được.
Khi hai người đang ngọt ngọt ngào ngào tay trong tay, Quất Chửu Quân nằm lì trên cái ghế, một vẻ rũ rượi. Cư Đồ Liên đi qua, bất chợt nhìn thấy liền ngó đầu vào.
" Mày vừa bị ai tẩn một trận à?? " Cư Đồ Liên rất trượng nghĩa sắn tay áo: " Tao giúp mày báo thù."
Quất Chửu Quân: " Con mẹ nó, anh trai mày cướp hạt giống quý hiếm của tao thì không nói, tao đã giúp đỡ một tay gọi Xương An Diệp về, kết quả.... xin lỗi, tao đã coi thường sức mạnh của tình iu."
Cư Đồ Liên: ʘ‿ʘ
" Tao nói đại ca mày đang bay lượn với chim muông ngoài vườn, muốn hoà nhập với thiên nhiên hoang dã để tìm đại tẩu nhà mày chơi dã chiến."
Cư Đồ Liên: "...... "
" Đại ca mày không may ngã què chân.... Đại tẩu mày..... lôi tao như lôi chó trở về."
Ngay sau đó, Cư Đồ Liên nhịn không được mà cười đến ha hả, rất không cho Quất Chửu Quân mặt mũi nào.
Quất Chửu Quân u oán nhìn trần nhà. Người yêu tương lai hỡi, đừng học tập mấy cái con người thô tục kia nha.
__________________________________
~ Lăng Hoa ~
Dạo này hơi bận một chút, xin lỗi vì đã chậm trễ.
Viết hồ sơ, có 10 bản sai 6 bản bà con ạ:))))
Tui sẽ cố gắng viết đến hết tháng 5, tháng 6 thì sẽ xem xét nhé.
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.