Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi
Chương 133: Ác linh biến đi (31)
Mặc Linh
17/12/2018
Nón cái gì xanh?
Xương Thịnh đầu tiên là sững sờ, sau đó giận dữ, ghế dưới thân hắn lập tức chia năm xẻ bảy vỡ tan tành, đám nữ quỷ bên cạnh cũng bị dọa hét lên thất thanh.
Kiều Kiều không phải là trọng điểm.
Trọng điểm là cô đã giết quỷ nhân của hắn!
Đây là khiêu khích!
Xương Thịnh: "Tiểu nha đầu, nhìn là biết ngươi là quỷ mới, ngươi có biết kết cục khi đắc tội với ta là gì không?"
Sơ Tranh thẳng thắn lắc đầu: "Không biết."
Những người nói với ta câu này, cỏ trên mộ của bọn hắn giờ mọc dài cũng ba mét rồi!
Xương Thịnh vỗ tay như thằng thiểu năng: "Được! Được! Hôm nay ta cho ngươi biết quy củ nơi này là như thế nào!"
Khiêu khích địa vị của hắn, cho dù là nhiều hay ít, đều phải chết!
"......"
Sao ai cũng muốn dạy ta quy củ?
Ta lại cứ không muốn học quy củ đấy!
Quy củ của ta chính là không có quy củ!
Xương Thịnh cười lạnh: "Ngươi đã ký khế ước quyết chiến, sinh tử đều phải chịu." Hôm nay nếu không phải là Sơ Tranh chết trên đài thì chính là Xương Thịnh chết trên đài, khế ước quyết chiến, chỉ có thể một người còn sống.
"......" Con mẹ nó ngươi tự ký khế ước quyết chiến còn chưa có hỏi qua sự đồng ý của ta đâu, đây gọi là cưỡng bức đấy! Ta không phục! Muốn chơi chết thứ nghiệt súc dám tính kế bà lắm rồi đấy!
"Quỷ Vương vạn tuế! Quỷ Vương vạn tuế!"
"Quỷ Vương tất thắng!"
"Quỷ Vương tất thắng!"
Bầy quỷ phía dưới hết sức kích động, chẳng hề thương tiếc cho một nữ quỷ yếu đuối là Sơ Tranh.
Sơ Tranh: "..." Quá đáng thương, đến một người hô khẩu hiệu cho cô cũng không có.
Sơ Tranh đi về phía mép đài.
"Ngươi làm gì vậy!" Xương Thịnh tưởng Sơ Tranh muốn chạy trốn bèn quát lớn: "Lúc này còn muốn lùi bước? Đã quá trễ rồi, khế ước đã có hiệu lực, ngươi không còn đường lui đâu, chỉ có thể đánh với ta."
Sơ Tranh liếc hắn một cái, không thèm để ý tới hắn, ngồi xổm ở bên cạnh, ngoắc tay với tên quỷ vừa đưa cô tới.
Sơ Tranh nói thầm với bọn hắn hai câu, quỷ sai nghĩ nghĩ rồi gật đầu đồng ý.
Sơ Tranh vỗ vỗ quần áo, đứng dậy, đi về giữa trung tâm: "Chờ năm phút."
Xương Thịnh: "???"
"Ta kêu ngươi tới..."
Sơ Tranh nhìn Xương Thịnh, ngữ điệu lãnh đạm, nghe không ra chút cảm xúc nào: "Tôn trọng đối thủ cũng là tôn trọng chính mình."
"Ta còn chưa đủ tôn trọng ngươi à, ngươi là cái thá gì? Ta nói cho ngươi biết..."
Giữa lông mày Sơ Tranh đề toát ra khí lạnh: "Bảo ngươi chờ thì chờ đi, nhiều lời thế làm gì?"
Xương Thịnh: "???"
Ta là Quỷ Vương đấy!
Ngươi dám mắng ta!!
Xương Thịnh muốn mắng lại, nhưng nghĩ hắn thân là Quỷ Vương, sao lại không có khí chất như thế chứ.
Mà hơn nữa đối phương cũng chỉ là một nữ quỷ, chờ năm phút thì năm phút, hắn không tin trong vòng năm phút cô có thể lật ngược được ván bài.
"Chờ năm phút làm gì chứ?"
"Ai mà biết... Còn muốn đánh nữa hay không đây, ta còn đang vội đi thăm cháu mình đây."
"Quỷ Vương sao lại muốn đánh nhau với cô ta? Một nữ quỷ xinh đẹp như vậy mà Quỷ Vương lại không coi trọng sao?"
"Khẳng định là cô ta đã đắc tội với Quỷ Vương rồi, chứ sao Quỷ Vương lại nỡ lòng ra tay với mỹ nữ được?"
"Thật muốn xem bọn họ đánh nhau, chờ gì mà lâu vậy?"
Phía dưới bầy quỷ nhao nhao bàn tán sôi nổi.
Sơ Tranh vẫn đứng vững như Thái Sơn, ngay cả góc áo cũng không mảy may nhúc nhích, cực kỳ có phong cách của Đại Sư cao cao tại thượng.
Mọi người còn chưa hiểu ra ngô ra khoai thế nào thì từ nơi xa bỗng nhiên vang lên tiếng hô đồng thanh.
"Sơ Tranh, Sơ Tranh, không gì là không làm được!"
"Sơ Tranh, Sơ Tranh, bách chiến bách thắng!"
"Sơ Tranh, vô địch! Sơ Tranh, vô địch!"
Đám người mặt nghệt ra nhìn về phía âm thanh truyền đến, chỉ thấy hai quỷ sai vẫy tay chỉ huy, khí thế kêu lên khẩu hiệu.
Bầy quỷ: "......." Quỷ sai! Các ngươi có nhớ mình đang làm nghề gì không đấy?!
Xương Thịnh: ".........." Có bệnh à!
"Quỷ Vương tất thắng!"
"Sơ Tranh, Sơ Tranh, bách chiến bách thắng!"
"Quỷ Vương tất thắng! Quỷ Vương tất thắng!"
"Sơ Tranh, vô địch! Sơ Tranh, vô địch!"
Cả hai bên "Fan hâm mộ" ra sức kêu gào, không khí ở hiện trường nóng đến cực điểm.
Xương Thịnh nắn cổ tay, cất giọng nói: "Hiện tại có thể bắt đầu được chưa?"
Sơ Tranh gật đầu.
Xương Thịnh híp mắt đánh giá: "Tiểu nha đầu, đối với nữ quỷ từ trước đến nay ta đều hạ thủ lưu tình, hôm nay ta nhường ngươi ba chiêu, tránh cho người khác nói ta đi bắt nạt ngươi."
Sơ Tranh: "Thật?"
【......】 Tên Quỷ Vương này có bị đần không thế? Lại còn muốn nhường chị gái nhỏ nhà nó ba chiêu, chị gái nhỏ tùy tiện một cái cũng có thể tiễn ngươi về trời đấy!! Đây gọi là ngại mình sống quá lâu rồi thì có?
Vương Giả dường như đã nhìn thấy được tương lai mù mịt thảm hại của Xương Thịnh.
Mà Xương Thịnh lúc này vẫn còn chưa biết trời cao đất dày là gì, ngược lại cực kỳ phóng khoáng vỗ ngực: "Xương Thịnh ta chưa bao giờ nói láo."
"Không phải ngươi đang nói chuyện ma quỷ sao?"
"........."
Xương Thịnh còn đang muốn nói gì đó, nhưng con quỷ trước mặt đột nhiên biến mất, trong lòng hắn theo đó cũng dần căng thẳng lên.
Đằng sau có hàn khí đánh tới nhưng Xương Thịnh không kịp tránh đi.
Nhanh quá!
Hàn khí đánh thẳng vào người, thân thể Xương Thịnh mất khống chế bay lên không trung rồi hung hăng đập xuống mặt đất.
Trong ánh mắt của đám quỷ vây xem, hắn là bị quăng lên rồi lại rơi xuống.
Nhưng chỉ có Xương Thịnh biết, hắn chính là bị nện xuống, có thứ gì đó đánh vào phần bụng hắn, hung hiểm đè hắn xuống.
Vừa nhanh lại vừa ác độc.
Nhưng khi hắn sờ vào, lại không cảm nhận được gì cả.
"Còn hai lần nữa." Sơ Tranh xuất hiện trước mặt hắn, thần sắc lạnh lẽo như băng giá.
Cô cũng không hiểu sao hắn lại sĩ diện nhường mình tận ba chiêu.
Cơ mà cũng có thể bớt đi không ít phiền phức nên Sơ Tranh rất nhiệt tình chấp nhận.
Đạo nghĩa? Công bằng?
Đó là cái thá gì?
Có thể tiết kiệm phiền phức cho cô sao?
Không thể thì dẹp đi!
Xương Thịnh: "Phi, lần này do vận khí của ngươi tốt, đột nhiên động thủ khiến ta không kịp đề phòng..."
Xương Thịnh còn chưa nói xong, một lần nữa lại bị quăng lên, rồi bị đập xuống.
Lần này so với lần trước còn nặng hơn, tốc độ cũng ngày càng nhanh, làm hắn đến cảm giận được làn gió sắc bén vút quanh thân.
Bị đập xuống đến lần thứ hai, đầu óc Xương Thịnh đã bắt đầu nổi một trận choáng váng, cảnh sắc trước mặt đều quay mòng mòng, trong đầu thì vang lên tiếng ong ong.
Xương Thịnh thấy hối hận vì đã nhường Sơ Tranh ba chiêu khôn tả.
Hắn bị Sơ Tranh cầm lấy chân, trái một cái, phải một cái, lặp đi lặp lại nện trên sàn đấu.
Nhìn cực kì cực kì thảm.
Bầy quỷ: "........."
Chuyện này không giống với tưởng tượng của họ nha!
Sao Quỷ Vương lại yếu như vậy?!
Đây thực sự là Quỷ Vương xưng bá một phương mà bọn họ biết sao?
Cục diện có hơi yên tĩnh, tất cả lũ quỷ đều bị tình cảnh trước mặt dọa cho khiếp sợ.
"Sơ Tranh, Sơ Tranh, không gì là không thể!"
Không biết là ai hô lên một câu, sau đó là một loạt âm thanh đồng thanh hô khẩu hiệu theo đúng nhịp.
"Sơ Tranh, Sơ Tranh, bách chiến bách thắng!"
"Sơ Tranh, vô địch! Sơ Tranh, vô địch!"
Khẩu hiệu ngày càng vang dội, đám quỷ vừa rồi còn hô Quỷ Vương tất thắng không dám ngoi lên sủa gì nữa.
Sơ Tranh buông Xương Thịnh đầu óc quay cuồng ra, phủi phủi tay nói: "Lần sau không nên tùy tiện nhường cho địch ba chiêu thế nhé, rất thua thiệt."
Xương Thịnh: "........."
Hắn mà biết sẽ như vậy, thì có ngu mới nói thế nữa.
Đáng tiếc trên đời này không có nếu như.
Khế ước quyết chiến đã quy định một người phải chết, nên Sơ Tranh chỉ có thể tiễn Quỷ Vương về nơi an nghỉ cuối cùng.
Sơ Tranh bước xuống đài, bầy quỷ nhao nhao lùi lại, ánh mắt tràn đầy sự hoảng sợ.
Vốn tưởng hôm nay đến đây để xem Quỷ Vương ngược quỷ, ai ngờ là đến tiễn đưa Quỷ Vương một đoạn đường...
Nữ Quỷ này quá hung tàn.
"Căn cứ theo quy định, ai đánh bại được Quỷ Vương thì người đó sẽ là Quỷ Vương tân nhiệm, chúc mừng Sơ Tranh cô nương."
Quỷ sai tấp nập chạy tới chúc mừng.
Sơ Tranh trừng lớn mắt.
Còn, còn có quy định này à?
Ta mới không muốn là Quỷ Vương gì gì đó a...
"Quỷ Vương vạn tuế!"
Quỷ dưới tay Xương Thịnh trước đó cũng có hơi chần chừ.
Nhưng Xương Thịnh tèo thì cũng đã tèo rồi, vì cái mạng nhỏ, đám quỷ này rất nhanh đã vứt bỏ Xương Thịnh về với đất mẹ ra sau đầu, không chút áp lực tâm lý nào tiếp nhận Quỷ Vương tân nhiệm.
Sơ Tranh: "........"
Cô thật sự không muốn làm Quỷ Vương mà.
"Sơ Tranh cô nương, còn phí ra sân của diễn viên quần chúng chúng tôi, làm phiền cô thanh toán một thể." Quỷ sai tay cầm một cái POS di động (máy quẹt thẻ), ánh mắt trông chờ nhìn đại gia Sơ Tranh.
Sơ Tranh: "........"
Bầy quỷ: "..........."
Xương Thịnh đầu tiên là sững sờ, sau đó giận dữ, ghế dưới thân hắn lập tức chia năm xẻ bảy vỡ tan tành, đám nữ quỷ bên cạnh cũng bị dọa hét lên thất thanh.
Kiều Kiều không phải là trọng điểm.
Trọng điểm là cô đã giết quỷ nhân của hắn!
Đây là khiêu khích!
Xương Thịnh: "Tiểu nha đầu, nhìn là biết ngươi là quỷ mới, ngươi có biết kết cục khi đắc tội với ta là gì không?"
Sơ Tranh thẳng thắn lắc đầu: "Không biết."
Những người nói với ta câu này, cỏ trên mộ của bọn hắn giờ mọc dài cũng ba mét rồi!
Xương Thịnh vỗ tay như thằng thiểu năng: "Được! Được! Hôm nay ta cho ngươi biết quy củ nơi này là như thế nào!"
Khiêu khích địa vị của hắn, cho dù là nhiều hay ít, đều phải chết!
"......"
Sao ai cũng muốn dạy ta quy củ?
Ta lại cứ không muốn học quy củ đấy!
Quy củ của ta chính là không có quy củ!
Xương Thịnh cười lạnh: "Ngươi đã ký khế ước quyết chiến, sinh tử đều phải chịu." Hôm nay nếu không phải là Sơ Tranh chết trên đài thì chính là Xương Thịnh chết trên đài, khế ước quyết chiến, chỉ có thể một người còn sống.
"......" Con mẹ nó ngươi tự ký khế ước quyết chiến còn chưa có hỏi qua sự đồng ý của ta đâu, đây gọi là cưỡng bức đấy! Ta không phục! Muốn chơi chết thứ nghiệt súc dám tính kế bà lắm rồi đấy!
"Quỷ Vương vạn tuế! Quỷ Vương vạn tuế!"
"Quỷ Vương tất thắng!"
"Quỷ Vương tất thắng!"
Bầy quỷ phía dưới hết sức kích động, chẳng hề thương tiếc cho một nữ quỷ yếu đuối là Sơ Tranh.
Sơ Tranh: "..." Quá đáng thương, đến một người hô khẩu hiệu cho cô cũng không có.
Sơ Tranh đi về phía mép đài.
"Ngươi làm gì vậy!" Xương Thịnh tưởng Sơ Tranh muốn chạy trốn bèn quát lớn: "Lúc này còn muốn lùi bước? Đã quá trễ rồi, khế ước đã có hiệu lực, ngươi không còn đường lui đâu, chỉ có thể đánh với ta."
Sơ Tranh liếc hắn một cái, không thèm để ý tới hắn, ngồi xổm ở bên cạnh, ngoắc tay với tên quỷ vừa đưa cô tới.
Sơ Tranh nói thầm với bọn hắn hai câu, quỷ sai nghĩ nghĩ rồi gật đầu đồng ý.
Sơ Tranh vỗ vỗ quần áo, đứng dậy, đi về giữa trung tâm: "Chờ năm phút."
Xương Thịnh: "???"
"Ta kêu ngươi tới..."
Sơ Tranh nhìn Xương Thịnh, ngữ điệu lãnh đạm, nghe không ra chút cảm xúc nào: "Tôn trọng đối thủ cũng là tôn trọng chính mình."
"Ta còn chưa đủ tôn trọng ngươi à, ngươi là cái thá gì? Ta nói cho ngươi biết..."
Giữa lông mày Sơ Tranh đề toát ra khí lạnh: "Bảo ngươi chờ thì chờ đi, nhiều lời thế làm gì?"
Xương Thịnh: "???"
Ta là Quỷ Vương đấy!
Ngươi dám mắng ta!!
Xương Thịnh muốn mắng lại, nhưng nghĩ hắn thân là Quỷ Vương, sao lại không có khí chất như thế chứ.
Mà hơn nữa đối phương cũng chỉ là một nữ quỷ, chờ năm phút thì năm phút, hắn không tin trong vòng năm phút cô có thể lật ngược được ván bài.
"Chờ năm phút làm gì chứ?"
"Ai mà biết... Còn muốn đánh nữa hay không đây, ta còn đang vội đi thăm cháu mình đây."
"Quỷ Vương sao lại muốn đánh nhau với cô ta? Một nữ quỷ xinh đẹp như vậy mà Quỷ Vương lại không coi trọng sao?"
"Khẳng định là cô ta đã đắc tội với Quỷ Vương rồi, chứ sao Quỷ Vương lại nỡ lòng ra tay với mỹ nữ được?"
"Thật muốn xem bọn họ đánh nhau, chờ gì mà lâu vậy?"
Phía dưới bầy quỷ nhao nhao bàn tán sôi nổi.
Sơ Tranh vẫn đứng vững như Thái Sơn, ngay cả góc áo cũng không mảy may nhúc nhích, cực kỳ có phong cách của Đại Sư cao cao tại thượng.
Mọi người còn chưa hiểu ra ngô ra khoai thế nào thì từ nơi xa bỗng nhiên vang lên tiếng hô đồng thanh.
"Sơ Tranh, Sơ Tranh, không gì là không làm được!"
"Sơ Tranh, Sơ Tranh, bách chiến bách thắng!"
"Sơ Tranh, vô địch! Sơ Tranh, vô địch!"
Đám người mặt nghệt ra nhìn về phía âm thanh truyền đến, chỉ thấy hai quỷ sai vẫy tay chỉ huy, khí thế kêu lên khẩu hiệu.
Bầy quỷ: "......." Quỷ sai! Các ngươi có nhớ mình đang làm nghề gì không đấy?!
Xương Thịnh: ".........." Có bệnh à!
"Quỷ Vương tất thắng!"
"Sơ Tranh, Sơ Tranh, bách chiến bách thắng!"
"Quỷ Vương tất thắng! Quỷ Vương tất thắng!"
"Sơ Tranh, vô địch! Sơ Tranh, vô địch!"
Cả hai bên "Fan hâm mộ" ra sức kêu gào, không khí ở hiện trường nóng đến cực điểm.
Xương Thịnh nắn cổ tay, cất giọng nói: "Hiện tại có thể bắt đầu được chưa?"
Sơ Tranh gật đầu.
Xương Thịnh híp mắt đánh giá: "Tiểu nha đầu, đối với nữ quỷ từ trước đến nay ta đều hạ thủ lưu tình, hôm nay ta nhường ngươi ba chiêu, tránh cho người khác nói ta đi bắt nạt ngươi."
Sơ Tranh: "Thật?"
【......】 Tên Quỷ Vương này có bị đần không thế? Lại còn muốn nhường chị gái nhỏ nhà nó ba chiêu, chị gái nhỏ tùy tiện một cái cũng có thể tiễn ngươi về trời đấy!! Đây gọi là ngại mình sống quá lâu rồi thì có?
Vương Giả dường như đã nhìn thấy được tương lai mù mịt thảm hại của Xương Thịnh.
Mà Xương Thịnh lúc này vẫn còn chưa biết trời cao đất dày là gì, ngược lại cực kỳ phóng khoáng vỗ ngực: "Xương Thịnh ta chưa bao giờ nói láo."
"Không phải ngươi đang nói chuyện ma quỷ sao?"
"........."
Xương Thịnh còn đang muốn nói gì đó, nhưng con quỷ trước mặt đột nhiên biến mất, trong lòng hắn theo đó cũng dần căng thẳng lên.
Đằng sau có hàn khí đánh tới nhưng Xương Thịnh không kịp tránh đi.
Nhanh quá!
Hàn khí đánh thẳng vào người, thân thể Xương Thịnh mất khống chế bay lên không trung rồi hung hăng đập xuống mặt đất.
Trong ánh mắt của đám quỷ vây xem, hắn là bị quăng lên rồi lại rơi xuống.
Nhưng chỉ có Xương Thịnh biết, hắn chính là bị nện xuống, có thứ gì đó đánh vào phần bụng hắn, hung hiểm đè hắn xuống.
Vừa nhanh lại vừa ác độc.
Nhưng khi hắn sờ vào, lại không cảm nhận được gì cả.
"Còn hai lần nữa." Sơ Tranh xuất hiện trước mặt hắn, thần sắc lạnh lẽo như băng giá.
Cô cũng không hiểu sao hắn lại sĩ diện nhường mình tận ba chiêu.
Cơ mà cũng có thể bớt đi không ít phiền phức nên Sơ Tranh rất nhiệt tình chấp nhận.
Đạo nghĩa? Công bằng?
Đó là cái thá gì?
Có thể tiết kiệm phiền phức cho cô sao?
Không thể thì dẹp đi!
Xương Thịnh: "Phi, lần này do vận khí của ngươi tốt, đột nhiên động thủ khiến ta không kịp đề phòng..."
Xương Thịnh còn chưa nói xong, một lần nữa lại bị quăng lên, rồi bị đập xuống.
Lần này so với lần trước còn nặng hơn, tốc độ cũng ngày càng nhanh, làm hắn đến cảm giận được làn gió sắc bén vút quanh thân.
Bị đập xuống đến lần thứ hai, đầu óc Xương Thịnh đã bắt đầu nổi một trận choáng váng, cảnh sắc trước mặt đều quay mòng mòng, trong đầu thì vang lên tiếng ong ong.
Xương Thịnh thấy hối hận vì đã nhường Sơ Tranh ba chiêu khôn tả.
Hắn bị Sơ Tranh cầm lấy chân, trái một cái, phải một cái, lặp đi lặp lại nện trên sàn đấu.
Nhìn cực kì cực kì thảm.
Bầy quỷ: "........."
Chuyện này không giống với tưởng tượng của họ nha!
Sao Quỷ Vương lại yếu như vậy?!
Đây thực sự là Quỷ Vương xưng bá một phương mà bọn họ biết sao?
Cục diện có hơi yên tĩnh, tất cả lũ quỷ đều bị tình cảnh trước mặt dọa cho khiếp sợ.
"Sơ Tranh, Sơ Tranh, không gì là không thể!"
Không biết là ai hô lên một câu, sau đó là một loạt âm thanh đồng thanh hô khẩu hiệu theo đúng nhịp.
"Sơ Tranh, Sơ Tranh, bách chiến bách thắng!"
"Sơ Tranh, vô địch! Sơ Tranh, vô địch!"
Khẩu hiệu ngày càng vang dội, đám quỷ vừa rồi còn hô Quỷ Vương tất thắng không dám ngoi lên sủa gì nữa.
Sơ Tranh buông Xương Thịnh đầu óc quay cuồng ra, phủi phủi tay nói: "Lần sau không nên tùy tiện nhường cho địch ba chiêu thế nhé, rất thua thiệt."
Xương Thịnh: "........."
Hắn mà biết sẽ như vậy, thì có ngu mới nói thế nữa.
Đáng tiếc trên đời này không có nếu như.
Khế ước quyết chiến đã quy định một người phải chết, nên Sơ Tranh chỉ có thể tiễn Quỷ Vương về nơi an nghỉ cuối cùng.
Sơ Tranh bước xuống đài, bầy quỷ nhao nhao lùi lại, ánh mắt tràn đầy sự hoảng sợ.
Vốn tưởng hôm nay đến đây để xem Quỷ Vương ngược quỷ, ai ngờ là đến tiễn đưa Quỷ Vương một đoạn đường...
Nữ Quỷ này quá hung tàn.
"Căn cứ theo quy định, ai đánh bại được Quỷ Vương thì người đó sẽ là Quỷ Vương tân nhiệm, chúc mừng Sơ Tranh cô nương."
Quỷ sai tấp nập chạy tới chúc mừng.
Sơ Tranh trừng lớn mắt.
Còn, còn có quy định này à?
Ta mới không muốn là Quỷ Vương gì gì đó a...
"Quỷ Vương vạn tuế!"
Quỷ dưới tay Xương Thịnh trước đó cũng có hơi chần chừ.
Nhưng Xương Thịnh tèo thì cũng đã tèo rồi, vì cái mạng nhỏ, đám quỷ này rất nhanh đã vứt bỏ Xương Thịnh về với đất mẹ ra sau đầu, không chút áp lực tâm lý nào tiếp nhận Quỷ Vương tân nhiệm.
Sơ Tranh: "........"
Cô thật sự không muốn làm Quỷ Vương mà.
"Sơ Tranh cô nương, còn phí ra sân của diễn viên quần chúng chúng tôi, làm phiền cô thanh toán một thể." Quỷ sai tay cầm một cái POS di động (máy quẹt thẻ), ánh mắt trông chờ nhìn đại gia Sơ Tranh.
Sơ Tranh: "........"
Bầy quỷ: "..........."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.