Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi

Chương 11: Đại gia cưa trai (10)

Mặc Linh

17/10/2018

Edit: Trầm Mê Nam Sắc - tuyetvoi_

Beta: Sa Nhi - Shadowysady

============================

Có điều chỉ mới vừa đến giữa trưa, Sơ Tranh đã nghe thấy có không ít người loan tin bởi vì cô có người thích, nên mới biến hình thành thế này.

Mà người cô thích lại không phải ai khác, chính là Mạnh Nhiên của lớp 12.

Mạnh Nhiên cũng chính là người trong lòng của nguyên chủ bị Kỷ Đồng Đồng cướp mất.

Khoảng thời gian bây giờ, là lúc Kỷ Đồng Đồng và cả Mạnh Nhiên đều đã nảy sinh thiện cảm với nhau, đúng là đang trong thời kì mập mờ ám muội, trong trường học cũng có không ít người đã biết.

Nguyên chủ nhìn qua thì ương bướng, hống hách nhưng khi đứng trước mặt Mạnh Nhiên thì lại là kiểu người ăn nói lắp ba lắp bắp.

Vì thế, ở trong mắt các bạn học thì Mạnh Nhiên và Kỷ Đồng Đồng chính là một đôi Kim Đồng Ngọc Nữ.

Vào lúc này mà lại đột nhiên truyền ra tin tức Sơ Tranh cũng thích Mạnh Nhiên, mà cô lại còn là chị gái của Kỷ Đồng Đồng...

Mọi người đều cảm thấy đây là cô muốn “Hoành đao đoạt ái”, xen vào tình cảm người ta.

Tin đồn càng lan truyền thì lại càng trở nên như thật, cứ như cô đúng là bởi vì Mạnh Nhiên mà thay đổi nhiều đến vậy, tất cả cũng chỉ để cướp đi người yêu của em gái.

Trí tưởng tượng của những người này cũng bay quá cao quá xa rồi, sao không đi làm biên kịch luôn đi?

-

Tiết học thể dục buổi chiều.

Nữ sinh trong lớp đều đặc biệt kích động, đợi đến khi vào giờ học Sơ Tranh mới hiểu được các má ấy kích động như thế là vì cái gì.

Tiết thể dục của bọn họ được học chung cùng với học sinh lớp 12.

Học chung cùng lớp 12 thì cũng chẳng có gì đặc sắc, nhưng mấu chốt là ở bên trong lớp ấy lại có Mạnh Nhiên.

Mạnh Nhiên thế nhưng lại là nam thần của toàn trường, được vô số nữ sinh hâm mộ.

Lúc vào lớp, các học sinh nữ đều xì xào bán tán, thậm chí còn có không ít người trộm nhìn cô với ánh mắt rất chi là kì dị.

Lớp 12 ở bên kia phải chạy cự li dài, giáo viên thể dục cũng không biết lên cơn thần kinh gì mà cũng bắt bọn cô phải chạy cự li dài.

Ban đầu đội ngũ của hai lớp cách nhau có một khoảng, nhưng rồi dần dần trộn lẫn lại với nhau.

Tướng mạo của Mạnh Nhiên lớn lên khá tốt, thân hình cũng rất cao ráo phát triển, chỉ cần nhìn thoáng qua đã có thể nhận ra, thuộc đúng loại hình anh trai nhà bên đẹp trai tỏa nắng.

Lúc này hắn đang chạy bên cạnh Kỷ Đồng Đồng.

Tục ngữ nói, tuấn nam mỹ nữ là bắt mắt nhất.

Đứng ở bên cạnh Mạnh Nhiên cao lớn đẹp trai thì đó chính là Kỷ Đồng Đồng nhỏ nhắn xinh xắn động lòng người, làm cho người người người thương hoa tiếc ngọc.

“Này Vương Bát Đản[1], không phải muốn ta đối phó với lũ súc sinh thích ức hiếp nguyên chủ sao? Bây giờ có thể dùng tiền đập chết bọn nó không?”

[1]Vương Bát Đản: Tạp chủng.

Là từ tục ngữ mắng chửi, nguyên dạng là Vương bát đoan(王八端): nghĩa đen là con rùa, nghĩa bóng là chỉ người đàn ông dựa vào kỹ nữ mà sống, nên nó còn để chỉ tên bị cắm sừng.

【 Chị gái, chị gọi em là cái gì cơ?】

“Vương Bát Đản.”

【......】

Đây là xưng hô cái kiểu gì!

Nó là hệ thống đẹp trai lai láng anh tuấn như thế, sao lại gọi nó như vậy!! Nó tên là Vương Giả! Vương Giả biết khoe khoang! Không phải cái gì mà Vương Bát Đản!

“Ta hỏi ngươi trả lời, hệ thống nhà các ngươi không chịu trách nhiệm cho công việc như thế à?”

【 Không thể!】

Vương giả nói xong cũng không thèm nói thêm gì nữa.

Sơ Tranh: “......”

“Kỷ Sơ Tranh, tôi thấy cô vẫn là nên chết tâm đi, học trưởng Mạnh Nhiên người ta sẽ không thích cô đâu, cho dù cô có vì học trưởng Mạnh Nhiên mà thay đổi thì bao nhiêu chuyện xấu mà cô đã làm cũng sẽ không thay đổi được, cô chỉ đang si tâm vọng tưởng mà thôi.”



Giọng nói của Dương Thiến Thiến đột nhiên chen vào từ bên cạnh.

Sơ Tranh vừa quay đầu đã nhìn thấy vẻ mặt châm chọc của Dương Thiến Thiến.

Cô mờ mịt không hiểu: Chết cái gì tâm cơ? Cô phải hết hy vọng đối với cái gì chứ? Đám con gái bây giờ nói chuyện thật đúng là không thể hiểu nổi.

... Rõ ràng cô cũng còn rất trẻ a!! Là nhành hoa đương xuân sắc nha! Sao lại không theo kịp được suy nghĩ của các gái này vậy nhỉ?

Đáy mắt Dương Thiến Thiến hiện lên một tia quỷ quyệt, đột nhiên vươn tay ra, không biết là định đẩy cô hay là muốn lôi cô.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Sơ Tranh nhấc ngay chân lên quét qua, đạp vào mông Dương Thiến Thiến.

Dương Thiến Thiến trực tiếp bổ nhào về phía trước, ngã như chó gặm bùn.

Sơ Tranh thu chân lại.

Hoàn hảo!

Max điểm!

Dương Thiến Thiến ngã lăn quay khiến cho các bạn học ở bên cạnh nhốn nháo dừng lại.

“Thiến Thiến, cậu không sao chứ?” Kỷ Đồng Đồng xông lên phía trước, đỡ Dương Thiến Thiến đứng dậy.

Dương Thiến Thiến che lại cái mông, chật vật đứng lên: “Kỷ Sơ Tranh, cô đá tôi!”

“Ừ.” Mặt Sơ Tranh lạnh lùng: “Cô quá ồn.”

Nói xong, Sơ Tranh lại tiếp tục chạy về phía trước, để lại đám bạn học đang ngẩn tò te.

Chuyện gì vừa xảy ra vậy?

“Kỷ Sơ Tranh!!” Dương Thiến Thiến tức đến thở hổn hển gào thét.

“Anh Mạnh Nhiên.”

Giọng nói của Kỷ Đồng Đồng lập tức khiến cho Dương Thiến Thiến thu liễm lại biểu tình hung ác, uất ức mềm yếu dựa vào người Kỷ Đồng Đồng.

Mạnh Nhiên nhìn về phía Sơ Tranh ở bên kia một chút, trong mắt hiện lên sự lạ lẫm.

Tại sao Kỷ Sơ Tranh lại thay đổi nhiều như vậy?

Đương nhiên là hắn cũng từng gặp qua dáng vẻ chưa trang điểm của cô, chỉ là trước kia cô để mặt mộc thì bộ tóc của cô vẫn khoa trương như cũ. Bây giờ trở lại bình thường đúng là khiến cho người ta phải rửa mắt mà nhìn, so với dáng vẻ xinh xắn động lòng người của Kỷ Đồng Đồng thì thật khác biệt, cô là kiểu thanh lãnh cao quý mà trang nhã, khiến cho người ta không tự chủ được đã bị cô hấp dẫn.

“Không sao chứ?” Mạnh Nhiên nhanh chóng thu lại tầm mắt, ôn tồn hỏi han: “Đi ra bên cạnh nghỉ ngơi trước một chút đi.”

Trong lòng Dương Thiến Thiến được một trận ngượng ngùng, thế nhưng khi trông thấy Mạnh Nhiên chỉ đang nhìn Kỷ Đồng Đồng, đáy lòng lại bắt đầu chua xót.

“Thiến Thiến, sao cậu lại bị chị mình...” Kỷ Đồng Đồng cẩn thận hỏi.

“Mình chỉ mới nói một câu, ai biết cô ta đột nhiên nổi điên cái gì. “ Dương Thiến Thiến uất ức.

“Có lẽ chị ấy... Tâm tình không được tốt, mình thay mặt chị xin lỗi cậu.” Kỷ Đồng Đồng giải thích: “Chị ấy ở nhà cũng thường xuyên phát cáu, nên...”

Kỷ Đồng Đồng rất biết nắm bắt thời cơ mà im lặng không nói nữa.

Cô nhìn Mạnh Nhiên một chút, hắn hơi nhíu mày, hiển nhiên là không thích điều đang nghe thấy.

“Đồng Đồng, cậu quá hiền lành rồi, người như cô ta vậy mà cậu còn nói đỡ giúp.”

“Tốt xấu gì thì cũng là chị của mình mà.” Kỷ Đồng Đồng bất đắc dĩ.

“Chị cái gì chứ, cũng không phải cùng một mẹ sinh ra, đến một điểm giáo dưỡng cũng đều không có.” Dương Thiến Thiến tức giận không thôi.

“Được rồi, đừng nói nữa.” Kỷ Đồng Đồng đỡ Dương Thiến Thiến: “Mình dẫn cậu đi nghỉ ngơi.”

Bởi vì chuyện này, giáo viên thể dục đành để mọi người tự do hoạt động.

-

Sơ Tranh nhìn thấy mấy tên đàn em của mình ở bên cạnh sân thể dục.

Tam Mao vẫy tay với Sơ Tranh.

Sơ Tranh đi đến, còn chưa kịp lên tiếng, Vương Giả đã bắt đầu thông báo nhiệm vụ.

【 Nhiệm vụ chính tuyến: Mời trong vòng mười phút hãy tiêu hết 4 vạn tiền.】



Sơ Tranh: “......”

Cô đang đi học!

Đi đâu để tiêu hết 4 vạn tiền chứ?

Lại chỉ có mười phút!

Đùa nhau à!

Mang ra rải sao?

Sơ Tranh bỗng nhiên nghĩ đến một nơi, nói với đám Tam Mao bọn hắn: “Đi theo tôi.”

“Đi chỗ nào vậy chị Sơ Tranh? Chờ bọn em chút...”

Mấy người Tam Mao lập tức hấp tấp đuổi theo.

Lúc này cửa hàng bán quà ăn vặt khá đông người, Mạnh Nhiên mời người của cả hai lớp học đồ uống, Kỷ Đồng Đồng đứng ở bên cạnh người Mạnh Nhiên, cứ như bạch mã vương tử đang đứng với công chúa.

“Học trưởng Mạnh Nhiên thật tốt bụng.”

“Cậu cho rằng học trưởng Mạnh Nhiên là vì cậu chắc? Học trưởng Mạnh Nhiên còn chẳng phải là vì Kỷ Đồng Đồng sao.”

“Đúng thế, Mạnh Nhiên học trưởng đối với Đồng Đồng thật tốt, chúng ta ghen tị đến quá thôi, đây đều là nhờ có Đồng Đồng cả.”

“Không đâu, không đâu, các cậu chớ nói lung tung.” Mặt Kỷ Đồng Đồng đỏ bừng phủ nhận, không thể nghi ngờ đây chính là đang giấu đầu lòi đuôi.

Mạnh Nhiên cũng không có phản bác, thậm chí ôn nhu nhìn sang Kỷ Đồng Đồng.

Dương Thiến Thiến ngồi trên ghế ở bên cạnh nhìn xem hai người được mọi người vây quanh ghen tị, trong lòng giống như bị đổ cả bình dấm, cảm giác vô cùng khó chịu.

Ngay lúc mọi người ở chỗ này đang bàn luận đến vô cùng hăng say.

Thì đột nhiên Sơ Tranh mang theo đống đàn em tùy tùng xuất hiện, bầu không khí tức khắc trở nên kỳ quái.

“Chị.....” Kỷ Đồng Đồng vội vàng cầm nước, đưa cho cô: “Anh Mạnh Nhiên mời mọi người uống nước, chị...”

Sơ Tranh nhìn cũng chưa thèm liếc cô ta lấy một cái, mang người trực tiếp đi vòng qua bọn họ, vào trong cửa hàng bán quà vặt.

Cô không có nhiều thời gian.

Không làm xong là bị phạt gấp đôi!

Đồ ngốc lắm tiền, cô cũng không thể tránh được.

“Có thanh toán bằng thẻ không?”

Ông chủ cửa hàng bán đồ ăn vặt gật đầu: “Có nha, còn có thể thanh toán bằng Wechat nha~”

Sơ Tranh chìa thẻ ra, lạnh lùng nói: “Cho mua 4 vạn.”

Cửa hàng bán quà vặt:???

Tam Mao:???

*

(lời Đại Đại)

Ân ân ân, bỏ phiếu a ~

Sách mới cần mọi người cố gắng một chút!!

==========

#sha - beta cuối:

Đừng hỏi vì sao hôm nay có 3 chương..... ta chính là đã uống máu gà hăng tiết:))))

#Trầm Mê Nam Sắc:

Thấy mọi người hỏi về lịch đăng nhiều quá nên bọn mình đã quyết định làm cái lịch đăng

LỊCH ĐĂNG TRUYỆN: 22h -> 1h đêm

Mỗi ngày đăng bao chương ư?....xem tâm tình muahahaha ~ (*≧∀≦*) Đăng bởi: admin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Ngôn Tình Sắc
Linh Vũ Thiên Hạ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook