Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi
Chương 23: Đại gia cưa trai (22)
Mặc Linh
17/10/2018
Edit: Aya Shinta - ayashinta
Beta: YY
Sa Nhi - Shadowysady
==============================
Kỷ Đồng Đồng nói tuy bản thân không nhìn thấy gì, nhưng đã sống cùng Sơ Tranh lâu như vậy, cảm giác của cô chắc chắn sẽ không sai, đây là do Sơ Tranh làm.
Sơ Tranh một mực lạnh lùng phủ nhận.
Không phải cô.
Cô chưa có làm.
Còn muốn bắt thì chứng cứ đâu.
Không có chứng cứ thì chính là vu khống.
“Chị, sao chị lại muốn hại em như vậy...”
“Không phải tôi.” Sơ Tranh đúng lý hợp tình phủ nhận.
Kỷ Đồng Đồng khóc đỏ cả mắt: “Là chị mà... Cha, chính là chị làm, là chị hại con... Sau này con biết phải gặp người khác thế nào đây? Cha, cha phải làm chủ cho con!”
Dương Thiến Thiến là bạn của cô, ngày thường có thể tay cầm tay cùng nhau đi dạo phố, thậm chí ngủ chung một giường.
Nhưng mà...
Nghĩ đến việc xảy ra vừa rồi, Kỷ Đồng Đồng liền dâng lên một trận ghê tởm buồn nôn, khóc đến càng thêm hăng say, cảm xúc cũng dần mất khống chế.
“Lão Kỷ, việc này ông cần phải điều tra cho rõ!” Mẹ kế ôm Kỷ Đồng Đồng, “Việc ngày hôm nay nhiều người đều đã thấy, còn có cả Mạnh gia... Chuyện thông gia hai nhà vừa nói xong, sao việc này đã lại vừa vặn xảy ra thế được?
Nghĩ đến đây, từ tận đáy lòng mẹ kế không khỏi dâng lên oán hận.
Việc này nếu đúng là do Kỷ Sơ Tranh làm, bà tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô!
Cha Kỷ: “......”
Ông nhìn đứa con gái lạnh nhạt đến cực hạn đang đứng ngoài cửa một cái, cũng không biết nên nói gì. Cuối cùng ông bảo mẹ kế đưa Kỷ Đồng Đồng về phòng trước.
Còn Dương Thiến Thiến...
Vốn dĩ Dương Thiến Thiến chuẩn bị thuốc là để hại Sơ Tranh, cô ta cũng không biết từ đâu mà Sơ Tranh biết được chuyện này.
Bản thân Dương Thiến Thiến cũng chỉ biết là mình bị Sơ Tranh kéo tới căn phòng này, rồi mạnh mẽ ép cô ta uống hết nửa chén rượu.
Chỉ có điều, lời này đương nhiên cô ta không thể nói ra, vì nói ra thì sẽ thành ra là do cô ta vô lý.
Thế nên Dương Thiến Thiến chỉ có thể cắn răng nói mình không biết, cha Kỷ cũng chỉ đành để người của Dương gia đưa Dương Thiến Thiến về nhà trước.
Có điều sinh ra chuyện như vậy, Dương gia nào có thể ngoan ngoãn mà nhịn xuống trở về?
Cha Kỷ chờ tiễn xong đám người Dương gia đi, đau đầu nhìn một đống hỗn độn.
Ong ong ong...
Di động rung lên giữa lúc khung cảnh trống vắng, bỗng trở nên đột ngột đến dọa người.
“Kỷ tổng, đã tra được rồi.....”
Theo thanh âm trong điện thoại phát ra, sắc mặt cha Kỷ ngày càng khó coi, ngày càng thêm thâm trầm.
-
Mẹ kế làm loạn lên muốn cha Kỷ phải tra rõ chuyện này, con gái mình chịu oan ức lớn như thế, về sau còn biết gặp người trong giới thượng lưu thế nào nữa?
Hiện tại chắc toàn bộ người trong giới đã đều biết chuyện con gái bà thiên hướng bách hợp*, còn ngay trong tiệc sinh nhật mà làm ra sự tình như vậy...
(*bách hợp: 2 chị gái thích nhau, lesbian, đồng tính nữ..)
Dương gia bên kia cũng dây dưa nhì nhằng không dứt.
Sơ Tranh thì ngược lại, sét đánh cũng không thèm động đậy, hoàn toàn chẳng chịu chút ảnh hưởng nào.
Thuốc là do Dương Thiến Thiến mang tới, cô ta chỉ là một học sinh, cho dù làm việc có cẩn thận đến đâu thì chắc chắn cũng có lưu lại dấu vết.
Cha Kỷ điều tra đến được đó, trực tiếp đem chứng cứ ném cho đám người Dương gia xem. Toàn bộ Dương gia tức khắc á khẩu im thin thít.
Còn vì sao Dương Thiến Thiến lại tự mình gậy ông đập lưng ông? Vậy thì đi mà hỏi chính cô ta, Kỷ gia bọn họ không phụ trách việc này.
“Ông à, Đồng Đồng chịu oan ức lớn như vậy mà ông định mặc kệ sao? Đồng Đồng cũng đã nói... là do Sơ Tranh làm mà. Tôi biết Sơ Tranh là con gái ông, mấy năm nay tôi cũng luôn coi nó như con gái ruột mà không hề bạc đãi. Ông nói xem vì sao nó lại muốn hại con gái tôi đến mức này?”
Cha Kỷ bị mẹ kế ngăn đón chất vấn.
Ông xoa xoa ấn đường đáp lời: “Chuyện này bà tự mà hỏi Đồng Đồng, đừng có bôi nhọ Sơ Tranh nữa.”
“Lão Kỷ, ông có ý gì? Đồng Đồng bị hại đến thế rồi, ông còn bảo tôi chất vấn nó?” Mẹ kế không thể tin được hỏi lại.
Cha Kỷ vốn không định nghi ngờ Kỷ Đồng Đồng, nhưng nghĩ đến việc mình sai người điều tra mấy chuyện lúc trước, kết quả... vậy mà lại có liên quan tới Kỷ Đồng Đồng.
Tuy Kỷ Đồng Đồng không tự mình ra mặt làm việc, nhưng đưa tiền vẫn là cô ta tự đưa đi.
Người thường tra không được, ông còn tra không được sao?
Kỷ Đồng Đồng sai khiến người khác cưỡng bức con gái ông, đây mà là chuyện Kỷ Đồng Đồng ngoan ngoãn trong ấn tượng của ông làm ra được ư?
Cha Kỷ đè nén lửa giận đã mấy ngày nay, ông còn mong là đã có gì hiểu lầm nên lại sai người đi điều tra một lần nữa.
Nhưng bất luận là điều tra bao nhiêu lần, kết quả cũng là vẫn thế.
Cho nên quan hệ giữa sự việc đó và Kỷ Đồng Đồng là không thoát được.
Còn việc xảy ra trong tiệc sinh nhật, thuốc là do Dương Thiến Thiến mang tới, loại thuốc này... hẳn là Dương Thiến Thiến không định dùng cho bản thân.
Mà nếu không phải cho bản thân thì là cho ai?
Mà mặc kệ là cho ai, Dương Thiến Thiến đều đã phải tự ăn quả đắng.
Còn về Kỷ Đồng Đồng...
“Ông à, ông nói chuyện đi? Ông nhất định phải đòi lại công đạo cho con bé đi chứ, nếu không con bé sau này biết nhìn người ta kiểu gì? Ông có biết người bên ngoài giờ nói Đồng Đồng thế nào không?”
“Đủ rồi!” Cha Kỷ quát lớn một tiếng.
Ông dường như muốn nói cái gì, cuối cùng lại nhịn xuống, đẩy ra mẹ kế rồi nhanh chóng rời đi.
“Lão Kỷ!”
“Ông mau đứng lại!”
“Ông thế này là có ý gì?”
Mẹ kế kêu la ở phía sau không ngớt.
Nhưng cha Kỷ cũng không quay đầu lại, chỉ tiếp tục đi thẳng.
Mẹ kế tức giận đến mức thở dốc, vừa quay đầu đã gặp phải ánh mắt lạnh như băng của Sơ Tranh.
“Là mày...” Mẹ kế chỉ vào Sơ Tranh, phẫn nộ dâng trào từ trong đáy mắt: “Là mày hại Đồng Đồng của tao.”
Sơ Tranh xách theo cặp đi xuống lầu: “Bà có chứng cứ không?”
“Đồng Đồng trông thấy mày!” Bà tin tưởng Đồng Đồng sẽ không nói bậy, cho nên nhất định là do con bé này làm.
Bà cũng có hỏi qua Đồng Đồng, cho nên biết ý định của Dương Thiến Thiến là muốn hại Kỷ Sơ Tranh, thế thì làm sao mà cuối cùng trúng chiêu lại là Đồng Đồng cùng Dương Thiến Thiến?
“Kỷ Sơ Tranh mày là đồ tiểu tiện nhân, hại Đồng Đồng thành ra như vậy. Tao đã biết mày không phải thứ tốt lành gì mà!” Mẹ kế càng nói lại càng tức giận, bà ta xông lên vài bước, giơ tay định đánh Sơ Tranh.
Sơ Tranh chống tay vịn, nhẹ nhàng nhảy qua, nhân tiện đẩy mẹ kế từ phía sau một chút.
Mẹ kế vốn định dùng lực mạnh, không ngờ lại bị Sơ Tranh đẩy nên trực tiếp ngã nhào vào bậc thang sấp mặt.
“Kỷ Sơ Tranh!”
“Bà ồn ào quá.” Nếu có thể xử lý giết luôn thì tốt rồi, đỡ phiền toáibiết bao. Đáng tiếc, thật đáng tiếc mà!!!
Sơ Tranh hờ hững xách theo cặp sách rời đi.
Lúc mẹ kế bò dậy được, bóng dáng Sơ Tranh đã không thấy tăm hơi.
-
Cha Kỷ có vẻ đang điều tra mẹ kế, mấy ngày rồi mà cũng chưa thấy bóng người. Trong lòng mẹ kế và Kỷ Đồng Đồng bất an căng thẳng, nhưng lại cũng không nghe ngóng được tin tức gì của cha Kỷ.
Sơ Tranh ngại mẹ con bọn họ ồn ào, cũng không thèm trở về.
Hôm nay, cô cần lấy một ít đồ vật nên nhân lúc tan học bèn về nhà. Không ngờ lại gặp phải cảnh mẹ kế cùng cha Kỷ cãi nhau. Trước đó hai người không biết ồn ào vụ việc gì, lúc nàng trở về đã vừa vặn nói tới chuyện ly hôn.
Phản ứng của mẹ kế rất kịch liệt, kiên quyết không chịu ly hôn.
Cha Kỷ không thèm nhiều lời quăng xuống một chồng ảnh chụp, trong nháy mắt, mặt mũi mẹ kế liền tái nhợt đi.
Sơ Tranh không thèm để ý đến bọn họ, lập tức đi lên lầu.
Nửa giờ sau, cha Kỷ gõ cửa phòng cô.
Cha Kỷ thần sắc tiều tụy, trên mặt tràn đầy hối lỗi: “Sơ Tranh, là do cha lúc trước không chăm lo cho con đàng hoàng. Cha cứ nghĩ đã tìm được một người chăm sóc con thật tốt, không ngờ... lại làm con phải chịu uất ức lớn thế.”
Đều do người đàn bà kia cùng Kỷ Đồng Đồng bình thường diễn kịch quá tốt.
Kỷ Sơ Tranh càng ngỗ nghịch, bọn họ diễn lại càng sâu, cứ như trong cái nhà này người bị đối đãi khinh bạc chính là họ.
Trước tới nay ông cũng không đi tìm hiểu sâu xa mà chỉ nhìn mặt ngoài đã đoán quyết.
Mấy ngày nay, ông đem những sự việc từng phát sinh trong nhiều năm này sắp xếp nghĩ lại một lượt, mới phát hiện bản thân đã từng bị lừa bịp che mắt triệt để đến cỡ nào.
Sơ Tranh nói với ông, cái mẹ con bà ta muốn là gia sản nhà họ Kỷ.
Từ đáy lòng ông cũng không tin, bởi vì mẹ kế chưa từng hỏi han dính líu đến chuyện gì của công ty.
Thế nhưng... điều tra kỹ càng mới biết, người đàn bà này không ngờ đã làm ra rất nhiều việc âm thầm sau lưng ông.
“Hãy tha thứ cho cha, cha đã hiểu lỗi lầm của mình rồi. Sau này... cha nhất định bồi thường thật tốt cho con.”
“Đều đã qua.” Sơ Tranh lập lờ nước đôi trả lời qua loa.
Khóe mắt cha Kỷ cay cay: “Cha sẽ xử lý tốt chuyện này, con cứ yên tâm.”
Sơ Tranh gật đầu.
Cha Kỷ vốn muốn nói chuyện với con gái, nhưng lời đến miệng lại không phát ra được, cuối cùng chỉ thở dài dặn dò cô đôi câu rồi rời đi.
*
Các bảo bối, ném một chút phiếu (vote) nha!
Sơ tranh tiểu tỷ tỷ cần các ngươi chôn bằng phiếu a, tới đi! ~~~ Đăng bởi: admin
Beta: YY
Sa Nhi - Shadowysady
==============================
Kỷ Đồng Đồng nói tuy bản thân không nhìn thấy gì, nhưng đã sống cùng Sơ Tranh lâu như vậy, cảm giác của cô chắc chắn sẽ không sai, đây là do Sơ Tranh làm.
Sơ Tranh một mực lạnh lùng phủ nhận.
Không phải cô.
Cô chưa có làm.
Còn muốn bắt thì chứng cứ đâu.
Không có chứng cứ thì chính là vu khống.
“Chị, sao chị lại muốn hại em như vậy...”
“Không phải tôi.” Sơ Tranh đúng lý hợp tình phủ nhận.
Kỷ Đồng Đồng khóc đỏ cả mắt: “Là chị mà... Cha, chính là chị làm, là chị hại con... Sau này con biết phải gặp người khác thế nào đây? Cha, cha phải làm chủ cho con!”
Dương Thiến Thiến là bạn của cô, ngày thường có thể tay cầm tay cùng nhau đi dạo phố, thậm chí ngủ chung một giường.
Nhưng mà...
Nghĩ đến việc xảy ra vừa rồi, Kỷ Đồng Đồng liền dâng lên một trận ghê tởm buồn nôn, khóc đến càng thêm hăng say, cảm xúc cũng dần mất khống chế.
“Lão Kỷ, việc này ông cần phải điều tra cho rõ!” Mẹ kế ôm Kỷ Đồng Đồng, “Việc ngày hôm nay nhiều người đều đã thấy, còn có cả Mạnh gia... Chuyện thông gia hai nhà vừa nói xong, sao việc này đã lại vừa vặn xảy ra thế được?
Nghĩ đến đây, từ tận đáy lòng mẹ kế không khỏi dâng lên oán hận.
Việc này nếu đúng là do Kỷ Sơ Tranh làm, bà tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô!
Cha Kỷ: “......”
Ông nhìn đứa con gái lạnh nhạt đến cực hạn đang đứng ngoài cửa một cái, cũng không biết nên nói gì. Cuối cùng ông bảo mẹ kế đưa Kỷ Đồng Đồng về phòng trước.
Còn Dương Thiến Thiến...
Vốn dĩ Dương Thiến Thiến chuẩn bị thuốc là để hại Sơ Tranh, cô ta cũng không biết từ đâu mà Sơ Tranh biết được chuyện này.
Bản thân Dương Thiến Thiến cũng chỉ biết là mình bị Sơ Tranh kéo tới căn phòng này, rồi mạnh mẽ ép cô ta uống hết nửa chén rượu.
Chỉ có điều, lời này đương nhiên cô ta không thể nói ra, vì nói ra thì sẽ thành ra là do cô ta vô lý.
Thế nên Dương Thiến Thiến chỉ có thể cắn răng nói mình không biết, cha Kỷ cũng chỉ đành để người của Dương gia đưa Dương Thiến Thiến về nhà trước.
Có điều sinh ra chuyện như vậy, Dương gia nào có thể ngoan ngoãn mà nhịn xuống trở về?
Cha Kỷ chờ tiễn xong đám người Dương gia đi, đau đầu nhìn một đống hỗn độn.
Ong ong ong...
Di động rung lên giữa lúc khung cảnh trống vắng, bỗng trở nên đột ngột đến dọa người.
“Kỷ tổng, đã tra được rồi.....”
Theo thanh âm trong điện thoại phát ra, sắc mặt cha Kỷ ngày càng khó coi, ngày càng thêm thâm trầm.
-
Mẹ kế làm loạn lên muốn cha Kỷ phải tra rõ chuyện này, con gái mình chịu oan ức lớn như thế, về sau còn biết gặp người trong giới thượng lưu thế nào nữa?
Hiện tại chắc toàn bộ người trong giới đã đều biết chuyện con gái bà thiên hướng bách hợp*, còn ngay trong tiệc sinh nhật mà làm ra sự tình như vậy...
(*bách hợp: 2 chị gái thích nhau, lesbian, đồng tính nữ..)
Dương gia bên kia cũng dây dưa nhì nhằng không dứt.
Sơ Tranh thì ngược lại, sét đánh cũng không thèm động đậy, hoàn toàn chẳng chịu chút ảnh hưởng nào.
Thuốc là do Dương Thiến Thiến mang tới, cô ta chỉ là một học sinh, cho dù làm việc có cẩn thận đến đâu thì chắc chắn cũng có lưu lại dấu vết.
Cha Kỷ điều tra đến được đó, trực tiếp đem chứng cứ ném cho đám người Dương gia xem. Toàn bộ Dương gia tức khắc á khẩu im thin thít.
Còn vì sao Dương Thiến Thiến lại tự mình gậy ông đập lưng ông? Vậy thì đi mà hỏi chính cô ta, Kỷ gia bọn họ không phụ trách việc này.
“Ông à, Đồng Đồng chịu oan ức lớn như vậy mà ông định mặc kệ sao? Đồng Đồng cũng đã nói... là do Sơ Tranh làm mà. Tôi biết Sơ Tranh là con gái ông, mấy năm nay tôi cũng luôn coi nó như con gái ruột mà không hề bạc đãi. Ông nói xem vì sao nó lại muốn hại con gái tôi đến mức này?”
Cha Kỷ bị mẹ kế ngăn đón chất vấn.
Ông xoa xoa ấn đường đáp lời: “Chuyện này bà tự mà hỏi Đồng Đồng, đừng có bôi nhọ Sơ Tranh nữa.”
“Lão Kỷ, ông có ý gì? Đồng Đồng bị hại đến thế rồi, ông còn bảo tôi chất vấn nó?” Mẹ kế không thể tin được hỏi lại.
Cha Kỷ vốn không định nghi ngờ Kỷ Đồng Đồng, nhưng nghĩ đến việc mình sai người điều tra mấy chuyện lúc trước, kết quả... vậy mà lại có liên quan tới Kỷ Đồng Đồng.
Tuy Kỷ Đồng Đồng không tự mình ra mặt làm việc, nhưng đưa tiền vẫn là cô ta tự đưa đi.
Người thường tra không được, ông còn tra không được sao?
Kỷ Đồng Đồng sai khiến người khác cưỡng bức con gái ông, đây mà là chuyện Kỷ Đồng Đồng ngoan ngoãn trong ấn tượng của ông làm ra được ư?
Cha Kỷ đè nén lửa giận đã mấy ngày nay, ông còn mong là đã có gì hiểu lầm nên lại sai người đi điều tra một lần nữa.
Nhưng bất luận là điều tra bao nhiêu lần, kết quả cũng là vẫn thế.
Cho nên quan hệ giữa sự việc đó và Kỷ Đồng Đồng là không thoát được.
Còn việc xảy ra trong tiệc sinh nhật, thuốc là do Dương Thiến Thiến mang tới, loại thuốc này... hẳn là Dương Thiến Thiến không định dùng cho bản thân.
Mà nếu không phải cho bản thân thì là cho ai?
Mà mặc kệ là cho ai, Dương Thiến Thiến đều đã phải tự ăn quả đắng.
Còn về Kỷ Đồng Đồng...
“Ông à, ông nói chuyện đi? Ông nhất định phải đòi lại công đạo cho con bé đi chứ, nếu không con bé sau này biết nhìn người ta kiểu gì? Ông có biết người bên ngoài giờ nói Đồng Đồng thế nào không?”
“Đủ rồi!” Cha Kỷ quát lớn một tiếng.
Ông dường như muốn nói cái gì, cuối cùng lại nhịn xuống, đẩy ra mẹ kế rồi nhanh chóng rời đi.
“Lão Kỷ!”
“Ông mau đứng lại!”
“Ông thế này là có ý gì?”
Mẹ kế kêu la ở phía sau không ngớt.
Nhưng cha Kỷ cũng không quay đầu lại, chỉ tiếp tục đi thẳng.
Mẹ kế tức giận đến mức thở dốc, vừa quay đầu đã gặp phải ánh mắt lạnh như băng của Sơ Tranh.
“Là mày...” Mẹ kế chỉ vào Sơ Tranh, phẫn nộ dâng trào từ trong đáy mắt: “Là mày hại Đồng Đồng của tao.”
Sơ Tranh xách theo cặp đi xuống lầu: “Bà có chứng cứ không?”
“Đồng Đồng trông thấy mày!” Bà tin tưởng Đồng Đồng sẽ không nói bậy, cho nên nhất định là do con bé này làm.
Bà cũng có hỏi qua Đồng Đồng, cho nên biết ý định của Dương Thiến Thiến là muốn hại Kỷ Sơ Tranh, thế thì làm sao mà cuối cùng trúng chiêu lại là Đồng Đồng cùng Dương Thiến Thiến?
“Kỷ Sơ Tranh mày là đồ tiểu tiện nhân, hại Đồng Đồng thành ra như vậy. Tao đã biết mày không phải thứ tốt lành gì mà!” Mẹ kế càng nói lại càng tức giận, bà ta xông lên vài bước, giơ tay định đánh Sơ Tranh.
Sơ Tranh chống tay vịn, nhẹ nhàng nhảy qua, nhân tiện đẩy mẹ kế từ phía sau một chút.
Mẹ kế vốn định dùng lực mạnh, không ngờ lại bị Sơ Tranh đẩy nên trực tiếp ngã nhào vào bậc thang sấp mặt.
“Kỷ Sơ Tranh!”
“Bà ồn ào quá.” Nếu có thể xử lý giết luôn thì tốt rồi, đỡ phiền toáibiết bao. Đáng tiếc, thật đáng tiếc mà!!!
Sơ Tranh hờ hững xách theo cặp sách rời đi.
Lúc mẹ kế bò dậy được, bóng dáng Sơ Tranh đã không thấy tăm hơi.
-
Cha Kỷ có vẻ đang điều tra mẹ kế, mấy ngày rồi mà cũng chưa thấy bóng người. Trong lòng mẹ kế và Kỷ Đồng Đồng bất an căng thẳng, nhưng lại cũng không nghe ngóng được tin tức gì của cha Kỷ.
Sơ Tranh ngại mẹ con bọn họ ồn ào, cũng không thèm trở về.
Hôm nay, cô cần lấy một ít đồ vật nên nhân lúc tan học bèn về nhà. Không ngờ lại gặp phải cảnh mẹ kế cùng cha Kỷ cãi nhau. Trước đó hai người không biết ồn ào vụ việc gì, lúc nàng trở về đã vừa vặn nói tới chuyện ly hôn.
Phản ứng của mẹ kế rất kịch liệt, kiên quyết không chịu ly hôn.
Cha Kỷ không thèm nhiều lời quăng xuống một chồng ảnh chụp, trong nháy mắt, mặt mũi mẹ kế liền tái nhợt đi.
Sơ Tranh không thèm để ý đến bọn họ, lập tức đi lên lầu.
Nửa giờ sau, cha Kỷ gõ cửa phòng cô.
Cha Kỷ thần sắc tiều tụy, trên mặt tràn đầy hối lỗi: “Sơ Tranh, là do cha lúc trước không chăm lo cho con đàng hoàng. Cha cứ nghĩ đã tìm được một người chăm sóc con thật tốt, không ngờ... lại làm con phải chịu uất ức lớn thế.”
Đều do người đàn bà kia cùng Kỷ Đồng Đồng bình thường diễn kịch quá tốt.
Kỷ Sơ Tranh càng ngỗ nghịch, bọn họ diễn lại càng sâu, cứ như trong cái nhà này người bị đối đãi khinh bạc chính là họ.
Trước tới nay ông cũng không đi tìm hiểu sâu xa mà chỉ nhìn mặt ngoài đã đoán quyết.
Mấy ngày nay, ông đem những sự việc từng phát sinh trong nhiều năm này sắp xếp nghĩ lại một lượt, mới phát hiện bản thân đã từng bị lừa bịp che mắt triệt để đến cỡ nào.
Sơ Tranh nói với ông, cái mẹ con bà ta muốn là gia sản nhà họ Kỷ.
Từ đáy lòng ông cũng không tin, bởi vì mẹ kế chưa từng hỏi han dính líu đến chuyện gì của công ty.
Thế nhưng... điều tra kỹ càng mới biết, người đàn bà này không ngờ đã làm ra rất nhiều việc âm thầm sau lưng ông.
“Hãy tha thứ cho cha, cha đã hiểu lỗi lầm của mình rồi. Sau này... cha nhất định bồi thường thật tốt cho con.”
“Đều đã qua.” Sơ Tranh lập lờ nước đôi trả lời qua loa.
Khóe mắt cha Kỷ cay cay: “Cha sẽ xử lý tốt chuyện này, con cứ yên tâm.”
Sơ Tranh gật đầu.
Cha Kỷ vốn muốn nói chuyện với con gái, nhưng lời đến miệng lại không phát ra được, cuối cùng chỉ thở dài dặn dò cô đôi câu rồi rời đi.
*
Các bảo bối, ném một chút phiếu (vote) nha!
Sơ tranh tiểu tỷ tỷ cần các ngươi chôn bằng phiếu a, tới đi! ~~~ Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.