Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi

Chương 90: Đỉnh cao Ma giới (24)

Mặc Linh

05/11/2018

Ngoài điện.

Ly Đường bị đệ tử Tử Vân Tông vây quanh, Lâm Thần cũng ở trong đó, lúc này đang đánh nhau với Ly Đường.

Đôi mắt Ly Đường đỏ hơn, đen mặt lại, lạnh băng nguy hiểm, cả người đều lộ ra túc sát chi khí.

Tông chủ cùng vài vị trưởng lão, đứng bên ngoài, nhìn cuộc chiến, nhưng không hề ra tay.

"Sư huynh! Cẩn thận!"

Đệ tử nào đó hét lớn một tiếng.

Các đệ tử lên đấu, đều bị Ly Đường vô tình phá tan, ma khí sắc bén, bay lung tung đến chỗ Lâm Thần.

Lâm Thần không đề phòng, bị ma khí đụng phải, từ không trung rơi xuống.

Vạn La đưa tay ra, nâng lâm thần, khiến hắn rơi xuống an toàn.

Lâm Thần ổn định thân thể, lập tức chắp tay nói: "Tông chủ, sư phụ, các vị trưởng lão, hắn từ Tư Quá Nhai tới đây, đệ tử đã tự tiện ra để chặn lại."

Tông chủ gật đầu, không có ý hỏi tội ý.

"A ——"

Đệ tử kêu thảm thiết, kích thích thần kinh mọi người, chỉ thấy bên kia, thiếu niên kia toàn thân lộ ra hắc khí, giống như thần chết, các đệ tử từng người một rơi xuống.

"Tông chủ, thực lực của hắn......" Trưởng lão nào đó nhíu mày.

Sao lại tăng nhiều như vậy?

Tông chủ đen mặt: "Hắn sinh tâm ma."

"Tâm ma?" Trưởng lão kinh ngạc, quay đầu nhìn về phía thiếu niên kia.

Quả thật là bọn họ cố ý dẫn hắn vào bí cảnh, tiêu diệt Ma tộc vốn là chức trách của bọn họ, nhưng không nghĩ rằg, hắn chẳng những không chết, mà còn ra ngoài được.

Đã thế, bây giờ còn sinh tâm ma.

Sau khi ma tộc sinh tâm ma, thực lực tăng trưởng rất nhanh, không nhanh chóng bắt lấy nhanh, sẽ gây thành đại họa!

"Đó là cái gì vậy!"

Có một tia ma khí trên trời cao, hình thành mây đen ở không trung, hướng về phía bọn họ, ánh sáng trong mắt bọn họ nhanh chóng mờ dần.

"Đó là Bắc Linh Phong!"

"Sao Bắc Linh Phong lại có ma khí khổng lồ như vậy?"

Ma khí tụ tập thành một đám mây đen rồi dừng lại trên đầu thiếu niên, tông chủ hơi hơi trừng lớn mắt: "Không tốt! Mau ngăn cản hắn!"

Tông chủ dẫn đầu bay lên, bấm tay niệm thần chú, công kích bằng linh khí, hướng tới phía thiếu niên.

Đám mây bằng ma khí kia cuồn cuộn không ngừng tiến vào thân thể thiếu niên, mắt hắn càng lúc càng đỏ, dường như rất đậm đặc.

Ma khí tiến vào hắn thân thể một chút, sức mạnh của hắn liền tăng lên một phần.

Những người này không muốn chào đón hắn, phải giết bọn họ, giết bọn họ......

Trong đầuthiếu niên lúc này đều tràn ngập thanh âm này.



Linh khí và ma khí dung hòa trong trời đất, hai năng lượng kết hợp lại, khiến không gian bị phá hủy, xuất hiện tiếng kêu thảm thiết vang vọng đất trời.

"Tông chủ, cẩn thận!" Lâm Thần đỡ đòn công kích hộ tông chủ.

Ánh mắt tông chủ lạnh lẽo: "Mau đến Bắc Linh Phong xem, ở đó có thứ gì cung cấp ma khí cho hắn nhiều vậy."

Cung cấp nhiều ma khí như vậy, khiến hắn càng lúc càng mạnh, bọn họ nghĩ rằng có thể bắt được hắn, nhưng có chút khó khăn.

"Vâng."

Lâm thần vâng lời, mang theo mấy đệ tử, đi về phía Bắc Linh Phong.

Thiếu niên dường như biết được tính toán của bọn họ, đột nhiên không công kích trưởng lão nữa, mà lập tức nhắm tới phía Lâm Thần.

"Ly Đường!"

Tông chủ cùng vài vị trưởng lão, vây quanh hắn.

Vạn La hét lên: "Ly Đường, đây là Tử Vân Tông, ngươi không được làm càn!"

Thiếu niên khôg đáp, tiếp tục dùng ma khí công kích, Vạn La chặn lại lực công kích, xanh mặt: "Ngươi nghĩ có thể chống cự nhiều người như chúng ta ư?"

"Đừng có nói ngươi là một nửa người nửa ma, ngay cả cha ngươi năm đó, cũng không phải đối thủ của chúng ta!"

Thiếu niên chợt nhìn về phía hắn, gằn từng chữ một hỏi: "Ngươi biết cha ta."

Vạn La muốn nói chuyện, nhưng đã bị tông chủ ngăn lại.

"Hắn ở đâu?" Thiếu niên lại hỏi.

"Ly Đường, ngươi dừng tay trước đi, chúng ta sẽ nói cho ngươi biết, cha ngươi ở đâu." Tông chủ nói.

Dường như thiếu niên đang tự hỏi, vì sát khí trên người hắn vẫn chưa hề giảm bớt.

"Nếu ngươi chỉ muốn biết, cha ngươi ở đâu, không cần phải biến thành như vậy, chúng ta có thể nói cho ngươi."

Tông chủ trấn an hắn, một bên đưa mắt ra hiệu cho vài vị trưởng lão, nhờ vào việc sư huynh đệ nhiều năm rất ăn ý, vài vị trưởng lão kia lập tức hiểu được.

Ly Đường bị tông chủ dụ dỗ, nhanh chóng kết thúc cái trận pháp.

Ánh sáng của trận pháp khác lẻn vào, bao vây Ly Đường trong đó.

Ly đường di chuyển một vòng ngay tại chỗ, lửa giận từ đáy mắt bốc lên, hắn vốn không còn nhiều lý trí, bây giờ bị phá hủy nên dường như sắp mất đi nhận thức.

Giết bọn họ!

Giết bọn họ!

Giết!

"Bắt lấy hắn!"

Trong lòng Ly Đường chỉ toàn ý nghĩ muốn giết người, trận pháp trói buộc hành động của hắn, kế tiếp công kích là, hắn cố ngăn cản nhưng có chút khó khăn.

Phốc......

Ly đường bị đánh trúng ngực, phun ra một ngụm máu.



Không.

Hắn còn chưa tìm được nàng, không thể chết được, phải giết bọn họ, giết bọn họ!!

Đáy mắt Ly Đường tràn ngập sát ý, ma khí bốn phía quanh hắn quay cuồng sôi trào, như thể muốn hướng tới tên quái vật là hắn.

Trước mắt Ly Đường đều là màu đỏ, lực công kích của hắn yếu dần, do trận pháp tiêu hao quá nhiều sức mạnh.

Cả hai lực công kích đồng thời, nhưng Ly Đường chỉ cản lại lực bên trái, lực bên phải kia đánh vào trên người hắn, khiến thân thể Ly Đường choáng váng, hai vai nhanh chóng nhuốm màu đỏ, chảy xuống ngón tay hắn, nhỏ giọt xuống mặt đất.

Vạn La rời khỏi vị trí của mình, đi về phía Ly Đường.

"Vạn La!" Tông chủ nổi giận gầm lên một tiếng.

Vạn La rất tự tin, lúc này hắn có thể bắt lấy Ly Đường, nên không để ý tới tông chủ đang quát lớn.

Nhưng mà lúc tới gần Ly Đường, tứ chi hắn chợt run lên, cảm giác lạnh băng xen lẫn nguy hiểm, từ lưng tiến lên.

Tay chân Vạn La bị người ta giữ lấy, cơ thể hắn duỗi ra hình chữ đại (大), giống như bị trói chặt.

Ánh sáng của trận pháp lụi dần, nữ nhân không mời mà đến, nhẹ nhàng chậm chạp xuất hiện bên người Ly Đường, duỗi tay ôm hắn vào lòng.

"Sơ Tranh!" Vạn La trừng lớn mắt: "Ngươi muốn làm gì!"

Không đúng!

Lúc này bọn họ đang ở trong trận pháp, cô vào bằng cách nào?

Thứ gì đang trói chặt mình?

"Sơ Tranh......" Ly Đường lẩm bẩm một tiếng: "Ngươi...... Không...... Ngươi đi mau đi."

Ly Đường xuất hiện chút lý trí cuối cùng, hắn đẩy Sơ Tranh ra.

Sơ Tranh thu tay nhanh chóng, ngữ điệu lạnh băng quen thuộc: "Đừng nhúc nhích."

Đáy mắt Ly Đường đỏ hơn, bắt đầu trào ra hắc khí.

Hơi thở trên người nàng, giống chất xúc tác, khiến lý trí hắn bị dục vọng chiếm giữ.

Không thể...... Không thể thương tổn cô...... Không thể...... Không thể......

Tông chủ hạ giọng nói: "Sơ cô nương, hắn là Ma tộc, ngươi đang làm gì thế?"

Sơ Tranh nhìn Vạn La bên kia đang phẫn nộ, cô liếc sang phía tông chủ bên kia.

"Hắn không thể chết được." Thẻ người tốt mà chết sẽ rất phiền, các ngươi ngu như chó thì sao mà biết!

"Làm bạn với ma tộc, cô biết mình đang làm gì không?" Tông chủ nói: "Ta biết cô và hắn ở bên nhau thời gian lâu như vậy, cũng sẽ có một ít cảm tình, nhưng là Ma tộc cần phải diệt trừ, nếu không sẽ nguy hại cả nhân giới!"

"Ta biết mình đang làm cái gì, không cần các ngươi nhắc nhở." Nguy hại cả nhân giới cô cũng không quan tâm, cô chỉ cần bảo vệ tốt thẻ người tốt là được.

Ừ! Ta chính là người như thế thế đó.

Nhưng thẻ người tốt này cũng quá yếu đuối rồi đó!

Sơ Tranh dầu muối không ăn, tông chủ cũng nổi giận: "Sơ Tranh, giao hắm ra đây, nếu không đừng trách chúng ta không khách khí với cô."

Sơ Tranh lạnh nhạt mặt: "Mơ đi cưng."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook