Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi
Chương 1625: Khách đến từ thiên ngoại (11)
Mặc Linh
16/01/2020
Quảng trường Thiên Nga là một kiến trúc hình hố lớn, sân khấu ở dưới cùng, bốn phía chính là khán đài hình bậc thang.
Bốn phía có ánh sao trôi nổi, tất cả mọi người đều tưởng rằng đó là dùng một loại kỹ thuật nào đó tạo ra.
Dù sao cũng đã có thể xây được thành phố dưới lòng đất, thì có loại kỹ thuật này cũng không kỳ quái.
Vị trí của Sơ Tranh và anh Huy là ở hàng thứ năm, được cho là vị trí quan sát rất tốt.
Lúc bọn họ đi vào, đã có rất nhiều người, đang kịch liệt thảo luận nhân vật chính của hôm nay —— Thanh Đại.
"Tôi thật sự rất thích cô ấy, thật xinh đẹp."
"Hát cũng rất hay."
"Nghe nói lúc đầu cô ấy chỉ biễu diễn ở trên đường, có thật vậy không?"
"Thật, tôi đã thấy rồi, lúc ấy đã bị cô ấy hấp dẫn, không nghĩ tới nhanh như vậy mà cô ấy đã có thể mở buổi biểu diễn lớn như vậy."
"Vì muốn đi xem buổi biểu diễn của cô ấy mà tôi bớt ăn bớt mặc một tháng đó."
"Rất muốn nhanh chóng nhìn thấy cô ấy..."
Lúc ban đầu Thanh Đại chỉ biểu diễn ở bên đường, người đẹp giọng lại ngọt, rất nhanh có được một đợt fan hâm mộ.
Tiếp đó có người tìm cô ấy để ca hát, có mặt trong một chút hoạt động, rất nhanh Thanh Đại hot lên, có được một nhóm fan hâm mộ.
Không ít người nói nghe cô ấy hát xong, mệt mỏi rã rời đều được quét sạch sành sanh.
Tâm tình không tốt, nghe cô ấy hát, sẽ lập tức trở nên tốt, vân vân.
Thanh Đại ca hát có hay hay không Sơ Tranh không biết, nhưng mà Thanh Đại chắc chắn là đang lợi dụng đặc tính của chủng tộc bọn họ.
Chủng tộc của bọn họ có âm thanh có thể khiến người ta rất dễ dàng trầm mê, mặc kệ là thanh âm gì, cũng có thể bắt chước được, và có thể làm cho dễ nghe hơn.
Sơ Tranh đại khái có thể đoán ra Thanh Đại muốn làm gì.
Tụ tập đám người ở đây, sau đó đưa những "ký sinh trùng" này vào trong cơ thể con người.
Chuyện này so với chinh phục từng người nhanh hơn nhiều.
Ký sinh trùng là gì?
Là một loại sinh vật bậc thấp sinh trưởng trên tinh cầu của bọn họ, sau khi ký sinh, bọn nó sẽ nhanh chóng lẻn vào bên trong thần kinh não.
Khi không thúc đẩy bọn chúng, cũng sẽ không có chuyện gì.
Nhưng một khi thúc đẩy bọn chúng, những người bị ký sinh này sẽ nghe lệnh làm việc.
Nội dung khảo nghiệm của bọn họ là ai chiếm lĩnh nơi này trước, người đó là người thắng.
Nếu làm cho tất cả mọi người đều nghe lệnh của ả, thì chẳng phải đã thắng rồi sao?
Khó trách bên trong kịch bản, lúc nguyên chủ chạy trốn, mặc kệ đi tới chỗ nào cũng sẽ bị phát hiện.
Những người kia sớm đã là tai mắt của Thanh Đại...
Nhưng mà Thanh Đại có thể thành công, cũng chỉ là bởi vì lực lượng của sinh vật nơi này quá thấp.
Đổi thành những tinh cầu văn minh ở tinh hệ khác, thì những ký sinh trùng này phát huy tác dụng không lớn.
Cho nên có đôi khi vận khí cũng rất quan trọng.
-
Người vào sân càng ngày càng nhiều, sau khi đến đông đủ, bốn phía tối xuống, những ánh sáng trong không khí kia tụ về phía sân khấu.
Ánh sáng trải ra một con đường trên mặt đất, cô gái đi từ cuối đường tới, âm nhạc chậm rãi vang lên.
Trong nháy mắt khi ả mở miệng, người xung quanh dường như cũng ngừng thở, giống như sợ mình hô hấp, sẽ phá hư tiếng hát của ả.
Thanh Đại mặc một thân lễ phục màu trắng, ánh sao vờn quanh bên người, tiếng ca trầm bổng động lòng người.
Bài hát này cũng sẽ không có nguy hại gì, chỉ làm cho người ta cảm thấy êm tai mê muội mà thôi.
Ca khúc thứ nhất của Thanh Đại kết thúc, những khán giả trên khán đài như bị điên hét to lên.
Những khán giả bên cạnh Sơ Tranh cũng hết sức kích động, chỉ thiếu lôi kéo Sơ Tranh cùng bọn họ hô khẩu hiệu nữa thôi.
Mở màn hét quá kịch liệt, ở giữa cũng không có khí lực gì mà hét nữa, cho nên Thanh Đại cũng rất thông minh, ở giữa chọn ca khúc tương đối thư giãn.
Đợi đến cuối cùng, lại là hai bài hát siêu sôi động.
Những người này trở lại bình thường, kích động la hét.
Trên sân khấu, cô gái mặc váy ca múa trong ánh sáng, ánh sao trên không trung lưu động theo ả.
Theo động tác của ả, những ánh sáng này bay về phía khán đài.
Bọn nó không ngừng tạo thành hình ảnh khác nhau, biến ảo trước mặt khán giả, cuối cùng "ầm" một tiếng nổ tung, vô số ánh sao chậm rãi rơi xuống.
-
Thanh Đại nhìn những ánh sáng đó bay xuống, ý cười trên khóe miệng không khỏi càng thêm xán lạn, tiếng ca càng thêm ngọt ngào động lòng người.
Nhưng vào đúng lúc này, Thanh Đại phát hiện những ánh sáng đó đột nhiên bay lên không trung.
Thanh Đại nhíu mày, chuyện gì xảy ra?
Ả ra lệnh lần nữa, ánh sao bay lên lại bay xuống lần nữa.
Nhưng chỉ vài giây, những ánh sáng kia lại bay lên.
Khán giả cũng không có phát giác được dị thường, chỉ cho là một khâu biểu diễn.
Còn Thanh Đại thì đổi sắc mặt, còn hát sai một câu, cũng không theo kịp tiết tấu.
Bọn nó chống lại mệnh lệnh của mình...
Những ký sinh trùng này cũng không nhận chủ, người ở tinh cầu của bọn họ đều có thể thúc đẩy chúng.
Nếu có hai người đồng thời hạ lệnh, như vậy bọn nó sẽ nghe theo người có thực lực mạnh hơn.
Trên tinh cầu này, người có thể có lực lượng ngang bằng ả, chỉ có cô em gái kia của ả...
Cô ở đây?
Ánh mắt Thanh Đại quét qua đám người, nhưng mà khán giả kích động quá nhiều, hoàn toàn nhìn không thấy người.
Nhưng vào lúc này, những ánh sáng đó đã lên cao đến giữa không trung, trên không trung tạo thành một bàn tay dựng thẳng ngón giữa lên, còn bổ sung một câu —— các ngươi là bọn ngu xuẩn.
Thanh Đại: "..."
Tiếng nhạc đã ngừng lại.
Thanh Đại đứng giữa sân khấu, ngửa đầu nhìn dòng chữ kia.
Không có tiếng hát dẫn dắt, khán giả xung quanh hơi tỉnh táo lại một chút.
Ai cũng biết thế trận này là có ý mắng chửi người, bây giờ dựng thẳng ở đây là có ý gì? Còn những lời kia là có ý gì!!!
Mắng bọn họ?
Hình ảnh và chữ hiện ra vài giây đồng hồ, ánh sáng trong nháy mắt co lại, chỉ lớn bằng một quả bóng rổ.
Thanh Đại còn chưa kịp làm gì, ánh sáng đột nhiên trút hết xuống, rớt xuống mặt ả.
Ánh sáng mất đi.
Thanh Đại cúi đầu xem xét, trên mặt đất chỉ còn lại bột phấn tinh mịn.
"..."
Hiện trường an tĩnh quỷ dị xuống.
Một màn vừa rồi, nhìn thế nào cũng không thích hợp.
Thanh Đại đảo mắt qua các khán giả mang từng biểu cảm giác nhau, cô ở đâu? Ở đâu...
Sơ Tranh phá hoại xong, thừa dịp tất cả mọi người đều đứng lên, ra hiệu cho anh Huy rút lui.
Bây giờ không rút lui, chờ chị gái của cô tìm tới cửa sao?
Động thủ còn không có kết quả, ta lại không ngốc.
Ngay lúc Sơ Tranh và anh Huy đi ra ngoài mấy bước, thì nghe bên trái khán đài đột nhiên phát ra một tiếng thét chói tai, một tiếng rồi một tiếng vang thật lớn.
Có thứ gì đó nổ tung.
Sơ Tranh nhìn về phía bên kia, trên sân khấu khói mù cuồn cuộn, người trên khán đài sợ hãi la hét chạy đi.
Có người nhảy từ trên khán đài xuống, một cái bóng màu vàng xẹt qua tầm mắt Sơ Tranh, xông vào trong làn khói.
Sơ Tranh cảm thấy bóng người kia khá quen.
"Lâu Hành đừng phản kháng, mau chóng giơ tay chịu trói đi!"
Người đuổi tới mặc đồng phục thống nhất của thủ vệ, cấp tốc bao vây sân khấu lại, cũng cất giọng hô một câu.
Lông mày Sơ Tranh nhíu lại, thẻ người tốt sao lại bị đuổi giết rồi?
Thế này cũng quá thảm rồi.
Khói lan tràn rất nhanh, người của đội thủ vệ đều bị khói mù che phủ, Sơ Tranh nghe thấy bên trong có tiếng đánh nhau, thỉnh thoảng có đạn từ trong khói bắn ra, bay vào trong đám người.
Tiếng thét chói tai liên tiếp vang lên, giống như thi tiếp sức.
Người xem bị kinh sợ, hoảng hốt đứng dậy chạy loạn lên.
"Sơ Tranh tiểu thư, chúng ta không đi sao?" Anh Huy ỷ vào mình cao lớn uy mãnh, miễn cưỡng chịu đựng chấn động như thế.
Ở trong hỗn loạn tưng bừng, Sơ Tranh bình tĩnh đứng ở đó: "Xem một chút."
"..."
Anh Huy không biết xem cái gì, nhưng mà Sơ Tranh tiểu thư nói xem thì chắc chắn có đạo lý!!
Sơ Tranh: "..." Không có đạo lý, ta chỉ nông cạn muốn nhìn thẻ người tốt một chút mà thôi.
*
Tiểu tiên nữ: Ta chính là nông cạn muốn có vé tháng mà thôi, nguyện vọng đơn giản như vậy các ngươi không thể thoả mãn ta sao? Tới thương hại nhóc đáng thương của các ngươi đi.
【 Bây giờ còn có người hỏi ta tên Weibo, khó chịu, Weibo tên: Thời Sênh tiểu tiên nữ 】
Bốn phía có ánh sao trôi nổi, tất cả mọi người đều tưởng rằng đó là dùng một loại kỹ thuật nào đó tạo ra.
Dù sao cũng đã có thể xây được thành phố dưới lòng đất, thì có loại kỹ thuật này cũng không kỳ quái.
Vị trí của Sơ Tranh và anh Huy là ở hàng thứ năm, được cho là vị trí quan sát rất tốt.
Lúc bọn họ đi vào, đã có rất nhiều người, đang kịch liệt thảo luận nhân vật chính của hôm nay —— Thanh Đại.
"Tôi thật sự rất thích cô ấy, thật xinh đẹp."
"Hát cũng rất hay."
"Nghe nói lúc đầu cô ấy chỉ biễu diễn ở trên đường, có thật vậy không?"
"Thật, tôi đã thấy rồi, lúc ấy đã bị cô ấy hấp dẫn, không nghĩ tới nhanh như vậy mà cô ấy đã có thể mở buổi biểu diễn lớn như vậy."
"Vì muốn đi xem buổi biểu diễn của cô ấy mà tôi bớt ăn bớt mặc một tháng đó."
"Rất muốn nhanh chóng nhìn thấy cô ấy..."
Lúc ban đầu Thanh Đại chỉ biểu diễn ở bên đường, người đẹp giọng lại ngọt, rất nhanh có được một đợt fan hâm mộ.
Tiếp đó có người tìm cô ấy để ca hát, có mặt trong một chút hoạt động, rất nhanh Thanh Đại hot lên, có được một nhóm fan hâm mộ.
Không ít người nói nghe cô ấy hát xong, mệt mỏi rã rời đều được quét sạch sành sanh.
Tâm tình không tốt, nghe cô ấy hát, sẽ lập tức trở nên tốt, vân vân.
Thanh Đại ca hát có hay hay không Sơ Tranh không biết, nhưng mà Thanh Đại chắc chắn là đang lợi dụng đặc tính của chủng tộc bọn họ.
Chủng tộc của bọn họ có âm thanh có thể khiến người ta rất dễ dàng trầm mê, mặc kệ là thanh âm gì, cũng có thể bắt chước được, và có thể làm cho dễ nghe hơn.
Sơ Tranh đại khái có thể đoán ra Thanh Đại muốn làm gì.
Tụ tập đám người ở đây, sau đó đưa những "ký sinh trùng" này vào trong cơ thể con người.
Chuyện này so với chinh phục từng người nhanh hơn nhiều.
Ký sinh trùng là gì?
Là một loại sinh vật bậc thấp sinh trưởng trên tinh cầu của bọn họ, sau khi ký sinh, bọn nó sẽ nhanh chóng lẻn vào bên trong thần kinh não.
Khi không thúc đẩy bọn chúng, cũng sẽ không có chuyện gì.
Nhưng một khi thúc đẩy bọn chúng, những người bị ký sinh này sẽ nghe lệnh làm việc.
Nội dung khảo nghiệm của bọn họ là ai chiếm lĩnh nơi này trước, người đó là người thắng.
Nếu làm cho tất cả mọi người đều nghe lệnh của ả, thì chẳng phải đã thắng rồi sao?
Khó trách bên trong kịch bản, lúc nguyên chủ chạy trốn, mặc kệ đi tới chỗ nào cũng sẽ bị phát hiện.
Những người kia sớm đã là tai mắt của Thanh Đại...
Nhưng mà Thanh Đại có thể thành công, cũng chỉ là bởi vì lực lượng của sinh vật nơi này quá thấp.
Đổi thành những tinh cầu văn minh ở tinh hệ khác, thì những ký sinh trùng này phát huy tác dụng không lớn.
Cho nên có đôi khi vận khí cũng rất quan trọng.
-
Người vào sân càng ngày càng nhiều, sau khi đến đông đủ, bốn phía tối xuống, những ánh sáng trong không khí kia tụ về phía sân khấu.
Ánh sáng trải ra một con đường trên mặt đất, cô gái đi từ cuối đường tới, âm nhạc chậm rãi vang lên.
Trong nháy mắt khi ả mở miệng, người xung quanh dường như cũng ngừng thở, giống như sợ mình hô hấp, sẽ phá hư tiếng hát của ả.
Thanh Đại mặc một thân lễ phục màu trắng, ánh sao vờn quanh bên người, tiếng ca trầm bổng động lòng người.
Bài hát này cũng sẽ không có nguy hại gì, chỉ làm cho người ta cảm thấy êm tai mê muội mà thôi.
Ca khúc thứ nhất của Thanh Đại kết thúc, những khán giả trên khán đài như bị điên hét to lên.
Những khán giả bên cạnh Sơ Tranh cũng hết sức kích động, chỉ thiếu lôi kéo Sơ Tranh cùng bọn họ hô khẩu hiệu nữa thôi.
Mở màn hét quá kịch liệt, ở giữa cũng không có khí lực gì mà hét nữa, cho nên Thanh Đại cũng rất thông minh, ở giữa chọn ca khúc tương đối thư giãn.
Đợi đến cuối cùng, lại là hai bài hát siêu sôi động.
Những người này trở lại bình thường, kích động la hét.
Trên sân khấu, cô gái mặc váy ca múa trong ánh sáng, ánh sao trên không trung lưu động theo ả.
Theo động tác của ả, những ánh sáng này bay về phía khán đài.
Bọn nó không ngừng tạo thành hình ảnh khác nhau, biến ảo trước mặt khán giả, cuối cùng "ầm" một tiếng nổ tung, vô số ánh sao chậm rãi rơi xuống.
-
Thanh Đại nhìn những ánh sáng đó bay xuống, ý cười trên khóe miệng không khỏi càng thêm xán lạn, tiếng ca càng thêm ngọt ngào động lòng người.
Nhưng vào đúng lúc này, Thanh Đại phát hiện những ánh sáng đó đột nhiên bay lên không trung.
Thanh Đại nhíu mày, chuyện gì xảy ra?
Ả ra lệnh lần nữa, ánh sao bay lên lại bay xuống lần nữa.
Nhưng chỉ vài giây, những ánh sáng kia lại bay lên.
Khán giả cũng không có phát giác được dị thường, chỉ cho là một khâu biểu diễn.
Còn Thanh Đại thì đổi sắc mặt, còn hát sai một câu, cũng không theo kịp tiết tấu.
Bọn nó chống lại mệnh lệnh của mình...
Những ký sinh trùng này cũng không nhận chủ, người ở tinh cầu của bọn họ đều có thể thúc đẩy chúng.
Nếu có hai người đồng thời hạ lệnh, như vậy bọn nó sẽ nghe theo người có thực lực mạnh hơn.
Trên tinh cầu này, người có thể có lực lượng ngang bằng ả, chỉ có cô em gái kia của ả...
Cô ở đây?
Ánh mắt Thanh Đại quét qua đám người, nhưng mà khán giả kích động quá nhiều, hoàn toàn nhìn không thấy người.
Nhưng vào lúc này, những ánh sáng đó đã lên cao đến giữa không trung, trên không trung tạo thành một bàn tay dựng thẳng ngón giữa lên, còn bổ sung một câu —— các ngươi là bọn ngu xuẩn.
Thanh Đại: "..."
Tiếng nhạc đã ngừng lại.
Thanh Đại đứng giữa sân khấu, ngửa đầu nhìn dòng chữ kia.
Không có tiếng hát dẫn dắt, khán giả xung quanh hơi tỉnh táo lại một chút.
Ai cũng biết thế trận này là có ý mắng chửi người, bây giờ dựng thẳng ở đây là có ý gì? Còn những lời kia là có ý gì!!!
Mắng bọn họ?
Hình ảnh và chữ hiện ra vài giây đồng hồ, ánh sáng trong nháy mắt co lại, chỉ lớn bằng một quả bóng rổ.
Thanh Đại còn chưa kịp làm gì, ánh sáng đột nhiên trút hết xuống, rớt xuống mặt ả.
Ánh sáng mất đi.
Thanh Đại cúi đầu xem xét, trên mặt đất chỉ còn lại bột phấn tinh mịn.
"..."
Hiện trường an tĩnh quỷ dị xuống.
Một màn vừa rồi, nhìn thế nào cũng không thích hợp.
Thanh Đại đảo mắt qua các khán giả mang từng biểu cảm giác nhau, cô ở đâu? Ở đâu...
Sơ Tranh phá hoại xong, thừa dịp tất cả mọi người đều đứng lên, ra hiệu cho anh Huy rút lui.
Bây giờ không rút lui, chờ chị gái của cô tìm tới cửa sao?
Động thủ còn không có kết quả, ta lại không ngốc.
Ngay lúc Sơ Tranh và anh Huy đi ra ngoài mấy bước, thì nghe bên trái khán đài đột nhiên phát ra một tiếng thét chói tai, một tiếng rồi một tiếng vang thật lớn.
Có thứ gì đó nổ tung.
Sơ Tranh nhìn về phía bên kia, trên sân khấu khói mù cuồn cuộn, người trên khán đài sợ hãi la hét chạy đi.
Có người nhảy từ trên khán đài xuống, một cái bóng màu vàng xẹt qua tầm mắt Sơ Tranh, xông vào trong làn khói.
Sơ Tranh cảm thấy bóng người kia khá quen.
"Lâu Hành đừng phản kháng, mau chóng giơ tay chịu trói đi!"
Người đuổi tới mặc đồng phục thống nhất của thủ vệ, cấp tốc bao vây sân khấu lại, cũng cất giọng hô một câu.
Lông mày Sơ Tranh nhíu lại, thẻ người tốt sao lại bị đuổi giết rồi?
Thế này cũng quá thảm rồi.
Khói lan tràn rất nhanh, người của đội thủ vệ đều bị khói mù che phủ, Sơ Tranh nghe thấy bên trong có tiếng đánh nhau, thỉnh thoảng có đạn từ trong khói bắn ra, bay vào trong đám người.
Tiếng thét chói tai liên tiếp vang lên, giống như thi tiếp sức.
Người xem bị kinh sợ, hoảng hốt đứng dậy chạy loạn lên.
"Sơ Tranh tiểu thư, chúng ta không đi sao?" Anh Huy ỷ vào mình cao lớn uy mãnh, miễn cưỡng chịu đựng chấn động như thế.
Ở trong hỗn loạn tưng bừng, Sơ Tranh bình tĩnh đứng ở đó: "Xem một chút."
"..."
Anh Huy không biết xem cái gì, nhưng mà Sơ Tranh tiểu thư nói xem thì chắc chắn có đạo lý!!
Sơ Tranh: "..." Không có đạo lý, ta chỉ nông cạn muốn nhìn thẻ người tốt một chút mà thôi.
*
Tiểu tiên nữ: Ta chính là nông cạn muốn có vé tháng mà thôi, nguyện vọng đơn giản như vậy các ngươi không thể thoả mãn ta sao? Tới thương hại nhóc đáng thương của các ngươi đi.
【 Bây giờ còn có người hỏi ta tên Weibo, khó chịu, Weibo tên: Thời Sênh tiểu tiên nữ 】
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.