Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi
Chương 1386: Người chơi Cẩm Lý (38)
Mặc Linh
14/10/2019
Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
Đoàn tổng cũng không phải người nhát gan, Sơ Tranh hù dọa như vậy, mà gã vẫn còn có thể chịu đựng.
Nhưng mà Sơ Tranh là ai?
Là đại lão mà hung ác lên thì đến chính mình cũng không buông tha.
Ngay từ đầu Đoàn tổng cắn răng không chịu nhả ra, cuối cùng thật sự không chịu nổi nữa.
Đoàn tổng thét lên với Sơ Tranh: "Hắn vốn chính là tác phẩm của tôi!"
"Tác phẩm, của anh?" Tốc độ nói của Sơ Tranh chậm hơn, nghe có vẻ âm trầm.
-
Đoàn tổng là học sinh của giáo sư Nguy, cùng giáo sư Nguy phụ trách hạng mục kia.
Khi giáo sư Nguy qua đời, Đoàn tổng cũng không biết hạng mục của bọn họ đã thành công.
Giáo sư Nguy che giấu tin tức này với gã.
Giáo sư Nguy không chỉ giấu diếm tin tức này với gã, mà những người trong phòng nghiên cứu khoa học cũng không ai biết cả.
Là sau khi giáo sư Nguy chết, khi gã chỉnh lý tư liệu mới phát hiện được đầu mối.
Sau khi phát hiện ra chuyện này, Đoàn tổng hưng phấn kích động rồi tỉnh táo lại.
Bây giờ không ai biết chuyện này, người duy nhất biết chuyện là giáo sư Nguy thì cũng đã chết.
Cho nên...
Gã lần theo dấu vết để lại, tra được game.
Vừa vặn ngày đó gã ở trong game, trông thấy có người chơi nói, có người không thích hợp.
Xuất phát từ trực giác, gã đi điều tra người kia, phát hiện đối phương biểu hiện ra chính là tư liệu của người chơi, nhưng thiết lập lại là một NPC.
Nhưng trừ cái đó ra, thì gã không phát hiện ra được chứng cứ gì khác, gã cũng không tiếp xúc được với người kia.
Game online thực tế ảo của công ty game, toàn bộ hệ thống kín không kẽ hở.
Cho dù mua chuộc nhân viên công ty game cũng không làm nên chuyện gì, nhiều thông tin cơ mật đều do cấp cao nắm giữ.
Sau khi gã thử rất nhiều cách, mới nghĩ ra một cách như vậy.
Chỉ cần lấy được thứ gã muốn, dù sao đến lúc đó cho những người kia đi thẳng một mạch, không ai có thể tra ra được.
Ai biết lại gặp một kẻ không đi theo lẽ thường như Sơ Tranh.
"Đây là kết quả mà chúng tôi cùng nhau cố gắng có được, ông ta dựa vào cái gì mà không nói cho tôi biết?!" Mắt Đoàn tổng đỏ ngầu: "Đây là chuyện vĩ đại nhường nào, ông ta lại muốn giấu nó đi!"
Giọng nói của Đoàn tổng đột nhiên cất cao: "Chúng ta có thể dùng nó để thành lập một đế quốc khoa học kỹ thuật chân chính!"
"Anh nghĩ hay lắm."
Đoàn tổng nhìn về phía Sơ Tranh, mang theo vài phần âm độc: "Chẳng lẽ cô không muốn?"
Cánh môi Sơ Tranh khẽ mở, bình tĩnh phun ra hai chữ: "Không muốn."
Đoàn tổng rõ ràng không tin: "Ai mà không muốn trở thành người trên người? Đây là thời cơ để thay đổi thế giới, cô không muốn có?"
Sơ Tranh đứng dậy, tùy ý phủi vạt áo.
Cô rũ mắt nhìn người trên đất, quay người đi ra phía ngoài cửa.Tận đến khi cô đi tới cửa, giọng nói mới truyền tới.
"Tôi là người trên người."
-
Dựa theo lời Đoàn tổng nói, Tần Lạc chắc hẳn đã tồn tại trước khi giáo sư Nguy chết.
Nhưng vì sao giáo sư Nguy lại muốn giấu hắn đi, điểm này chỉ sợ cũng chỉ có giáo sư Nguy tự biết, rốt cuộc là vì cái gì.
Rốt cuộc Tần Lạc là do giáo sư Nguy thả vào trong game, hay là chính hắn chạy vào trong, bây giờ cũng không có được đáp án chuẩn xác.
Sơ Tranh về công ty trước, nhìn game sửa chữa phục hồi, một lần nữa lên mạng.
【 Tin tức hệ thống 】 Bởi vì nguyên nhân hệ thống, đặc biệt đền bù cho chư vị người chơi điểm kinh nghiệm.
Game lần nữa online, tin tức lúc đầu là phát trên diễn đàn, có người vào game xem qua, xác định không có vấn đề, sau đó phát topic trên diễn đàn.
Người chơi online lập tức nhiều lên.
【 Thế giới 】 Giang Phiên Phiên: Ôi mẹ ơi, hù chết ông đây.
【 Thế giới 】 Tịch mịch thành nghiện: Trước đó xảy ra chuyện gì vậy? Thật đúng là có chút dọa người, đây chính là game online thực tế ảo... Công ty game không cho một lời giải thích sao?
【 Thế giới 】 Mi muốn giàu trong một đêm không: Trên thông báo nói là nguyên nhân hệ thống, chậc, lừa gạt những người chơi như chúng ta à.
【 Thế giới 】 Hộ vả mặt chuyên nghiệp: Qua loa cho có lệ lại không phải lần đầu tiên, quen là tốt rồi.
【 Thế giới 】 Liên minh kẻ thù giàu: Tin tức ngầm, nghe nói công ty game bị hacker công kích.
【 Thế giới 】 Mi muốn giàu trong một đêm không: Hacker nào trâu bò thế?
【 Thế giới 】 Hộ vả mặt chuyên nghiệp: Kẻ thù giàu, ông nghe được tin tức ngầm từ đâu vậy, không phải tự bịa ra chứ?
【 Thế giới 】 Liên minh kẻ thù giàu: Muốn tin hay không thì tùy.
【 Thế giới 】 Quần chúng ăn dưa: Tôi cũng trông thấy có người đang nói.
Chuyện bị công kích trước đó đã có người đồn đại, nhưng diện tích truyền bá không rộng.
Bây giờ những người chơi này thảo luận trên thế giới, chẳng mấy chốc sẽ truyền ra.
Khi Sơ Tranh lên mạng, những người này đã sắp biên soạn thành một cuốn tiểu thuyết dài tập trăm vạn chữ rồi.
Cô đến Dạ Quy Lai trước, Tần Lạc ngồi trong đại sảnh dưới lầu.
Tần Lạc vẫy tay gọi cô: "Tiểu Sơ, cô về rồi."
"Ừ."
Sơ Tranh đi đến bên cạnh hắn ngồi xuống.
Tần Lạc nghiêng đầu tới, cơ hồ là dựa trên bả vai cô: "Tiểu Sơ, cô làm gì người kia rồi?"
"Tôi có thể làm gì hắn." Sơ Tranh đẩy hắn ra: "Ngồi dậy."
Tần Lạc bị Sơ Tranh đẩy, giống như con lật đật lắc lư hai lần, sau đó cả người như không có xương cốt ngã vào trong lòng cô.
Hắn gối lên đùi Sơ Tranh nằm xuống.
"Vậy vì sao cô không cho tôi nhìn?"
Cuối cùng cô cho người cắt hết toàn bộ điện trong phòng, bất kỳ thiết bị điện tử gì cũng không được để lại hiện trường.
Hắn căn bản không biết bên trong xảy ra chuyện gì.Lúc ấy Tần Lạc mới giật mình, nếu như cô thật sự muốn phân rõ quan hệ với mình, thì thật sự có thể làm được.
"Trẻ con mà nhìn cái gì."
Tần Lạc phồng má phản bác: "Tôi không phải trẻ con."
Sơ Tranh mặt lạnh lùng: "Vâng, anh ngay cả người cũng không phải."
Tần Lạc: "..."
Hắn biết mình và Sơ Tranh không giống nhau.
Ở trong kho số liệu của hắn, Sơ Tranh được xưng là con người.
Giống với người sáng tạo ra hắn.
Ánh mắt Tần Lạc hơi tối xuống, đầu ngón tay hắn sờ sờ sợi tóc đen rủ xuống trước người Sơ Tranh, cánh môi nhấp nhẹ.
Một hồi lâu sau, thiếu niên mềm giọng hỏi: "Cô sẽ ghét bỏ tôi sao?"
"Ghét bỏ anh cái gì?" Anh đã như vậy, tôi còn có thể ghét bỏ cái gì?!
"Tôi và cô không giống nhau."
Sơ Tranh sờ đầu hắn, giống như trấn an đứa trẻ nhỏ: "Anh thế nào cũng được."
Thiếu niên nhìn cô, khóe miệng chậm rãi cong lên tạo thành một đường cong xinh đẹp.
Nhưng mà một giây sau, nụ cười của thiếu niên thu liễm đi, thần sắc ủy khuất: "Vậy về sau Tiểu Sơ có thể giống như những người khác hay không... Ừm... Kết hôn, sau đó không cần tôi nữa?"
Con người sau khi kết hôn, thì sẽ rời bỏ bạn bè lúc trước.
Có cuộc sống mới, có bạn bè mới.
"Sẽ không."
Tần Lạc vươn tay: "Ngoắc tay."
"Tần Lạc." Sơ Tranh mặt nghiêm túc: "Cả ngày anh toàn học những thứ gì vậy?" Anh là trí năng công nghệ cao!
Nên là một sự tồn tại đặc biệt trâu bò.
Không phải học mấy thứ linh tinh trên mạng thế này!
Tần Lạc chớp mắt: "Không được sao?"
Thiếu niên đặc biệt vô tội nhìn cô.
Lần đầu tiên Sơ Tranh cảm thấy game này quá chân thật.
Sơ Tranh nhịn không làm ra hành vi thiểu năng, vươn tay, câu lấy ngón tay hắn.
Thiếu niên không hiểu gì, ngây thơ ôm lấy ngón tay Sơ Tranh lắc, Sơ Tranh cho là hắn muốn đọc lời thoại ngây thơ, kết quả hắn không có.
Hắn kéo tay cô, đặt ở bên môi, nhẹ nhàng hôn một cái.
Sơ Tranh: "..."
"Giữa con người và con người có thể kết hôn, như thế hai người sẽ vĩnh viễn ở bên nhau, sẽ không tách ra nữa. Tôi cũng muốn vĩnh viễn không xa rời Tiểu Sơ."
Sơ Tranh theo bản năng đáp: "Kết hôn còn có thể ly hôn, còn có thể đột nhiên tử vong."
"..."
【...】
Đoàn tổng cũng không phải người nhát gan, Sơ Tranh hù dọa như vậy, mà gã vẫn còn có thể chịu đựng.
Nhưng mà Sơ Tranh là ai?
Là đại lão mà hung ác lên thì đến chính mình cũng không buông tha.
Ngay từ đầu Đoàn tổng cắn răng không chịu nhả ra, cuối cùng thật sự không chịu nổi nữa.
Đoàn tổng thét lên với Sơ Tranh: "Hắn vốn chính là tác phẩm của tôi!"
"Tác phẩm, của anh?" Tốc độ nói của Sơ Tranh chậm hơn, nghe có vẻ âm trầm.
-
Đoàn tổng là học sinh của giáo sư Nguy, cùng giáo sư Nguy phụ trách hạng mục kia.
Khi giáo sư Nguy qua đời, Đoàn tổng cũng không biết hạng mục của bọn họ đã thành công.
Giáo sư Nguy che giấu tin tức này với gã.
Giáo sư Nguy không chỉ giấu diếm tin tức này với gã, mà những người trong phòng nghiên cứu khoa học cũng không ai biết cả.
Là sau khi giáo sư Nguy chết, khi gã chỉnh lý tư liệu mới phát hiện được đầu mối.
Sau khi phát hiện ra chuyện này, Đoàn tổng hưng phấn kích động rồi tỉnh táo lại.
Bây giờ không ai biết chuyện này, người duy nhất biết chuyện là giáo sư Nguy thì cũng đã chết.
Cho nên...
Gã lần theo dấu vết để lại, tra được game.
Vừa vặn ngày đó gã ở trong game, trông thấy có người chơi nói, có người không thích hợp.
Xuất phát từ trực giác, gã đi điều tra người kia, phát hiện đối phương biểu hiện ra chính là tư liệu của người chơi, nhưng thiết lập lại là một NPC.
Nhưng trừ cái đó ra, thì gã không phát hiện ra được chứng cứ gì khác, gã cũng không tiếp xúc được với người kia.
Game online thực tế ảo của công ty game, toàn bộ hệ thống kín không kẽ hở.
Cho dù mua chuộc nhân viên công ty game cũng không làm nên chuyện gì, nhiều thông tin cơ mật đều do cấp cao nắm giữ.
Sau khi gã thử rất nhiều cách, mới nghĩ ra một cách như vậy.
Chỉ cần lấy được thứ gã muốn, dù sao đến lúc đó cho những người kia đi thẳng một mạch, không ai có thể tra ra được.
Ai biết lại gặp một kẻ không đi theo lẽ thường như Sơ Tranh.
"Đây là kết quả mà chúng tôi cùng nhau cố gắng có được, ông ta dựa vào cái gì mà không nói cho tôi biết?!" Mắt Đoàn tổng đỏ ngầu: "Đây là chuyện vĩ đại nhường nào, ông ta lại muốn giấu nó đi!"
Giọng nói của Đoàn tổng đột nhiên cất cao: "Chúng ta có thể dùng nó để thành lập một đế quốc khoa học kỹ thuật chân chính!"
"Anh nghĩ hay lắm."
Đoàn tổng nhìn về phía Sơ Tranh, mang theo vài phần âm độc: "Chẳng lẽ cô không muốn?"
Cánh môi Sơ Tranh khẽ mở, bình tĩnh phun ra hai chữ: "Không muốn."
Đoàn tổng rõ ràng không tin: "Ai mà không muốn trở thành người trên người? Đây là thời cơ để thay đổi thế giới, cô không muốn có?"
Sơ Tranh đứng dậy, tùy ý phủi vạt áo.
Cô rũ mắt nhìn người trên đất, quay người đi ra phía ngoài cửa.Tận đến khi cô đi tới cửa, giọng nói mới truyền tới.
"Tôi là người trên người."
-
Dựa theo lời Đoàn tổng nói, Tần Lạc chắc hẳn đã tồn tại trước khi giáo sư Nguy chết.
Nhưng vì sao giáo sư Nguy lại muốn giấu hắn đi, điểm này chỉ sợ cũng chỉ có giáo sư Nguy tự biết, rốt cuộc là vì cái gì.
Rốt cuộc Tần Lạc là do giáo sư Nguy thả vào trong game, hay là chính hắn chạy vào trong, bây giờ cũng không có được đáp án chuẩn xác.
Sơ Tranh về công ty trước, nhìn game sửa chữa phục hồi, một lần nữa lên mạng.
【 Tin tức hệ thống 】 Bởi vì nguyên nhân hệ thống, đặc biệt đền bù cho chư vị người chơi điểm kinh nghiệm.
Game lần nữa online, tin tức lúc đầu là phát trên diễn đàn, có người vào game xem qua, xác định không có vấn đề, sau đó phát topic trên diễn đàn.
Người chơi online lập tức nhiều lên.
【 Thế giới 】 Giang Phiên Phiên: Ôi mẹ ơi, hù chết ông đây.
【 Thế giới 】 Tịch mịch thành nghiện: Trước đó xảy ra chuyện gì vậy? Thật đúng là có chút dọa người, đây chính là game online thực tế ảo... Công ty game không cho một lời giải thích sao?
【 Thế giới 】 Mi muốn giàu trong một đêm không: Trên thông báo nói là nguyên nhân hệ thống, chậc, lừa gạt những người chơi như chúng ta à.
【 Thế giới 】 Hộ vả mặt chuyên nghiệp: Qua loa cho có lệ lại không phải lần đầu tiên, quen là tốt rồi.
【 Thế giới 】 Liên minh kẻ thù giàu: Tin tức ngầm, nghe nói công ty game bị hacker công kích.
【 Thế giới 】 Mi muốn giàu trong một đêm không: Hacker nào trâu bò thế?
【 Thế giới 】 Hộ vả mặt chuyên nghiệp: Kẻ thù giàu, ông nghe được tin tức ngầm từ đâu vậy, không phải tự bịa ra chứ?
【 Thế giới 】 Liên minh kẻ thù giàu: Muốn tin hay không thì tùy.
【 Thế giới 】 Quần chúng ăn dưa: Tôi cũng trông thấy có người đang nói.
Chuyện bị công kích trước đó đã có người đồn đại, nhưng diện tích truyền bá không rộng.
Bây giờ những người chơi này thảo luận trên thế giới, chẳng mấy chốc sẽ truyền ra.
Khi Sơ Tranh lên mạng, những người này đã sắp biên soạn thành một cuốn tiểu thuyết dài tập trăm vạn chữ rồi.
Cô đến Dạ Quy Lai trước, Tần Lạc ngồi trong đại sảnh dưới lầu.
Tần Lạc vẫy tay gọi cô: "Tiểu Sơ, cô về rồi."
"Ừ."
Sơ Tranh đi đến bên cạnh hắn ngồi xuống.
Tần Lạc nghiêng đầu tới, cơ hồ là dựa trên bả vai cô: "Tiểu Sơ, cô làm gì người kia rồi?"
"Tôi có thể làm gì hắn." Sơ Tranh đẩy hắn ra: "Ngồi dậy."
Tần Lạc bị Sơ Tranh đẩy, giống như con lật đật lắc lư hai lần, sau đó cả người như không có xương cốt ngã vào trong lòng cô.
Hắn gối lên đùi Sơ Tranh nằm xuống.
"Vậy vì sao cô không cho tôi nhìn?"
Cuối cùng cô cho người cắt hết toàn bộ điện trong phòng, bất kỳ thiết bị điện tử gì cũng không được để lại hiện trường.
Hắn căn bản không biết bên trong xảy ra chuyện gì.Lúc ấy Tần Lạc mới giật mình, nếu như cô thật sự muốn phân rõ quan hệ với mình, thì thật sự có thể làm được.
"Trẻ con mà nhìn cái gì."
Tần Lạc phồng má phản bác: "Tôi không phải trẻ con."
Sơ Tranh mặt lạnh lùng: "Vâng, anh ngay cả người cũng không phải."
Tần Lạc: "..."
Hắn biết mình và Sơ Tranh không giống nhau.
Ở trong kho số liệu của hắn, Sơ Tranh được xưng là con người.
Giống với người sáng tạo ra hắn.
Ánh mắt Tần Lạc hơi tối xuống, đầu ngón tay hắn sờ sờ sợi tóc đen rủ xuống trước người Sơ Tranh, cánh môi nhấp nhẹ.
Một hồi lâu sau, thiếu niên mềm giọng hỏi: "Cô sẽ ghét bỏ tôi sao?"
"Ghét bỏ anh cái gì?" Anh đã như vậy, tôi còn có thể ghét bỏ cái gì?!
"Tôi và cô không giống nhau."
Sơ Tranh sờ đầu hắn, giống như trấn an đứa trẻ nhỏ: "Anh thế nào cũng được."
Thiếu niên nhìn cô, khóe miệng chậm rãi cong lên tạo thành một đường cong xinh đẹp.
Nhưng mà một giây sau, nụ cười của thiếu niên thu liễm đi, thần sắc ủy khuất: "Vậy về sau Tiểu Sơ có thể giống như những người khác hay không... Ừm... Kết hôn, sau đó không cần tôi nữa?"
Con người sau khi kết hôn, thì sẽ rời bỏ bạn bè lúc trước.
Có cuộc sống mới, có bạn bè mới.
"Sẽ không."
Tần Lạc vươn tay: "Ngoắc tay."
"Tần Lạc." Sơ Tranh mặt nghiêm túc: "Cả ngày anh toàn học những thứ gì vậy?" Anh là trí năng công nghệ cao!
Nên là một sự tồn tại đặc biệt trâu bò.
Không phải học mấy thứ linh tinh trên mạng thế này!
Tần Lạc chớp mắt: "Không được sao?"
Thiếu niên đặc biệt vô tội nhìn cô.
Lần đầu tiên Sơ Tranh cảm thấy game này quá chân thật.
Sơ Tranh nhịn không làm ra hành vi thiểu năng, vươn tay, câu lấy ngón tay hắn.
Thiếu niên không hiểu gì, ngây thơ ôm lấy ngón tay Sơ Tranh lắc, Sơ Tranh cho là hắn muốn đọc lời thoại ngây thơ, kết quả hắn không có.
Hắn kéo tay cô, đặt ở bên môi, nhẹ nhàng hôn một cái.
Sơ Tranh: "..."
"Giữa con người và con người có thể kết hôn, như thế hai người sẽ vĩnh viễn ở bên nhau, sẽ không tách ra nữa. Tôi cũng muốn vĩnh viễn không xa rời Tiểu Sơ."
Sơ Tranh theo bản năng đáp: "Kết hôn còn có thể ly hôn, còn có thể đột nhiên tử vong."
"..."
【...】
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.