Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi
Chương 52: Nữ thần quốc dân (21)
Mặc Linh
17/10/2018
Edit: Tiểu Hy Hy - Kagamine_Arata
Beta: Sa Nhi - Shadowysady
========================
Ánh mắt Tạ Chu sâu kín nhìn theo bóng dáng Sơ Tranh.
Người đàn ông kia thì đang nghệt cả mặt, lai lịch của cô gái kia là gì?
Đến cả Tạ Chu cũng gọi cô ta là Cố tổng?
Ai là Cố tổng?
Sao hắn lại không nhận ra?
Vẻ mặt Liễu Mạn Mạn cũng đầy ngờ vực, cô ta cúi đầu xuống, dùng tóc mái che đi toàn bộ biểu cảm của mình.
Chỉ có bàn tay đang cuộn chặt phía dưới đã bán đứng nội tâm không hề bình tĩnh của cô ta.
Tạ Chu đưa cô ta vào trong, người đàn ông kia cũng thấp thỏm theo sau, trong đầu chỉ còn toàn là một tiếng Cố tổng này nọ của Tạ Chu.
Sau khi vào, người đàn ông thoáng liếc mắt đã thấy được nữ sinh ban nãy.
Ngồi ở vị trí đầu tiên, vậy là...
“Sao giải trí Tinh Diệu lại đổi tổng tài rồi?”
“Không biết nữa...”
“Hoàn toàn chẳng nghe được phong thanh gì, mà cô gái kia không phải là cái người đang rất hot trong giới giải trí... tên, tên Cố Sơ Tranh đấy sao?”
“Tôi có biết cô ấy, nhưng nghe nói là bị bao dưỡng mà...”
“Không phải đâu, sao tôi lại nghe nói chuyện này là do nhà họ Cao vu khống cho cô ấy? Cũng không biết Cao Tuyết Vân và cô ấy có thù gì nữa.”
“Tổng tài Tinh Diệu mà có thể bị người ta bao nuôi? Đùa nhau à, thế thì cũng quá nực cười rồi.”
Tiếng bàn luận vang lên bốn phía, rơi vào tai người đàn ông và Liễu Mạn Mạn lại trở nên đặc biệt chướng tai.
Tổng tài... Tổng tài của giải trí Tinh Diệu.
Người đàn ông lau một phen mồ hôi lạnh, vừa rồi Tạ Chu cũng gọi cô ấy là Cố tổng, hẳn là đã sớm biết...
“Tạ tổng, cô ta thật sự là tổng tài của Tinh Diệu sao?” Liễu Mạn Mạn ôm cánh tay Tạ Chu, ra vẻ tò mò.
“Ừ.”
Nhận được đáp án khẳng định, sắc mặt Liễu Mạn Mạn ngay lập tức khó coi.
Sao cô ta có thể là tổng tài giải trí Tinh Diệu được? Chẳng lẽ hiểu biết của mình với cô ta từ trước đến nay đều là giả dối sao?
-
Tiếng bàn luận xì xào không ngớt nhưng cũng chẳng ảnh hưởng gì tới Sơ Tranh, dường như dù bất kể chuyện gì xảy ra cũng đều không quan hệ đến cô.
Buổi đấu giá bắt đầu, những tiếng xầm xì mới nhỏ lại.
Nghe nói buổi đấu giá này có không ít thứ tốt, Sơ Tranh vừa bước vào đã được phát một quyển giới thiệu, bên trong có đầy đủ những món đồ đấu giá hôm nay.
Nhưng ba món cuối cùng, lại bị đánh dấu chấm hỏi.
Hôm nay nhiều người tụ tập ở đây như vậy, phỏng chừng đều là vì ba thứ này.
Sơ Tranh không có hứng thú với chúng, nếu không phải Vương Bát Đản phát nhiệm vụ, cô thèm vào tới đây.
“Lát nữa thích cái gì, tự giơ.” Sơ Tranh ném thẻ cho Tô Tửu.
Tô Tửu: “...”
Cái tình huống này, sao lại giống phim thần tượng trên TV thế chứ.
Nhưng vấn đề là... Anh là con trai đấy!
Thế nhưng sao khi cô nói ra những lời này, lại chẳng thấy khiên cưỡng chút nào vậy nhỉ?
Tô Tửu nào dám giơ thẻ, hơn nữa mấy món đồ này đối với anh mà nói đều là vật ngoài thân, trước giờ anh vào giới giải trí cũng không phải để kiếm tiền.
Tô Tửu cúi đầu, nhàm chán lật qua lật lại tấm thẻ.
“Giơ.”
Tô Tửu đột nhiên nghe thấy giọng của Sơ Tranh, anh sửng sốt không dám cử động, nhưng ngay giây tiếp theo cổ tay đã bị người cầm lấy, thẻ đã được đưa lên.
Tô Tửu nhìn lại bục đấu giá, là một bức tranh giá năm trăm vạn... Cô ấy thích cái này sao?
Bên này Sơ Tranh giơ thẻ, bên kia Liễu Mạn Mạn cũng giơ theo.
Ban đầu cũng có người khác đuổi giá, nhưng dần dần thì không ai dám theo nữa, chỉ còn lại Sơ Tranh và Liễu Mạn Mạn, giá cả một đường thẳng tắp leo lên.
Liễu Mạn Mạn tới cùng Tạ Chu, cô ta dám làm như thế thì dám chắc đây cũng là ý của Tạ Chu.
Thật ra phụ nữ bên người Tạ Chu không ít, vì mỹ nhân mà vung tiền như rác cũng không phải chuyện gì mới mẻ.
Chỉ là... sao tổng tài mới nhậm chức của giải trí Tinh Diệu... cũng lắm tiền nhiều của thế này?
“Chín trăm vạn!” Giọng của Liễu Mạn Mạn đột nhiên vang lên. (9 triệu vạn = ~30,5 tỷ)
Sơ Tranh nhìn về phía Liễu Mạn Mạn bên kia, Liễu Mạn Mạn khiêu khích nhếch khóe miệng cười.
“Cố tổng, chín trăm vạn là đã không lời nữa rồi...” Tô Tửu nhắc nhở cô.
Giá khởi điểm của bức tranh này cũng chỉ có ba trăm vạn mà thôi.
Sơ Tranh nắm tay anh, giơ thẻ lên lần nữa: “Một ngàn vạn.” (~33 tỷ)
Cả khán phòng ồ lên, đây quả là giá cao nhất từ trước đến giờ.
Mọi người nhìn về phía Liễu Mạn Mạn, nhưng Liễu Mạn Mạn lại không định giơ thẻ nữa.
Nhất thời tất cả mọi người đều có cảm giác tiếc nuối cho Sơ Tranh, đây là bị hố rồi thì phải?
Tô Tửu kéo tay Sơ Tranh, hai tay nắm chặt lại: “Cố tổng, Liễu Mạn Mạn đang cố ý khích cô...”
“Tôi biết.” Có nên phát bằng khen cho cô ta không nhỉ, cũng phải cảm ơn cô ta đã tình nguyện giúp bản cô nương nâng giá.
“Cô biết mà sao còn...”
“Thừa tiền.”
“...”
Đám người ngồi quanh Sơ Tranh bỗng thấy nhục mặt làm sao.
Có tiền đúng là ghê gớm mà!
Đây là thiên kim tiểu thư nhà ai thế!!
Cái trình độ tán gia bại sản này liệu bề trên nhà cô có biết không!
Ánh mắt Tô Tửu dừng lại trên bàn tay đang được Sơ Tranh nắm lấy, vừa rồi không chú ý, bây giờ anh mới phản ứng lại được, mấy ngón tay dường như tê dại cả rồi.
Xúc cảm tinh tế ấm áp nơi bàn tay khiến Tô Tửu thế nhưng luyến tiếc không nỡ buông ra.
Anh nuốt nước bọt, khẽ nhìn ngắm Sơ Tranh một cái, cô lại đột nhiên vươn tay kia ra, xoa nhẹ lên đầu anh.
Lỗ tai Tô Tửu chợt đỏ lựng lên, may thay ánh sáng trong khán phòng ảm đạm nên không nhìn thấy.
Cứ như thế, Tô Tửu cũng quên luôn chuyện buông tay Sơ Tranh ra.
Kế tiếp Sơ Tranh chỉ cần giơ thẻ, Liễu Mạn Mạn nhất định sẽ giơ theo, sau khi nâng giá lên cao lại tiếp tục từ bỏ.
Sơ Tranh mua hết toàn bộ đồ trong danh sách đấu giá, cũng phi thường cảm ơn Liễu Mạn Mạn đã giúp mình đốt tiền.
Ai ngồi ngoài cũng đều cho rằng Sơ Tranh là người dễ dàng bị khích động, nhưng ai ngồi gần cô thì đều biết, người ta căn bản là hiểu rõ, chỉ là thừa tiền tiêu chơi mà thôi.
【 Chúc mừng chị gái nhỏ hoàn thành nhiệm vụ, năm ngàn vạn khen thưởng đã được ghi vào sổ. 】 Giọng nói nhí nhảnh của Vương Giả vang lên, 【 Chị gái nhỏ thật giỏi a! 】
Sơ Tranh cười lạnh một tiếng thay vì trả lời Vương Giả.
【... 】 Đây là khen mà sao chị gái lại không cao hứng nhỉ! Chị gái nhỏ thật đáng sợ khó hầu hạ a, ôm chặt cái đuôi nhỏ run bần bật.~
Rốt cuộc cũng đến ba món hàng bí ẩn cuối cùng, không ít người cảm thấy thêm hào hứng.
Rõ ràng Tạ Chu cũng là vì ba món đồ này mà đến, mỗi lần Liễu Mạn Mạn giơ thẻ đều phải nhìn hắn, sau khi Tạ Chu gật đầu cô ta mới dám có động tác.
Món đồ cuối cùng còn bị nâng giá lên cao chót vót, chưa gì đã đột phá hai ngàn vạn. (~66 tỷ)
Có vài người cũng chưa chịu từ bỏ, ai cũng là cái dáng vẻ nhất định phải có được món này.
Cũng có không ít người chú ý tới Sơ Tranh, không biết vị tổng tài lắm tiền này của Tinh Diệu có định gia nhập cuộc đua hay không.
“2500 vạn lần một.”
“2500 vạn lần hai.”
“Ba ngàn vạn.” Tô Tửu giơ thẻ, giọng nói trong trẻo truyền khắp toàn bộ hội trường.
“Ba ngàn hai trăm vạn!” Liễu Mạn Mạn theo.
“Bốn ngàn vạn.” Giọng Tô Tửu bắt đầu hơi run rẩy, kêu cái giá này lên đã là hơi quá đà rồi.
“...”
Người khác đều thêm theo bội giá thấp nhất, cô đây vừa lên đã trực tiếp thăng thêm ngàn vạn...
Liễu Mạn Mạn cắn răng, trong lòng tức giận xen lẫn oán hận, tự động hô giá: “Bốn ngàn hai trăm vạn.”
Tô Tửu chần chờ nhìn Sơ Tranh, Sơ Tranh ý bảo anh tiếp tục: “Năm ngàn vạn!”
Tạ Chu định éo tay Liễu Mạn Mạn xuống muốn cô ta đừng theo nữa, nhưng Liễu Mạn Mạn đã lại nhanh hơn hắn một bước hô lên: “Sáu ngàn vạn.” (~198 tỷ =))) chết cmnr)
Cô ta gọi xong giá này rồi cũng không định sẽ theo nữa, bởi vì mấy lần đấu giá trước xuôi chèo mát mái nên cô ta cảm thấy Sơ Tranh nhất định sẽ tiếp tục.
Nhưng cô ta đợi cả nửa ngày, Sơ Tranh bên kia lại chẳng có thêm động tĩnh.
Lúc này Liễu Mạn Mạn mới hoảng hồn.
“Sáu ngàn vạn lần một.”
“Sáu ngàn vạn lần hai.”
“Sáu ngàn vạn thành giao!”
Con ngươi Liễu Mạn Mạn trợn trừng, trên mặt như bị rút cạn máu mà trắng bệch, sao cô ta không theo nữa? Không phải trước đó cô ta đều theo sao?
“Tạ tổng... Em...”
Kiện đấu giá cuối cùng đã được bán ra, người chủ trì nói thêm vài câu bế mạc, Tạ Chu đen mặt, đứng dậy rời đi.
“Tạ tổng.” Liễu Mạn Mạn nôn nóng đuổi theo: “Anh nghe em giải thích đã.”
=====================
Sha_beta đã vìa:3 Chào các thím ta đi hơi lâu ahihi (* ̄3 ̄)╭
Nhưng ta vìa thì thím Tổng biên Trầm Mê Nam Sắc aka tuyetvoi_ lại nghỉ mất 2 tuần:))))
Các thím hãy ủng hộ team nha~~ (>ω<〃)~
(>ω<〃)~ Ai muốn ứng tuyển EDIT và BETA cũng hãy pm nha (>ω<〃)~ Đăng bởi: admin
Beta: Sa Nhi - Shadowysady
========================
Ánh mắt Tạ Chu sâu kín nhìn theo bóng dáng Sơ Tranh.
Người đàn ông kia thì đang nghệt cả mặt, lai lịch của cô gái kia là gì?
Đến cả Tạ Chu cũng gọi cô ta là Cố tổng?
Ai là Cố tổng?
Sao hắn lại không nhận ra?
Vẻ mặt Liễu Mạn Mạn cũng đầy ngờ vực, cô ta cúi đầu xuống, dùng tóc mái che đi toàn bộ biểu cảm của mình.
Chỉ có bàn tay đang cuộn chặt phía dưới đã bán đứng nội tâm không hề bình tĩnh của cô ta.
Tạ Chu đưa cô ta vào trong, người đàn ông kia cũng thấp thỏm theo sau, trong đầu chỉ còn toàn là một tiếng Cố tổng này nọ của Tạ Chu.
Sau khi vào, người đàn ông thoáng liếc mắt đã thấy được nữ sinh ban nãy.
Ngồi ở vị trí đầu tiên, vậy là...
“Sao giải trí Tinh Diệu lại đổi tổng tài rồi?”
“Không biết nữa...”
“Hoàn toàn chẳng nghe được phong thanh gì, mà cô gái kia không phải là cái người đang rất hot trong giới giải trí... tên, tên Cố Sơ Tranh đấy sao?”
“Tôi có biết cô ấy, nhưng nghe nói là bị bao dưỡng mà...”
“Không phải đâu, sao tôi lại nghe nói chuyện này là do nhà họ Cao vu khống cho cô ấy? Cũng không biết Cao Tuyết Vân và cô ấy có thù gì nữa.”
“Tổng tài Tinh Diệu mà có thể bị người ta bao nuôi? Đùa nhau à, thế thì cũng quá nực cười rồi.”
Tiếng bàn luận vang lên bốn phía, rơi vào tai người đàn ông và Liễu Mạn Mạn lại trở nên đặc biệt chướng tai.
Tổng tài... Tổng tài của giải trí Tinh Diệu.
Người đàn ông lau một phen mồ hôi lạnh, vừa rồi Tạ Chu cũng gọi cô ấy là Cố tổng, hẳn là đã sớm biết...
“Tạ tổng, cô ta thật sự là tổng tài của Tinh Diệu sao?” Liễu Mạn Mạn ôm cánh tay Tạ Chu, ra vẻ tò mò.
“Ừ.”
Nhận được đáp án khẳng định, sắc mặt Liễu Mạn Mạn ngay lập tức khó coi.
Sao cô ta có thể là tổng tài giải trí Tinh Diệu được? Chẳng lẽ hiểu biết của mình với cô ta từ trước đến nay đều là giả dối sao?
-
Tiếng bàn luận xì xào không ngớt nhưng cũng chẳng ảnh hưởng gì tới Sơ Tranh, dường như dù bất kể chuyện gì xảy ra cũng đều không quan hệ đến cô.
Buổi đấu giá bắt đầu, những tiếng xầm xì mới nhỏ lại.
Nghe nói buổi đấu giá này có không ít thứ tốt, Sơ Tranh vừa bước vào đã được phát một quyển giới thiệu, bên trong có đầy đủ những món đồ đấu giá hôm nay.
Nhưng ba món cuối cùng, lại bị đánh dấu chấm hỏi.
Hôm nay nhiều người tụ tập ở đây như vậy, phỏng chừng đều là vì ba thứ này.
Sơ Tranh không có hứng thú với chúng, nếu không phải Vương Bát Đản phát nhiệm vụ, cô thèm vào tới đây.
“Lát nữa thích cái gì, tự giơ.” Sơ Tranh ném thẻ cho Tô Tửu.
Tô Tửu: “...”
Cái tình huống này, sao lại giống phim thần tượng trên TV thế chứ.
Nhưng vấn đề là... Anh là con trai đấy!
Thế nhưng sao khi cô nói ra những lời này, lại chẳng thấy khiên cưỡng chút nào vậy nhỉ?
Tô Tửu nào dám giơ thẻ, hơn nữa mấy món đồ này đối với anh mà nói đều là vật ngoài thân, trước giờ anh vào giới giải trí cũng không phải để kiếm tiền.
Tô Tửu cúi đầu, nhàm chán lật qua lật lại tấm thẻ.
“Giơ.”
Tô Tửu đột nhiên nghe thấy giọng của Sơ Tranh, anh sửng sốt không dám cử động, nhưng ngay giây tiếp theo cổ tay đã bị người cầm lấy, thẻ đã được đưa lên.
Tô Tửu nhìn lại bục đấu giá, là một bức tranh giá năm trăm vạn... Cô ấy thích cái này sao?
Bên này Sơ Tranh giơ thẻ, bên kia Liễu Mạn Mạn cũng giơ theo.
Ban đầu cũng có người khác đuổi giá, nhưng dần dần thì không ai dám theo nữa, chỉ còn lại Sơ Tranh và Liễu Mạn Mạn, giá cả một đường thẳng tắp leo lên.
Liễu Mạn Mạn tới cùng Tạ Chu, cô ta dám làm như thế thì dám chắc đây cũng là ý của Tạ Chu.
Thật ra phụ nữ bên người Tạ Chu không ít, vì mỹ nhân mà vung tiền như rác cũng không phải chuyện gì mới mẻ.
Chỉ là... sao tổng tài mới nhậm chức của giải trí Tinh Diệu... cũng lắm tiền nhiều của thế này?
“Chín trăm vạn!” Giọng của Liễu Mạn Mạn đột nhiên vang lên. (9 triệu vạn = ~30,5 tỷ)
Sơ Tranh nhìn về phía Liễu Mạn Mạn bên kia, Liễu Mạn Mạn khiêu khích nhếch khóe miệng cười.
“Cố tổng, chín trăm vạn là đã không lời nữa rồi...” Tô Tửu nhắc nhở cô.
Giá khởi điểm của bức tranh này cũng chỉ có ba trăm vạn mà thôi.
Sơ Tranh nắm tay anh, giơ thẻ lên lần nữa: “Một ngàn vạn.” (~33 tỷ)
Cả khán phòng ồ lên, đây quả là giá cao nhất từ trước đến giờ.
Mọi người nhìn về phía Liễu Mạn Mạn, nhưng Liễu Mạn Mạn lại không định giơ thẻ nữa.
Nhất thời tất cả mọi người đều có cảm giác tiếc nuối cho Sơ Tranh, đây là bị hố rồi thì phải?
Tô Tửu kéo tay Sơ Tranh, hai tay nắm chặt lại: “Cố tổng, Liễu Mạn Mạn đang cố ý khích cô...”
“Tôi biết.” Có nên phát bằng khen cho cô ta không nhỉ, cũng phải cảm ơn cô ta đã tình nguyện giúp bản cô nương nâng giá.
“Cô biết mà sao còn...”
“Thừa tiền.”
“...”
Đám người ngồi quanh Sơ Tranh bỗng thấy nhục mặt làm sao.
Có tiền đúng là ghê gớm mà!
Đây là thiên kim tiểu thư nhà ai thế!!
Cái trình độ tán gia bại sản này liệu bề trên nhà cô có biết không!
Ánh mắt Tô Tửu dừng lại trên bàn tay đang được Sơ Tranh nắm lấy, vừa rồi không chú ý, bây giờ anh mới phản ứng lại được, mấy ngón tay dường như tê dại cả rồi.
Xúc cảm tinh tế ấm áp nơi bàn tay khiến Tô Tửu thế nhưng luyến tiếc không nỡ buông ra.
Anh nuốt nước bọt, khẽ nhìn ngắm Sơ Tranh một cái, cô lại đột nhiên vươn tay kia ra, xoa nhẹ lên đầu anh.
Lỗ tai Tô Tửu chợt đỏ lựng lên, may thay ánh sáng trong khán phòng ảm đạm nên không nhìn thấy.
Cứ như thế, Tô Tửu cũng quên luôn chuyện buông tay Sơ Tranh ra.
Kế tiếp Sơ Tranh chỉ cần giơ thẻ, Liễu Mạn Mạn nhất định sẽ giơ theo, sau khi nâng giá lên cao lại tiếp tục từ bỏ.
Sơ Tranh mua hết toàn bộ đồ trong danh sách đấu giá, cũng phi thường cảm ơn Liễu Mạn Mạn đã giúp mình đốt tiền.
Ai ngồi ngoài cũng đều cho rằng Sơ Tranh là người dễ dàng bị khích động, nhưng ai ngồi gần cô thì đều biết, người ta căn bản là hiểu rõ, chỉ là thừa tiền tiêu chơi mà thôi.
【 Chúc mừng chị gái nhỏ hoàn thành nhiệm vụ, năm ngàn vạn khen thưởng đã được ghi vào sổ. 】 Giọng nói nhí nhảnh của Vương Giả vang lên, 【 Chị gái nhỏ thật giỏi a! 】
Sơ Tranh cười lạnh một tiếng thay vì trả lời Vương Giả.
【... 】 Đây là khen mà sao chị gái lại không cao hứng nhỉ! Chị gái nhỏ thật đáng sợ khó hầu hạ a, ôm chặt cái đuôi nhỏ run bần bật.~
Rốt cuộc cũng đến ba món hàng bí ẩn cuối cùng, không ít người cảm thấy thêm hào hứng.
Rõ ràng Tạ Chu cũng là vì ba món đồ này mà đến, mỗi lần Liễu Mạn Mạn giơ thẻ đều phải nhìn hắn, sau khi Tạ Chu gật đầu cô ta mới dám có động tác.
Món đồ cuối cùng còn bị nâng giá lên cao chót vót, chưa gì đã đột phá hai ngàn vạn. (~66 tỷ)
Có vài người cũng chưa chịu từ bỏ, ai cũng là cái dáng vẻ nhất định phải có được món này.
Cũng có không ít người chú ý tới Sơ Tranh, không biết vị tổng tài lắm tiền này của Tinh Diệu có định gia nhập cuộc đua hay không.
“2500 vạn lần một.”
“2500 vạn lần hai.”
“Ba ngàn vạn.” Tô Tửu giơ thẻ, giọng nói trong trẻo truyền khắp toàn bộ hội trường.
“Ba ngàn hai trăm vạn!” Liễu Mạn Mạn theo.
“Bốn ngàn vạn.” Giọng Tô Tửu bắt đầu hơi run rẩy, kêu cái giá này lên đã là hơi quá đà rồi.
“...”
Người khác đều thêm theo bội giá thấp nhất, cô đây vừa lên đã trực tiếp thăng thêm ngàn vạn...
Liễu Mạn Mạn cắn răng, trong lòng tức giận xen lẫn oán hận, tự động hô giá: “Bốn ngàn hai trăm vạn.”
Tô Tửu chần chờ nhìn Sơ Tranh, Sơ Tranh ý bảo anh tiếp tục: “Năm ngàn vạn!”
Tạ Chu định éo tay Liễu Mạn Mạn xuống muốn cô ta đừng theo nữa, nhưng Liễu Mạn Mạn đã lại nhanh hơn hắn một bước hô lên: “Sáu ngàn vạn.” (~198 tỷ =))) chết cmnr)
Cô ta gọi xong giá này rồi cũng không định sẽ theo nữa, bởi vì mấy lần đấu giá trước xuôi chèo mát mái nên cô ta cảm thấy Sơ Tranh nhất định sẽ tiếp tục.
Nhưng cô ta đợi cả nửa ngày, Sơ Tranh bên kia lại chẳng có thêm động tĩnh.
Lúc này Liễu Mạn Mạn mới hoảng hồn.
“Sáu ngàn vạn lần một.”
“Sáu ngàn vạn lần hai.”
“Sáu ngàn vạn thành giao!”
Con ngươi Liễu Mạn Mạn trợn trừng, trên mặt như bị rút cạn máu mà trắng bệch, sao cô ta không theo nữa? Không phải trước đó cô ta đều theo sao?
“Tạ tổng... Em...”
Kiện đấu giá cuối cùng đã được bán ra, người chủ trì nói thêm vài câu bế mạc, Tạ Chu đen mặt, đứng dậy rời đi.
“Tạ tổng.” Liễu Mạn Mạn nôn nóng đuổi theo: “Anh nghe em giải thích đã.”
=====================
Sha_beta đã vìa:3 Chào các thím ta đi hơi lâu ahihi (* ̄3 ̄)╭
Nhưng ta vìa thì thím Tổng biên Trầm Mê Nam Sắc aka tuyetvoi_ lại nghỉ mất 2 tuần:))))
Các thím hãy ủng hộ team nha~~ (>ω<〃)~
(>ω<〃)~ Ai muốn ứng tuyển EDIT và BETA cũng hãy pm nha (>ω<〃)~ Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.