Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi
Chương 2567: Vấn tiên hoàng tuyền (xong)
Mặc Linh
31/12/2020
Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Người này là ai, cuối cùng không ai có thể đào ra được.
Dù sao đại lão như vậy, thật sự không phải là người mà những tiểu lâu la như họ có thể đào ra.
Bây giờ trên các nền tảng mạng xã hội, cơ chế bảo vệ đối với các tài khoản cấp cao ấy tầng này nối tiếp tầng kia.
Nghe nói Hacker đỉnh cấp cũng không có cách nào xâm lấn vào hậu trường, biết người sử dụng tài khoản đó là ai.
Bây giờ mọi người chỉ biết trò chơi Phồn Tinh là bởi vì "TA" nên mới Open Beta vào ngày 7 tháng 7.
Không ít người suy đoán đây có phải là người yêu của Tinh Tuyệt hay không.
Lúc đầu chỉ là suy đoán, nhưng không nghĩ tới một ngày nào đó, Tinh Tuyệt lại trả lời dưới một suy đoán.
—— Đúng thế.
"..."
Xin hỏi người yêu của anh là đại lão nào vậy!
-
Ông chủ của trò chơi vì muốn "giai nhân" cười, cường ngạnh dời thời gian Open Beta đến nửa năm sau.
Các người chơi bị ép ăn một bát cẩu lương.
Nhưng bọn họ trừ hùng hùng hổ hổ, thì cũng chỉ có thể gặm bản mà người chơi bản Closed Beta thả ra.
Càng gặm càng muốn chơi.
Nội dung mà người chơi bản Closed Beta thả ra, đều là một góc của băng sơn, bọn họ cần phải tự mình trải nghiệm, mới có thể thể nghiệm được loại chấn động ấy.
-
Nửa năm sau.
Ngày Open Beta, người chơi đã mua được mũ trò chơi hưng phấn vào trò chơi, người không có mũ trò chơi thì xem live stream của người khác.
Closed Beta không thể nào live stream, Open Beta thì có thể.
Cho nên rất nhiều người không có cách nào chơi ngay lập tức, hoặc là không thể chơi, đều dồn dập xem người khác chơi.
Trên mạng rất là náo nhiệt, thoáng như ăn tết.
Mà Vấn Tiên Lộ cũng rất náo nhiệt.
Vấn Tiên Lộ lụa đỏ phô thiên, hai bên phủ đầy đèn lồng.
Trên không của đường phố, chữ "Hỷ" lơ lửng, có lớn có nhỏ, tùy ý rải rác ở hư không.
Người đi qua, bọn nó sẽ di động theo, giống như vật sống.
"Sơ Tranh tiểu thư, đã chuẩn bị xong cả rồi, ngài xem xem còn thiếu gì nữa không?" Tạ Thì cầm mũ hề quạt gió.
Sơ Tranh ngồi ở cổng nhà cô, người giấy một trái một phải bám lấy khung cửa, lộ ra cái đầu.
Trên bím tóc của hai con người giấy có thêm một đóa hoa hồng, rất là vui mừng... Được rồi, dáng vẻ kia có chút làm người ta sợ hãi.
Sơ Tranh rất là nghiêm túc: "Còn thiếu tân lang."
"???"
Đến giờ người của Vấn Tiên Lộ mới biết, Sơ Tranh căn bản không hề thông báo với Tinh Tuyệt.
Mấy ngày trước Tinh Tuyệt đi công tác, cho nên hắn không hề biết có một buổi hôn lễ đang chờ hắn tham gia.
Bây giờ hôn lễ sắp bắt đầu, cô nói thiếu tân lang.
Thật lòng sao?
Cô cũng không thông báo với người trong cuộc sao?
"Vậy nếu không thì bọn chú đi đón nhé?" Liễu Trọng đề nghị.
Sơ Tranh chính là có ý đó, Liễu Trọng nói chuyện, cô lập tức đồng ý: "Đi đi."
-
Sáng sớm hôm nay Tinh Tuyệt đã vội vàng chạy về Kinh Nam thành, dù sao hôm nay trừ trò chơi Open Beta, thì còn là sinh nhật của Bảo Bảo nhà hắn.
Sinh nhật lần trước đã bỏ lỡ, hắn không muốn bỏ lỡ thêm lần nữa.
Hắn vừa mới ra đi ngoài, từ rất xa đã trông thấy mấy chiếc xe dán chữ hỉ chạy tới.
Tinh Tuyệt tưởng là ai đó kết hôn, cũng không nghĩ nhiều, hắn nhìn thấy xe của mình ở cách đó không xa, nên định đi sang bên đó.
Mấy chiếc xe kia không chút dấu hiệu báo trước nào dừng lại, cửa xe mở ra, Tinh Tuyệt còn chưa kịp phản ứng, thì hắn đã bị túm lên.
"Tinh tổng!!"
"Làm gì vậy!!"
Người theo Tinh Tuyệt đều giật mình, nhanh chóng lấy xe đuổi theo.
Nhưng mấy chiếc xe kia sau khi túm Tinh Tuyệt lên, thì chạy nhanh chóng, đảo mắt đã không thấy bóng dáng đâu nữa.
Để lại một đám người đầu đầy ngơ ngác.
Tinh Tuyệt thấy rõ người trên xe, tâm trạng căng thẳng lúc đầu mới hạ xuống: "Mọi người làm gì vậy?"
Hắn xém tưởng là gặp phải khủng bố tập kích chứ.
Trên xe chỉ có Liễu Trọng và Tạ Thời, không có ai khác.
Tạ Thời cười hehe với Tinh Tuyệt: "Tinh tiên sinh, ngại quá, vừa rồi xuống tay hơi nặng, ngài không sao chứ?"
Tinh Tuyệt lắc đầu, nghĩ đến đám người mình để lại, nhanh chóng liên lạc với đối phương, nói mình không sao, bảo bọn họ về trước.
Đối phương rõ ràng không tin.
Cướp người giữa ban ngày ban mặt, còn có thể không sao à.
Cuối cùng Tinh Tuyệt nổi giận, người bên kia lúc này mới nửa tin nửa ngờ, Tinh tổng của họ thật sự không phải bị bắt cóc.
Tinh Tuyệt quan sát xe: "Xe này..."
Chuyện gì vậy?
Sao lại dán chữ hỉ?
Hơn nữa sao lại chạy tới bắt... Không đúng, dùng loại phương thức này mà đón hắn?
Liễu Trọng tằng hắng một tiếng: "Ừm... Tinh tiên sinh, đành để cậu ủy khuất một chút rồi."
Tinh Tuyệt: "??"
Liễu Trọng nháy mắt với Tạ Thời.
Tạ Thời lập tức móc một vật ra, trùm lên đầu Tinh Tuyệt.
Trước mắt Tinh Tuyệt đen kịt một màu: "Hai người làm trò gì vậy?" Không phải thật sự muốn bắt cóc mình đấy chứ?
Chẳng lẽ lại làm phản rồi?
"Tinh tiên sinh, ngài nhịn trước chút đi, chờ tới nơi ngài sẽ biết thôi."
Tinh Tuyệt nhìn không thấy, nhưng có thể cảm giác được.
Bọn họ thay cho mình một bộ quần áo, sau đó thì không có động tĩnh gì nữa.
Mặc kệ hắn hỏi cái gì, Liễu Trọng và Tạ Thời đều không nói lời nào.
Nửa tiếng sau, xe dừng lại.
Thứ trùm trên đầu hắn bị lấy đi, Tinh Tuyệt thích ứng với anh sáng: "Rốt cuộc hai người muốn làm gì vậy?"
"Tinh tiên sinh, xuống xe đi." Liễu Trọng đứng ở ngoài xe, mỉm cười nhìn hắn.
Bên ngoài chính là lối vào của Vấn Tiên Lộ.
Nhưng có chút không giống...
Trong lụa đỏ phô thiên cái địa, chữ hỉ chói mắt.
Tinh Tuyệt nhìn xuống người mình một chút, trên người hắn đã thay một bộ Tây phục màu trắng, trên ngực cài một đóa hoa, hai chữ tân lang cực kỳ chói mắt.
"..."
"???"
Tinh Tuyệt bị đẩy xuống xe.
Tầm mắt khoáng đạt, tầm nhìn càng thêm rõ ràng.
Toàn bộ Vấn Tiên Lộ tràn ngập không khí vui mừng hớn hở, trong hư không có chữ viết trôi nổi.
Tôi là ai.
Tôi ở đâu.
Tôi đang làm gì?
"Tinh tiên sinh, thất thần làm gì thế." Tạ Thời cười hì hì mời hắn đi vào, "Sơ Tranh tiểu thư vẫn đang chờ ngài đấy."
"..."
Mấy người cướp tôi tới làm gì?
Toàn bộ hành trình Tinh Tuyệt đều ngơ ngác, cho đến khi trông thấy Sơ Tranh.
Cô gái thân mang váy cưới màu trắng, an tĩnh đứng trên đường phố trải rộng màu đỏ, hai loại sắc thái cực đoan va chạm ra tia lửa khác biệt.
Trong đầu Tinh Tuyệt hiện lên rất nhiều hình ảnh.
Đủ loại váy cưới.
Nhưng không một ai có thể so sánh với người trước mặt.
Hình ảnh hắn từng mơ về, đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.
Hô hấp của Tinh Tuyệt hơi dồn dập, nhịp tim từ chậm chạp đến kịch liệt, bên tai toàn là tiếng tim đập của chính hắn.
Đây là... Hôn lễ sao?
Sơ Tranh vươn tay về phía hắn.
Tinh Tuyệt nuốt một ngụm nước bọt, giống như một tiểu tử ngốc, đi về phía cô, nắm lấy tay cô.
Sơ Tranh nhìn hắn, hỏi: "Anh có đồng ý kết hôn với em không?"
Gương mặt Tinh Tuyệt tràn ngập ý cười: "Anh đồng ý."
Khóe miệng Sơ Tranh khẽ câu lên, Tinh Tuyệt còn chưa thấy rõ, thì cô đã quay đầu đi.
-
Hôn lễ ở Vấn Tiên Lộ rất đơn giản, làm một nghi thức đơn giản, sau đó mọi người ngồi cùng nhau vui chơi giải trí, ồn ào náo động.
Chờ náo động đủ rồi, thì mọi người có thể tan cuộc.
Tinh Tuyệt uống chút rượu, lúc này ngồi xếp bằng ở trên giường, gương mặt ửng đỏ, nhỏ giọng nói.
"Rõ ràng hôm nay là sinh nhật em, cuối cùng lại là anh nhận được quà."
Sơ Tranh sờ đầu hắn, xoa xoa mái tóc mềm thật mềm ấy: "Em cũng rất thích phần quà này."
Tự mình tặng quà cho mình, không phải càng thú vị hơn sao?
Tinh Tuyệt ngửa đầu, rõ ràng đã say, trong mắt đều là một mảnh mơ màng: "Bảo Bảo thích anh không?"
"Thích."
Tinh Tuyệt kéo cà vạt ra một chút, đuôi mắt khẽ nhếch lên: "Vậy bây giờ Bảo Bảo muốn mở quà không?"
"Muốn."
*
Hoàn chính văn.
PS. Tiếp sau đó có lẽ sẽ viết phiên ngoại đời thường, đại khái là sẽ viết những chuyện ngốc nghếch lúc trước muốn viết nhưng còn chưa viết được đi?
***
Cuối cùng cũng viết xuống ba chữ hoàn chính văn rồi, con đường dài dằng dặc này cuối cùng cũng đã có được một điểm kết thúc.
Khi edit đến đoạn hôn lễ Nhiên thật sự đã rơm rớm nước mắt đó, vừa vui mừng lại vừa không nỡ.
Hơn 2 năm 3 tháng đồng hành cùng truyện, Nhiên dành phần lớn thời gian và toàn bộ tâm huyết vào nó, thật sự lúc ban đầu không nghĩ tới nó sẽ dài đến vậy.
Từ một ngôi nhà nhỏ không ai biết đến, đến giờ có được hơn 16k follower, cảm ơn mọi người đã yêu thương ủng hộ và đồng hành cùng Nhiên lâu đến vậy, tuy rằng có những lúc Nhiên cũng rất đáng ghét, nhưng cảm ơn vì mọi người vẫn bao dung cho tính cách sáng nắng chiều mưa của Nhiên.
Năm 2020 đầy sóng gió kết thúc rồi, chúng ta cũng cùng nhau khép lại chặng đường dài này nhé.
Hy vọng năm mới với nhiều kỳ vọng tương lai tốt đẹp hơn sẽ dang tay ôm lấy chúng ta.
Phiên ngoại Nhiên vẫn sẽ edit tiếp, nhưng những thắc mắc cần giải đáp thì đã giải đáp hết trong vị diện hiện thực rồi, phiên ngoại chỉ là những câu chuyện nho nhỏ vu vơ mà tác giả ngẫu hứng viết lên thôi nhóeeee
Cuối cùng, chúc mọi người năm mới vui vẻ, mong rằng chúng ta sẽ trân trọng những giây phút cuối còn ở bên nhau
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Người này là ai, cuối cùng không ai có thể đào ra được.
Dù sao đại lão như vậy, thật sự không phải là người mà những tiểu lâu la như họ có thể đào ra.
Bây giờ trên các nền tảng mạng xã hội, cơ chế bảo vệ đối với các tài khoản cấp cao ấy tầng này nối tiếp tầng kia.
Nghe nói Hacker đỉnh cấp cũng không có cách nào xâm lấn vào hậu trường, biết người sử dụng tài khoản đó là ai.
Bây giờ mọi người chỉ biết trò chơi Phồn Tinh là bởi vì "TA" nên mới Open Beta vào ngày 7 tháng 7.
Không ít người suy đoán đây có phải là người yêu của Tinh Tuyệt hay không.
Lúc đầu chỉ là suy đoán, nhưng không nghĩ tới một ngày nào đó, Tinh Tuyệt lại trả lời dưới một suy đoán.
—— Đúng thế.
"..."
Xin hỏi người yêu của anh là đại lão nào vậy!
-
Ông chủ của trò chơi vì muốn "giai nhân" cười, cường ngạnh dời thời gian Open Beta đến nửa năm sau.
Các người chơi bị ép ăn một bát cẩu lương.
Nhưng bọn họ trừ hùng hùng hổ hổ, thì cũng chỉ có thể gặm bản mà người chơi bản Closed Beta thả ra.
Càng gặm càng muốn chơi.
Nội dung mà người chơi bản Closed Beta thả ra, đều là một góc của băng sơn, bọn họ cần phải tự mình trải nghiệm, mới có thể thể nghiệm được loại chấn động ấy.
-
Nửa năm sau.
Ngày Open Beta, người chơi đã mua được mũ trò chơi hưng phấn vào trò chơi, người không có mũ trò chơi thì xem live stream của người khác.
Closed Beta không thể nào live stream, Open Beta thì có thể.
Cho nên rất nhiều người không có cách nào chơi ngay lập tức, hoặc là không thể chơi, đều dồn dập xem người khác chơi.
Trên mạng rất là náo nhiệt, thoáng như ăn tết.
Mà Vấn Tiên Lộ cũng rất náo nhiệt.
Vấn Tiên Lộ lụa đỏ phô thiên, hai bên phủ đầy đèn lồng.
Trên không của đường phố, chữ "Hỷ" lơ lửng, có lớn có nhỏ, tùy ý rải rác ở hư không.
Người đi qua, bọn nó sẽ di động theo, giống như vật sống.
"Sơ Tranh tiểu thư, đã chuẩn bị xong cả rồi, ngài xem xem còn thiếu gì nữa không?" Tạ Thì cầm mũ hề quạt gió.
Sơ Tranh ngồi ở cổng nhà cô, người giấy một trái một phải bám lấy khung cửa, lộ ra cái đầu.
Trên bím tóc của hai con người giấy có thêm một đóa hoa hồng, rất là vui mừng... Được rồi, dáng vẻ kia có chút làm người ta sợ hãi.
Sơ Tranh rất là nghiêm túc: "Còn thiếu tân lang."
"???"
Đến giờ người của Vấn Tiên Lộ mới biết, Sơ Tranh căn bản không hề thông báo với Tinh Tuyệt.
Mấy ngày trước Tinh Tuyệt đi công tác, cho nên hắn không hề biết có một buổi hôn lễ đang chờ hắn tham gia.
Bây giờ hôn lễ sắp bắt đầu, cô nói thiếu tân lang.
Thật lòng sao?
Cô cũng không thông báo với người trong cuộc sao?
"Vậy nếu không thì bọn chú đi đón nhé?" Liễu Trọng đề nghị.
Sơ Tranh chính là có ý đó, Liễu Trọng nói chuyện, cô lập tức đồng ý: "Đi đi."
-
Sáng sớm hôm nay Tinh Tuyệt đã vội vàng chạy về Kinh Nam thành, dù sao hôm nay trừ trò chơi Open Beta, thì còn là sinh nhật của Bảo Bảo nhà hắn.
Sinh nhật lần trước đã bỏ lỡ, hắn không muốn bỏ lỡ thêm lần nữa.
Hắn vừa mới ra đi ngoài, từ rất xa đã trông thấy mấy chiếc xe dán chữ hỉ chạy tới.
Tinh Tuyệt tưởng là ai đó kết hôn, cũng không nghĩ nhiều, hắn nhìn thấy xe của mình ở cách đó không xa, nên định đi sang bên đó.
Mấy chiếc xe kia không chút dấu hiệu báo trước nào dừng lại, cửa xe mở ra, Tinh Tuyệt còn chưa kịp phản ứng, thì hắn đã bị túm lên.
"Tinh tổng!!"
"Làm gì vậy!!"
Người theo Tinh Tuyệt đều giật mình, nhanh chóng lấy xe đuổi theo.
Nhưng mấy chiếc xe kia sau khi túm Tinh Tuyệt lên, thì chạy nhanh chóng, đảo mắt đã không thấy bóng dáng đâu nữa.
Để lại một đám người đầu đầy ngơ ngác.
Tinh Tuyệt thấy rõ người trên xe, tâm trạng căng thẳng lúc đầu mới hạ xuống: "Mọi người làm gì vậy?"
Hắn xém tưởng là gặp phải khủng bố tập kích chứ.
Trên xe chỉ có Liễu Trọng và Tạ Thời, không có ai khác.
Tạ Thời cười hehe với Tinh Tuyệt: "Tinh tiên sinh, ngại quá, vừa rồi xuống tay hơi nặng, ngài không sao chứ?"
Tinh Tuyệt lắc đầu, nghĩ đến đám người mình để lại, nhanh chóng liên lạc với đối phương, nói mình không sao, bảo bọn họ về trước.
Đối phương rõ ràng không tin.
Cướp người giữa ban ngày ban mặt, còn có thể không sao à.
Cuối cùng Tinh Tuyệt nổi giận, người bên kia lúc này mới nửa tin nửa ngờ, Tinh tổng của họ thật sự không phải bị bắt cóc.
Tinh Tuyệt quan sát xe: "Xe này..."
Chuyện gì vậy?
Sao lại dán chữ hỉ?
Hơn nữa sao lại chạy tới bắt... Không đúng, dùng loại phương thức này mà đón hắn?
Liễu Trọng tằng hắng một tiếng: "Ừm... Tinh tiên sinh, đành để cậu ủy khuất một chút rồi."
Tinh Tuyệt: "??"
Liễu Trọng nháy mắt với Tạ Thời.
Tạ Thời lập tức móc một vật ra, trùm lên đầu Tinh Tuyệt.
Trước mắt Tinh Tuyệt đen kịt một màu: "Hai người làm trò gì vậy?" Không phải thật sự muốn bắt cóc mình đấy chứ?
Chẳng lẽ lại làm phản rồi?
"Tinh tiên sinh, ngài nhịn trước chút đi, chờ tới nơi ngài sẽ biết thôi."
Tinh Tuyệt nhìn không thấy, nhưng có thể cảm giác được.
Bọn họ thay cho mình một bộ quần áo, sau đó thì không có động tĩnh gì nữa.
Mặc kệ hắn hỏi cái gì, Liễu Trọng và Tạ Thời đều không nói lời nào.
Nửa tiếng sau, xe dừng lại.
Thứ trùm trên đầu hắn bị lấy đi, Tinh Tuyệt thích ứng với anh sáng: "Rốt cuộc hai người muốn làm gì vậy?"
"Tinh tiên sinh, xuống xe đi." Liễu Trọng đứng ở ngoài xe, mỉm cười nhìn hắn.
Bên ngoài chính là lối vào của Vấn Tiên Lộ.
Nhưng có chút không giống...
Trong lụa đỏ phô thiên cái địa, chữ hỉ chói mắt.
Tinh Tuyệt nhìn xuống người mình một chút, trên người hắn đã thay một bộ Tây phục màu trắng, trên ngực cài một đóa hoa, hai chữ tân lang cực kỳ chói mắt.
"..."
"???"
Tinh Tuyệt bị đẩy xuống xe.
Tầm mắt khoáng đạt, tầm nhìn càng thêm rõ ràng.
Toàn bộ Vấn Tiên Lộ tràn ngập không khí vui mừng hớn hở, trong hư không có chữ viết trôi nổi.
Tôi là ai.
Tôi ở đâu.
Tôi đang làm gì?
"Tinh tiên sinh, thất thần làm gì thế." Tạ Thời cười hì hì mời hắn đi vào, "Sơ Tranh tiểu thư vẫn đang chờ ngài đấy."
"..."
Mấy người cướp tôi tới làm gì?
Toàn bộ hành trình Tinh Tuyệt đều ngơ ngác, cho đến khi trông thấy Sơ Tranh.
Cô gái thân mang váy cưới màu trắng, an tĩnh đứng trên đường phố trải rộng màu đỏ, hai loại sắc thái cực đoan va chạm ra tia lửa khác biệt.
Trong đầu Tinh Tuyệt hiện lên rất nhiều hình ảnh.
Đủ loại váy cưới.
Nhưng không một ai có thể so sánh với người trước mặt.
Hình ảnh hắn từng mơ về, đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.
Hô hấp của Tinh Tuyệt hơi dồn dập, nhịp tim từ chậm chạp đến kịch liệt, bên tai toàn là tiếng tim đập của chính hắn.
Đây là... Hôn lễ sao?
Sơ Tranh vươn tay về phía hắn.
Tinh Tuyệt nuốt một ngụm nước bọt, giống như một tiểu tử ngốc, đi về phía cô, nắm lấy tay cô.
Sơ Tranh nhìn hắn, hỏi: "Anh có đồng ý kết hôn với em không?"
Gương mặt Tinh Tuyệt tràn ngập ý cười: "Anh đồng ý."
Khóe miệng Sơ Tranh khẽ câu lên, Tinh Tuyệt còn chưa thấy rõ, thì cô đã quay đầu đi.
-
Hôn lễ ở Vấn Tiên Lộ rất đơn giản, làm một nghi thức đơn giản, sau đó mọi người ngồi cùng nhau vui chơi giải trí, ồn ào náo động.
Chờ náo động đủ rồi, thì mọi người có thể tan cuộc.
Tinh Tuyệt uống chút rượu, lúc này ngồi xếp bằng ở trên giường, gương mặt ửng đỏ, nhỏ giọng nói.
"Rõ ràng hôm nay là sinh nhật em, cuối cùng lại là anh nhận được quà."
Sơ Tranh sờ đầu hắn, xoa xoa mái tóc mềm thật mềm ấy: "Em cũng rất thích phần quà này."
Tự mình tặng quà cho mình, không phải càng thú vị hơn sao?
Tinh Tuyệt ngửa đầu, rõ ràng đã say, trong mắt đều là một mảnh mơ màng: "Bảo Bảo thích anh không?"
"Thích."
Tinh Tuyệt kéo cà vạt ra một chút, đuôi mắt khẽ nhếch lên: "Vậy bây giờ Bảo Bảo muốn mở quà không?"
"Muốn."
*
Hoàn chính văn.
PS. Tiếp sau đó có lẽ sẽ viết phiên ngoại đời thường, đại khái là sẽ viết những chuyện ngốc nghếch lúc trước muốn viết nhưng còn chưa viết được đi?
***
Cuối cùng cũng viết xuống ba chữ hoàn chính văn rồi, con đường dài dằng dặc này cuối cùng cũng đã có được một điểm kết thúc.
Khi edit đến đoạn hôn lễ Nhiên thật sự đã rơm rớm nước mắt đó, vừa vui mừng lại vừa không nỡ.
Hơn 2 năm 3 tháng đồng hành cùng truyện, Nhiên dành phần lớn thời gian và toàn bộ tâm huyết vào nó, thật sự lúc ban đầu không nghĩ tới nó sẽ dài đến vậy.
Từ một ngôi nhà nhỏ không ai biết đến, đến giờ có được hơn 16k follower, cảm ơn mọi người đã yêu thương ủng hộ và đồng hành cùng Nhiên lâu đến vậy, tuy rằng có những lúc Nhiên cũng rất đáng ghét, nhưng cảm ơn vì mọi người vẫn bao dung cho tính cách sáng nắng chiều mưa của Nhiên.
Năm 2020 đầy sóng gió kết thúc rồi, chúng ta cũng cùng nhau khép lại chặng đường dài này nhé.
Hy vọng năm mới với nhiều kỳ vọng tương lai tốt đẹp hơn sẽ dang tay ôm lấy chúng ta.
Phiên ngoại Nhiên vẫn sẽ edit tiếp, nhưng những thắc mắc cần giải đáp thì đã giải đáp hết trong vị diện hiện thực rồi, phiên ngoại chỉ là những câu chuyện nho nhỏ vu vơ mà tác giả ngẫu hứng viết lên thôi nhóeeee
Cuối cùng, chúc mọi người năm mới vui vẻ, mong rằng chúng ta sẽ trân trọng những giây phút cuối còn ở bên nhau
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.