[ Xuyên Nhanh ] Ngày Nắng, Hoa Rơi
Chương 2: Tình Nhân Của Tổng Tài
Tuyền Nguyễn S7
15/01/2021
Mị Tuyền cảm thấy choáng váng, dùng tay ôm đầu. Cô mở mắt nhìn xung quanh, khung cảnh bốn phía còn mơ hồ. Đợi cơn choáng đi qua, cô mới nhìn rõ xung quanh. Căn phòng rộng lớn, xa hoa, màu chủ đạo của căn phòng là màu trắng thuần khiết.
[Chủ nhân, người muốn tiếp nhận ký ức và cốt truyện không?] Âm thanh lạnh lẽo của hệ thống vang lên trong đầu Mị Tuyền.
"Nhờ ngươi vậy, hệ thống! Cảm ơn!" Mị Tuyền vừa nói xong, trong đầu cô liền nhận được một lượng thông tin.
Thế giới này nam chủ là Thiệu Bảo Thiên, tổng tài của tập đoàn Thiệu gia giữ vị trí đứng đầu trong sản xuất đồ dùng điện tử. Hắn bị ba mẹ ép cưới Vũ Hàm Thư, người hắn chỉ đơn thuần xem như em gái, để có được trợ giúp từ gia tộc của Hàm Thư. Cuộc hôn nhân không có tình yêu làm hắn buồn chán, thậm chú là bực tức. Sau đó, hắn gặp được tình yêu của đời mình là Lâm Noãn. Cô gái thiện lương, chưa dính bụi bẩn trần gian làm hắn chú ý. Lâm Noãn vì muốn kiếm tiền chữa bệnh cho mẹ mà bán thân cho hắn. Rồi hai người diễn vở kịch ngược luyến tình thâm.
Lại nói về Hàm Thư cô là nữ phụ của thế giới này. Đương nhiên là người yêu nam chủ đến mất hết lí trí, khi cô biết hắn yêu Lâm Noãn liền dùng đủ mọi thủ đoạn chia tách hai người. Từ de dọa, mắng chửi đến thuê người giết hại đều dùng qua, nhưng chỉ giúp nam nữ chủ yêu nhau hơn. Cuối cùng cô bị nam chủ bắt ép kí đơn ly hôn, rồi bị người ta bắt cóc về hãm hiếp đến chết.
Mị Tuyền xoa xoa trán, thở dài. "Tôi chính là 'Vũ Hàm Thư' phải không?"
[Phải. Tâm nguyện của cô ấy là muốn có được cuộc sống hạnh phúc không cần theo đuổi thứ tình yêu không thuộc về mình.]
Mị Tuyền gật gật đầu như đã hiểu, bước xuống giường. Cô đi vào nhà vệ sinh nhìn vào gương. Khuôn mặt diễm lệ, sắc sảo, đẹp đến mê người. Khác hẳn với khuôn mặt của Mị Tuyền làm cô không thích ứng ngay được. Thân hình của Hàm Thư đúng chuẩn chữ S, đường cong mềm mại tôn lên vòng một đẫy đà.
Mị Tuyền đưa tay vuốt theo đường cong của cơ thể. Quyến rũ, mị hoặc đúng chuẩn của nữ phụ. Cũng may tính cách thường ngày của nguyên chủ khá giống với cô. Đỡ phải diễn! Mị Tuyền nở nụ cười đắc chí.
"Hiện giờ tới đâu ở trong cốt truyện rồi hệ thống?" Mị Tuyền vừa hỏi hệ thống vừa rửa mặt.
[Vì là thế giới đầu tiên nên tiến vào lúc kịch tình vừa mới bắt đầu. Chủ nhân đừng lo lắng. Hiện giờ cô vừa phát hiện được nam chủ có tình nhân bên ngoài, sau khi cãi nhau với hắn liền chạy đi.]
"Cảm ơn." Mị Tuyền sửa soạn xong liền đi xuống dưới lầu. Dì Vương thấy cô xuống liền đem bữa sáng bày ra cho cô. Lịch sự cảm ơn một tiếng, Mị Tuyền bắt đầu ăn sáng.
"Cậu chủ tối hôm qua không về, người có cần đem đồ ăn sáng đến công ty cho cậu ấy không?" Dì Vương khẽ hỏi, bà làm giúp việc ở đây cũng nhiều năm rồi. Nên rất quen thuộc với thói quen của hai người.
Việc cô chủ yêu cậu chủ nhiều như thế nào bà đều biết chỉ là cậu chủ đều không có tiếp nhận cô chủ. Là phụ nữ nên bà rất đồng cảm với cô. Mị Tuyền hơi nghi hoặc nhìn vào dì Vương, người đang dùng ánh mắt thương tiếc nhìn mình.
"Không cần. Anh ấy không phải trẻ con." Hẳn là hắn sẽ ăn ở chỗ tiểu tình nhân của hắn đi.
Bình thường Hàm Thư luôn lo lắng cho hắn phải làm việc vất vả nên luôn chuẩn bị đồ ăn đem đến cho hắn. Nhưng Mị Tuyền thì không rảnh, cô còn phải chuẩn bị đơn ly hôn.
Ăn xong bữa sáng, Mị Tuyền thay bộ váy màu tím nhạt, trang điểm nhẹ liền ra ngoài. Cô liên lạc đến Jackie luật sư riêng của gia đình cô từ trước. Tuy hiện giờ gia đình cô đều chuyển sang định cư bên nước ngoài nhưng anh ta vẫn làm việc cho nhà cô ở đây.
Mị Tuyền hẹn anh ta ở quán cà phê nhỏ, không quá lâu anh ta đã đến.
"Xin lỗi! Tôi đến trễ thưa tiểu thư!" Giọng nói mang theo sự áy náy vang lên. Jackie mang vẻ mặt hối lỗi hơi cười cười nhìn Mị Tuyền.
"Không có gì. Là do tôi đến sớm thôi!" Mị Tuyền đưa mắt nhìn người đàn ông phía trước. Khuôn mặt dễ nhìn, nhu hòa, dáng người cao ráo, lại gầy, làn da trắng được bảo dưỡng như một cô gái. Cũng thuộc loại mĩ nam nha!
[Chủ nhân, hắn ta là trai thẳng, tôi đảm bảo.] Hệ thống đột nhiên vang lên trong đầu cô.
"Tôi biết rồi! Tại anh ta giống 'thụ' quá chứ bộ." Mị Tuyền chưa từ bỏ việc anh ta là trai cong, thầm nói với hệ thống.
"Tiểu thư!" Jackie thấy cô ngẩn người liền gọi cô.
"Vâng?" Mị Tuyền hơi giật mình, nhìn anh ta.
"Cô cần tôi làm việc gì sao?" Jackie cười khẽ trước hành động của cô.
"Tôi muốn anh giúp tôi chuẩn bị đơn ly hôn. Tôi sẽ ly hôn với Thiệu Bảo Thiên." Mị Tuyền dùng ánh mắt kiên định nhìn Jackie.
Jackie bất ngờ vì cô muốn ly hôn. Ai không biết Vũ tiểu thư thích Thiệu Bảo Thiên, đến nổi bất chấp tất cả cấm cản gả cho hắn.
Lúc trước khi 'Hàm Thư' muốn gả cho Thiệu Bảo Thiên, gia đình cô không đồng ý. Họ biết hắn ta không yêu cô nhưng vì cô dùng tính mạng đe dọa, cuối cùng họ đành gả cô đi. Người nhà cô chỉ hi vọng rằng tình yêu của cô sẽ cảm hóa được hắn.
Nhưng đâu phải cứ hi vọng nào cũng thành sự thật.
Sau khi cùng luật sư bàn bạc xong, Mị Tuyền trở về nhà. Khoảng vài ngày nữa Jackie sẽ gửi đơn đến cho cô. Bây giờ cô chỉ việc ngồi chơi đợi ngày ly hôn.
Ngồi trên sofa, Mị Tuyền bật tivi lên rồi bắt đầu nghĩ làm thế nào để 'Hàm Thư' cảm thấy hạnh phúc.
[Chủ nhân, người có thể làm công việc cô ấy yêu thích hoặc là tìm một người yêu cô ấy thật lòng và sống hạnh phúc bên người đó.] Hệ thống tốt bụng tìm cách giúp cô.
"Làm việc cô ấy thích, nhưng cô ấy thích gì đây? Từ nhỏ đến lớn cô ấy thích nhất là Thiệu Bảo Thiên, anh ta thích thứ gì cô ấy thích thứ đó. Biết làm gì đây?" Mị Tuyền nheo nheo mắt lại suy nghĩ.
[Vậy kiếm ra người yêu cô ấy thật lòng thì sao?]
"Không được, cô ấy chỉ quan tâm đến Thiệu Bảo Thiên, ngoài hắn cô ấy có quen biết hay quan tâm người nào đâu." Mị Tuyền bất lực ngả sang nằm trên sofa.
[...] Hệ thống bất lực cùng chủ nhân.
"Hay đi đến đâu hay đến đó vậy!" Mị Tuyền thở dài, lăn người qua, lăn người lại trên sofa.
[Chủ nhân coi chừng té.] Hệ thống làm tròn chức trách bảo mẫu lên tiếng.
"Tôi không phải con nít mà~" Mị Tuyền vừa nói xong liền lăn mất đà liền té xuống. Cũng may sàn nhà có lót thảm lông nên không đau lắm. Nhưng Mị Tuyền vẫn cảm thấy đau, mắt liền ngập nước. Mỹ nhân rơi lệ khiến ai cũng xiêu lòng.
[Chủ nhân đừng khóc, không sao đâu, không sao, người xem chỉ hơi đỏ thôi. ] Hệ thống vội vàng lên tiếng dỗ dành Mị Tuyền.
"Nhưng tôi đau..." Mị Tuyền xoa xoa đầu gối bị va đập, lại dùng tay quẹt nước mắt, cái mũi cao hít hít vài cái. Dáng điệu hết sức đáng thương.
[Tôi sẽ che chắn cảm giác cho người, đừng khóc. Ngoan nào! Không đau, không đau, không đau...] Hệ thống thấy cô khóc lại càng khẩn trương.
Trời sinh Mị Tuyền sợ đau nhất, từ nhỏ liền không ai động đến cô, mọi người luôn hết mực bảo vệ cho Mị Tuyền. Hệ thống che chắn cảm giác đau cho cô, nhẹ giọng dỗ dành cô. Mất một lúc sau mới làm cô nín khóc.
Mị Tuyền hít hít cái mũi đỏ ửng, nhỏ giọng nói cảm ơn với hệ thống. Hệ thống cũng thở phào nhẹ nhõm, trời mới biết lần đầu tiên nó mới gặp chủ nhân như thế này.
Mị Tuyền đứng dậy định vào toilet rửa mặt, nhìn cô hiện giờ như con mèo nhỏ lấm lem. Tiếng cửa bật mở, thân ảnh cao lớn bước vào. Mị Tuyền đứng sững tại chỗ nhìn người kia.
Thiệu Bảo Thiên nhìn cô, tuy hắn không yêu cô nhưng hắn đã coi cô thành em gái mà che chở từ nhỏ. Nhìn thấy cô khóc hắn cũng đau lòng, nhưng hắn không yêu cô là sự thật.
Đôi mắt trong trẻo như làn nước mùa thu của cô nhìn hắn. Không hổ là nam chủ giá trị nhan sắc thật cao, khí thế bức người. Không biết hắn đã làm cho bao nhiêu cô gái muốn chết vì hắn.
Mị Tuyền thu hồi tầm mắt đi thẳng vào toilet. Hắn mím môi mỏng lại liền đi lên lầu.
Hai người vốn dĩ chẳng có quan hệ nào ngoại trừ cái danh vợ chồng hợp pháp.
[Chủ nhân, người muốn tiếp nhận ký ức và cốt truyện không?] Âm thanh lạnh lẽo của hệ thống vang lên trong đầu Mị Tuyền.
"Nhờ ngươi vậy, hệ thống! Cảm ơn!" Mị Tuyền vừa nói xong, trong đầu cô liền nhận được một lượng thông tin.
Thế giới này nam chủ là Thiệu Bảo Thiên, tổng tài của tập đoàn Thiệu gia giữ vị trí đứng đầu trong sản xuất đồ dùng điện tử. Hắn bị ba mẹ ép cưới Vũ Hàm Thư, người hắn chỉ đơn thuần xem như em gái, để có được trợ giúp từ gia tộc của Hàm Thư. Cuộc hôn nhân không có tình yêu làm hắn buồn chán, thậm chú là bực tức. Sau đó, hắn gặp được tình yêu của đời mình là Lâm Noãn. Cô gái thiện lương, chưa dính bụi bẩn trần gian làm hắn chú ý. Lâm Noãn vì muốn kiếm tiền chữa bệnh cho mẹ mà bán thân cho hắn. Rồi hai người diễn vở kịch ngược luyến tình thâm.
Lại nói về Hàm Thư cô là nữ phụ của thế giới này. Đương nhiên là người yêu nam chủ đến mất hết lí trí, khi cô biết hắn yêu Lâm Noãn liền dùng đủ mọi thủ đoạn chia tách hai người. Từ de dọa, mắng chửi đến thuê người giết hại đều dùng qua, nhưng chỉ giúp nam nữ chủ yêu nhau hơn. Cuối cùng cô bị nam chủ bắt ép kí đơn ly hôn, rồi bị người ta bắt cóc về hãm hiếp đến chết.
Mị Tuyền xoa xoa trán, thở dài. "Tôi chính là 'Vũ Hàm Thư' phải không?"
[Phải. Tâm nguyện của cô ấy là muốn có được cuộc sống hạnh phúc không cần theo đuổi thứ tình yêu không thuộc về mình.]
Mị Tuyền gật gật đầu như đã hiểu, bước xuống giường. Cô đi vào nhà vệ sinh nhìn vào gương. Khuôn mặt diễm lệ, sắc sảo, đẹp đến mê người. Khác hẳn với khuôn mặt của Mị Tuyền làm cô không thích ứng ngay được. Thân hình của Hàm Thư đúng chuẩn chữ S, đường cong mềm mại tôn lên vòng một đẫy đà.
Mị Tuyền đưa tay vuốt theo đường cong của cơ thể. Quyến rũ, mị hoặc đúng chuẩn của nữ phụ. Cũng may tính cách thường ngày của nguyên chủ khá giống với cô. Đỡ phải diễn! Mị Tuyền nở nụ cười đắc chí.
"Hiện giờ tới đâu ở trong cốt truyện rồi hệ thống?" Mị Tuyền vừa hỏi hệ thống vừa rửa mặt.
[Vì là thế giới đầu tiên nên tiến vào lúc kịch tình vừa mới bắt đầu. Chủ nhân đừng lo lắng. Hiện giờ cô vừa phát hiện được nam chủ có tình nhân bên ngoài, sau khi cãi nhau với hắn liền chạy đi.]
"Cảm ơn." Mị Tuyền sửa soạn xong liền đi xuống dưới lầu. Dì Vương thấy cô xuống liền đem bữa sáng bày ra cho cô. Lịch sự cảm ơn một tiếng, Mị Tuyền bắt đầu ăn sáng.
"Cậu chủ tối hôm qua không về, người có cần đem đồ ăn sáng đến công ty cho cậu ấy không?" Dì Vương khẽ hỏi, bà làm giúp việc ở đây cũng nhiều năm rồi. Nên rất quen thuộc với thói quen của hai người.
Việc cô chủ yêu cậu chủ nhiều như thế nào bà đều biết chỉ là cậu chủ đều không có tiếp nhận cô chủ. Là phụ nữ nên bà rất đồng cảm với cô. Mị Tuyền hơi nghi hoặc nhìn vào dì Vương, người đang dùng ánh mắt thương tiếc nhìn mình.
"Không cần. Anh ấy không phải trẻ con." Hẳn là hắn sẽ ăn ở chỗ tiểu tình nhân của hắn đi.
Bình thường Hàm Thư luôn lo lắng cho hắn phải làm việc vất vả nên luôn chuẩn bị đồ ăn đem đến cho hắn. Nhưng Mị Tuyền thì không rảnh, cô còn phải chuẩn bị đơn ly hôn.
Ăn xong bữa sáng, Mị Tuyền thay bộ váy màu tím nhạt, trang điểm nhẹ liền ra ngoài. Cô liên lạc đến Jackie luật sư riêng của gia đình cô từ trước. Tuy hiện giờ gia đình cô đều chuyển sang định cư bên nước ngoài nhưng anh ta vẫn làm việc cho nhà cô ở đây.
Mị Tuyền hẹn anh ta ở quán cà phê nhỏ, không quá lâu anh ta đã đến.
"Xin lỗi! Tôi đến trễ thưa tiểu thư!" Giọng nói mang theo sự áy náy vang lên. Jackie mang vẻ mặt hối lỗi hơi cười cười nhìn Mị Tuyền.
"Không có gì. Là do tôi đến sớm thôi!" Mị Tuyền đưa mắt nhìn người đàn ông phía trước. Khuôn mặt dễ nhìn, nhu hòa, dáng người cao ráo, lại gầy, làn da trắng được bảo dưỡng như một cô gái. Cũng thuộc loại mĩ nam nha!
[Chủ nhân, hắn ta là trai thẳng, tôi đảm bảo.] Hệ thống đột nhiên vang lên trong đầu cô.
"Tôi biết rồi! Tại anh ta giống 'thụ' quá chứ bộ." Mị Tuyền chưa từ bỏ việc anh ta là trai cong, thầm nói với hệ thống.
"Tiểu thư!" Jackie thấy cô ngẩn người liền gọi cô.
"Vâng?" Mị Tuyền hơi giật mình, nhìn anh ta.
"Cô cần tôi làm việc gì sao?" Jackie cười khẽ trước hành động của cô.
"Tôi muốn anh giúp tôi chuẩn bị đơn ly hôn. Tôi sẽ ly hôn với Thiệu Bảo Thiên." Mị Tuyền dùng ánh mắt kiên định nhìn Jackie.
Jackie bất ngờ vì cô muốn ly hôn. Ai không biết Vũ tiểu thư thích Thiệu Bảo Thiên, đến nổi bất chấp tất cả cấm cản gả cho hắn.
Lúc trước khi 'Hàm Thư' muốn gả cho Thiệu Bảo Thiên, gia đình cô không đồng ý. Họ biết hắn ta không yêu cô nhưng vì cô dùng tính mạng đe dọa, cuối cùng họ đành gả cô đi. Người nhà cô chỉ hi vọng rằng tình yêu của cô sẽ cảm hóa được hắn.
Nhưng đâu phải cứ hi vọng nào cũng thành sự thật.
Sau khi cùng luật sư bàn bạc xong, Mị Tuyền trở về nhà. Khoảng vài ngày nữa Jackie sẽ gửi đơn đến cho cô. Bây giờ cô chỉ việc ngồi chơi đợi ngày ly hôn.
Ngồi trên sofa, Mị Tuyền bật tivi lên rồi bắt đầu nghĩ làm thế nào để 'Hàm Thư' cảm thấy hạnh phúc.
[Chủ nhân, người có thể làm công việc cô ấy yêu thích hoặc là tìm một người yêu cô ấy thật lòng và sống hạnh phúc bên người đó.] Hệ thống tốt bụng tìm cách giúp cô.
"Làm việc cô ấy thích, nhưng cô ấy thích gì đây? Từ nhỏ đến lớn cô ấy thích nhất là Thiệu Bảo Thiên, anh ta thích thứ gì cô ấy thích thứ đó. Biết làm gì đây?" Mị Tuyền nheo nheo mắt lại suy nghĩ.
[Vậy kiếm ra người yêu cô ấy thật lòng thì sao?]
"Không được, cô ấy chỉ quan tâm đến Thiệu Bảo Thiên, ngoài hắn cô ấy có quen biết hay quan tâm người nào đâu." Mị Tuyền bất lực ngả sang nằm trên sofa.
[...] Hệ thống bất lực cùng chủ nhân.
"Hay đi đến đâu hay đến đó vậy!" Mị Tuyền thở dài, lăn người qua, lăn người lại trên sofa.
[Chủ nhân coi chừng té.] Hệ thống làm tròn chức trách bảo mẫu lên tiếng.
"Tôi không phải con nít mà~" Mị Tuyền vừa nói xong liền lăn mất đà liền té xuống. Cũng may sàn nhà có lót thảm lông nên không đau lắm. Nhưng Mị Tuyền vẫn cảm thấy đau, mắt liền ngập nước. Mỹ nhân rơi lệ khiến ai cũng xiêu lòng.
[Chủ nhân đừng khóc, không sao đâu, không sao, người xem chỉ hơi đỏ thôi. ] Hệ thống vội vàng lên tiếng dỗ dành Mị Tuyền.
"Nhưng tôi đau..." Mị Tuyền xoa xoa đầu gối bị va đập, lại dùng tay quẹt nước mắt, cái mũi cao hít hít vài cái. Dáng điệu hết sức đáng thương.
[Tôi sẽ che chắn cảm giác cho người, đừng khóc. Ngoan nào! Không đau, không đau, không đau...] Hệ thống thấy cô khóc lại càng khẩn trương.
Trời sinh Mị Tuyền sợ đau nhất, từ nhỏ liền không ai động đến cô, mọi người luôn hết mực bảo vệ cho Mị Tuyền. Hệ thống che chắn cảm giác đau cho cô, nhẹ giọng dỗ dành cô. Mất một lúc sau mới làm cô nín khóc.
Mị Tuyền hít hít cái mũi đỏ ửng, nhỏ giọng nói cảm ơn với hệ thống. Hệ thống cũng thở phào nhẹ nhõm, trời mới biết lần đầu tiên nó mới gặp chủ nhân như thế này.
Mị Tuyền đứng dậy định vào toilet rửa mặt, nhìn cô hiện giờ như con mèo nhỏ lấm lem. Tiếng cửa bật mở, thân ảnh cao lớn bước vào. Mị Tuyền đứng sững tại chỗ nhìn người kia.
Thiệu Bảo Thiên nhìn cô, tuy hắn không yêu cô nhưng hắn đã coi cô thành em gái mà che chở từ nhỏ. Nhìn thấy cô khóc hắn cũng đau lòng, nhưng hắn không yêu cô là sự thật.
Đôi mắt trong trẻo như làn nước mùa thu của cô nhìn hắn. Không hổ là nam chủ giá trị nhan sắc thật cao, khí thế bức người. Không biết hắn đã làm cho bao nhiêu cô gái muốn chết vì hắn.
Mị Tuyền thu hồi tầm mắt đi thẳng vào toilet. Hắn mím môi mỏng lại liền đi lên lầu.
Hai người vốn dĩ chẳng có quan hệ nào ngoại trừ cái danh vợ chồng hợp pháp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.