Xuyên Nhanh: Nhân Vật Phản Diện Vừa Ngọt Ngào Vừa Hoang Dã
Chương 165: Đế chế Zombie (45)
Xu Yến
13/11/2024
"Anh Phó, không ổn rồi, bên ngoài toàn là zombie!"
Phó Hoè nghe xong liền đi đến bên cửa sổ nhìn xem, bên ngoài biệt thự có ít nhất mấy trăm con, đen ngòm một mảng.
Nhìn xa hơn, Phó Hoè thấy Chiêm Tả và Ký Hàm Yên.
Kiếp trước cũng là cảnh tượng này.
Tuy nhiên, địa điểm lại khác, số lượng zombie đông hơn kiếp trước rất nhiều.
Mặt Phó Hoè không đổi sắc, thu hồi tầm mắt, vẫy tay với Dung Hoàng, chỉ vào đám zombie bên ngoài: "Có cách nào đuổi chúng đi không?"
Dung Hoàng kiễng chân nhìn ra ngoài, lại nhìn thấy người không nên xuất hiện ở đây: "Ký Hàm Yên?"
Phó Hoè chỉ nhìn Dung Hoàng mà không nói gì.
“Được không?” Phó Hoè hỏi lại.
Dung Hoàng ngầm hiểu, tuy cô là nữ hoàng zombie nhưng thực chất cô chỉ là một nữ hoàng vô dụng, chỉ có thể doạ dẫm chứ không thể tùy tiện triệu hồi và đuổi chúng đi.
"Hắn là vua zombie, còn em là nữ hoàng zombie, nam mạnh nữ yếu, anh hiểu không?" Dung Hoàng nghiêm túc nói, rồi bỗng nghĩ ra cái gì đó, vỗ tay nói: "Nhưng em có cách."
Phó Hoè nhìn Dung Hoàng, chờ cô nói ra biện pháp.
"Các người làm việc kiểu gì vậy? Tôi là nhà nghiên cứu, nếu có chuyện gì xảy ra thì ai sẽ chịu trách nhiệm?" Nhà nghiên cứu bên kia sốt ruột đi qua đi lại, miệng lẩm bẩm phàn nàn.
Khoái Diệp không thể chịu đựng được nữa, đánh người bất tỉnh.
Dung Hoàng lấy ví nhỏ ra, lục lọi trong đó, lấy Thao Thao nhỏ bé ra.
Phó Hoè: “Đây là cái gì?”
"Thao Thao có thể nuốt chửng mọi thứ trên đời." Dung Hoàng nhón chân, giơ cao Thao Thao để Phó Hoè có thể nhìn rõ hơn: "Chúng ta chỉ cần thả nó ra là được."
Phó Hoè nhìn vật có kích thước bằng lòng bàn tay, có chút nghi ngờ.
Dường như nhận ra sự nghi ngờ của Phó Hoè, Thao Thao kêu lên: "Đại vương, mau thả thần ra, để cho hắn thấy khả năng của thần!"
Dung Hoàng chớp mắt, mở một khe nhỏ trên cửa sổ, thả Thao Thao ra ngoài.
Các thành viên khác của căn cứ Tân Sơn đều ở bên trong, chỉ cần không đến gần cửa sổ, họ sẽ không thể nhìn thấy chuyện gì đang xảy ra bên ngoài.
Phó Hoè thấy con thú cỡ lòng bàn tay vừa đáp xuống mặt đất đã nhanh chóng to lên, đạt đến kích thước của một con sư tử.
Thao Thao nhìn đám zombie đang muốn vồ lấy mình, nó khịt mũi khinh thường.
Nó vẫn có thể giải quyết được đám zombie bình thường.
Thao Thao gầm lên, há miệng lớn.
Miệng Thao Thao càng ngày càng to, giống như một cái hố không đáy, chẳng mấy chốc nó đã lớn như một ngọn núi.
LattesTeam
Nhưng cơ thể vẫn có kích thước của một con sư tử.
Mặc dù Phó Hoè đã trải qua những chuyện như sống lại, nhưng đối với tất cả hiện tượng kỳ quái này, anh cũng không khỏi nín thở.
Thật sự quá kinh ngạc.
Thao Thao nuốt một ngụm đã nuốt chửng gần như toàn bộ hàng trăm zombie, chỉ còn lại vài chục con rải rác bên ngoài.
Khi Chiêm Tả nhìn thấy cảnh này, sắc mặt lập tức thay đổi.
Cái quái quỷ gì thế này?
Ký Hàm Yên cũng không ngờ rằng nhiều zombie như vậy lại bị con quái vật này nuốt chửng, cô ta kinh hãi lùi lại vài bước, "A Tả, đây là cái gì?"
Giọng điệu của Chiêm Tả không tốt lắm, "Làm sao anh biết được?"
Đồng thời còn trách móc Ký Hàm Yên.
Nếu như không phải Ký Hàm Yên xúi giục hắn đi xử lý hai căn cứ lớn, nói rằng muốn xây dựng một đế chế zombie khổng lồ, thì hắn đã không mất đi nhiều zombie cấp cao như vậy.
Ký Hàm Yên cảm thấy oan ức, có phải Chiêm Tả đang trách móc cô ta không?
Nhưng cô ta cũng vì hắn mà suy nghĩ mà!
Tuy rằng cô ta cũng có động cơ ích kỷ, muốn Dung Hoàng c.h.ế.t không có chỗ chôn.
Nhưng nếu Chiêm Tả giải quyết được hai căn cứ lớn, hắn có thể xây dựng một đế chế zombie rồi!
Phó Hoè nghe xong liền đi đến bên cửa sổ nhìn xem, bên ngoài biệt thự có ít nhất mấy trăm con, đen ngòm một mảng.
Nhìn xa hơn, Phó Hoè thấy Chiêm Tả và Ký Hàm Yên.
Kiếp trước cũng là cảnh tượng này.
Tuy nhiên, địa điểm lại khác, số lượng zombie đông hơn kiếp trước rất nhiều.
Mặt Phó Hoè không đổi sắc, thu hồi tầm mắt, vẫy tay với Dung Hoàng, chỉ vào đám zombie bên ngoài: "Có cách nào đuổi chúng đi không?"
Dung Hoàng kiễng chân nhìn ra ngoài, lại nhìn thấy người không nên xuất hiện ở đây: "Ký Hàm Yên?"
Phó Hoè chỉ nhìn Dung Hoàng mà không nói gì.
“Được không?” Phó Hoè hỏi lại.
Dung Hoàng ngầm hiểu, tuy cô là nữ hoàng zombie nhưng thực chất cô chỉ là một nữ hoàng vô dụng, chỉ có thể doạ dẫm chứ không thể tùy tiện triệu hồi và đuổi chúng đi.
"Hắn là vua zombie, còn em là nữ hoàng zombie, nam mạnh nữ yếu, anh hiểu không?" Dung Hoàng nghiêm túc nói, rồi bỗng nghĩ ra cái gì đó, vỗ tay nói: "Nhưng em có cách."
Phó Hoè nhìn Dung Hoàng, chờ cô nói ra biện pháp.
"Các người làm việc kiểu gì vậy? Tôi là nhà nghiên cứu, nếu có chuyện gì xảy ra thì ai sẽ chịu trách nhiệm?" Nhà nghiên cứu bên kia sốt ruột đi qua đi lại, miệng lẩm bẩm phàn nàn.
Khoái Diệp không thể chịu đựng được nữa, đánh người bất tỉnh.
Dung Hoàng lấy ví nhỏ ra, lục lọi trong đó, lấy Thao Thao nhỏ bé ra.
Phó Hoè: “Đây là cái gì?”
"Thao Thao có thể nuốt chửng mọi thứ trên đời." Dung Hoàng nhón chân, giơ cao Thao Thao để Phó Hoè có thể nhìn rõ hơn: "Chúng ta chỉ cần thả nó ra là được."
Phó Hoè nhìn vật có kích thước bằng lòng bàn tay, có chút nghi ngờ.
Dường như nhận ra sự nghi ngờ của Phó Hoè, Thao Thao kêu lên: "Đại vương, mau thả thần ra, để cho hắn thấy khả năng của thần!"
Dung Hoàng chớp mắt, mở một khe nhỏ trên cửa sổ, thả Thao Thao ra ngoài.
Các thành viên khác của căn cứ Tân Sơn đều ở bên trong, chỉ cần không đến gần cửa sổ, họ sẽ không thể nhìn thấy chuyện gì đang xảy ra bên ngoài.
Phó Hoè thấy con thú cỡ lòng bàn tay vừa đáp xuống mặt đất đã nhanh chóng to lên, đạt đến kích thước của một con sư tử.
Thao Thao nhìn đám zombie đang muốn vồ lấy mình, nó khịt mũi khinh thường.
Nó vẫn có thể giải quyết được đám zombie bình thường.
Thao Thao gầm lên, há miệng lớn.
Miệng Thao Thao càng ngày càng to, giống như một cái hố không đáy, chẳng mấy chốc nó đã lớn như một ngọn núi.
LattesTeam
Nhưng cơ thể vẫn có kích thước của một con sư tử.
Mặc dù Phó Hoè đã trải qua những chuyện như sống lại, nhưng đối với tất cả hiện tượng kỳ quái này, anh cũng không khỏi nín thở.
Thật sự quá kinh ngạc.
Thao Thao nuốt một ngụm đã nuốt chửng gần như toàn bộ hàng trăm zombie, chỉ còn lại vài chục con rải rác bên ngoài.
Khi Chiêm Tả nhìn thấy cảnh này, sắc mặt lập tức thay đổi.
Cái quái quỷ gì thế này?
Ký Hàm Yên cũng không ngờ rằng nhiều zombie như vậy lại bị con quái vật này nuốt chửng, cô ta kinh hãi lùi lại vài bước, "A Tả, đây là cái gì?"
Giọng điệu của Chiêm Tả không tốt lắm, "Làm sao anh biết được?"
Đồng thời còn trách móc Ký Hàm Yên.
Nếu như không phải Ký Hàm Yên xúi giục hắn đi xử lý hai căn cứ lớn, nói rằng muốn xây dựng một đế chế zombie khổng lồ, thì hắn đã không mất đi nhiều zombie cấp cao như vậy.
Ký Hàm Yên cảm thấy oan ức, có phải Chiêm Tả đang trách móc cô ta không?
Nhưng cô ta cũng vì hắn mà suy nghĩ mà!
Tuy rằng cô ta cũng có động cơ ích kỷ, muốn Dung Hoàng c.h.ế.t không có chỗ chôn.
Nhưng nếu Chiêm Tả giải quyết được hai căn cứ lớn, hắn có thể xây dựng một đế chế zombie rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.