Xuyên Nhanh: Nhật Kí Sống Cùng Boss Phản Diện
Chương 230: Một ngày làm thầy, cả đời làm thầy (33)
Cẩm Y
28/08/2021
Hạ Hạ đang ngồi làm việc thì bỗng dưng ma nữ tỷ tỷ với một bộ dáng gấp gáp bay xuyên tường vào nhà cô.
"Trương Đình, Trương Đình, cô phải giúp tôi... cô phải giúp tôi.... không đúng cô giúp tôi với." Nếu không phải vì linh hồn không có nước mắt thì bây giờ rất có thể ma nữ tỷ tỷ chỉ kém bước ôm chân Hạ Hạ khóc mà cầu xin thôi.
Đây là lần đầu tiên Hạ Hạ thấy bộ dáng của ma nữ tỷ tỷ như thế, cô nhíu mày hỏi: "Không phải tôi nhờ cô điều tra tiểu quỷ một tháng nay sao? Cô mất tích một tháng vừa quay lại đã xin tôi giúp thế? Xảy ra chuyện gì?"
Ma nữ tỷ tỷ chỉ thiếu nước mắt nữa thôi thì đã biểu diễn thành công bộ dáng thê lương rồi: "Tôi điều tra ra được rồi... đó cũng là lí do mà tôi nhờ cô giúp." ma nữ tỷ tỷ ôm lấy chân Hạ Hạ ra một bộ dáng thấp hèn khó coi: "Tôi biết tôi quá đáng nhưng mà mong cô tha thứ, mong cô cứu lấy con bé."
Hạ Hạ không nhịn được hình ảnh của ma nữ tỷ tỷ thế này, cô vô tình rút chân lại: "Có chuyện gì thì từ từ nói, cô đừng có làm bộ dáng khó coi đó."
Ma nữ tỷ tỷ đứng dậy, lao đi nước mắt vốn chẳng có kia nói: "Người nuôi tiểu quỷ là con gái của tôi. Con bé vì thích cún con nhà cô nên mới khờ nghe theo người ta mà nuôi tiểu quỷ. Con tiểu quỷ đó nay đã mạnh đến mức tôi không thể đánh được rồi, xem như tôi xin cô đi mà Trương Đình, tôi... tôi không cần dầu gội hay dầu xả gì nữa.... tôi chỉ cần cô giúp tôi cứu lấy con bé thôi. Con bé sắp không chịu được nữa rồi."
Hạ Hạ mở to mắt, không thể tin tưởng được kết quả này. Ma nữ tỷ tỷ trông cũng chẳng lớn hơn cô bao nhiêu ai ngờ lại có con gái cũng cỡ tuổi Cố Vân Hàm rồi. Vậy chắc hẳn ma nữ tỷ tỷ đã chết khi mà nữ sinh này còn rất bé nên bộ dáng của ma nữ tỷ tỷ mới trẻ như thế vì con người khi chết ở độ tuổi nào thì dung mạo cũng sẽ dừng ở đội tuổi đó.
Ánh mắt cô tối lại nhìn bộ dáng thê lương của ma nữ tỷ tỷ, ma nữ tỷ tỷ cho rằng Hạ Hạ không đồng ý vội nếu áo cô: "Cô cần gì tôi cũng cho cô hết, ngay cả linh hồn... đúng rồi ngay cả linh hồn của tôi cũng cho cô luôn. Chỉ cần cô cứu lấy con bé, cầu xin cô."
Hạ Hạ lại một lần nữa vô tình mà rút áo lại, nhưng mà cô lại đồng ý giúp ma nữ tỷ tỷ.
"Tôi giúp cô cũng được, với điều kiện sau này cô đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi một lần nào nữa. Đây là nhân nhượng cuối cùng."
Ma nữ tỷ tỷ nghe được Hạ Hạ đồng ý mừng muốn sống lại: "Được, cô muốn tôi làm gì thì tôi đều làm hết."
"Tôi lấy áo, dẫn đường cho tôi."
Bây giờ trời cũng mới có hơn tám giờ, Hạ Hạ khoác lên một cái áo khoác đen đi theo chỉ dẫn của ma nữ tỷ tỷ mà tìm đến một căn nhà trọ.
Chỉ mới đứng trước cửa phòng trọ thôi mà Hạ Hạ đã cảm thấy một mùi âm khí khó chịu rồi, âm khí rất nặng tiểu quỷ này xem ra uống không ít máu rồi.
Hạ Hạ lấy chìa khóa dự phòng mới mượn của chú bảo vệ ở dưới ra, mở cửa. Vừa mở cửa thì một cơn âm khí nồng nặc ập đến như đón chào cô.
Hạ Hạ nhíu mày đi vào bên trong, tiểu quỷ như phát giác được Hạ Hạ đi vào ma ngay lập tức dùng âm khí khiến cửa đóng lại như nó đang ảo tưởng rằng khi Hạ Hạ vào địa bàn của nó thì chết chắc rồi.
Tiếng tiểu quỷ vang lên bên tai của Hạ Hạ nhưng cô chẳng để ý đến âm thanh khiến người ta đau đầu đó mà đi đến phòng ngủ.
Hình ảnh đầu tiên mà Hạ Hạ nhìn thấy sau khi đạp cửa phòng ngủ là một nữ sinh với vẻ mặt đau đớn nằm cuộn tròn trên giường, một em bé toàn thân đen sì ngồi trên người nữ sinh đấy.
Vừa thấy Hạ Hạ tiến vào thì nó đã xù lông nhím nó lên bay về phía Hạ Hạ, miệng Hạ Hạ niệm chú một ánh sáng vàng xuất hiện bao trùm lấy thân con tiểu quỷ. Tiểu quỷ không ngờ tu vi Hạ Hạ lại đến mức này, nó bị giam lại miệng không ngừng kêu gào cái gì đó không rõ.
Hạ Hạ đi đến bên giường lật người nữ sinh lại, trên tay nữ sinh có rất nhiều vết cắn, có vết còn đang chảy máu. Hạ Hạ nhíu mày ấn lên ấn đường của nữ sinh lại niệm câu thần chú gì đó không rõ chỉ thấy nữ sinh cùng tiểu quỷ hét lớn lên, âm khí từ trán nữ sinh bay ra.
Hạ Hạ lại đi xuống bếp pha một chén nước nóng bỏ vào một lá bùa vàng, lá bùa vàng vừa gặp nước liền tan hết đi một cách thần kì, Hạ Hạ đem chén nước cưỡng ép cho nữ sinh uống hết.
Sau đó mới đi tìm chân thân của con tiểu quỷ, mò được một lúc thì mới thấy bức tượng đứa trẻ kia được dấu ở trong tủ đồ của nữ sinh.
Mặc cho tiểu quỷ có gào thét cấp mấy Hạ Hạ cũng quả quyết đập bể bước tượng đó.
Tiểu quỷ biến thành khói đen, tan biến đi.
"Trương Đình, Trương Đình, cô phải giúp tôi... cô phải giúp tôi.... không đúng cô giúp tôi với." Nếu không phải vì linh hồn không có nước mắt thì bây giờ rất có thể ma nữ tỷ tỷ chỉ kém bước ôm chân Hạ Hạ khóc mà cầu xin thôi.
Đây là lần đầu tiên Hạ Hạ thấy bộ dáng của ma nữ tỷ tỷ như thế, cô nhíu mày hỏi: "Không phải tôi nhờ cô điều tra tiểu quỷ một tháng nay sao? Cô mất tích một tháng vừa quay lại đã xin tôi giúp thế? Xảy ra chuyện gì?"
Ma nữ tỷ tỷ chỉ thiếu nước mắt nữa thôi thì đã biểu diễn thành công bộ dáng thê lương rồi: "Tôi điều tra ra được rồi... đó cũng là lí do mà tôi nhờ cô giúp." ma nữ tỷ tỷ ôm lấy chân Hạ Hạ ra một bộ dáng thấp hèn khó coi: "Tôi biết tôi quá đáng nhưng mà mong cô tha thứ, mong cô cứu lấy con bé."
Hạ Hạ không nhịn được hình ảnh của ma nữ tỷ tỷ thế này, cô vô tình rút chân lại: "Có chuyện gì thì từ từ nói, cô đừng có làm bộ dáng khó coi đó."
Ma nữ tỷ tỷ đứng dậy, lao đi nước mắt vốn chẳng có kia nói: "Người nuôi tiểu quỷ là con gái của tôi. Con bé vì thích cún con nhà cô nên mới khờ nghe theo người ta mà nuôi tiểu quỷ. Con tiểu quỷ đó nay đã mạnh đến mức tôi không thể đánh được rồi, xem như tôi xin cô đi mà Trương Đình, tôi... tôi không cần dầu gội hay dầu xả gì nữa.... tôi chỉ cần cô giúp tôi cứu lấy con bé thôi. Con bé sắp không chịu được nữa rồi."
Hạ Hạ mở to mắt, không thể tin tưởng được kết quả này. Ma nữ tỷ tỷ trông cũng chẳng lớn hơn cô bao nhiêu ai ngờ lại có con gái cũng cỡ tuổi Cố Vân Hàm rồi. Vậy chắc hẳn ma nữ tỷ tỷ đã chết khi mà nữ sinh này còn rất bé nên bộ dáng của ma nữ tỷ tỷ mới trẻ như thế vì con người khi chết ở độ tuổi nào thì dung mạo cũng sẽ dừng ở đội tuổi đó.
Ánh mắt cô tối lại nhìn bộ dáng thê lương của ma nữ tỷ tỷ, ma nữ tỷ tỷ cho rằng Hạ Hạ không đồng ý vội nếu áo cô: "Cô cần gì tôi cũng cho cô hết, ngay cả linh hồn... đúng rồi ngay cả linh hồn của tôi cũng cho cô luôn. Chỉ cần cô cứu lấy con bé, cầu xin cô."
Hạ Hạ lại một lần nữa vô tình mà rút áo lại, nhưng mà cô lại đồng ý giúp ma nữ tỷ tỷ.
"Tôi giúp cô cũng được, với điều kiện sau này cô đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi một lần nào nữa. Đây là nhân nhượng cuối cùng."
Ma nữ tỷ tỷ nghe được Hạ Hạ đồng ý mừng muốn sống lại: "Được, cô muốn tôi làm gì thì tôi đều làm hết."
"Tôi lấy áo, dẫn đường cho tôi."
Bây giờ trời cũng mới có hơn tám giờ, Hạ Hạ khoác lên một cái áo khoác đen đi theo chỉ dẫn của ma nữ tỷ tỷ mà tìm đến một căn nhà trọ.
Chỉ mới đứng trước cửa phòng trọ thôi mà Hạ Hạ đã cảm thấy một mùi âm khí khó chịu rồi, âm khí rất nặng tiểu quỷ này xem ra uống không ít máu rồi.
Hạ Hạ lấy chìa khóa dự phòng mới mượn của chú bảo vệ ở dưới ra, mở cửa. Vừa mở cửa thì một cơn âm khí nồng nặc ập đến như đón chào cô.
Hạ Hạ nhíu mày đi vào bên trong, tiểu quỷ như phát giác được Hạ Hạ đi vào ma ngay lập tức dùng âm khí khiến cửa đóng lại như nó đang ảo tưởng rằng khi Hạ Hạ vào địa bàn của nó thì chết chắc rồi.
Tiếng tiểu quỷ vang lên bên tai của Hạ Hạ nhưng cô chẳng để ý đến âm thanh khiến người ta đau đầu đó mà đi đến phòng ngủ.
Hình ảnh đầu tiên mà Hạ Hạ nhìn thấy sau khi đạp cửa phòng ngủ là một nữ sinh với vẻ mặt đau đớn nằm cuộn tròn trên giường, một em bé toàn thân đen sì ngồi trên người nữ sinh đấy.
Vừa thấy Hạ Hạ tiến vào thì nó đã xù lông nhím nó lên bay về phía Hạ Hạ, miệng Hạ Hạ niệm chú một ánh sáng vàng xuất hiện bao trùm lấy thân con tiểu quỷ. Tiểu quỷ không ngờ tu vi Hạ Hạ lại đến mức này, nó bị giam lại miệng không ngừng kêu gào cái gì đó không rõ.
Hạ Hạ đi đến bên giường lật người nữ sinh lại, trên tay nữ sinh có rất nhiều vết cắn, có vết còn đang chảy máu. Hạ Hạ nhíu mày ấn lên ấn đường của nữ sinh lại niệm câu thần chú gì đó không rõ chỉ thấy nữ sinh cùng tiểu quỷ hét lớn lên, âm khí từ trán nữ sinh bay ra.
Hạ Hạ lại đi xuống bếp pha một chén nước nóng bỏ vào một lá bùa vàng, lá bùa vàng vừa gặp nước liền tan hết đi một cách thần kì, Hạ Hạ đem chén nước cưỡng ép cho nữ sinh uống hết.
Sau đó mới đi tìm chân thân của con tiểu quỷ, mò được một lúc thì mới thấy bức tượng đứa trẻ kia được dấu ở trong tủ đồ của nữ sinh.
Mặc cho tiểu quỷ có gào thét cấp mấy Hạ Hạ cũng quả quyết đập bể bước tượng đó.
Tiểu quỷ biến thành khói đen, tan biến đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.