Xuyên Nhanh: Nhìn Hắn Điên Cuồng
Chương 51: Cô Còn Là Chính Mình Hay Không (H)
Điềm Miêu
05/11/2022
"Đương nhiên là không." Lương Duệ rút tay về, cậu ta duỗi thẳng lưng, từ từ cởi thắt lưng và lấy đồ vật cứng rắn căng phồng trong quần ra.
Dương vật của cậu ta vừa thô vừa dài, nhưng màu sắc thì rất trắng trẻo.
Cậu ta đứa nhìn cô đang do dự tách hai đùi ra, sau đó nắm lấy tay cô đặt lên dương vật của mình.
Lương Duệ đè lên trên người cô, ngón tay giữa không ngừng đưa đẩy phía trong hoa huyệt trơn trượt nóng bỏng của cô, không chỉ vậy, cậu ta còn nắm chặt tay cô, ép cô nắm lấy thiết côn của mình trượt lên trượt xuống.
Giọng nói của cậu ta trở nên hơi khàn khàn, âm thanh mang theo hơi thở nặng nề: "Cô giáo, cô đã đọc nhiều sách như vậy, hẳn là giỏi hơn em nhiều, em bỏ tay ra để cô tự làm nhé."
Lâm Tô Ngọc không nói lời nào, cậu ta lại cười rộ lên, sau đó buông tay ra rồi đặt lên eo cô.
Cảm giác đau nhức và tê dại từ tiểu huyệt lan ra xung quanh, lan đến tận bụng dưới.
Âm hộ cô bất giác co rút lại.
Lâm Tô Ngọc nhìn đèn chùm trên trần nhà, không biết là do ánh sáng chói mắt hay là vì bị Lương Duệ đang kích thích dục vọng mà Lâm Tô Ngọc cảm thấy đôi mắt mình trở nên mơ hồ choáng váng.
Cô cầm dương vật của Lương Duệ và trượt lên trượt xuống một cách máy móc, nhưng chỉ vậy cũng đủ để một học sinh không có kinh nghiệm tình dục như Lương Duệ nhanh chóng xuất tinh.
Tinh dịch hơi nóng bắn tung tóe trên tay và cặp đùi trắng nõn của cô, chỉ một khắc sau nó đã nhanh chóng mất đi độ ấm.
Lương Duệ vẫn không biết mệt, cậu ta vuốt ve cơ thể Lâm Tô Ngọc, giả vờ tò mò sờ soạng nắn bóp khắp nơi cho đến khi quần áo của cô được cởi bỏ hoàn toàn.
Lương Duệ ngồi lên người cô, dương vật cương cứng lại tiếp tục đè lên chân Lâm Tô Ngọc.
Không biết vì sao, một cảm giác trống rỗng kỳ lạ tràn ngập trong đầu Lâm Tô Ngọc vào lúc này.
Phải làm như vậy ư?
Hy sinh để hoàn thành nhiệm vụ đương nhiên không sai, nhưng có nhất định phải làm thế không?
Lời nói của hệ thống văng vẳng bên tai cô.
Trước kia Lâm Tô Ngọc không phải người như vậy, cô có còn là chính mình hay không?
Dương vật của cậu ta vừa thô vừa dài, nhưng màu sắc thì rất trắng trẻo.
Cậu ta đứa nhìn cô đang do dự tách hai đùi ra, sau đó nắm lấy tay cô đặt lên dương vật của mình.
Lương Duệ đè lên trên người cô, ngón tay giữa không ngừng đưa đẩy phía trong hoa huyệt trơn trượt nóng bỏng của cô, không chỉ vậy, cậu ta còn nắm chặt tay cô, ép cô nắm lấy thiết côn của mình trượt lên trượt xuống.
Giọng nói của cậu ta trở nên hơi khàn khàn, âm thanh mang theo hơi thở nặng nề: "Cô giáo, cô đã đọc nhiều sách như vậy, hẳn là giỏi hơn em nhiều, em bỏ tay ra để cô tự làm nhé."
Lâm Tô Ngọc không nói lời nào, cậu ta lại cười rộ lên, sau đó buông tay ra rồi đặt lên eo cô.
Cảm giác đau nhức và tê dại từ tiểu huyệt lan ra xung quanh, lan đến tận bụng dưới.
Âm hộ cô bất giác co rút lại.
Lâm Tô Ngọc nhìn đèn chùm trên trần nhà, không biết là do ánh sáng chói mắt hay là vì bị Lương Duệ đang kích thích dục vọng mà Lâm Tô Ngọc cảm thấy đôi mắt mình trở nên mơ hồ choáng váng.
Cô cầm dương vật của Lương Duệ và trượt lên trượt xuống một cách máy móc, nhưng chỉ vậy cũng đủ để một học sinh không có kinh nghiệm tình dục như Lương Duệ nhanh chóng xuất tinh.
Tinh dịch hơi nóng bắn tung tóe trên tay và cặp đùi trắng nõn của cô, chỉ một khắc sau nó đã nhanh chóng mất đi độ ấm.
Lương Duệ vẫn không biết mệt, cậu ta vuốt ve cơ thể Lâm Tô Ngọc, giả vờ tò mò sờ soạng nắn bóp khắp nơi cho đến khi quần áo của cô được cởi bỏ hoàn toàn.
Lương Duệ ngồi lên người cô, dương vật cương cứng lại tiếp tục đè lên chân Lâm Tô Ngọc.
Không biết vì sao, một cảm giác trống rỗng kỳ lạ tràn ngập trong đầu Lâm Tô Ngọc vào lúc này.
Phải làm như vậy ư?
Hy sinh để hoàn thành nhiệm vụ đương nhiên không sai, nhưng có nhất định phải làm thế không?
Lời nói của hệ thống văng vẳng bên tai cô.
Trước kia Lâm Tô Ngọc không phải người như vậy, cô có còn là chính mình hay không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.