Xuyên Nhanh: Nữ Chính Vai Phản Diện Sau Khi Max Level
Chương 266: Dưới ánh chiều tà (1)
Mặc Linh
06/08/2022
Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Dương Mai Phương.
====
Công nguyên năm 2066, khí hậu toàn cầu nóng lên, băng tan, sau một trận động đất không báo trước, dưới mặt băng lớn nhất trên trái đất, huyết tộc bị đóng băng lại lần nữa thức tỉnh.
Bọn chúng xuất hiện ở các thành phố, cắn xé loài người, lấy máu thịt của loài người làm thức ăn.
Sinh vật cổ xưa, có năng lực mạnh mẽ.
Bọn chúng thậm chí có thể chống lại vũ khí nóng.
Con người sử dụng vũ khí hạt nhân, cuối cùng lại hủy diệt chính nơi ở của mình, huyết tộc lại vẫn sống tốt như cũ.
Con người và huyết tộc chiến tranh liên miên.
Thế giới bị phá hủy, các thành phố biến thành đống đổ nát, những người còn may mắn sống sót chỉ có thể tìm đường sống trong chiến tranh.
......
......
Hoa Vụ đứng trên đống đổ nát, nhìn bảng hiệu không biết từ năm nào, dưới sự va chạm của một huyết tộc, ầm ầm rơi xuống.
Rơi xuống cùng với bảng hiệu, còn có con huyết tộc kia.
Huyết tộc này có làn da màu đỏ thẫm, mọc một đôi cánh quái dị, tứ chi giống như loài người, nhưng lại có một cái đuôi thật dài.
Toàn bộ hình ảnh, trông giống như một người bị lột da.
Trên bầu trời đằng trước, tàu bay tạo hình kỳ lạ bị cuốn vào giữa đàn huyết tộc, ầm vang một tiếng, nổ tung.
Mảnh vụn giống như sao băng bay về phía này.
Hoa Vụ rút ống thép đang ghim vào thi thể ra, chạy về phía phế tích còn chưa sập xuống cạnh đó.
Chỗ cô đứng lúc nãy, có mấy cái xác đang nằm.
Bọn họ mặc đồng phục màu trắng, trên đồng phục có một huy hiệu hình tam giác, trên đó có mấy chữ nhỏ 'Viện sinh vật Niết Bàn'.
Hoa Vụ vừa tới đây đã bị bọn họ ấn, muốn bỏ cô vào một cái lồng sắt.
Giỏi lắm!
Đựng nữ chính vào cái lồng sắt chó má này!
Như vậy là đang ném tự tôn của nữ chính xuống đất mà dẫm!!
Là tên nào to gan như vậy, nghĩ ra ý tưởng này!!
Hoa Vụ thấy như thế quá mất mặt nữ chính, vì để giữ được thể diện của nữ chính, cho nên đành phải...... Lịch sự tiễn bọn họ đi.
Cũng may mấy người này nhìn đáng sợ, nhưng thực lực chả ra sao.
Cũng không phải là mấy con huyết tộc sẽ bay loạn trên trời kia.
Rầm ——
Tàu bay rơi xuống đất, nổ mạnh.
Sóng nhiệt từ nơi xa lan tới đây, Hoa Vụ kịp thời trốn sau một tòa nhà, không bị sóng nhiệt đánh bay, nhưng bị tro bụi bay đầy mặt.
Chấn động qua đi, Hoa Vụ đưa tay lau mặt, chết lặng mà nhìn huyết tộc xuất hiện trong bóng râm đối diện.
Nó nhỏ hơn con lúc nãy rất nhiều, dáng vẻ chỉ khoảng một mét hai.
"......"
Sao, mi còn muốn bắt nạt ta chắc!
Mi đã một mét hai mà còn không biết xấu hổ sao?!
Huyết tộc cong lưng, bò ra từ chỗ tối, đôi mắt đỏ máu nhìn chằm chằm cô, cái lưỡi vừa nhọn vừa dài, thỉnh thoảng thè ra như lưỡi rắn.
Hoa Vụ ném ống thép trong tay xuống, vặn cổ qua trái phải, đột nhiên nở một nụ cười, "Ngươi cũng muốn tặng quà cho ta à?"
Cô gái tro bụi đầy người, mang gương mặt có dấu bàn tay, nhìn không rõ diện mạo, như biến thái cười với huyết tộc.
Huyết tộc kia yên lặng lùi về sau, nửa thân mình lại ẩn trong bóng tối.
Tạch tạch tạch ——
Viên đạn bắn vào bên chân huyết tộc, nó đột nhiên lui về sau.
Còn đụng trúng đầu.
Hoa Vụ cũng đau thay nó.
"Bên này!!"
Hoa Vụ thấy sau phế tích cách đó không xa, có người vẫy tay với cô.
"......"
Ơ kìa!
Mất quà rồi.
"Lại đây nhanh lên coi!!" Người kia còn đang kêu: "Huyết tộc khác sẽ tới đây ngay đó!!"
Hoa Vụ nhìn vũ khí của mình, lại nhìn vũ khí của đối phương......
Cô chỉ do dự hai giây, xách theo ống thép đi về bên kia.
Là một cô gái.
Xấp xỉ hai mươi, tóc tém, đồ tác chiến màu đen, nhanh nhẹn trầm ổn, nhìn hơi không hợp tuổi.
Cô gái thấy cô đi tới, lập tức rút lui: "Theo sát tôi."
Hai người đi qua phế tích, nhảy vào một chiếc ô tô cũ nát đỗ bên đường.
Trong xe còn có ba người khác.
Bọn họ vừa lên, ô tô lập tức khởi động, phóng đi.
Người đàn ông đầu trọc ngồi ở ghế sau liếc mắt đánh giá Hoa Vụ một cái, hỏi cô gái đưa cô về, "Em út, cô ta là ai?"
Người đàn ông đầu trọc mặc một cái áo đen, cánh tay và đùi đều là cơ bắp phình to, ngồi ở ghế sau trông như một ngọn núi nhỏ.
Đằng trước người đàn ông đầu trọc có một cậu trai, đắp quần áo lên đầu, hình như đang ngủ.
Còn một người phụ nữ đang lái xe, tóc dài màu vàng kim cột sau gáy, trên cánh tay có một lớp kim loại bao phủ, giống như vỏ máy móc.
"Nhặt được trên đường." Cô gái đưa Hoa Vụ về nói: "Cũng không biết vì sao lại ở chiến khu một mình."
Nói xong cô nhìn Hoa Vụ: "Sao cô lại ở chiến khu một mình?"
Hoa Vụ suy nghĩ: "...... Bị người ta mang đến."
Cô gái chửi thầm một tiếng, đáy mắt đều là chán ghét: "Mẹ nó, chắc chắn lại là đám săn quỷ đó."
Người đàn ông đầu trọc hỏi Hoa Vụ: "Trước kia cô sống ở khu nào?"
Hoa Vụ: "......"
Hoa Vụ im lặng, khiến cô gái tóc ngắn cho rằng cô đề phòng bọn họ, không muốn nói tình trạng thật của mình, cũng không hỏi nhiều, chỉ nói: "Bọn tôi có thể đưa cô tới khu sinh hoạt số sáu."
"Cảm ơn."
Chỉ là tạm thời đi nhờ, tất nhiên hai bên đều không có ý muốn tìm hiểu sâu.
Cô gái tóc ngắn ngồi vào ghế phụ đằng trước.
Hoa Vụ tự tìm chỗ ngồi xuống.
Xe này được cải tạo lại từ xe buýt, phá bỏ rất nhiều chỗ ngồi, chỗ trống chất đống mấy thứ đồ linh tinh, phần lớn gần giống máy móc.
Hoa Vụ ngồi xuống chỗ gần cửa xe, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.
Đây chắc là thành phố, nhưng bây giờ đều thành đống đổ nát cả.
Đằng xa còn nghe thấy tiếng bom đạn ầm vang.
......
......
Thế giới này kể về nữ chính có thân phận đặc biệt, bị huyết tộc và loài người tranh giành qua lại, dẫn đến các loại tình tiết.
Nữ chính chỉ có ký ức sau tám tuổi, ký ức trước tám tuổi, cô hoàn toàn không nhớ rõ.
Cô tỉnh lại đã ở khu sinh hoạt số sáu, ở đó lăn lộn đấm đá khó khăn mà trưởng thành.
Lại trong một lần tình cờ, gặp được nam chính bị huyết tộc đuổi giết.
Cô cứu nam chính, nam chính thấy cô có bản lĩnh, mời cô gia nhập đội ngũ.
Nữ chính từ chối, cô trở lại khu sinh hoạt.
Nhưng không bao lâu, đã có huyết tộc tìm tới cô.
Từ hôm đó trở đi, nữ chính bị huyết tộc đuổi giết khắp nơi, khu sinh hoạt cho rằng cô dẫn huyết tộc tới, cũng không muốn cô tiếp tục ở lại đó, đuổi cô ra ngoài.
Cuối cùng nữ chính chỉ có thể gia nhập với nam chính.
Dưới sự bồi dưỡng của nam chính, nữ chính dần dần từ một người chỉ đánh theo bản năng, trưởng thành thành một chiến sĩ chân chính.
Nhưng......
Nhân vật phụ Hứa Tố bị người xuyên không chiếm cứ thân thể.
Người xuyên không này...... Bản thân vốn là người yêu thích huyết tộc, làm nghiên cứu nhiều đến mức đầu óc không bình thường, đột nhiên xuyên vào một thế giới như vậy, liền giống như mãnh thú đói bụng lâu ngày ngửi thấy mùi máu tanh.
Cô ta tràn đầy dã tâm, dự định làm một cú lớn cho sự nghiệp của mình, làm ra thành tựu.
Mấu chốt là cô ta còn biết cốt truyện.
Cô ta biết thân phận của nữ chính đặc biệt, việc đầu tiên là phái người tới bắt nữ chính.
Nữ chính giai đoạn đầu có chút năng lực, nhưng so với Hứa Tố nắm giữ lượng lớn tài nguyên mà nói, đó chỉ là một cọng bún sức chiến đấu bằng 5, bắt cô còn không phải nhẹ nhàng.
Sau khi nữ chính bị bắt, đã bị Hứa Tố nhốt lại.
Hứa Tố nhốt cô ở chỗ sâu nhất dưới lòng đất, coi cô là vật sở hữu của mình, lợi dụng cô làm các loại thí nghiệm điên cuồng.
Nữ chính bị tra tấn đến mức người không ra người, quỷ không ra quỷ.
Mà Hứa Tố dựa vào nữ chính, nghiên cứu ra một đống thứ linh tinh, cuối cùng đừng nói là người, ngay cả huyết tộc cũng bị cô ta làm cho tức điên rồi.
Edit by Dương Mai Phương.
====
Công nguyên năm 2066, khí hậu toàn cầu nóng lên, băng tan, sau một trận động đất không báo trước, dưới mặt băng lớn nhất trên trái đất, huyết tộc bị đóng băng lại lần nữa thức tỉnh.
Bọn chúng xuất hiện ở các thành phố, cắn xé loài người, lấy máu thịt của loài người làm thức ăn.
Sinh vật cổ xưa, có năng lực mạnh mẽ.
Bọn chúng thậm chí có thể chống lại vũ khí nóng.
Con người sử dụng vũ khí hạt nhân, cuối cùng lại hủy diệt chính nơi ở của mình, huyết tộc lại vẫn sống tốt như cũ.
Con người và huyết tộc chiến tranh liên miên.
Thế giới bị phá hủy, các thành phố biến thành đống đổ nát, những người còn may mắn sống sót chỉ có thể tìm đường sống trong chiến tranh.
......
......
Hoa Vụ đứng trên đống đổ nát, nhìn bảng hiệu không biết từ năm nào, dưới sự va chạm của một huyết tộc, ầm ầm rơi xuống.
Rơi xuống cùng với bảng hiệu, còn có con huyết tộc kia.
Huyết tộc này có làn da màu đỏ thẫm, mọc một đôi cánh quái dị, tứ chi giống như loài người, nhưng lại có một cái đuôi thật dài.
Toàn bộ hình ảnh, trông giống như một người bị lột da.
Trên bầu trời đằng trước, tàu bay tạo hình kỳ lạ bị cuốn vào giữa đàn huyết tộc, ầm vang một tiếng, nổ tung.
Mảnh vụn giống như sao băng bay về phía này.
Hoa Vụ rút ống thép đang ghim vào thi thể ra, chạy về phía phế tích còn chưa sập xuống cạnh đó.
Chỗ cô đứng lúc nãy, có mấy cái xác đang nằm.
Bọn họ mặc đồng phục màu trắng, trên đồng phục có một huy hiệu hình tam giác, trên đó có mấy chữ nhỏ 'Viện sinh vật Niết Bàn'.
Hoa Vụ vừa tới đây đã bị bọn họ ấn, muốn bỏ cô vào một cái lồng sắt.
Giỏi lắm!
Đựng nữ chính vào cái lồng sắt chó má này!
Như vậy là đang ném tự tôn của nữ chính xuống đất mà dẫm!!
Là tên nào to gan như vậy, nghĩ ra ý tưởng này!!
Hoa Vụ thấy như thế quá mất mặt nữ chính, vì để giữ được thể diện của nữ chính, cho nên đành phải...... Lịch sự tiễn bọn họ đi.
Cũng may mấy người này nhìn đáng sợ, nhưng thực lực chả ra sao.
Cũng không phải là mấy con huyết tộc sẽ bay loạn trên trời kia.
Rầm ——
Tàu bay rơi xuống đất, nổ mạnh.
Sóng nhiệt từ nơi xa lan tới đây, Hoa Vụ kịp thời trốn sau một tòa nhà, không bị sóng nhiệt đánh bay, nhưng bị tro bụi bay đầy mặt.
Chấn động qua đi, Hoa Vụ đưa tay lau mặt, chết lặng mà nhìn huyết tộc xuất hiện trong bóng râm đối diện.
Nó nhỏ hơn con lúc nãy rất nhiều, dáng vẻ chỉ khoảng một mét hai.
"......"
Sao, mi còn muốn bắt nạt ta chắc!
Mi đã một mét hai mà còn không biết xấu hổ sao?!
Huyết tộc cong lưng, bò ra từ chỗ tối, đôi mắt đỏ máu nhìn chằm chằm cô, cái lưỡi vừa nhọn vừa dài, thỉnh thoảng thè ra như lưỡi rắn.
Hoa Vụ ném ống thép trong tay xuống, vặn cổ qua trái phải, đột nhiên nở một nụ cười, "Ngươi cũng muốn tặng quà cho ta à?"
Cô gái tro bụi đầy người, mang gương mặt có dấu bàn tay, nhìn không rõ diện mạo, như biến thái cười với huyết tộc.
Huyết tộc kia yên lặng lùi về sau, nửa thân mình lại ẩn trong bóng tối.
Tạch tạch tạch ——
Viên đạn bắn vào bên chân huyết tộc, nó đột nhiên lui về sau.
Còn đụng trúng đầu.
Hoa Vụ cũng đau thay nó.
"Bên này!!"
Hoa Vụ thấy sau phế tích cách đó không xa, có người vẫy tay với cô.
"......"
Ơ kìa!
Mất quà rồi.
"Lại đây nhanh lên coi!!" Người kia còn đang kêu: "Huyết tộc khác sẽ tới đây ngay đó!!"
Hoa Vụ nhìn vũ khí của mình, lại nhìn vũ khí của đối phương......
Cô chỉ do dự hai giây, xách theo ống thép đi về bên kia.
Là một cô gái.
Xấp xỉ hai mươi, tóc tém, đồ tác chiến màu đen, nhanh nhẹn trầm ổn, nhìn hơi không hợp tuổi.
Cô gái thấy cô đi tới, lập tức rút lui: "Theo sát tôi."
Hai người đi qua phế tích, nhảy vào một chiếc ô tô cũ nát đỗ bên đường.
Trong xe còn có ba người khác.
Bọn họ vừa lên, ô tô lập tức khởi động, phóng đi.
Người đàn ông đầu trọc ngồi ở ghế sau liếc mắt đánh giá Hoa Vụ một cái, hỏi cô gái đưa cô về, "Em út, cô ta là ai?"
Người đàn ông đầu trọc mặc một cái áo đen, cánh tay và đùi đều là cơ bắp phình to, ngồi ở ghế sau trông như một ngọn núi nhỏ.
Đằng trước người đàn ông đầu trọc có một cậu trai, đắp quần áo lên đầu, hình như đang ngủ.
Còn một người phụ nữ đang lái xe, tóc dài màu vàng kim cột sau gáy, trên cánh tay có một lớp kim loại bao phủ, giống như vỏ máy móc.
"Nhặt được trên đường." Cô gái đưa Hoa Vụ về nói: "Cũng không biết vì sao lại ở chiến khu một mình."
Nói xong cô nhìn Hoa Vụ: "Sao cô lại ở chiến khu một mình?"
Hoa Vụ suy nghĩ: "...... Bị người ta mang đến."
Cô gái chửi thầm một tiếng, đáy mắt đều là chán ghét: "Mẹ nó, chắc chắn lại là đám săn quỷ đó."
Người đàn ông đầu trọc hỏi Hoa Vụ: "Trước kia cô sống ở khu nào?"
Hoa Vụ: "......"
Hoa Vụ im lặng, khiến cô gái tóc ngắn cho rằng cô đề phòng bọn họ, không muốn nói tình trạng thật của mình, cũng không hỏi nhiều, chỉ nói: "Bọn tôi có thể đưa cô tới khu sinh hoạt số sáu."
"Cảm ơn."
Chỉ là tạm thời đi nhờ, tất nhiên hai bên đều không có ý muốn tìm hiểu sâu.
Cô gái tóc ngắn ngồi vào ghế phụ đằng trước.
Hoa Vụ tự tìm chỗ ngồi xuống.
Xe này được cải tạo lại từ xe buýt, phá bỏ rất nhiều chỗ ngồi, chỗ trống chất đống mấy thứ đồ linh tinh, phần lớn gần giống máy móc.
Hoa Vụ ngồi xuống chỗ gần cửa xe, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.
Đây chắc là thành phố, nhưng bây giờ đều thành đống đổ nát cả.
Đằng xa còn nghe thấy tiếng bom đạn ầm vang.
......
......
Thế giới này kể về nữ chính có thân phận đặc biệt, bị huyết tộc và loài người tranh giành qua lại, dẫn đến các loại tình tiết.
Nữ chính chỉ có ký ức sau tám tuổi, ký ức trước tám tuổi, cô hoàn toàn không nhớ rõ.
Cô tỉnh lại đã ở khu sinh hoạt số sáu, ở đó lăn lộn đấm đá khó khăn mà trưởng thành.
Lại trong một lần tình cờ, gặp được nam chính bị huyết tộc đuổi giết.
Cô cứu nam chính, nam chính thấy cô có bản lĩnh, mời cô gia nhập đội ngũ.
Nữ chính từ chối, cô trở lại khu sinh hoạt.
Nhưng không bao lâu, đã có huyết tộc tìm tới cô.
Từ hôm đó trở đi, nữ chính bị huyết tộc đuổi giết khắp nơi, khu sinh hoạt cho rằng cô dẫn huyết tộc tới, cũng không muốn cô tiếp tục ở lại đó, đuổi cô ra ngoài.
Cuối cùng nữ chính chỉ có thể gia nhập với nam chính.
Dưới sự bồi dưỡng của nam chính, nữ chính dần dần từ một người chỉ đánh theo bản năng, trưởng thành thành một chiến sĩ chân chính.
Nhưng......
Nhân vật phụ Hứa Tố bị người xuyên không chiếm cứ thân thể.
Người xuyên không này...... Bản thân vốn là người yêu thích huyết tộc, làm nghiên cứu nhiều đến mức đầu óc không bình thường, đột nhiên xuyên vào một thế giới như vậy, liền giống như mãnh thú đói bụng lâu ngày ngửi thấy mùi máu tanh.
Cô ta tràn đầy dã tâm, dự định làm một cú lớn cho sự nghiệp của mình, làm ra thành tựu.
Mấu chốt là cô ta còn biết cốt truyện.
Cô ta biết thân phận của nữ chính đặc biệt, việc đầu tiên là phái người tới bắt nữ chính.
Nữ chính giai đoạn đầu có chút năng lực, nhưng so với Hứa Tố nắm giữ lượng lớn tài nguyên mà nói, đó chỉ là một cọng bún sức chiến đấu bằng 5, bắt cô còn không phải nhẹ nhàng.
Sau khi nữ chính bị bắt, đã bị Hứa Tố nhốt lại.
Hứa Tố nhốt cô ở chỗ sâu nhất dưới lòng đất, coi cô là vật sở hữu của mình, lợi dụng cô làm các loại thí nghiệm điên cuồng.
Nữ chính bị tra tấn đến mức người không ra người, quỷ không ra quỷ.
Mà Hứa Tố dựa vào nữ chính, nghiên cứu ra một đống thứ linh tinh, cuối cùng đừng nói là người, ngay cả huyết tộc cũng bị cô ta làm cho tức điên rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.