Xuyên Nhanh: Nữ Chính Vai Phản Diện Sau Khi Max Level
Chương 367: Kiêm chức sau khi nằm vùng (24)
Mặc Linh
26/08/2022
Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Hoa Mộng Tiếu Vân.
Beta by DMP.
====
Hoa Vụ nhìn về phía Ổ Đinh: "Tôi cho rằng hôm nay sếp gọi tôi đến, là để công nhận năng lực của tôi, nếu chỉ là tới tiếp rượu, vậy rất xin lỗi, tôi không cung cấp loại phục vụ này."
Sảnh tiệc bỗng chốc an tĩnh lại.
Ai cũng không nghĩ rằng cô gan thế, dám nói chuyện với Ổ Đinh như vậy.
Lúc mọi người kinh ngạc trong lòng, quan sát phản ứng của Ổ Đinh, Hoa Vụ lại đứng dậy, nói với những người khác: "Nhưng mà, hôm nay lần đầu tiên gặp mặt, kính rượu các vị chú bác, cũng là chuyện vãn bối như tôi nên làm."
Biểu cảm người đàn ông nói chuyện lúc nãy trở nên khó coi.
Bọn họ đâu muốn cô là vãn bối......
Nhưng từ chú bác này, là chính hắn nói ra.
......
......
Độ Hàn đứng ở bên ngoài hành lang, trên bàn tiếp tân có một cái máy tính hiển thị tình hình trong bữa tiệc.
Độ Hàn thấy người giám sát, hắn đi qua bảo người ngồi trước máy tính tránh ra.
Hình ảnh là cô gái cầm bình rượu, đang từng bước từng bước kính rượu.
Giám sát không có tiếng, chỉ có thể nhìn hình, những người được kính rượu, hình như không phải rất vui vẻ.
Chỉ có Ổ Đinh, rất có hứng thú mà nhìn.
Nhưng từ trước đến nay hắn đều là cái dạng này, người ngoài rất khó phân biệt ra hắn rốt cuộc có vui vẻ hay không.
Đi một vòng, cô nhìn qua không có chút men say, ưu nhã đoan trang mà trở lại chỗ ngồi của mình.
Người trong màn hình không ai nhúc nhích, cho đến khi Ổ Đinh đưa tay vỗ tay.
......
......
Ổ Đinh lại lần nữa nâng chén, "Vậy chúng ta hãy hoan nghênh Nguyên Âm, gia nhập chúng ta.
Những người còn lại nhìn nhau.
Bọn họ muốn ra oai phủ đầu cô, thậm chí muốn chèn ép cô thành gái tiếp rượu.
Nếu cô kính rượu theo lời bọn họ, vậy lúc kính rượu, lại nói những lời khác không phải là thuận lý thành chương.
Nhưng mà hai câu trước đó cô nói với Ổ Đinh, sau khi cường điệu thân phận của bản thân, quay đầu lại lấy thân phận vãn bối kính rượu.
Quả thực là mặt trong mặt ngoài cô đều tránh.
Mà cả quá trình Ổ Đinh không nói gì......
"Hoan nghênh."
"Hoan nghênh......"
Vài tiếng hoan nghênh thưa thớt vang lên, viết to ba chữ 'không chào đón' lên mặt.
Mấy người bọn họ vào sinh ra tử, mới có địa vị hiện tại.
Mộc Thị kia thì thôi đi, dù gì cũng làm ở dưới nhiều năm như vậy.
Nhưng cô một tên làm phản từ bên kia tới đây thì dựa vào cái gì?
"Bây giờ không phải thời đại kia của chúng ta." Ổ Đinh nhìn ra mọi người không vui, "Chúng ta cần nguồn máu mới mẻ, biểu hiện của Nguyên Âm trong khoảng thời gian này, mọi người rõ như ban ngày, sau này mọi người vẫn nên phối hợp với nhau."
Không ai nói tiếp, nhưng trong lòng bọn họ chắc chắn là không phục.
Nhưng Ổ Đinh là đại lão đại, nhiều người ở đây như vậy, không thoải mái cũng chỉ có thể tự nghẹn lại.
Mục đích chủ yếu hôm nay, giống như thật sự chỉ là tụ tập lại, tán gẫu một chút.
Ổ Đinh nói chuyện với họ đều là về cuộc sống hàng ngày.
Hoa Vụ im lặng mà ăn, không tham dự cuộc nói chuyện của bọn họ, đằng nào người ta cũng không chào đón.
Mục đích Ổ Đinh gọi cô tới hôm nay...... Chỉ sợ không đơn giản chỉ là để cô gia nhập.
Ngay khi Hoa Vụ sắp ăn xong, Ổ Đinh vỗ tay, Độ Hàn đẩy một xe đồ ăn tiến vào.
"Hôm nay còn có một món ăn cuối cùng." Ổ Đinh nói: "Món này có được không dễ, mọi người hãy từ từ thưởng thức."
Độ Hàn đặt mâm đồ ăn trên xe lên bàn.
Sau khi nhận được tín hiệu của Ổ Đinh, mở nắp ra, lùi sang một bên.
"......"
"......"
Cả sảnh tiệc đều yên tĩnh, tựa như không nghe thấy hơi thở của bọn họ.
Hoa Vụ nhìn mâm đồ ăn máu chảy đầm địa, vội vàng uống ngụm rượu cho đỡ sợ.
Món tráng miệng sau khi ăn quá nghịch thiên rồi!
"Đại ca...... A Chúc đây là?"
Ổ đinh cầm lấy khăn ướt trên bàn lau tay, "Mọi người đi theo tôi nhiều năm như vậy, tôi cũng không bạc đãi mọi người, có tiền mọi người cùng kiếm, phòng ở, phụ nữ...... Muốn cái gì cho cái đó. Nhưng có đôi khi, lòng quá tham, vậy mất nhiều hơn được."
Ổ Đinh nói xong, sau khi tạm dừng vài giây, ánh mắt quét về những người còn lại: "Mọi người nói, có phải hay không?"
Cuối cùng ánh mắt hắn dừng lại ở trên người gần nhất bên tay phải, người nọ lập tức nói: "Đại ca, em không có hai lòng."
Ổ Đinh ném khăn ướt xuống, "Tôi coi mọi người là anh em, hy vọng mọi người đừng làm tôi thất vọng."
Cũng không đợi những người khác có phản ứng gì, Ổ Đinh đứng dậy: "Mọi người từ từ thưởng thức đi." Sau đó mang người rời đi.
Hoa Vụ là người mới vừa gia nhập, tạm thời không cần nhận cảnh cáo như vậy.
Cô yên lặng quan sát biểu cảm của những người này.
Một khi mâm càng lớn, sẽ có người muốn trở thành lão đại.
Nơi này, có bao nhiêu người, lòng mang tâm tư như vậy?
Hoa Vụ vừa mới quan sát đến người thứ ba, liền có người tiến vào, "Cô Nguyên, lão đại cho mời."
Hoa Vụ đứng dậy, lịch sự mỉm cười: "Các vị trưởng bối ăn thong thả."
Mọi người: "......"
......
......
Hoa Vụ bị đưa tới một phòng trên lầu.
Ổ Đinh ngồi pha trà ở bàn trà trước ban công, còn rất điệu nghệ.
"Tới rồi à, ngồi đi."
Hoa Vụ ngồi xuống đối diện, Ổ Đinh rót cho cô một ly trà, "Người trẻ tuổi các cô thích uống cà phê nhỉ?"
"Tôi đều được."
Ổ Đinh ý bảo Hoa Vụ thử trước xem.
Hoa Vụ không có quá nhiều nghiên cứu với trà, có điều trà này rất thơm, cũng không phải rất chát, sau khi vào miệng có vị cam, hương thơm thanh mát lan tỏa trong cổ họng.
Hoa Vụ buông chén trà, "Ngài gọi tôi tới, không phải để phẩm trà chứ?"
Ổ Đinh lắc đầu: "Người trẻ tuổi đúng là thiếu kiên nhẫn."
"Ngài có chuyện gì muốn hỏi thì hỏi đi, tôi có thể trả lời thì sẽ trả lời hết sức."
"Chuyện của cô, tôi đã nghe qua từ chỗ Mộc Thị." Ổ Đinh hiển nhiên cũng không muốn hỏi những vấn đề cơ bản: "Nghe Mộc Thị nói, cô có dã tâm lớn hơn nữa."
Hoa Vụ nhướng mày: "Ông muốn hợp tác với tôi?"
Ổ Đinh sửng sốt: "Hợp tác?"
Vấn đề của ông ta là cái này sao?
"Nếu ông muốn hợp tác với tôi, tôi có thể nói cho ông dã tâm của tôi là gì." Hoa Vụ mỉm cười: "Với ông cũng có chỗ lợi đó."
Ổ Đinh: "Cô gái nhỏ, chuyện này tôi không thể đồng ý với cô. Cô có ý tưởng gì, có thể nói nghe thử trước."
Nội dung hợp tác là cái gì cũng không biết.
Sao ông ta có thể đồng ý kiểu điều kiện thế này.
Hơn nữa, bây giờ cô chính là thuộc hạ của mình, cần hợp tác làm gì?
Hoa Vụ cũng không giấu, nói thẳng: "Tôi muốn làm sụp đổ tập đoàn Khuyển Nha."
Ổ Đinh suýt chút nữa cho rằng mình nghe nhầm, "Cô nói cái gì?"
"Tôi muốn làm sụp đổ tập đoàn Khuyển Nha."
"Vì sao?"
"Bởi vì tôi muốn lấy tài nguyên của bọn họ."
Ổ Đinh biết cô muốn động vào Đan Hữu, nhưng không ngờ rằng cô còn muốn động tới tập đoàn Khuyển Nha...... Muốn tự mình làm lão đại.
Ý tưởng này......
Đúng là dã tâm.
"Vì sao tôi phải hợp tác với cô."
"Bởi vì ông không hợp tác với tôi, ông và Khuyển Nha cũng chỉ có thể mày đánh tao một chút, tao đánh mày một chút, sẽ không có bất kỳ tiến triển đột phá nào. Ông mơ ước thịt mỡ trong tay Khuyển Nha, nhưng ông chỉ có thể mơ ước, ông không ăn được."
"Nhưng nếu chúng ta hợp tác, sau này có thể thống nhất giá cả, chúng ta là đồng minh hợp tác chiến lược, cùng phát triển, tạo ra một thế giới vĩ đại, hoàn toàn mới."
Ổ Đinh: "......"
Lời này...... Sao lại quen tai vậy nhỉ?
Edit by Hoa Mộng Tiếu Vân.
Beta by DMP.
====
Hoa Vụ nhìn về phía Ổ Đinh: "Tôi cho rằng hôm nay sếp gọi tôi đến, là để công nhận năng lực của tôi, nếu chỉ là tới tiếp rượu, vậy rất xin lỗi, tôi không cung cấp loại phục vụ này."
Sảnh tiệc bỗng chốc an tĩnh lại.
Ai cũng không nghĩ rằng cô gan thế, dám nói chuyện với Ổ Đinh như vậy.
Lúc mọi người kinh ngạc trong lòng, quan sát phản ứng của Ổ Đinh, Hoa Vụ lại đứng dậy, nói với những người khác: "Nhưng mà, hôm nay lần đầu tiên gặp mặt, kính rượu các vị chú bác, cũng là chuyện vãn bối như tôi nên làm."
Biểu cảm người đàn ông nói chuyện lúc nãy trở nên khó coi.
Bọn họ đâu muốn cô là vãn bối......
Nhưng từ chú bác này, là chính hắn nói ra.
......
......
Độ Hàn đứng ở bên ngoài hành lang, trên bàn tiếp tân có một cái máy tính hiển thị tình hình trong bữa tiệc.
Độ Hàn thấy người giám sát, hắn đi qua bảo người ngồi trước máy tính tránh ra.
Hình ảnh là cô gái cầm bình rượu, đang từng bước từng bước kính rượu.
Giám sát không có tiếng, chỉ có thể nhìn hình, những người được kính rượu, hình như không phải rất vui vẻ.
Chỉ có Ổ Đinh, rất có hứng thú mà nhìn.
Nhưng từ trước đến nay hắn đều là cái dạng này, người ngoài rất khó phân biệt ra hắn rốt cuộc có vui vẻ hay không.
Đi một vòng, cô nhìn qua không có chút men say, ưu nhã đoan trang mà trở lại chỗ ngồi của mình.
Người trong màn hình không ai nhúc nhích, cho đến khi Ổ Đinh đưa tay vỗ tay.
......
......
Ổ Đinh lại lần nữa nâng chén, "Vậy chúng ta hãy hoan nghênh Nguyên Âm, gia nhập chúng ta.
Những người còn lại nhìn nhau.
Bọn họ muốn ra oai phủ đầu cô, thậm chí muốn chèn ép cô thành gái tiếp rượu.
Nếu cô kính rượu theo lời bọn họ, vậy lúc kính rượu, lại nói những lời khác không phải là thuận lý thành chương.
Nhưng mà hai câu trước đó cô nói với Ổ Đinh, sau khi cường điệu thân phận của bản thân, quay đầu lại lấy thân phận vãn bối kính rượu.
Quả thực là mặt trong mặt ngoài cô đều tránh.
Mà cả quá trình Ổ Đinh không nói gì......
"Hoan nghênh."
"Hoan nghênh......"
Vài tiếng hoan nghênh thưa thớt vang lên, viết to ba chữ 'không chào đón' lên mặt.
Mấy người bọn họ vào sinh ra tử, mới có địa vị hiện tại.
Mộc Thị kia thì thôi đi, dù gì cũng làm ở dưới nhiều năm như vậy.
Nhưng cô một tên làm phản từ bên kia tới đây thì dựa vào cái gì?
"Bây giờ không phải thời đại kia của chúng ta." Ổ Đinh nhìn ra mọi người không vui, "Chúng ta cần nguồn máu mới mẻ, biểu hiện của Nguyên Âm trong khoảng thời gian này, mọi người rõ như ban ngày, sau này mọi người vẫn nên phối hợp với nhau."
Không ai nói tiếp, nhưng trong lòng bọn họ chắc chắn là không phục.
Nhưng Ổ Đinh là đại lão đại, nhiều người ở đây như vậy, không thoải mái cũng chỉ có thể tự nghẹn lại.
Mục đích chủ yếu hôm nay, giống như thật sự chỉ là tụ tập lại, tán gẫu một chút.
Ổ Đinh nói chuyện với họ đều là về cuộc sống hàng ngày.
Hoa Vụ im lặng mà ăn, không tham dự cuộc nói chuyện của bọn họ, đằng nào người ta cũng không chào đón.
Mục đích Ổ Đinh gọi cô tới hôm nay...... Chỉ sợ không đơn giản chỉ là để cô gia nhập.
Ngay khi Hoa Vụ sắp ăn xong, Ổ Đinh vỗ tay, Độ Hàn đẩy một xe đồ ăn tiến vào.
"Hôm nay còn có một món ăn cuối cùng." Ổ Đinh nói: "Món này có được không dễ, mọi người hãy từ từ thưởng thức."
Độ Hàn đặt mâm đồ ăn trên xe lên bàn.
Sau khi nhận được tín hiệu của Ổ Đinh, mở nắp ra, lùi sang một bên.
"......"
"......"
Cả sảnh tiệc đều yên tĩnh, tựa như không nghe thấy hơi thở của bọn họ.
Hoa Vụ nhìn mâm đồ ăn máu chảy đầm địa, vội vàng uống ngụm rượu cho đỡ sợ.
Món tráng miệng sau khi ăn quá nghịch thiên rồi!
"Đại ca...... A Chúc đây là?"
Ổ đinh cầm lấy khăn ướt trên bàn lau tay, "Mọi người đi theo tôi nhiều năm như vậy, tôi cũng không bạc đãi mọi người, có tiền mọi người cùng kiếm, phòng ở, phụ nữ...... Muốn cái gì cho cái đó. Nhưng có đôi khi, lòng quá tham, vậy mất nhiều hơn được."
Ổ Đinh nói xong, sau khi tạm dừng vài giây, ánh mắt quét về những người còn lại: "Mọi người nói, có phải hay không?"
Cuối cùng ánh mắt hắn dừng lại ở trên người gần nhất bên tay phải, người nọ lập tức nói: "Đại ca, em không có hai lòng."
Ổ Đinh ném khăn ướt xuống, "Tôi coi mọi người là anh em, hy vọng mọi người đừng làm tôi thất vọng."
Cũng không đợi những người khác có phản ứng gì, Ổ Đinh đứng dậy: "Mọi người từ từ thưởng thức đi." Sau đó mang người rời đi.
Hoa Vụ là người mới vừa gia nhập, tạm thời không cần nhận cảnh cáo như vậy.
Cô yên lặng quan sát biểu cảm của những người này.
Một khi mâm càng lớn, sẽ có người muốn trở thành lão đại.
Nơi này, có bao nhiêu người, lòng mang tâm tư như vậy?
Hoa Vụ vừa mới quan sát đến người thứ ba, liền có người tiến vào, "Cô Nguyên, lão đại cho mời."
Hoa Vụ đứng dậy, lịch sự mỉm cười: "Các vị trưởng bối ăn thong thả."
Mọi người: "......"
......
......
Hoa Vụ bị đưa tới một phòng trên lầu.
Ổ Đinh ngồi pha trà ở bàn trà trước ban công, còn rất điệu nghệ.
"Tới rồi à, ngồi đi."
Hoa Vụ ngồi xuống đối diện, Ổ Đinh rót cho cô một ly trà, "Người trẻ tuổi các cô thích uống cà phê nhỉ?"
"Tôi đều được."
Ổ Đinh ý bảo Hoa Vụ thử trước xem.
Hoa Vụ không có quá nhiều nghiên cứu với trà, có điều trà này rất thơm, cũng không phải rất chát, sau khi vào miệng có vị cam, hương thơm thanh mát lan tỏa trong cổ họng.
Hoa Vụ buông chén trà, "Ngài gọi tôi tới, không phải để phẩm trà chứ?"
Ổ Đinh lắc đầu: "Người trẻ tuổi đúng là thiếu kiên nhẫn."
"Ngài có chuyện gì muốn hỏi thì hỏi đi, tôi có thể trả lời thì sẽ trả lời hết sức."
"Chuyện của cô, tôi đã nghe qua từ chỗ Mộc Thị." Ổ Đinh hiển nhiên cũng không muốn hỏi những vấn đề cơ bản: "Nghe Mộc Thị nói, cô có dã tâm lớn hơn nữa."
Hoa Vụ nhướng mày: "Ông muốn hợp tác với tôi?"
Ổ Đinh sửng sốt: "Hợp tác?"
Vấn đề của ông ta là cái này sao?
"Nếu ông muốn hợp tác với tôi, tôi có thể nói cho ông dã tâm của tôi là gì." Hoa Vụ mỉm cười: "Với ông cũng có chỗ lợi đó."
Ổ Đinh: "Cô gái nhỏ, chuyện này tôi không thể đồng ý với cô. Cô có ý tưởng gì, có thể nói nghe thử trước."
Nội dung hợp tác là cái gì cũng không biết.
Sao ông ta có thể đồng ý kiểu điều kiện thế này.
Hơn nữa, bây giờ cô chính là thuộc hạ của mình, cần hợp tác làm gì?
Hoa Vụ cũng không giấu, nói thẳng: "Tôi muốn làm sụp đổ tập đoàn Khuyển Nha."
Ổ Đinh suýt chút nữa cho rằng mình nghe nhầm, "Cô nói cái gì?"
"Tôi muốn làm sụp đổ tập đoàn Khuyển Nha."
"Vì sao?"
"Bởi vì tôi muốn lấy tài nguyên của bọn họ."
Ổ Đinh biết cô muốn động vào Đan Hữu, nhưng không ngờ rằng cô còn muốn động tới tập đoàn Khuyển Nha...... Muốn tự mình làm lão đại.
Ý tưởng này......
Đúng là dã tâm.
"Vì sao tôi phải hợp tác với cô."
"Bởi vì ông không hợp tác với tôi, ông và Khuyển Nha cũng chỉ có thể mày đánh tao một chút, tao đánh mày một chút, sẽ không có bất kỳ tiến triển đột phá nào. Ông mơ ước thịt mỡ trong tay Khuyển Nha, nhưng ông chỉ có thể mơ ước, ông không ăn được."
"Nhưng nếu chúng ta hợp tác, sau này có thể thống nhất giá cả, chúng ta là đồng minh hợp tác chiến lược, cùng phát triển, tạo ra một thế giới vĩ đại, hoàn toàn mới."
Ổ Đinh: "......"
Lời này...... Sao lại quen tai vậy nhỉ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.