Xuyên Nhanh: Nữ Đế Giá Đáo, Cường Thế Liêu
Chương 58
Hắc Bạch Hôi Cô Nương
29/05/2019
"Trái tim Nặc Nặc đợi không được nữa rồi, trước kia thể chất con bé quá yếu, sợ tại trên bàn giải phẫu, hoặc không kháng nổi tác dụng phụ sau khi phẫu thuật, hoặc không thể làm phẫu thuật."
"Thế nhưng là gần nhất bác sĩ Andre nói, tình trạng cơ thể của Nặc Nặc đang từ từ chuyển biến tốt đẹp, đã có thể bắt tay vào làm giải phẫu."
"Huống hồ, trái tim Nặc Nặc tính ra chỉ có thể dùng đến chừng hai mươi tuổi, rồi sẽ dần dần bắt đầu suy kiệt..."
Nói đến chỗ này, Hứa mẫu trong sương mù trắng lượn lờ, gương mặt ưu nhã ung dung, hướng chỗ Hứa phụ lộ ra một nụ cười giễu cợt đậm đặc.
"Cho nên người làm cha như ông, tôi nghĩ có lẽ ở thời điểm này, nên giúp con gái ruột thịt của mình một phần sức lực chứ?"
Bà cắn chữ, cường điệu bốn chữ "Con gái ruột thịt".
Hứa phụ không khỏi do dự "Đây dù sao cũng là một cái mạng a."
"A."
Hứa mẫu nghe vậy liền cười nhạo, nâng thuốc lá trên đầu ngón tay đưa tới bên môi, tư thế thuần thục hút một hơi, lại chậm rãi nhổ ra, trong sương mù màu trắng hơi nheo mắt lại, âm thanh nhẹ bẫng truyền vào trong tai Hứa phụ.
"Hứa Thế Minh, tôi như thế nào lại không biết, ông vậy mà có thiện tâm như vậy đây? Ngồi vào vị trí người giàu có nhất Phong Thành, đôi tay của ông không hề sạch sẽ, có cần hay không tôi giúp ông nhớ lại một chút?"
"Hai mươi năm trước, ông đằng sau dùng thủ đoạn ám muội khiến công ty xxx phá sản, bức người ta không thể không nhảy lầu tự sát..."
"Mười lăm năm trước..."
"Mười năm trước..."
"Năm năm trước..."
Đôi mắt của vị phu nhân ưu nhã giờ đây lại giống như con rắn độc nguy hiểm.
Bà mỗi lần nói một chữ, sắc mặt Hứa phụ liền có chút biến hóa một phần, nhưng không thấy hắn có bất kỳ phản bác.
Hoặc là nói những nhược điểm này bị Hứa mẫu cầm trên tay, hắn sợ ném chuột vỡ bình, không dám có bất kỳ phản bác.
"... Một cái mạng?"
Nói đến chỗ này, Hứa mẫu như là nghe được chuyện cười lớn vậy, không thể kìm nén ngẩng đầu lên cười rộ lên.
"Ông hoặc trực tiếp hoặc gián tiếp hại chết nhiều người như vậy, hiện tại thời điểm phải cứu con gái, ông lại nói với tôi đó là một cái mạng gì gì đó?"
Hứa phụ:... Sợ đến mức cũng không dám phát biểu cái gì.
Trong lúc Hứa mẫu vui vẻ trào phúng đến mức tận cùng, đột nhiên âm thanh chuyển sang lạnh lẽo, lãnh khốc vang lên:
"Coi như là đó là một cái mạng thì thế nào?"
"Chỉ là một cái tiện mệnh mà thôi! Con gái của tôi là thiên kim đại tiểu thư của tập đoàn Hứa thị, dòng máu trên người không biết cao quý hơn so với tiện chủng cô nhi viện kia gấp bao nhiêu lần!"
"Trái tim của hắn có thể phù hợp với Nặc Nặc, đó là vinh hạnh của hắn, bằng không thì hắn còn ở trong cô nhi viện phải trải qua cuộc sống nghèo khó cơ cực đây, sao có thể có được phong quang Hứa thiếu gia như ngày hôm nay?"
"Hứa gia chúng ta giúp đỡ cung phụng hắn nhiều năm như vậy, hiện tại —— "
"... Đã đến lúc hắn nên trả ơn."
Thật lâu sau.
Hứa phụ bỗng nhiên thở dài, nói: "Được, tôi sẽ dựa theo kế hoạch mà tiến hành."
Đối với sự thỏa hiệp của Hứa phụ, Hứa mẫu chỉ nói hai chữ: "Nhanh lên."
...
Âm thanh đầy ác ý đan xen máu tươi, kèm theo lạnh lẽo, không sót một chữ truyền vào trong tai ——
Từ thư phòng nhìn từ xa thì chính là căn phòng không bật đèn, trong đó có thiếu niên đeo tai nghe ngồi trước màn ảnh Computer.
"Thế nhưng là gần nhất bác sĩ Andre nói, tình trạng cơ thể của Nặc Nặc đang từ từ chuyển biến tốt đẹp, đã có thể bắt tay vào làm giải phẫu."
"Huống hồ, trái tim Nặc Nặc tính ra chỉ có thể dùng đến chừng hai mươi tuổi, rồi sẽ dần dần bắt đầu suy kiệt..."
Nói đến chỗ này, Hứa mẫu trong sương mù trắng lượn lờ, gương mặt ưu nhã ung dung, hướng chỗ Hứa phụ lộ ra một nụ cười giễu cợt đậm đặc.
"Cho nên người làm cha như ông, tôi nghĩ có lẽ ở thời điểm này, nên giúp con gái ruột thịt của mình một phần sức lực chứ?"
Bà cắn chữ, cường điệu bốn chữ "Con gái ruột thịt".
Hứa phụ không khỏi do dự "Đây dù sao cũng là một cái mạng a."
"A."
Hứa mẫu nghe vậy liền cười nhạo, nâng thuốc lá trên đầu ngón tay đưa tới bên môi, tư thế thuần thục hút một hơi, lại chậm rãi nhổ ra, trong sương mù màu trắng hơi nheo mắt lại, âm thanh nhẹ bẫng truyền vào trong tai Hứa phụ.
"Hứa Thế Minh, tôi như thế nào lại không biết, ông vậy mà có thiện tâm như vậy đây? Ngồi vào vị trí người giàu có nhất Phong Thành, đôi tay của ông không hề sạch sẽ, có cần hay không tôi giúp ông nhớ lại một chút?"
"Hai mươi năm trước, ông đằng sau dùng thủ đoạn ám muội khiến công ty xxx phá sản, bức người ta không thể không nhảy lầu tự sát..."
"Mười lăm năm trước..."
"Mười năm trước..."
"Năm năm trước..."
Đôi mắt của vị phu nhân ưu nhã giờ đây lại giống như con rắn độc nguy hiểm.
Bà mỗi lần nói một chữ, sắc mặt Hứa phụ liền có chút biến hóa một phần, nhưng không thấy hắn có bất kỳ phản bác.
Hoặc là nói những nhược điểm này bị Hứa mẫu cầm trên tay, hắn sợ ném chuột vỡ bình, không dám có bất kỳ phản bác.
"... Một cái mạng?"
Nói đến chỗ này, Hứa mẫu như là nghe được chuyện cười lớn vậy, không thể kìm nén ngẩng đầu lên cười rộ lên.
"Ông hoặc trực tiếp hoặc gián tiếp hại chết nhiều người như vậy, hiện tại thời điểm phải cứu con gái, ông lại nói với tôi đó là một cái mạng gì gì đó?"
Hứa phụ:... Sợ đến mức cũng không dám phát biểu cái gì.
Trong lúc Hứa mẫu vui vẻ trào phúng đến mức tận cùng, đột nhiên âm thanh chuyển sang lạnh lẽo, lãnh khốc vang lên:
"Coi như là đó là một cái mạng thì thế nào?"
"Chỉ là một cái tiện mệnh mà thôi! Con gái của tôi là thiên kim đại tiểu thư của tập đoàn Hứa thị, dòng máu trên người không biết cao quý hơn so với tiện chủng cô nhi viện kia gấp bao nhiêu lần!"
"Trái tim của hắn có thể phù hợp với Nặc Nặc, đó là vinh hạnh của hắn, bằng không thì hắn còn ở trong cô nhi viện phải trải qua cuộc sống nghèo khó cơ cực đây, sao có thể có được phong quang Hứa thiếu gia như ngày hôm nay?"
"Hứa gia chúng ta giúp đỡ cung phụng hắn nhiều năm như vậy, hiện tại —— "
"... Đã đến lúc hắn nên trả ơn."
Thật lâu sau.
Hứa phụ bỗng nhiên thở dài, nói: "Được, tôi sẽ dựa theo kế hoạch mà tiến hành."
Đối với sự thỏa hiệp của Hứa phụ, Hứa mẫu chỉ nói hai chữ: "Nhanh lên."
...
Âm thanh đầy ác ý đan xen máu tươi, kèm theo lạnh lẽo, không sót một chữ truyền vào trong tai ——
Từ thư phòng nhìn từ xa thì chính là căn phòng không bật đèn, trong đó có thiếu niên đeo tai nghe ngồi trước màn ảnh Computer.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.