Xuyên Nhanh: Nữ Đế Giá Đáo, Cường Thế Liêu
Chương 9: Em trai quá yêu ta phải làm sao bây giờ (9)
Hắc Bạch Hôi Cô Nương
29/05/2019
Cửa phòng giải phẫu mở ra.
Phong Hoa bay ở trên không, nhìn thấy thiếu niên xinh đẹp mà ác liệt, giống như một gốc cây tu trúc xanh tươi, đi theo phía sau ngự y cũng chính là bác sĩ theo cách nói ở đây, không chút để ý sải bước chân đi vào.
Nữ hoàng bệ hạ sửa chữa tư thái lười biếng, ngồi nghiêm chỉnh, ngón tay thon dài chỉ vào thiếu niên đang nằm xuống, hỏi Thái giám tổng quản của nàng:
"Tiểu thống tử, trẫm muốn ban chết cho điêu dân này, ngươi không có ý kiến gì chứ?"
"......."
Hệ thống nghẹn họng trân trối.
Ban ban ban ban ban ban........ Chết?
Tẫn nhẫn vô tình vậy sao?
"Bệ hạ không thể ----------"
Đây chính là đế quân đại đại, bệ hạ sao có thể ban chết cho hắn chứ? Tuyệt đối không thể!
Phong Hoa hơi cúi đầu, xoa xoa ống tay màu tím, hình thêu thanh hoàng sống động như vỗ cánh sắp bay, ngữ khí lười biếng:"Nga?"
Một từ "Nga" vang lên, làm hệ thống nảy sinh một cảm giác vô tận nguy hiểm, lông tơ dựng đứng hết cả lên.
Đế quân a, cứu mạng!!!!!!
"Sách, thật vô dụng". Phong Hoa nhìn hệ thống, phiết phiết môi, ngữ khí ghét bỏ:" Tại sao bên người trẫm lại có kẻ như ngươi vậy........."
Hệ thống cắn khăn tay:"anh anh anh".
Lại bị nữ hoàng ghét bỏ.
Phong Hoa lại càng thêm ghét bỏ: "Ngươi có thế hành động như nam nhân được không?"
"........." Hệ thống nhuyễn manh, trong giọng nói có mang theo một tia chần chờ cùng run rẩy nói:"Bệ hạ........ Thái giám tổng quản vốn dĩ.......... Không phải nam nhân nha".
Nói xong, hệ thống lại ôm đầu run bần bật!
Cầu bệ hạ đừng chém đầu!
"........."
Phong Hoa bị nghẹn họng.
Thái giám tổng quản không phải nam nhân, dường như........ cũng không sai.
"Thôi, trẫm sẽ không cùng ngươi vì điêu dân này so đo". Phong Hoa lại nhìn hệ thống nào đó đang run bần bật, rộng lượng mở miệng:"Bất quá..."
Thấy bệ hạ không truy cứu, hệ thống vui mừng khôn xiết:" Bệ hạ, ngài nói!"
"Cho trẫm một lí do để buông tha hắn--------"
Phong Hoa hơi hơi giương cằm, hướng về phía dưới một chút.
Thiếu niên đang nằm ở trên đài phẫu thuật, ống tay áo của sơ mi đen vén lên, lộ ra cánh tay mảnh khảnh, trắng nõn.
"Sẽ có một chút đau, nhưng em không cần sợ, chỉ là rút máu thôi, rất nhanh sẽ xong......." Một nữ hộ sĩ một bên nhỏ nhẹ trấn an, một bên động tác thuần thục đem phiếm kim tiêm màu bạc cắm màu mạch máu bên trong.
"Cảm ơn chị". Thiếu niên nâng mắt, hướng nữ hộ sĩ cười.
Gương mặt nữ hộ sĩ đỏ ửng lên.
Lại có thêm một loại....... cảm giác động tâm.
Nhưng không ai thấy, thiếu niên nhẹ nhàng rũ mi, che lấp đi ánh mắt thanh lãnh, không có một chút ý cười.
........
Nhìn một màn này, hệ thống sợ ngây người----------
Đế quân đại đại, ngươi lại..........hai mặt như vậy?
Quả thực là sợ đến ngây người.
"Bệ, bệ hạ". Hệ thống nhuyễn manh khó có được kiên cường một hồi, cố gắng nói:" Ngài thật sự không thể giết hắn, bởi vì hắn chính là....... một mảnh nhỏ linh hồn của đế quân".
.......... Mảnh nhỏ linh hồn?
Phong Hoa: Lỗ tai trẫm có khả năng nghe nhầm.
Hệ thống:" Nhiệm vụ của bệ hạ chính là ở mỗi thế giới công lược đế quân, tụ tập hoàn chỉnh các mảnh linh hồn".
"Sau đó?".
Hệ thống nhanh mồm nhanh miệng trả lời:" Sau đó có thể triệu hoán thần long...... Phi phi phi, không phải".
Nó lập tức che miệng, tròng mắt xoay tròn chuyển động.
Không xong, sớm biết như vậy thì đã không xem trộm long châu rồi!!!
Phong Hoa đối với lời của hệ thống cảm thấy hứng thú, không thèm để ý cả lời nói vừa nãy, vẫy vẫy tay:
"Tiếp tục".
Hệ thống lặng lẽ thở ra, nỗ lực nói những thông tin mình biết, nhằm lấy công chuộc tội.
"Công lược đế quân rất đơn giản, ngài chỉ cần đi cảm hóa mỗi mảnh nhỏ linh hồn của đế quân.Sau đó...... ngủ với hắn là được!".
"Tụ tập đủ linh hồn, bệ hạ có thể thực một nguyện vọng bất kì".
"Bao gồm cả việc....... Sống lại".
Phong Hoa bay ở trên không, nhìn thấy thiếu niên xinh đẹp mà ác liệt, giống như một gốc cây tu trúc xanh tươi, đi theo phía sau ngự y cũng chính là bác sĩ theo cách nói ở đây, không chút để ý sải bước chân đi vào.
Nữ hoàng bệ hạ sửa chữa tư thái lười biếng, ngồi nghiêm chỉnh, ngón tay thon dài chỉ vào thiếu niên đang nằm xuống, hỏi Thái giám tổng quản của nàng:
"Tiểu thống tử, trẫm muốn ban chết cho điêu dân này, ngươi không có ý kiến gì chứ?"
"......."
Hệ thống nghẹn họng trân trối.
Ban ban ban ban ban ban........ Chết?
Tẫn nhẫn vô tình vậy sao?
"Bệ hạ không thể ----------"
Đây chính là đế quân đại đại, bệ hạ sao có thể ban chết cho hắn chứ? Tuyệt đối không thể!
Phong Hoa hơi cúi đầu, xoa xoa ống tay màu tím, hình thêu thanh hoàng sống động như vỗ cánh sắp bay, ngữ khí lười biếng:"Nga?"
Một từ "Nga" vang lên, làm hệ thống nảy sinh một cảm giác vô tận nguy hiểm, lông tơ dựng đứng hết cả lên.
Đế quân a, cứu mạng!!!!!!
"Sách, thật vô dụng". Phong Hoa nhìn hệ thống, phiết phiết môi, ngữ khí ghét bỏ:" Tại sao bên người trẫm lại có kẻ như ngươi vậy........."
Hệ thống cắn khăn tay:"anh anh anh".
Lại bị nữ hoàng ghét bỏ.
Phong Hoa lại càng thêm ghét bỏ: "Ngươi có thế hành động như nam nhân được không?"
"........." Hệ thống nhuyễn manh, trong giọng nói có mang theo một tia chần chờ cùng run rẩy nói:"Bệ hạ........ Thái giám tổng quản vốn dĩ.......... Không phải nam nhân nha".
Nói xong, hệ thống lại ôm đầu run bần bật!
Cầu bệ hạ đừng chém đầu!
"........."
Phong Hoa bị nghẹn họng.
Thái giám tổng quản không phải nam nhân, dường như........ cũng không sai.
"Thôi, trẫm sẽ không cùng ngươi vì điêu dân này so đo". Phong Hoa lại nhìn hệ thống nào đó đang run bần bật, rộng lượng mở miệng:"Bất quá..."
Thấy bệ hạ không truy cứu, hệ thống vui mừng khôn xiết:" Bệ hạ, ngài nói!"
"Cho trẫm một lí do để buông tha hắn--------"
Phong Hoa hơi hơi giương cằm, hướng về phía dưới một chút.
Thiếu niên đang nằm ở trên đài phẫu thuật, ống tay áo của sơ mi đen vén lên, lộ ra cánh tay mảnh khảnh, trắng nõn.
"Sẽ có một chút đau, nhưng em không cần sợ, chỉ là rút máu thôi, rất nhanh sẽ xong......." Một nữ hộ sĩ một bên nhỏ nhẹ trấn an, một bên động tác thuần thục đem phiếm kim tiêm màu bạc cắm màu mạch máu bên trong.
"Cảm ơn chị". Thiếu niên nâng mắt, hướng nữ hộ sĩ cười.
Gương mặt nữ hộ sĩ đỏ ửng lên.
Lại có thêm một loại....... cảm giác động tâm.
Nhưng không ai thấy, thiếu niên nhẹ nhàng rũ mi, che lấp đi ánh mắt thanh lãnh, không có một chút ý cười.
........
Nhìn một màn này, hệ thống sợ ngây người----------
Đế quân đại đại, ngươi lại..........hai mặt như vậy?
Quả thực là sợ đến ngây người.
"Bệ, bệ hạ". Hệ thống nhuyễn manh khó có được kiên cường một hồi, cố gắng nói:" Ngài thật sự không thể giết hắn, bởi vì hắn chính là....... một mảnh nhỏ linh hồn của đế quân".
.......... Mảnh nhỏ linh hồn?
Phong Hoa: Lỗ tai trẫm có khả năng nghe nhầm.
Hệ thống:" Nhiệm vụ của bệ hạ chính là ở mỗi thế giới công lược đế quân, tụ tập hoàn chỉnh các mảnh linh hồn".
"Sau đó?".
Hệ thống nhanh mồm nhanh miệng trả lời:" Sau đó có thể triệu hoán thần long...... Phi phi phi, không phải".
Nó lập tức che miệng, tròng mắt xoay tròn chuyển động.
Không xong, sớm biết như vậy thì đã không xem trộm long châu rồi!!!
Phong Hoa đối với lời của hệ thống cảm thấy hứng thú, không thèm để ý cả lời nói vừa nãy, vẫy vẫy tay:
"Tiếp tục".
Hệ thống lặng lẽ thở ra, nỗ lực nói những thông tin mình biết, nhằm lấy công chuộc tội.
"Công lược đế quân rất đơn giản, ngài chỉ cần đi cảm hóa mỗi mảnh nhỏ linh hồn của đế quân.Sau đó...... ngủ với hắn là được!".
"Tụ tập đủ linh hồn, bệ hạ có thể thực một nguyện vọng bất kì".
"Bao gồm cả việc....... Sống lại".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.