Xuyên Nhanh: Nữ Đế Giá Đáo, Cường Thế Liêu
Chương 168: [TG3]: Hắc cổ tích: Mỹ nhân ngư (9)
Hắc Bạch Hôi Cô Nương
29/05/2019
Bất quá, tiểu mỹ nhân ngư sẽ không thể nào liên tưởng đến ——
Isabela công chúa vậy mà đã biến thành Nữ Vu đứng trước mặt hắn đây.
Mascezel đè xuống cảm giác cổ quái trong lòng, mấp máy môi nói ra: “Xin hỏi Nữ Vu đại nhân, muốn Mascezel lấy cái gì để trao đổi?”
Vấn đề này.
Hỏi một cách vô cùng tốt.
Phong Hoa mặc một bộ trường bào màu đen, chân trần giẫm trên mặt đất, đi vòng quanh tiểu mỹ nhân ngư.
Trong lúc đi, mũi chân nhỏ nhắn bên trong y phục uyển chuyển như ẩn như hiện.
Mascezel cảm thấy khẩn trương, không khỏi nhàn nhạt ngừng thở.
Lông mi tiệp vũ dài nhọn, bất an rung động nhè nhẹ.
Trong địa cung sáng như ban ngày, mỗi một cái đều có thể thấy rõ ràng. Dưới mí mắt hắn là làn môi hơi rung nhẹ.
... Nàng đang nhìn ta.
... Nàng vì cái gì nhìn ta như vậy?
... Nàng đến cùng đang nhìn cái gì đây?
Ánh nhìn của Phong Hoa lại để cho tiểu mỹ nhân ngư bất an cực kỳ.
Mascezel bỗng nhiên nghĩ ra, ngoại tổ mẫu nói qua, Nữ Vu ở biển sâu có ma pháp mạnh mẽ, đồng thời cũng có được một tâm linh tà ác.
Vị Nữ Vu này, muốn hắn phải trả giá đại giới gì để trao đổi đây?
“... Ngươi.”
Rất nhanh, Mascezel chỉ nghe thấy Nữ Vu triền miên thanh âm khàn khàn, ghé vào lỗ tai hắn nhẹ nhàng nhổ ra một chữ.
Cái gì?!
Mascezel kinh hãi.
Chẳng lẽ Nữ Vu giống với Hải yêu xấu xí hung tàn, thích ăn tiểu mỹ nhân ngư sao?
Bất quá, trong tưởng tượng Mascezel, nếu Nữ Vu đại nhân mà ăn thì ——
Không giống vậy.
“Tiểu mỹ nhân ngư đáng yêu ngây thơ, thật sự là động lòng người đấy.”
Nữ Vu thân hình uyển chuyển, chậm rãi ghé sát vào Mascezel, cặp môi đỏ mọng cắn lên vành tai mỏng như cánh ve, âm thanh khàn khàn nói:
“... Nếu như Mascezel nguyện ý theo ta một đêm, như vậy Nữ Vu đại nhân ta có thể đem đuôi cá của ngươi biến thành hai chân nhân loại.”
Một bên ở bên tai tiểu mỹ nhân ngư thấp giọng dụ dỗ, mê hoặc lòng người.
Một bên ngón tay nhuộm màu sơn đỏ, từ ống tay áo duỗi ra, nhẹ nhàng xoa đuôi cá màu lam sáng chói lóng lánh của Mascezel.
... Cuối cùng cũng được chạm vào.
Nữ hoàng bệ hạ tò mò rất lâu.
Vảy cá lam sắc lạnh buốt mịn màng, so với kim cương, càng sờ càng thấy thoải mái hơn.
Căn bản không dừng lại được.
“...”
Khuôn mặt Mascezel đỏ đến mức nhỏ máu, như là hoa hồng đỏ nở rộ, đẹp không sao tả xiết.
Tiểu mỹ nhân ngư cắm cắn bờ môi, mới để cho tiếng kêu không đến mức phát ra.
Nữ Vu đại nhân chạm vào hắn...
Thân thể trở nên biến hóa mãnh liệt làm nội tâm tiểu mỹ nhân ngư xấu hổ và giận dữ không thôi.
Mascezel vừa mới thành niên nên cũng không biết, đây là phản ứng sinh lý bình thường.
Nữ Vu, quả nhiên là sinh vật tà ác...
Nàng lại để cho thân thể của hắn trở nên... Thật kỳ quái.
“Ừm...” Mascezel cuối cùng nhịn không được, ẩn nhẫn trầm thấp phát ra một tiếng.
Thanh tuyến thuần khiết duyên dáng, nhiễm lên một tia diễm sắc, tựa như Thiên sứ thuần khiết bị hấp dẫn đọa Ma.
Phát giác được nơi nào đó trở nên nóng và cứng lên....
Phong Hoa hơi ngẩn ra.
Trời đất chứng giám, trẫm thật chỉ là muốn sờ thử đuôi cá mỹ nhân ngư mà thôi!
Isabela công chúa vậy mà đã biến thành Nữ Vu đứng trước mặt hắn đây.
Mascezel đè xuống cảm giác cổ quái trong lòng, mấp máy môi nói ra: “Xin hỏi Nữ Vu đại nhân, muốn Mascezel lấy cái gì để trao đổi?”
Vấn đề này.
Hỏi một cách vô cùng tốt.
Phong Hoa mặc một bộ trường bào màu đen, chân trần giẫm trên mặt đất, đi vòng quanh tiểu mỹ nhân ngư.
Trong lúc đi, mũi chân nhỏ nhắn bên trong y phục uyển chuyển như ẩn như hiện.
Mascezel cảm thấy khẩn trương, không khỏi nhàn nhạt ngừng thở.
Lông mi tiệp vũ dài nhọn, bất an rung động nhè nhẹ.
Trong địa cung sáng như ban ngày, mỗi một cái đều có thể thấy rõ ràng. Dưới mí mắt hắn là làn môi hơi rung nhẹ.
... Nàng đang nhìn ta.
... Nàng vì cái gì nhìn ta như vậy?
... Nàng đến cùng đang nhìn cái gì đây?
Ánh nhìn của Phong Hoa lại để cho tiểu mỹ nhân ngư bất an cực kỳ.
Mascezel bỗng nhiên nghĩ ra, ngoại tổ mẫu nói qua, Nữ Vu ở biển sâu có ma pháp mạnh mẽ, đồng thời cũng có được một tâm linh tà ác.
Vị Nữ Vu này, muốn hắn phải trả giá đại giới gì để trao đổi đây?
“... Ngươi.”
Rất nhanh, Mascezel chỉ nghe thấy Nữ Vu triền miên thanh âm khàn khàn, ghé vào lỗ tai hắn nhẹ nhàng nhổ ra một chữ.
Cái gì?!
Mascezel kinh hãi.
Chẳng lẽ Nữ Vu giống với Hải yêu xấu xí hung tàn, thích ăn tiểu mỹ nhân ngư sao?
Bất quá, trong tưởng tượng Mascezel, nếu Nữ Vu đại nhân mà ăn thì ——
Không giống vậy.
“Tiểu mỹ nhân ngư đáng yêu ngây thơ, thật sự là động lòng người đấy.”
Nữ Vu thân hình uyển chuyển, chậm rãi ghé sát vào Mascezel, cặp môi đỏ mọng cắn lên vành tai mỏng như cánh ve, âm thanh khàn khàn nói:
“... Nếu như Mascezel nguyện ý theo ta một đêm, như vậy Nữ Vu đại nhân ta có thể đem đuôi cá của ngươi biến thành hai chân nhân loại.”
Một bên ở bên tai tiểu mỹ nhân ngư thấp giọng dụ dỗ, mê hoặc lòng người.
Một bên ngón tay nhuộm màu sơn đỏ, từ ống tay áo duỗi ra, nhẹ nhàng xoa đuôi cá màu lam sáng chói lóng lánh của Mascezel.
... Cuối cùng cũng được chạm vào.
Nữ hoàng bệ hạ tò mò rất lâu.
Vảy cá lam sắc lạnh buốt mịn màng, so với kim cương, càng sờ càng thấy thoải mái hơn.
Căn bản không dừng lại được.
“...”
Khuôn mặt Mascezel đỏ đến mức nhỏ máu, như là hoa hồng đỏ nở rộ, đẹp không sao tả xiết.
Tiểu mỹ nhân ngư cắm cắn bờ môi, mới để cho tiếng kêu không đến mức phát ra.
Nữ Vu đại nhân chạm vào hắn...
Thân thể trở nên biến hóa mãnh liệt làm nội tâm tiểu mỹ nhân ngư xấu hổ và giận dữ không thôi.
Mascezel vừa mới thành niên nên cũng không biết, đây là phản ứng sinh lý bình thường.
Nữ Vu, quả nhiên là sinh vật tà ác...
Nàng lại để cho thân thể của hắn trở nên... Thật kỳ quái.
“Ừm...” Mascezel cuối cùng nhịn không được, ẩn nhẫn trầm thấp phát ra một tiếng.
Thanh tuyến thuần khiết duyên dáng, nhiễm lên một tia diễm sắc, tựa như Thiên sứ thuần khiết bị hấp dẫn đọa Ma.
Phát giác được nơi nào đó trở nên nóng và cứng lên....
Phong Hoa hơi ngẩn ra.
Trời đất chứng giám, trẫm thật chỉ là muốn sờ thử đuôi cá mỹ nhân ngư mà thôi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.