Xuyên Nhanh Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút
Chương 100: Thế giới 2: Cục cưng của anh trai quỷ (19)
Đỗ Liễu Liễu
10/04/2021
Đường Tranh mở ra, đây là một chiếc điện thoại tinh tế, cũng là kiểu dáng mới nhất của năm nay, không thua chiếc điện thoại trên tay anh.
Trong lòng Đường Tranh dâng lên một ngọn lửa giận khó hiểu, “Gửi về đi.”
Sau đó anh nhấn gọi vào dãy số trước đó: “Lấy một chiếc điện thoại tốt nhất của năm nay qua đây.”
“Con gái dùng.” Cuối cùng, anh lại bổ sung một câu.
Sau một phút, người hầu bước qua lần nữa, “Thiếu gia, điện thoại của chủ tịch Lâm.”
Lông mày Đường Tranh hơi nhíu lại không thể nhận ra, đáy mặt hiện lên sự không thích, vẫn là đi tới nhận điện thoại.
“Chủ tịch Lâm?” Giọng nói bình thản lạnh lẽo, không có chút nhiệt độ nào.
Lâm Dật Trì ở đầu bên kia điện thoại dừng lại một chút, hiển nhiên không ngờ rằng người nhận máy sẽ là Đường Tranh, cũng là phản ứng lại trong nháy mắt, “Hóa ra chủ tịch Đường cũng ở nhà.”
Những lời trước đó chuẩn bị xong rồi, giờ lại khó mà nói ra.
Lâm Dật Trì không khỏi nhớ lại ngày hôm qua, cô gái với nụ cười đơn thuần kia, công chúa nhỏ nhà họ Đường quả nhiên được bảo vệ rất tốt.
“Tiểu Quả đâu?”
Lông mày Đường Tranh chưa từng giãn ra, mới quen biết vài ngày, liền gọi thân mật như vậy rồi.
“Trên lầu.”
Lâm Dật Trì dừng một chút, “Có thể để Tiểu Quả nghe điện thoại một chút không?”
Đáy mắt Đường Tranh lướt qua một tia không vui, nghĩ cũng không nghĩ nói: “Em ấy đang ngủ trưa.”
Người hầu: “......”
Hình như tiểu thư không có thói quen đi ngủ sau khi ăn cơm.
Lâm Dật Trì: “......”
“Ồ, vậy thì thật sự có chút đáng tiếc.” Lâm Dật Trì thăm dò hỏi, “Hôm qua điện thoại của Tiểu Quả rơi xuống nước, chắc là hư rồi, hôm nay tôi bảo người gửi một chiếc qua đó, kết quả bị trả về, chỉ là muốn hỏi xem có phải Tiểu Quả không thích không.”
“Chủ tịch Đường là anh trai của Tiểu Quả, chắc là biết sở thích của cô ấy, không biết cô ấy thích điện thoại trông như thế nào?”
Đôi mắt Đường Tranh rủ xuống, “Trong nhà đã chuẩn bị cho em ấy rồi, công chúa nhỏ nhà họ Đường không thiếu một chút điện thoại, không cần chủ tịch Lâm nhọc lòng.”
“Nếu chủ tịch Lâm không có chuyện khác, cúp trước.”
Lâm Dật Trì nghe tiếng tút tút tút trong điện thoại, có chút không hiểu. Luôn cảm thấy Đường Tranh có lòng thù địch với anh ta, nhưng từ thái độ trước đây, Đường Tranh lại là cho phép Đường Quả tiếp xúc với anh ta.
“Thiếu gia, điện thoại gửi tới rồi.”
Đường Tranh kiểm tra điện thoại một chút, cảm thấy vẫn không tệ, nói, “Đưa qua cho Tiểu Quả.”
Người hầu vừa định nhận lấy, anh thu tay lại, “Bỏ đi, tôi đi.”
Công chúa nhỏ được chiều hư rồi, hôm nay có vẻ như đang giận dỗi với anh. Đường Tranh cũng không biết, từ lúc nào anh đã không bài xích sự tiếp xúc với Đường Quả.
[Kí chủ, anh trai chân lợn Pigboy kia của cô tới rồi, vẫn đang ăn đồ ăn vặt.] Hệ thống có lòng tốt nhắc nhở.
Đường Quả vội vàng giấu tất cả đồ ăn vặt đi, dùng khăn tay lau khóe miệng, còn uống một ngụm nước, thuận tiện còn dùng nước hoa xịt xung quanh, để tránh cho mùi đồ ăn vặt tản ra.
Hệ thống: [.....] Nó không quen biết người phụ nữ tinh thần phân liệt này.
Lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.
Đường Quả nhướng mày, khóe môi lướt qua một nụ cười nhếch mép, giọng nói phát ra lại là mềm mại ngọt ngào, loại có thể ngọt say lòng người chỉ cần nghe qua.
“Ai vậy?”
Đường Tranh khựng lại, cầm chiếc điện thoại xinh xắn tinh xảo trong tay, câu khóe môi, “Anh.”
“Anh?”
Trong giọng nói mang theo vài phần vui kinh ngạc vui mừng, nhưng mà cũng chỉ là trong nháy mắt, giọng nói Đường Quả xảy ra chút thay đổi, lộ ra vài phần sa sút, “Anh có chuyện sao?”
“Nếu như là chuyện buổi sáng, em đảm bảo sẽ không xảy ra nữa.”
Hệ thống: Quả nhiên, kí chủ không chỉ hư còn tinh thần phân liệt.
“Mở cửa trước.”
Đường Tranh nghe ra Đường Quả không quá vui vẻ, anh có chút buồn cười, chuyện công chúa nhỏ nhà họ Đường đi sửa điện thoại cũng có thể làm ra, cô còn có mặt mũi tức giận.
Trong lòng Đường Tranh dâng lên một ngọn lửa giận khó hiểu, “Gửi về đi.”
Sau đó anh nhấn gọi vào dãy số trước đó: “Lấy một chiếc điện thoại tốt nhất của năm nay qua đây.”
“Con gái dùng.” Cuối cùng, anh lại bổ sung một câu.
Sau một phút, người hầu bước qua lần nữa, “Thiếu gia, điện thoại của chủ tịch Lâm.”
Lông mày Đường Tranh hơi nhíu lại không thể nhận ra, đáy mặt hiện lên sự không thích, vẫn là đi tới nhận điện thoại.
“Chủ tịch Lâm?” Giọng nói bình thản lạnh lẽo, không có chút nhiệt độ nào.
Lâm Dật Trì ở đầu bên kia điện thoại dừng lại một chút, hiển nhiên không ngờ rằng người nhận máy sẽ là Đường Tranh, cũng là phản ứng lại trong nháy mắt, “Hóa ra chủ tịch Đường cũng ở nhà.”
Những lời trước đó chuẩn bị xong rồi, giờ lại khó mà nói ra.
Lâm Dật Trì không khỏi nhớ lại ngày hôm qua, cô gái với nụ cười đơn thuần kia, công chúa nhỏ nhà họ Đường quả nhiên được bảo vệ rất tốt.
“Tiểu Quả đâu?”
Lông mày Đường Tranh chưa từng giãn ra, mới quen biết vài ngày, liền gọi thân mật như vậy rồi.
“Trên lầu.”
Lâm Dật Trì dừng một chút, “Có thể để Tiểu Quả nghe điện thoại một chút không?”
Đáy mắt Đường Tranh lướt qua một tia không vui, nghĩ cũng không nghĩ nói: “Em ấy đang ngủ trưa.”
Người hầu: “......”
Hình như tiểu thư không có thói quen đi ngủ sau khi ăn cơm.
Lâm Dật Trì: “......”
“Ồ, vậy thì thật sự có chút đáng tiếc.” Lâm Dật Trì thăm dò hỏi, “Hôm qua điện thoại của Tiểu Quả rơi xuống nước, chắc là hư rồi, hôm nay tôi bảo người gửi một chiếc qua đó, kết quả bị trả về, chỉ là muốn hỏi xem có phải Tiểu Quả không thích không.”
“Chủ tịch Đường là anh trai của Tiểu Quả, chắc là biết sở thích của cô ấy, không biết cô ấy thích điện thoại trông như thế nào?”
Đôi mắt Đường Tranh rủ xuống, “Trong nhà đã chuẩn bị cho em ấy rồi, công chúa nhỏ nhà họ Đường không thiếu một chút điện thoại, không cần chủ tịch Lâm nhọc lòng.”
“Nếu chủ tịch Lâm không có chuyện khác, cúp trước.”
Lâm Dật Trì nghe tiếng tút tút tút trong điện thoại, có chút không hiểu. Luôn cảm thấy Đường Tranh có lòng thù địch với anh ta, nhưng từ thái độ trước đây, Đường Tranh lại là cho phép Đường Quả tiếp xúc với anh ta.
“Thiếu gia, điện thoại gửi tới rồi.”
Đường Tranh kiểm tra điện thoại một chút, cảm thấy vẫn không tệ, nói, “Đưa qua cho Tiểu Quả.”
Người hầu vừa định nhận lấy, anh thu tay lại, “Bỏ đi, tôi đi.”
Công chúa nhỏ được chiều hư rồi, hôm nay có vẻ như đang giận dỗi với anh. Đường Tranh cũng không biết, từ lúc nào anh đã không bài xích sự tiếp xúc với Đường Quả.
[Kí chủ, anh trai chân lợn Pigboy kia của cô tới rồi, vẫn đang ăn đồ ăn vặt.] Hệ thống có lòng tốt nhắc nhở.
Đường Quả vội vàng giấu tất cả đồ ăn vặt đi, dùng khăn tay lau khóe miệng, còn uống một ngụm nước, thuận tiện còn dùng nước hoa xịt xung quanh, để tránh cho mùi đồ ăn vặt tản ra.
Hệ thống: [.....] Nó không quen biết người phụ nữ tinh thần phân liệt này.
Lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.
Đường Quả nhướng mày, khóe môi lướt qua một nụ cười nhếch mép, giọng nói phát ra lại là mềm mại ngọt ngào, loại có thể ngọt say lòng người chỉ cần nghe qua.
“Ai vậy?”
Đường Tranh khựng lại, cầm chiếc điện thoại xinh xắn tinh xảo trong tay, câu khóe môi, “Anh.”
“Anh?”
Trong giọng nói mang theo vài phần vui kinh ngạc vui mừng, nhưng mà cũng chỉ là trong nháy mắt, giọng nói Đường Quả xảy ra chút thay đổi, lộ ra vài phần sa sút, “Anh có chuyện sao?”
“Nếu như là chuyện buổi sáng, em đảm bảo sẽ không xảy ra nữa.”
Hệ thống: Quả nhiên, kí chủ không chỉ hư còn tinh thần phân liệt.
“Mở cửa trước.”
Đường Tranh nghe ra Đường Quả không quá vui vẻ, anh có chút buồn cười, chuyện công chúa nhỏ nhà họ Đường đi sửa điện thoại cũng có thể làm ra, cô còn có mặt mũi tức giận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.