Xuyên Nhanh Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút
Chương 130: Thế giới 2: Cục cưng của anh trai quỷ (49)
Đỗ Liễu Liễu
12/04/2021
Dáng vẻ rời đi của người nhà họ Lâm vô cùng nhếch nhác, Đường Tranh lấy video ra, khiến tất cả kế hoạch của bọn họ đều tan thành mây khói.
Không giống với sắc mặt tái xanh và ánh mắt thất vọng của vợ chồng nhà họ Lâm gia, Lâm Dật Trì thì mang vẻ mặt căm hận, tức giận và hận thù trong mắt không thể che dấu được nữa.
Ngược lại vợ chồng nhà họ Đường thì rất bình tĩnh, dù sao ngay từ đầu bọn họ đã không nhìn trúng Lâm Dật Trì.
Chỉ cảm thấy gia đình này thật buồn cười, nhất là trong khoảng thời gian này Đoạn Lệ Hồng cứ thấy bà là lại khen con trai bà ta ưu tú cỡ nào, giống như Tiểu Quả nhà bọn họ không lấy Lâm Dật Trì làm chồng thì sẽ thua thiệt vậy.
Đường Quả nằm trên cửa sổ, cười híp mắt nhìn ba người phía dưới
Dường như Lâm Dật Trì cảm nhận được, ánh mắt lạnh lùng nhìn cô một cái.
Cho dù anh ta không nói gì, Đường Quả cũng cảm nhận được ý của đối phương.
Đơn giản là, Đường Quả, nhà họ Đường, Đường Tranh, tôi nhớ các người rồi đấy.
Thực tế cô không làm gì cả, chỉ không phối hợp với nam nữ chính, không tham dự vào cuộc đời của bọn họ, sau khi dần dần mất đi hào quang nhân vật chính, bọn họ tự mình có thể đi tìm đường chết.
Khóe miệng cô hiện lên nụ cười thuần khiết, bàn tay nhỏ bé đè lên nơi trái tim, "Thống, mặc dù ta là nữ phụ, nhưng mạng sống không cần phải lần nào cũng ngắn ngủi như vậy chứ?"
[Thương mà không giúp gì được, đây là chuyển kiếp ngẫu nhiên, này, Ký chủ, chẳng lẽ cô muốn sống thật lâu, trải qua một cuộc sống bình thường?] Hệ thống giật mình.
Sau chuyện nhà họ Lâm, nhà họ Đường lại mở hội nghị gia đình.
Nội dung hội nghị là chuyện cả đời của Đường Quả, hai người nghĩ tới nghĩ lui cũng không chọn được người phù hợp, vô cùng lo lắng.
Lại không hề phát hiện, con trai nhà họ cụp mắt xuống, vẻ mặt u ám.
"Cha, mẹ, hai người đừng nghĩ đến vấn đề này nữa."
Giọng Đường Quả kéo sự chú ý của hai người về, "Gia thế kém, hai người sợ bọn họ có ý đồ xấu, sau này sẽ thay lòng đổi dạ lai, không ai ngăn cản được, gia thế tốt, con sẽ không được tự do, khó tránh khỏi các loại bữa tiệc trong nhà, đây không phải là điều con thích."
Hai vợ chồng cảm thấy có lý, sau đó bọn họ còn nhận ra một lo lắng khác, bọn họ còn muốn con gái sống lâu hơn một chút, không để cô chịu uất ức một chút nào.
"Dù sao con cũng không thích ai cả, không bằng cứ vậy đi."
Nói xong câu đó, cô chú ý tới sắc mặt Đường Tranh càng ngày càng kém.
Cô cười cười, "Cho dù cả đời con không lấy chồng, không phải anh trai đều đi theo chăm sóc con sao?"
"Đúng không, anh trai?" Cô ôm lấy cánh tay Đường Tranh, chớp chớp mắt, "Anh vẫn luôn chăm sóc em, bảo vệ em."
Vẻ mặt Đường Tranh dịu lại, nụ cười dịu dàng, "Tiểu Quả nói rất đúng, anh trai sẽ chăm sóc em cả đời."
Hai vợ chồng thấy thế, hai mặt nhìn nhau, hai đứa con nhà họ thân thiết như vậy từ lúc nào thế?
Đường Quả chớp mắt nhìn bọn họ, dựa đầu vào cánh tay Đường Tranh, hai vợ chồng nhất thời bật cười.
"Cũng đúng." Vẻ mặt lo lắng của Đổng Mai biến mất, "Có anh trai con, chúng ta còn lo lắng gì nữa? Đúng không, Lập Thành?"
"Hả, đúng, đúng, có Tiểu Tranh ở đây, chúng ta còn lo lắng gì chứ? Ha ha," Đường Lập Thành phản ứng kịp, "Tiểu Tranh, sau này Tiểu Quả giao cho con chăm sóc."
Ông ôm lấy vợ, "Cuối cùng mẹ con cũng có thể đi du lịch khắp nơi rồi, khi còn trẻ, công việc quá bận rộn, vẫn không thực hiện được nguyện vọng của bà ấy, bây giờ công ty giao cho con, cũng nên thực hiện nguyện vọng của mẹ con rồi."
"Cha mẹ, hai người yên tâm, con sẽ chăm sóc cho Tiểu Quả," Dường như trong lòng Đường Tranh hơi hiểu ra, "Sẽ không để bất kỳ ai bắt nạt em ấy, cũng sẽ không tha thứ cho sự xuất hiện của người này."
Trong nháy mắt, cả nhà vui vẻ hòa thuận.
Không giống với sắc mặt tái xanh và ánh mắt thất vọng của vợ chồng nhà họ Lâm gia, Lâm Dật Trì thì mang vẻ mặt căm hận, tức giận và hận thù trong mắt không thể che dấu được nữa.
Ngược lại vợ chồng nhà họ Đường thì rất bình tĩnh, dù sao ngay từ đầu bọn họ đã không nhìn trúng Lâm Dật Trì.
Chỉ cảm thấy gia đình này thật buồn cười, nhất là trong khoảng thời gian này Đoạn Lệ Hồng cứ thấy bà là lại khen con trai bà ta ưu tú cỡ nào, giống như Tiểu Quả nhà bọn họ không lấy Lâm Dật Trì làm chồng thì sẽ thua thiệt vậy.
Đường Quả nằm trên cửa sổ, cười híp mắt nhìn ba người phía dưới
Dường như Lâm Dật Trì cảm nhận được, ánh mắt lạnh lùng nhìn cô một cái.
Cho dù anh ta không nói gì, Đường Quả cũng cảm nhận được ý của đối phương.
Đơn giản là, Đường Quả, nhà họ Đường, Đường Tranh, tôi nhớ các người rồi đấy.
Thực tế cô không làm gì cả, chỉ không phối hợp với nam nữ chính, không tham dự vào cuộc đời của bọn họ, sau khi dần dần mất đi hào quang nhân vật chính, bọn họ tự mình có thể đi tìm đường chết.
Khóe miệng cô hiện lên nụ cười thuần khiết, bàn tay nhỏ bé đè lên nơi trái tim, "Thống, mặc dù ta là nữ phụ, nhưng mạng sống không cần phải lần nào cũng ngắn ngủi như vậy chứ?"
[Thương mà không giúp gì được, đây là chuyển kiếp ngẫu nhiên, này, Ký chủ, chẳng lẽ cô muốn sống thật lâu, trải qua một cuộc sống bình thường?] Hệ thống giật mình.
Sau chuyện nhà họ Lâm, nhà họ Đường lại mở hội nghị gia đình.
Nội dung hội nghị là chuyện cả đời của Đường Quả, hai người nghĩ tới nghĩ lui cũng không chọn được người phù hợp, vô cùng lo lắng.
Lại không hề phát hiện, con trai nhà họ cụp mắt xuống, vẻ mặt u ám.
"Cha, mẹ, hai người đừng nghĩ đến vấn đề này nữa."
Giọng Đường Quả kéo sự chú ý của hai người về, "Gia thế kém, hai người sợ bọn họ có ý đồ xấu, sau này sẽ thay lòng đổi dạ lai, không ai ngăn cản được, gia thế tốt, con sẽ không được tự do, khó tránh khỏi các loại bữa tiệc trong nhà, đây không phải là điều con thích."
Hai vợ chồng cảm thấy có lý, sau đó bọn họ còn nhận ra một lo lắng khác, bọn họ còn muốn con gái sống lâu hơn một chút, không để cô chịu uất ức một chút nào.
"Dù sao con cũng không thích ai cả, không bằng cứ vậy đi."
Nói xong câu đó, cô chú ý tới sắc mặt Đường Tranh càng ngày càng kém.
Cô cười cười, "Cho dù cả đời con không lấy chồng, không phải anh trai đều đi theo chăm sóc con sao?"
"Đúng không, anh trai?" Cô ôm lấy cánh tay Đường Tranh, chớp chớp mắt, "Anh vẫn luôn chăm sóc em, bảo vệ em."
Vẻ mặt Đường Tranh dịu lại, nụ cười dịu dàng, "Tiểu Quả nói rất đúng, anh trai sẽ chăm sóc em cả đời."
Hai vợ chồng thấy thế, hai mặt nhìn nhau, hai đứa con nhà họ thân thiết như vậy từ lúc nào thế?
Đường Quả chớp mắt nhìn bọn họ, dựa đầu vào cánh tay Đường Tranh, hai vợ chồng nhất thời bật cười.
"Cũng đúng." Vẻ mặt lo lắng của Đổng Mai biến mất, "Có anh trai con, chúng ta còn lo lắng gì nữa? Đúng không, Lập Thành?"
"Hả, đúng, đúng, có Tiểu Tranh ở đây, chúng ta còn lo lắng gì chứ? Ha ha," Đường Lập Thành phản ứng kịp, "Tiểu Tranh, sau này Tiểu Quả giao cho con chăm sóc."
Ông ôm lấy vợ, "Cuối cùng mẹ con cũng có thể đi du lịch khắp nơi rồi, khi còn trẻ, công việc quá bận rộn, vẫn không thực hiện được nguyện vọng của bà ấy, bây giờ công ty giao cho con, cũng nên thực hiện nguyện vọng của mẹ con rồi."
"Cha mẹ, hai người yên tâm, con sẽ chăm sóc cho Tiểu Quả," Dường như trong lòng Đường Tranh hơi hiểu ra, "Sẽ không để bất kỳ ai bắt nạt em ấy, cũng sẽ không tha thứ cho sự xuất hiện của người này."
Trong nháy mắt, cả nhà vui vẻ hòa thuận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.