Xuyên Nhanh Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút
Chương 223: Thế giới 4: Hoa hậu giảng đường bị hủy dung nhan (14)
Đỗ Liễu Liễu
18/04/2021
Đối với việc hoa hậu giảng đường Đường chủ động ngồi xuống bên cạnh học tra Ngụy Việt, bạn học lớp 10A3 là từ chối.
Mặc dù hoa hậu giảng đường Đường bị hủy dung nhan, nhưng bây giờ họ vẫn rất khâm phục cô. Một cô nữ sinh tốt biết bao, sao ông trời lại không đối xử tử tế với cô chứ.
Chuyện hoa hậu giảng đường Đường thích Ngụy Việt, cả Nhất Trung đều biết, trước đây họ cảm thấy còn có chút hy vọng, bây giờ....xác suất là không.
Nhưng ai cũng không dùng chuyện này để nói, họ chỉ xem như hoa hậu giảng đường Đường quá áp lực, muốn tìm một chuyện để phát tiết.
Khiến họ kỳ lạ chính là, cho dù Đường Quả quấy rầy Ngụy Việt thế nào, Ngụy Việt chỉ nằm sấp ngủ, không đánh cô, cũng không mắng cô, chỉ là không để ý cô mà thôi.
Kỷ Tiểu Tư đã khẳng định, Đường Quả không biết cô ta là người đụng phải đối phương, trong lòng an tâm xuống.
Mùa hè nóng nực, Đường Quả uống nước đá còn không quên giúp Ngụy Việt mang về một chai. Hoa hậu giảng đường Đường quan tâm như thế, vẫn là khiến nam sinh trong lớp rất hâm mộ Ngụy Việt.
Bị hủy dung nhan thì thế nào? Hoa hậu giảng đường Đường bây giờ vẫn xuất sắc khiến người khác tức lộn ruột.
Phong thái của cô vẫn đủ khiến người khác không để ý tới khuôn mặt cô, lúc cô cười lên, vẫn là xinh đẹp như thế.
Kỷ Tiểu Thư phát hiện ra một chuyện rất đáng sợ, mỗi ngày càng có nhiều người tỏ tình với Đường Quả. Đáy lòng cô ta vừa ghen ghét vừa hoảng sợ, trong mắt cô ta Đường Quả đã có thể so với tuyệt thế yêu cơ rồi.
Không có khuôn mặt, cô vẫn được người khác thích như thế, cô ta không hiểu đây là tại sao.
Đường Quả ngồi vào chỗ của mình, bóc từng lá thư tình một cách nhàm chán, còn nhỏ giọng đọc ra. Không thể không nói người có tài của Nhất Trung vẫn là rất nhiều, thư tình viết ra đọc lên vẫn là có chút ý vị.
Hệ thống đã quen kí chủ nhà nó luôn luôn động kinh rồi, thói quen mỗi ngày đọc thư tình này đã là thói quen rất tốt rồi.
Nhưng nó không hiểu, [Kí chủ, không phải nói con người đều là nhìn mặt sao? Tại sao còn có nhiều người thích cô như vậy?]
Chỉ là nó cũng cảm thấy vết sẹo trên mặt phải của Đường Quả kia thật sự rất dọa người, mà bộ dạng ngượng ngùng động tâm của những nam sinh kia khi nhìn Đường Quả, khiến nó hoàn toàn bị kinh sợ tới mức trợn mắt cứng lưỡi.
“Bởi vì sức hấp dẫn của ta đủ để họ không để ý tới khuôn mặt ta.”
Hệ thống: Không hiểu.
“Dĩ nhiên ngươi không hiểu, một nữ sinh tự tin phô trương, còn có sức kêu gọi, thành tích lại tốt, khí chất cao quý, ngoại trừ bị hủy dung nhan nửa khuôn mặt ra, thì trong mắt đàn ông có bao nhiêu sức hấp dẫn.”
“Bây giờ ta càng tốt, ta chỉ sẽ đau lòng luyến tiếc đối với vết sẹo trên mặt, chứ không phải chán ghét, chỉ sẽ hận tên đầu sỏ gây ra chuyện đó, nếu như không có người đố, ta sẽ càng tốt hơn.”
Hệ thống thầm nghĩ, trời ạ, loài người vẫn là phức tạp như vậy, cho dù nó và kí chủ qua lại không ngớt nhiều thế giới như vậy, nó vẫn là không hiểu.
Không phải đều là nhìn mặt sao? Bây giờ lại không nhìn mặt rồi.
Đường Quả cũng lười giải thích sự phức tạp của tính người, ngược lại tiếp tục đọc thư tình, giọng điệu cao cao thấp thấp, khiến Ngụy Việt ngủ ở một bên vô cùng khó chịu.
“Rốt cuộc cậu muốn làm gì?”
Ngụy Việt trừng mắt với Đường Quả, “Tôi là sẽ không đồng ý cậu.”
Đường Quả cất thư tình, nâng mắt, trên mặt lộ ra một nụ cười rực rỡ, “Cậu rõ ràng thích tôi, tại sao không thừa nhận chứ?”
“Cậu nghĩ nhiều rồi.”
“Thật sao? Vậy cậu từ chối tôi, nói ghét tôi, nói tôi xấu, nói mãi mãi cũng không thể thích tôi đi.”
Tới nào, tổn thương lẫn nhau đi.
“Tôi....” Ngụy Việt đứng dậy, nhíu mày, từ trên cao nhìn xuống đe dọa Đường Quả, bộ dạng dữ tợn, nữ sinh trong lớp đều rất sợ, “Cậu chuyển về vị trí của cậu đi,”
Đường Quả nhíu mày, “Tại sao cậu không thích tôi?”
Ngụy Việt mím môi, không nói chuyện.
Tại sao không thích, cậu suy nghĩ một lát, thật sự tìm được một lý do, không thích thì không thích, nào có nhiều lý do như vậy.
“Dĩ nhiên là bởi vì cô xấu rồi.”
Mặc dù hoa hậu giảng đường Đường bị hủy dung nhan, nhưng bây giờ họ vẫn rất khâm phục cô. Một cô nữ sinh tốt biết bao, sao ông trời lại không đối xử tử tế với cô chứ.
Chuyện hoa hậu giảng đường Đường thích Ngụy Việt, cả Nhất Trung đều biết, trước đây họ cảm thấy còn có chút hy vọng, bây giờ....xác suất là không.
Nhưng ai cũng không dùng chuyện này để nói, họ chỉ xem như hoa hậu giảng đường Đường quá áp lực, muốn tìm một chuyện để phát tiết.
Khiến họ kỳ lạ chính là, cho dù Đường Quả quấy rầy Ngụy Việt thế nào, Ngụy Việt chỉ nằm sấp ngủ, không đánh cô, cũng không mắng cô, chỉ là không để ý cô mà thôi.
Kỷ Tiểu Tư đã khẳng định, Đường Quả không biết cô ta là người đụng phải đối phương, trong lòng an tâm xuống.
Mùa hè nóng nực, Đường Quả uống nước đá còn không quên giúp Ngụy Việt mang về một chai. Hoa hậu giảng đường Đường quan tâm như thế, vẫn là khiến nam sinh trong lớp rất hâm mộ Ngụy Việt.
Bị hủy dung nhan thì thế nào? Hoa hậu giảng đường Đường bây giờ vẫn xuất sắc khiến người khác tức lộn ruột.
Phong thái của cô vẫn đủ khiến người khác không để ý tới khuôn mặt cô, lúc cô cười lên, vẫn là xinh đẹp như thế.
Kỷ Tiểu Thư phát hiện ra một chuyện rất đáng sợ, mỗi ngày càng có nhiều người tỏ tình với Đường Quả. Đáy lòng cô ta vừa ghen ghét vừa hoảng sợ, trong mắt cô ta Đường Quả đã có thể so với tuyệt thế yêu cơ rồi.
Không có khuôn mặt, cô vẫn được người khác thích như thế, cô ta không hiểu đây là tại sao.
Đường Quả ngồi vào chỗ của mình, bóc từng lá thư tình một cách nhàm chán, còn nhỏ giọng đọc ra. Không thể không nói người có tài của Nhất Trung vẫn là rất nhiều, thư tình viết ra đọc lên vẫn là có chút ý vị.
Hệ thống đã quen kí chủ nhà nó luôn luôn động kinh rồi, thói quen mỗi ngày đọc thư tình này đã là thói quen rất tốt rồi.
Nhưng nó không hiểu, [Kí chủ, không phải nói con người đều là nhìn mặt sao? Tại sao còn có nhiều người thích cô như vậy?]
Chỉ là nó cũng cảm thấy vết sẹo trên mặt phải của Đường Quả kia thật sự rất dọa người, mà bộ dạng ngượng ngùng động tâm của những nam sinh kia khi nhìn Đường Quả, khiến nó hoàn toàn bị kinh sợ tới mức trợn mắt cứng lưỡi.
“Bởi vì sức hấp dẫn của ta đủ để họ không để ý tới khuôn mặt ta.”
Hệ thống: Không hiểu.
“Dĩ nhiên ngươi không hiểu, một nữ sinh tự tin phô trương, còn có sức kêu gọi, thành tích lại tốt, khí chất cao quý, ngoại trừ bị hủy dung nhan nửa khuôn mặt ra, thì trong mắt đàn ông có bao nhiêu sức hấp dẫn.”
“Bây giờ ta càng tốt, ta chỉ sẽ đau lòng luyến tiếc đối với vết sẹo trên mặt, chứ không phải chán ghét, chỉ sẽ hận tên đầu sỏ gây ra chuyện đó, nếu như không có người đố, ta sẽ càng tốt hơn.”
Hệ thống thầm nghĩ, trời ạ, loài người vẫn là phức tạp như vậy, cho dù nó và kí chủ qua lại không ngớt nhiều thế giới như vậy, nó vẫn là không hiểu.
Không phải đều là nhìn mặt sao? Bây giờ lại không nhìn mặt rồi.
Đường Quả cũng lười giải thích sự phức tạp của tính người, ngược lại tiếp tục đọc thư tình, giọng điệu cao cao thấp thấp, khiến Ngụy Việt ngủ ở một bên vô cùng khó chịu.
“Rốt cuộc cậu muốn làm gì?”
Ngụy Việt trừng mắt với Đường Quả, “Tôi là sẽ không đồng ý cậu.”
Đường Quả cất thư tình, nâng mắt, trên mặt lộ ra một nụ cười rực rỡ, “Cậu rõ ràng thích tôi, tại sao không thừa nhận chứ?”
“Cậu nghĩ nhiều rồi.”
“Thật sao? Vậy cậu từ chối tôi, nói ghét tôi, nói tôi xấu, nói mãi mãi cũng không thể thích tôi đi.”
Tới nào, tổn thương lẫn nhau đi.
“Tôi....” Ngụy Việt đứng dậy, nhíu mày, từ trên cao nhìn xuống đe dọa Đường Quả, bộ dạng dữ tợn, nữ sinh trong lớp đều rất sợ, “Cậu chuyển về vị trí của cậu đi,”
Đường Quả nhíu mày, “Tại sao cậu không thích tôi?”
Ngụy Việt mím môi, không nói chuyện.
Tại sao không thích, cậu suy nghĩ một lát, thật sự tìm được một lý do, không thích thì không thích, nào có nhiều lý do như vậy.
“Dĩ nhiên là bởi vì cô xấu rồi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.