Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Cứu Vớt Boss Thần Bí
Chương 8: Thế Giới 1: Thiên Kim Nhà Giàu Muốn Nổi Dậy! (7)
Đông Pha Nhục Đại Thúc
16/07/2024
Edit+beta: Cá Nhỏ Không Muốn Đi Làm
Thư Niệm nhướng mày, phụ nữ lật mặt nhanh hơn lật sách cũng không nhanh bằng tốc độ trở mặt của cái tên cặn bã này, dáng vẻ này mà còn gọi là đàn ông sao.
“Hạ Ninh Thiển, cô có thể đừng có lúc nào cũng tùy hứng như vậy được không, ở đây là công ty chứ không phải là ở nhà, nếu như cô muốn làm loạn thì trở về nhà đi, tôi còn phải làm việc nữa.” Tiếu Khiêm nhìn khuôn mặt tái nhợt của Xa Tiếu Tiếu cảm thấy cực kỳ đau lòng, trực tiếp nhắm vào Thư Niệm.
Thư Niệm: 一-一.
Tiếc là không có gương, nếu không cô thật muốn xem thử bản thân mình bây giờ có phải rất giống cái bánh bao hay không.
Thấy Thư Niệm không để ý đến mình, Tiếu Khiêm đang chuẩn bị nói thêm gì nữa, nhưng giây tiếp theo….
“Oa…” Thư Niệm đột nhiên la lên một tiếng làm rúng động trời đất, to đến nỗi khiến cho cô gái thực tập sinh đang cầm tách cà phê bên ngoài cách văn phòng hai cánh cửa, suýt chút nữa đã làm đổ hết ly cà phê lên người của cô Hổ trưởng phòng đang đứng đối diện. Một đôi cẩu nam nữ đứng trước mặt Thư Niệm cũng không kịp phòng bị, bị tiếng la của cô làm cho sững sờ không nói nên lời.
Thư Niệm bất chấp tất cả nhanh chóng chạy tới mở cửa, sau đó đẩy hai người Xa Tiếu Tiếu và Tiếu Khiêm đang đứng chung với nhau ra ngoài. Hai người nhất thời không kịp phản ứng, chỉ cảm giác là có một lực đẩy rất mạnh đẩy mình ra ngoài, Tiếu Khiêm nhìn thấy Xa Tiếu Tiếu đứng không vững chuẩn bị ngã xuống đất, thân là nam chính làm sao anh ta có thể để cho người phụ nữ của mình bị ngã được, thế nên anh ta vội vàng đem Xa Tiếu Tiếu ôm vào trong lòng giữ vững.
Thế là hai người cứ như vậy đứng ở ngoài văn phòng mà ôm nhau.
Còn Thư Niệm thì rất hài lòng nhìn tư thế này của hai người, ngay sau đó cô khóc nấc lên, như sư tử hà đông mà hét lên với Tiếu Khiêm.
“Tiếu Khiêm, anh mẹ nó không phải là con người, anh dám lừa gạt tình cảm của tôi!”
“Có phải anh đã ngoại tình với cô thư ký này từ rất lâu rồi phải không, anh vì cô ta mà mắng tôi, anh còn hung dữ với tôi nữa?”
“Vì anh, tôi không thèm quan tâm đến sự phản đối của ba mẹ mà ở bên một kẻ nghèo không một xu dính túi như anh, còn cho anh vào công ty Hạ gia làm việc, để anh có thể nổi bật trong mắt ba mẹ tôi, khiến cho hai người họ yên tâm mà gả tôi cho anh.”
“Chớp mắt một cái, anh lại ở trong văn phòng công ty lén lút yêu đương với thư ký của mình, anh không phải là con người, anh là đồ khốn nạn!”
Cmn anh phải trả tiền mồ hôi và nước mắt đây cho bản bảo bảo.
“Cô im đi…” Tiếu Khiêm nhìn mọi người xung quanh đang xem náo nhiệt, chỉ cảm thấy mặt mình nóng lên, liền quát vào mặt Thư Niệm.
Chỉ là anh ta còn chưa hét xong, Thư Niệm đã nhanh chóng lao tới, giơ tay tát mấy cái vào bản mặt tra nam của anh ta đến thở không nổi, Thư Niệm lập tức cảm thấy mỹ mãn, sau đó cô lại la lớn tiếng hơn: “Tiếu Khiêm, anh còn ở trước mặt nhiều người như vậy hung dữ với tôi, tôi không muốn sống nữa, tôi muốn chia tay với anh, anh bây giờ cút ngay cho tôi!”
Thư Niệm hét rất là lớn tiếng, như sét đánh mà không mưa*, lời cô nói từng câu từng chữ rõ ràng, tràn ngập bi thương nhưng không mang theo một chút giọng mũi nào, đảm bảo mọi người đều có thể nghe thấy được.
*光打雷不下雨: ý chỉ một người dù đang gào thét thảm thiết nhưng lại không rơi giọt nước mắt nào.
Tiếu Khiêm đối mặt với vẻ mặt hung dữ, gào hét như muốn đem nóc nhà dở lên cũng không bỏ qua của Thư Niệm, chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng như muốn nổ tung.
Tiếu Khiêm thấy mọi người xung quanh đang nhìn mình với ánh mắt kỳ lạ, bên tai lại tràn ngập tiếng gào khóc của Thư Niệm, sau lưng không khỏi toát mồ hôi lạnh làm cho chiếc áo sơ mi ban đầu vốn còn vừa vặn bây giờ lại dán sát vào lưng, máy điều hòa thổi qua, khiến mồ hôi chảy đầm đìa.
Nhưng dù sao anh ta cũng đã làm lãnh đạo ở công ty lâu như vậy, tốc độ phản ứng của Tiếu Khiêm cũng không tệ, anh ta bình tĩnh buông Xa Tiếu Tiếu đang ôm ở trong lòng ra, mặt không thay đổi nhích ra một khoảng cách an toàn.
Tình cảnh của Xa Tiếu Tiếu còn khó coi hơn Tiếu Khiêm, cô ta bị Thư Niệm mắng là tiểu tam trước mặt nhiều người như vậy, chân đã sớm mềm nhũn không còn sức, Tiếu Khiêm cứ buông ra như vậy khiến cô ta trực tiếp té xuống sàn, cô ta không thể tin được ngẩng đầu nhìn người đàn ông vừa mới buông mình ra.
Tiếu Khiêm cảm nhận được ánh mắt của Xa Tiếu Tiếu cảm thấy có chút chột dạ, nhưng điều quan trọng nhất bây giờ là anh ta phải ổn định lại cơn tức giận của vị đại tiểu thư này trước đã.
Thư Niệm nhướng mày, phụ nữ lật mặt nhanh hơn lật sách cũng không nhanh bằng tốc độ trở mặt của cái tên cặn bã này, dáng vẻ này mà còn gọi là đàn ông sao.
“Hạ Ninh Thiển, cô có thể đừng có lúc nào cũng tùy hứng như vậy được không, ở đây là công ty chứ không phải là ở nhà, nếu như cô muốn làm loạn thì trở về nhà đi, tôi còn phải làm việc nữa.” Tiếu Khiêm nhìn khuôn mặt tái nhợt của Xa Tiếu Tiếu cảm thấy cực kỳ đau lòng, trực tiếp nhắm vào Thư Niệm.
Thư Niệm: 一-一.
Tiếc là không có gương, nếu không cô thật muốn xem thử bản thân mình bây giờ có phải rất giống cái bánh bao hay không.
Thấy Thư Niệm không để ý đến mình, Tiếu Khiêm đang chuẩn bị nói thêm gì nữa, nhưng giây tiếp theo….
“Oa…” Thư Niệm đột nhiên la lên một tiếng làm rúng động trời đất, to đến nỗi khiến cho cô gái thực tập sinh đang cầm tách cà phê bên ngoài cách văn phòng hai cánh cửa, suýt chút nữa đã làm đổ hết ly cà phê lên người của cô Hổ trưởng phòng đang đứng đối diện. Một đôi cẩu nam nữ đứng trước mặt Thư Niệm cũng không kịp phòng bị, bị tiếng la của cô làm cho sững sờ không nói nên lời.
Thư Niệm bất chấp tất cả nhanh chóng chạy tới mở cửa, sau đó đẩy hai người Xa Tiếu Tiếu và Tiếu Khiêm đang đứng chung với nhau ra ngoài. Hai người nhất thời không kịp phản ứng, chỉ cảm giác là có một lực đẩy rất mạnh đẩy mình ra ngoài, Tiếu Khiêm nhìn thấy Xa Tiếu Tiếu đứng không vững chuẩn bị ngã xuống đất, thân là nam chính làm sao anh ta có thể để cho người phụ nữ của mình bị ngã được, thế nên anh ta vội vàng đem Xa Tiếu Tiếu ôm vào trong lòng giữ vững.
Thế là hai người cứ như vậy đứng ở ngoài văn phòng mà ôm nhau.
Còn Thư Niệm thì rất hài lòng nhìn tư thế này của hai người, ngay sau đó cô khóc nấc lên, như sư tử hà đông mà hét lên với Tiếu Khiêm.
“Tiếu Khiêm, anh mẹ nó không phải là con người, anh dám lừa gạt tình cảm của tôi!”
“Có phải anh đã ngoại tình với cô thư ký này từ rất lâu rồi phải không, anh vì cô ta mà mắng tôi, anh còn hung dữ với tôi nữa?”
“Vì anh, tôi không thèm quan tâm đến sự phản đối của ba mẹ mà ở bên một kẻ nghèo không một xu dính túi như anh, còn cho anh vào công ty Hạ gia làm việc, để anh có thể nổi bật trong mắt ba mẹ tôi, khiến cho hai người họ yên tâm mà gả tôi cho anh.”
“Chớp mắt một cái, anh lại ở trong văn phòng công ty lén lút yêu đương với thư ký của mình, anh không phải là con người, anh là đồ khốn nạn!”
Cmn anh phải trả tiền mồ hôi và nước mắt đây cho bản bảo bảo.
“Cô im đi…” Tiếu Khiêm nhìn mọi người xung quanh đang xem náo nhiệt, chỉ cảm thấy mặt mình nóng lên, liền quát vào mặt Thư Niệm.
Chỉ là anh ta còn chưa hét xong, Thư Niệm đã nhanh chóng lao tới, giơ tay tát mấy cái vào bản mặt tra nam của anh ta đến thở không nổi, Thư Niệm lập tức cảm thấy mỹ mãn, sau đó cô lại la lớn tiếng hơn: “Tiếu Khiêm, anh còn ở trước mặt nhiều người như vậy hung dữ với tôi, tôi không muốn sống nữa, tôi muốn chia tay với anh, anh bây giờ cút ngay cho tôi!”
Thư Niệm hét rất là lớn tiếng, như sét đánh mà không mưa*, lời cô nói từng câu từng chữ rõ ràng, tràn ngập bi thương nhưng không mang theo một chút giọng mũi nào, đảm bảo mọi người đều có thể nghe thấy được.
*光打雷不下雨: ý chỉ một người dù đang gào thét thảm thiết nhưng lại không rơi giọt nước mắt nào.
Tiếu Khiêm đối mặt với vẻ mặt hung dữ, gào hét như muốn đem nóc nhà dở lên cũng không bỏ qua của Thư Niệm, chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng như muốn nổ tung.
Tiếu Khiêm thấy mọi người xung quanh đang nhìn mình với ánh mắt kỳ lạ, bên tai lại tràn ngập tiếng gào khóc của Thư Niệm, sau lưng không khỏi toát mồ hôi lạnh làm cho chiếc áo sơ mi ban đầu vốn còn vừa vặn bây giờ lại dán sát vào lưng, máy điều hòa thổi qua, khiến mồ hôi chảy đầm đìa.
Nhưng dù sao anh ta cũng đã làm lãnh đạo ở công ty lâu như vậy, tốc độ phản ứng của Tiếu Khiêm cũng không tệ, anh ta bình tĩnh buông Xa Tiếu Tiếu đang ôm ở trong lòng ra, mặt không thay đổi nhích ra một khoảng cách an toàn.
Tình cảnh của Xa Tiếu Tiếu còn khó coi hơn Tiếu Khiêm, cô ta bị Thư Niệm mắng là tiểu tam trước mặt nhiều người như vậy, chân đã sớm mềm nhũn không còn sức, Tiếu Khiêm cứ buông ra như vậy khiến cô ta trực tiếp té xuống sàn, cô ta không thể tin được ngẩng đầu nhìn người đàn ông vừa mới buông mình ra.
Tiếu Khiêm cảm nhận được ánh mắt của Xa Tiếu Tiếu cảm thấy có chút chột dạ, nhưng điều quan trọng nhất bây giờ là anh ta phải ổn định lại cơn tức giận của vị đại tiểu thư này trước đã.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.