Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Không Muốn Chết
Chương 241
Hoãn Quy Hĩ
13/01/2024
Thừa dịp bọn họ không chú ý, Diệp Phức Ngọc mang theo thân thể đầy thương tích chạy đến đồn công an, nhưng cảnh sát lại nói đây là chuyện trong nhà, bọn họ không giải quyết được. Cảnh sát còn thông báo cho nhà họ Ngữ đến đón cô về, họ còn khuyên can vài câu rồi để Ngũ Hưng Quốc đưa Diệp Phức Ngọc về nhà.
Khoảnh khắc ấy, Diệp Phức Ngọc cực kỳ sợ hãi, cô muốn bỏ trốn nhưng Ngũ Hưng Quốc đã nắm chặt tay cô, hung dữ kéo cô về nhà. Vừa vào nhà, anh ta vừa đánh vừa mắng, chất vấn Diệp Phức Ngọc tại sao lại báo cảnh sát, làm cho gia đình bọn họ bị cười nhạo.
Lúc đó, suy nghĩ muốn ly hôn đã xuất hiện trong đầu Diệp Phức Ngọc. Chuyện lần này quá ồn ào, còn kéo nhau đến đồn công an nên nhà họ Diệp cũng nghe được tin tức. Bọn họ kéo đến nhà họ Ngũ, nhìn thấy dáng vẻ thê thảm của Diệp Phức Ngọc, lập tức nổi giận. Diệp Hoằng Lễ tuổi trẻ khí thịnh, xông lên đánh Ngũ Hưng Phúc, ngay cả người thành thật như Diệp Hoằng Dương cũng không kiềm chế được mà ra tay.
Ngũ Hưng Quốc bị hai anh em đánh đến mức liên tục kêu gào, cha Ngũ và mẹ Ngũ muốn giúp con trai nhưng lại bị bọn họ ngăn cản, mãi đến khi hàng xóm nghe tiếng mà chạy đến, Ngũ Hưng Quốc mới được giải cứu.
Diệp Phức Ngọc đứng trước mặt mọi người, tuyên bố cô muốn ly hôn, hàng xóm láng giềng bắt đầu khuyên giải, còn những người trong nhà họ Diệp thì không nói tiếng nào. Ngũ Hưng Quốc hoảng sợ, lại khóc lóc xin lỗi lần nữa.
Nhưng mà Diệp Phức Ngọc đã quyết tâm phải ly hôn, tia hy vọng cuối cùng của cô đối với Ngũ Hưng Quốc hoàn toàn tan biến. Nếu cô không rời đi, sớm muộn gì cũng sẽ bị đánh chết, quan trọng là con gái của cô, bởi vì Diệp Phức Ngọc biết nhà họ Ngũ cực kỳ trọng nam khinh nữ. Trong thôn của mình, Diệp Phức Ngọc đã tận mắt chứng kiến cuộc sống tồi tệ của những cô bé trong gia đình trọng nam khinh nữ. Cô rất vui khi cha mẹ mình không phải là người như vậy, Diệp Phức Ngọc tuyệt đối không để con gái mình lớn lên trong hoàn cảnh như thế.
Thấy thái độ của Diệp Phức Ngọc quá kiến quyết, cha Ngũ bắt đầu uy hiếp, nếu cô muốn ly hôn thì phải để đứa bé ở lại, còn phải trả tiền lại cho họ. Diệp Hinh Ngọc từng mượn Ngũ Hưng Quốc rất nhiều tiền, lúc Diệp Phức Ngọc phát hiện chị gái mình không phải mượn tiền để là ăn thì cô đã khuyên anh ta đừng cho mượn. Vì chuyện này, Diệp Hinh Ngọc và Diệp Phức Ngọc đã cãi nhau một trận.
Cô cho rằng sau lần tranh cãi đó, Diệp Hinh Ngọc sẽ không tìm Ngũ Hưng Quốc mượn tiền nữa. Sau đó, cô mới biết rằng trong khi mình không biết gì cả thì Diệp Hinh Ngọc đã mượn Ngũ Hưng Quốc hơn mười lăm ngàn.
Dù thế nào, Diệp Phức Ngọc cũng không giờ để con mình ở lại một nơi giống ổ sói như nhà họ Ngũ, mà người nhà họ Diệp cũng bùng nổ, đừng nói mười lăm ngàn, dù năm ngàn họ cũng sẽ không đưa ra.
Nhà họ Ngũ uy hiếp nếu họ không trả tiền thì sẽ đi tố cáo Diệp Hinh Ngọc, thế nên cô ấy cầu xin Diệp Phức Ngọc nhẫn nhịn thêm một thời gian, cô ấy sẽ nghĩ mọi cách kiếm đủ tiền để trả lại.
Nhưng mà Diệp Phức Ngọc đã không thể chịu đựng được nữa, cô lấy cớ muốn yên lặng suy nghĩ một thời gian rồi dẫn theo con gái quay về cùng người nhà họ Diệp. Nhà họ Ngũ nghĩ rằng Diệp Phức Ngọc nhât định sẽ thỏa hiệp nên cũng không thèm ngăn cản.
Về nhà không bao lâu, Diệp Phức Ngọc đã nộp đơn xin ly hôn lên tòa án, cô không thể nào tiếp tục duy trì cuộc hôn nhân với Ngũ Hưng Quốc được nữa. Diệp Phức Ngọc đã tìm hiểu về luật pháp, biết được nếu đứa nhỏ còn đang bú thì quyền nuôi dưỡng sẽ thuộc về người mẹ. Còn chuyện Diệp Hinh Ngọc thiếu tiền Ngũ Hưng Quốc, cứ cho là bị tố cáo thì cũng không phải ngồi tù, cô sẽ nghĩ biện pháp giúp Diệp Hinh Ngọc trả nợ.
Tin tức về việc ly hôn vừa xuát hiện đã giống như một hòn đá gợi lên ngàn tầng sóng, cả nhà họ Diệp lẫn Ngũ gia đều náo loạn, may mắn là cuối cùng người nhà họ Diệp đều ủng hộ quyết định của Diệp Phức Ngọc.
Vậy mà, lúc họ lên tòa, quan tòa lại nói: “Chồng đánh vợ là hành động khó tha thứ, nhưng luật pháp không khích lệ các cặp vợ chồng ly hôn vì việc này, đây cũng là sự tôn trọng đối với hôn nhân.”
Tòa án không chấp thuận cho hai người ly dị, người nhà họ Ngũ muốn dẫn hai mẹ con Diệp Phức Ngọc về, nhưng người nhà họ Diệp đã cản lại. Nhà họ Ngũ năm lần bảy lượt đến cửa quấy rối, thừa dịp Diệp Hinh Ngọc ôm đứa bé đi chơi trong thôn, bọn họ đã cướp nó đi.
Diệp Phức Ngọc và người nhà đến Ngũ gia muốn đoạt lại đứa bé, ai ngờ Ngũ gia lại nhòe hàng xóm giúp đỡ, những người ra mặt ngăn cản đa phần đều là đàn ông.
Lúc đầu, hàng xóm cảm thấy Ngũ Hưng Quốc đánh vợ là sai, nhưng sau khi Diệp Phức Ngọc báo cảnh sát và nộp đơn xin ly hôn lên tòa, rất nhiều người lại thay đổi, cho rằng cô đáng bị đánh. Họ nghĩ phụ nữ nhà ai chưa từng bị đánh, chỉ có cô là quý giá, mới bị đánh mấy cái đã quậy tung lên, loại người như vậy nhất định phải đánh để dạy dỗ, nếu không cô sẽ làm phản.
Mẹ Ngũ dùng đứa bé uy hiếp, ép Diệp Phức Ngọc phải nhận sai và quay về. Vì con gái, Diệp Phức Ngọc bắt buộc phải trở lại nhà họ Ngũ, có thể tưởng tượng được đám người như hổ như sói nhà họ Ngũ sẽ đối xử với cô thế nào.
Bọn họ sợ Diệp Phức ngọc bỏ trốn nên đã nhốt cô trong phòng. Khó khăn lắm Diệp Phức Ngọc mới tìm được cơ hội trốn ra, sau đó cô ẵm theo con gái chạy trốn đến vùng khác, nhưng rất nhanh đã bị Ngũ Quốc Hưng bắt về. Lần này, vì đề phòng cô lại bỏ trốn nên mẹ Ngũ đã giấu đứa bé đi, ép Diệp Phức Ngọc sinh cháu trai cho bà ta thì mới được gặp con, nếu không bà ta sẽ ném đứa bé vào thùng nước tiểu rồi dìm chết nó.
Người nhà họ Ngũ cho rằng, nếu sinh thêm mấy đứa nhỏ, sau này dù Diệp Phức Ngọc muốn rời đi cũng không đi được. Chuyện lần này ầm ĩ mất mặt như vậy, còn ai dám gả con gái vào nhà bọn họ nữa, chỉ có thể ép Diệp Phức Ngọc sinh cháu trai cho họ thôi.
Nhà dột còn gặp mưa rào, vì muốn giúp Diệp Hinh Ngọc trả nợ mà Diệp Hoằng Lễ cấu kết với người khác bán vật liệu phi pháp, cuối cùng cậu bị bắt và bị phán án tù mười năm. Cha Diệp và mẹ Diệp lần lượt đổ bệnh, con gái bị mẹ Ngũ giấu mất, cuộc sống của Diệp Phức Ngọc cũng giống như đang ở trong địa ngục.
Khoảng thời gian ấy, Diệp Phức Ngọc sống không bằng chết, cô đã tự sát vài lần, nhưng nhớ đến cha mẹ và con gái, Diệp Phức Ngọc đành cắn răng băng bó vết thương. Cô cứ sống như một cái xác không hồn, cho đến khi Diệp Phức Ngọc vô tình nghe lén được cuộc nói chuyện giữa cha Ngũ và Ngũ Hưng Quốc. Lúc đó, cô mới biết con gái mình ở nông thôn đã chết vì bệnh, vậy mà bọn họ vẫn còn muốn lừa dối cô, đợi đến khi nào Diệp Phức Ngọc sinh cháu trai cho họ thì mới dừng lại.
Khoảnh khắc ấy, Diệp Phức Ngọc cực kỳ sợ hãi, cô muốn bỏ trốn nhưng Ngũ Hưng Quốc đã nắm chặt tay cô, hung dữ kéo cô về nhà. Vừa vào nhà, anh ta vừa đánh vừa mắng, chất vấn Diệp Phức Ngọc tại sao lại báo cảnh sát, làm cho gia đình bọn họ bị cười nhạo.
Lúc đó, suy nghĩ muốn ly hôn đã xuất hiện trong đầu Diệp Phức Ngọc. Chuyện lần này quá ồn ào, còn kéo nhau đến đồn công an nên nhà họ Diệp cũng nghe được tin tức. Bọn họ kéo đến nhà họ Ngũ, nhìn thấy dáng vẻ thê thảm của Diệp Phức Ngọc, lập tức nổi giận. Diệp Hoằng Lễ tuổi trẻ khí thịnh, xông lên đánh Ngũ Hưng Phúc, ngay cả người thành thật như Diệp Hoằng Dương cũng không kiềm chế được mà ra tay.
Ngũ Hưng Quốc bị hai anh em đánh đến mức liên tục kêu gào, cha Ngũ và mẹ Ngũ muốn giúp con trai nhưng lại bị bọn họ ngăn cản, mãi đến khi hàng xóm nghe tiếng mà chạy đến, Ngũ Hưng Quốc mới được giải cứu.
Diệp Phức Ngọc đứng trước mặt mọi người, tuyên bố cô muốn ly hôn, hàng xóm láng giềng bắt đầu khuyên giải, còn những người trong nhà họ Diệp thì không nói tiếng nào. Ngũ Hưng Quốc hoảng sợ, lại khóc lóc xin lỗi lần nữa.
Nhưng mà Diệp Phức Ngọc đã quyết tâm phải ly hôn, tia hy vọng cuối cùng của cô đối với Ngũ Hưng Quốc hoàn toàn tan biến. Nếu cô không rời đi, sớm muộn gì cũng sẽ bị đánh chết, quan trọng là con gái của cô, bởi vì Diệp Phức Ngọc biết nhà họ Ngũ cực kỳ trọng nam khinh nữ. Trong thôn của mình, Diệp Phức Ngọc đã tận mắt chứng kiến cuộc sống tồi tệ của những cô bé trong gia đình trọng nam khinh nữ. Cô rất vui khi cha mẹ mình không phải là người như vậy, Diệp Phức Ngọc tuyệt đối không để con gái mình lớn lên trong hoàn cảnh như thế.
Thấy thái độ của Diệp Phức Ngọc quá kiến quyết, cha Ngũ bắt đầu uy hiếp, nếu cô muốn ly hôn thì phải để đứa bé ở lại, còn phải trả tiền lại cho họ. Diệp Hinh Ngọc từng mượn Ngũ Hưng Quốc rất nhiều tiền, lúc Diệp Phức Ngọc phát hiện chị gái mình không phải mượn tiền để là ăn thì cô đã khuyên anh ta đừng cho mượn. Vì chuyện này, Diệp Hinh Ngọc và Diệp Phức Ngọc đã cãi nhau một trận.
Cô cho rằng sau lần tranh cãi đó, Diệp Hinh Ngọc sẽ không tìm Ngũ Hưng Quốc mượn tiền nữa. Sau đó, cô mới biết rằng trong khi mình không biết gì cả thì Diệp Hinh Ngọc đã mượn Ngũ Hưng Quốc hơn mười lăm ngàn.
Dù thế nào, Diệp Phức Ngọc cũng không giờ để con mình ở lại một nơi giống ổ sói như nhà họ Ngũ, mà người nhà họ Diệp cũng bùng nổ, đừng nói mười lăm ngàn, dù năm ngàn họ cũng sẽ không đưa ra.
Nhà họ Ngũ uy hiếp nếu họ không trả tiền thì sẽ đi tố cáo Diệp Hinh Ngọc, thế nên cô ấy cầu xin Diệp Phức Ngọc nhẫn nhịn thêm một thời gian, cô ấy sẽ nghĩ mọi cách kiếm đủ tiền để trả lại.
Nhưng mà Diệp Phức Ngọc đã không thể chịu đựng được nữa, cô lấy cớ muốn yên lặng suy nghĩ một thời gian rồi dẫn theo con gái quay về cùng người nhà họ Diệp. Nhà họ Ngũ nghĩ rằng Diệp Phức Ngọc nhât định sẽ thỏa hiệp nên cũng không thèm ngăn cản.
Về nhà không bao lâu, Diệp Phức Ngọc đã nộp đơn xin ly hôn lên tòa án, cô không thể nào tiếp tục duy trì cuộc hôn nhân với Ngũ Hưng Quốc được nữa. Diệp Phức Ngọc đã tìm hiểu về luật pháp, biết được nếu đứa nhỏ còn đang bú thì quyền nuôi dưỡng sẽ thuộc về người mẹ. Còn chuyện Diệp Hinh Ngọc thiếu tiền Ngũ Hưng Quốc, cứ cho là bị tố cáo thì cũng không phải ngồi tù, cô sẽ nghĩ biện pháp giúp Diệp Hinh Ngọc trả nợ.
Tin tức về việc ly hôn vừa xuát hiện đã giống như một hòn đá gợi lên ngàn tầng sóng, cả nhà họ Diệp lẫn Ngũ gia đều náo loạn, may mắn là cuối cùng người nhà họ Diệp đều ủng hộ quyết định của Diệp Phức Ngọc.
Vậy mà, lúc họ lên tòa, quan tòa lại nói: “Chồng đánh vợ là hành động khó tha thứ, nhưng luật pháp không khích lệ các cặp vợ chồng ly hôn vì việc này, đây cũng là sự tôn trọng đối với hôn nhân.”
Tòa án không chấp thuận cho hai người ly dị, người nhà họ Ngũ muốn dẫn hai mẹ con Diệp Phức Ngọc về, nhưng người nhà họ Diệp đã cản lại. Nhà họ Ngũ năm lần bảy lượt đến cửa quấy rối, thừa dịp Diệp Hinh Ngọc ôm đứa bé đi chơi trong thôn, bọn họ đã cướp nó đi.
Diệp Phức Ngọc và người nhà đến Ngũ gia muốn đoạt lại đứa bé, ai ngờ Ngũ gia lại nhòe hàng xóm giúp đỡ, những người ra mặt ngăn cản đa phần đều là đàn ông.
Lúc đầu, hàng xóm cảm thấy Ngũ Hưng Quốc đánh vợ là sai, nhưng sau khi Diệp Phức Ngọc báo cảnh sát và nộp đơn xin ly hôn lên tòa, rất nhiều người lại thay đổi, cho rằng cô đáng bị đánh. Họ nghĩ phụ nữ nhà ai chưa từng bị đánh, chỉ có cô là quý giá, mới bị đánh mấy cái đã quậy tung lên, loại người như vậy nhất định phải đánh để dạy dỗ, nếu không cô sẽ làm phản.
Mẹ Ngũ dùng đứa bé uy hiếp, ép Diệp Phức Ngọc phải nhận sai và quay về. Vì con gái, Diệp Phức Ngọc bắt buộc phải trở lại nhà họ Ngũ, có thể tưởng tượng được đám người như hổ như sói nhà họ Ngũ sẽ đối xử với cô thế nào.
Bọn họ sợ Diệp Phức ngọc bỏ trốn nên đã nhốt cô trong phòng. Khó khăn lắm Diệp Phức Ngọc mới tìm được cơ hội trốn ra, sau đó cô ẵm theo con gái chạy trốn đến vùng khác, nhưng rất nhanh đã bị Ngũ Quốc Hưng bắt về. Lần này, vì đề phòng cô lại bỏ trốn nên mẹ Ngũ đã giấu đứa bé đi, ép Diệp Phức Ngọc sinh cháu trai cho bà ta thì mới được gặp con, nếu không bà ta sẽ ném đứa bé vào thùng nước tiểu rồi dìm chết nó.
Người nhà họ Ngũ cho rằng, nếu sinh thêm mấy đứa nhỏ, sau này dù Diệp Phức Ngọc muốn rời đi cũng không đi được. Chuyện lần này ầm ĩ mất mặt như vậy, còn ai dám gả con gái vào nhà bọn họ nữa, chỉ có thể ép Diệp Phức Ngọc sinh cháu trai cho họ thôi.
Nhà dột còn gặp mưa rào, vì muốn giúp Diệp Hinh Ngọc trả nợ mà Diệp Hoằng Lễ cấu kết với người khác bán vật liệu phi pháp, cuối cùng cậu bị bắt và bị phán án tù mười năm. Cha Diệp và mẹ Diệp lần lượt đổ bệnh, con gái bị mẹ Ngũ giấu mất, cuộc sống của Diệp Phức Ngọc cũng giống như đang ở trong địa ngục.
Khoảng thời gian ấy, Diệp Phức Ngọc sống không bằng chết, cô đã tự sát vài lần, nhưng nhớ đến cha mẹ và con gái, Diệp Phức Ngọc đành cắn răng băng bó vết thương. Cô cứ sống như một cái xác không hồn, cho đến khi Diệp Phức Ngọc vô tình nghe lén được cuộc nói chuyện giữa cha Ngũ và Ngũ Hưng Quốc. Lúc đó, cô mới biết con gái mình ở nông thôn đã chết vì bệnh, vậy mà bọn họ vẫn còn muốn lừa dối cô, đợi đến khi nào Diệp Phức Ngọc sinh cháu trai cho họ thì mới dừng lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.