Xuyên Nhanh Nữ Phụ Phản Công Chút
Chương 17: Tổng Tài Yêu Sai (17)
Ý Tuyệt Thương Tâm
29/07/2023
Ba tháng cứ thế trôi qua. Liên Hoa bây giờ đã có chỗ đứng khá vững chắc trong giới showbiz. Ngày ngày vẫn cố gắng xây dựng hình tượng nữ thần thuần khiết. Trong ba tháng này cô ta không ít lần đến tìm Bạc phu nhân gây dựng lại mối quan hệ nhưng lại không được. Cô ta thi thoảng cũng chạy đến chỗ Bạc Tâm , cố ý gây ra tin đồn " Nữ thần thuần khiết - bạn gái Bạc Tổng " gây xôn xao dư luận.
Công Ty Bạc Thị
Liên Hoa đi thẳng vào phòng của Bạc Tâm , thấy hắn đang làm việc liền ngồi lên đùi hắn , hôn lấy hắn một cái. Thấy Bạc Tâm không kháng cự cô ta liền thuận thế hôn sâu day dưa không dứt.
Liên Hoa dỗ dành hắn vài câu rồi đi ngay. Đi ra khỏi phòng chủ tịch , cô ả cười khẽ điệu bộ đắc ý.
Bạc Tâm ngồi lặng thinh ở trong phòng , ánh mắt hơi đổi nhìn tập giấy manh mối vụ việc năm đó. Hắn duỗi tay trong lòng có chút khẩn trương lại kỳ lạ có chút sợ hãi.
Mở tài liệu ra manh mối đã có bước tiến triển. Hiện đã xác định được tên năm đó là ai. Suốt ba tháng này hắn phải dốc toàn bộ nhân lực của mình mới được chút manh mối này. Bạc Tâm đặt tờ giấy xuống đôi môi hơi mím không nói câu nào. Hắn đứng dậy khỏi ghế gọi trợ lý đi theo mình.
...----------------...
[ Túc chủ , cô định nghiêm túc dấn thân vào showbiz à ? ]
Miêu Miêu nhìn cô nãy giờ chỉ chăm chú đọc kịch bản. Ba tháng này cô rất thảnh thơi , không có thực hiện bước tiếp theo của kế hoạch. Chỉ chăm chăm vào các hoạt động sân khấu điện ảnh.
Tan Tình búng vào trán Miêu Miêu một cái.
- Đồ thiểu năng , đúng là không biết gì cả.
[....]
Cô bỏ kịch bản xuống bàn , đôi mắt hơi hếch lên cười khẽ nói : " Ước mơ của nguyên chủ là trở thành diễn viên. Không phải chúng ta có một nhiệm vụ ẩn chưa phá giải sao. Mọi thứ có thể xảy ra ta đều muốn thử. "
Cô dựa người vào ghế , đôi mắt âm trầm một bậc : " Ta biết ngươi lo lắng về tiến độ thực hiện nhiệm vụ. Đừng lo. Ta đã sẵn sàng thu lưới cá đã hoàn toàn buông lỏng phòng bị chỉ chờ thời cơ thích hợp thôi. "
- Năm ngày nữa chính là cơ hội.
...----------------...
Tối nay ở du thuyền Recxon tổ chức một buổi tiệc hoành tráng người đông nườm nượp tới nơi này tham gia Liên Hoa cũng không ngoại lệ. Cô ta mặc một chiếc váy nóng bỏng tôn đường cong quyến rũ trên tay cầm một ly rượu vang. Ánh mắt cô ta liên tục dò xét xunh quanh.
Xa xa ả thấy Thượng Quân Quyền đang đứng một mình liền lấy thêm một ly rượu nữa đi về phía đó.
- Thượng thiếu , tôi muốn mời ngài uống một ly rượu được chứ?
Đôi mắt sâu thẳm có chút câu hồn đoạt phách nhìn ly rượu Liên Hoa đưa ra. Anh không nói gì cầm lấy ly rượu một hơi uống cạn.
Trong lòng Liên Hoa cực kỳ vui sướng. Đạt được mục đích liền rời đi. Lúc sau anh cầm lấy một viên viên kẹo thả vào miệng. Đôi mắt âm trầm xẹt qua một tia nguy hiểm.
Cơ thể anh bắt đầu cảm thấy có chút khó chịu , anh liền rời đi về hướng nơi nghỉ ngơi cho khách. Hơi thở bắt đầu hơi hỗn loạn , anh vừa đi vừa chống tay vào tường. Bỗng nhiên Liên Hoa ôm lấy cánh tay anh giọng nhẹ nhàng hỏi : " Thượng thiếu anh không sao chứ? "
Thượng Quân Quyền đẩy Liên Hoa ra , thần sắc cứng đờ khi nhận ra thân thể bắt đầu cảm thấy không có chút sức lực nào. Liên Hoa bị đẩy ra không tức giận ngược lại cười nham hiểm liếm liếm khóe môi.
Đêm nay anh chạy đâu cho thoát.
Anh loạng choạng mở cửa phòng ra ả cũng nhanh chóng đi vào. Thượng Quân Quyền quay người lại đôi mắt nhuốm màu dục vọng nhìn cô ả. Nhân lúc cô ta không để ý anh liền đánh ngất cổ , vứt lên giường vội vã đi ra ngoài.
Không ngờ căn phòng này lại có lư hương kích dục. Cũng may vừa nãy anh đã uống thuốc giải mà Tan Tình đã đưa cho từ trước. Thần sắc lạnh lùng nhưng khóe miệng lại cười nhạt.
Tan Tình bước ra từ căn phòng bên cạnh : " Không ở lại thưởng thức một chút , ra nhanh vậy? "
Thượng Quân Quyền đẩy nhẹ cô vào tường , nhỏ giọng : " Biết rõ là anh không dám mà. Mà anh nên hỏi tội em chứ nhỉ? " Giọng điệu không đứng đắn lại vang lên.
Cô vòng tay sau cổ ôm không vội từ từ để anh nói ra.
- Biết rõ ràng kế hoạch của cô ta mà em lại nhẫn tâm để anh làm mồi nhử. Đau lòng quá.
Tan Tình cười khẽ : " Không phải anh vẫn nguyên vẹn sao? "
- Không được. Em vẫn phải bồi thường.
Anh cúi đầu xuống , hôn lấy đôi môi đỏ mọng của cô. Nụ hôn lần này rất cường bạo chiếm hữu khiến cô cảm thấy có chút choáng váng không thở nổi anh mới chịu buông ra.
Anh và cô rời khỏi đó , mắt cô liếc về căn phòng không khỏi cười lạnh một cái.
[ Là do cô tìm đường chết. Đã vậy tôi toại nguyện. ]
Một thân đàn ông trông mập mạp loạng choạng người đầy hơi rượu đi vào căn phòng Liên Hoa đang bất tỉnh đó.
Sáng hôm sau.
" Á... " Liên Hoa kêu lên một tiếng kinh hãi nhìn người bên cạnh mình. Đầu óc cô ta đau oong oong không nhớ được chuyện gì sau khi vào căn phòng bày. Cô ta nhìn một thân mình không mảnh vải lại nhìn thấy tên mập map kia cảm thấy ghê tởm. Tiếng la làm tên kia thức giấc. Ban đầu hắn ngạc nhiên khi nhìn thấy ả nhưng rất nhanh chóng tâm tình khôi phục lại. Hắn liếm liếm môi , đè Liên Hoa xuống giường , nhanh chóng hôn lấy ả , ả càng vùng vẫy càng giữ chặt lấy mà hôn sâu.
Tiếng cửa phòng " cạch " một cái tên mập mạp kia cũng không thèm để ý.
Đến khi tiếng nói quen thuộc gằn lên hắn mới hốt hoảng bỏ ra. Giữa hai đôi môi ánh lên sợi chỉ bạc ái muội.
- Lão Mạnh , ông dám cùng với con đ**m này mây mưa hả?
Người phụ nữ mở cửa ra lại thấy chồng mình hôn ngấu nghiến người phụ nữ khác ở trên giường.
Bà gằn gọc tiến lại.
Công Ty Bạc Thị
Liên Hoa đi thẳng vào phòng của Bạc Tâm , thấy hắn đang làm việc liền ngồi lên đùi hắn , hôn lấy hắn một cái. Thấy Bạc Tâm không kháng cự cô ta liền thuận thế hôn sâu day dưa không dứt.
Liên Hoa dỗ dành hắn vài câu rồi đi ngay. Đi ra khỏi phòng chủ tịch , cô ả cười khẽ điệu bộ đắc ý.
Bạc Tâm ngồi lặng thinh ở trong phòng , ánh mắt hơi đổi nhìn tập giấy manh mối vụ việc năm đó. Hắn duỗi tay trong lòng có chút khẩn trương lại kỳ lạ có chút sợ hãi.
Mở tài liệu ra manh mối đã có bước tiến triển. Hiện đã xác định được tên năm đó là ai. Suốt ba tháng này hắn phải dốc toàn bộ nhân lực của mình mới được chút manh mối này. Bạc Tâm đặt tờ giấy xuống đôi môi hơi mím không nói câu nào. Hắn đứng dậy khỏi ghế gọi trợ lý đi theo mình.
...----------------...
[ Túc chủ , cô định nghiêm túc dấn thân vào showbiz à ? ]
Miêu Miêu nhìn cô nãy giờ chỉ chăm chú đọc kịch bản. Ba tháng này cô rất thảnh thơi , không có thực hiện bước tiếp theo của kế hoạch. Chỉ chăm chăm vào các hoạt động sân khấu điện ảnh.
Tan Tình búng vào trán Miêu Miêu một cái.
- Đồ thiểu năng , đúng là không biết gì cả.
[....]
Cô bỏ kịch bản xuống bàn , đôi mắt hơi hếch lên cười khẽ nói : " Ước mơ của nguyên chủ là trở thành diễn viên. Không phải chúng ta có một nhiệm vụ ẩn chưa phá giải sao. Mọi thứ có thể xảy ra ta đều muốn thử. "
Cô dựa người vào ghế , đôi mắt âm trầm một bậc : " Ta biết ngươi lo lắng về tiến độ thực hiện nhiệm vụ. Đừng lo. Ta đã sẵn sàng thu lưới cá đã hoàn toàn buông lỏng phòng bị chỉ chờ thời cơ thích hợp thôi. "
- Năm ngày nữa chính là cơ hội.
...----------------...
Tối nay ở du thuyền Recxon tổ chức một buổi tiệc hoành tráng người đông nườm nượp tới nơi này tham gia Liên Hoa cũng không ngoại lệ. Cô ta mặc một chiếc váy nóng bỏng tôn đường cong quyến rũ trên tay cầm một ly rượu vang. Ánh mắt cô ta liên tục dò xét xunh quanh.
Xa xa ả thấy Thượng Quân Quyền đang đứng một mình liền lấy thêm một ly rượu nữa đi về phía đó.
- Thượng thiếu , tôi muốn mời ngài uống một ly rượu được chứ?
Đôi mắt sâu thẳm có chút câu hồn đoạt phách nhìn ly rượu Liên Hoa đưa ra. Anh không nói gì cầm lấy ly rượu một hơi uống cạn.
Trong lòng Liên Hoa cực kỳ vui sướng. Đạt được mục đích liền rời đi. Lúc sau anh cầm lấy một viên viên kẹo thả vào miệng. Đôi mắt âm trầm xẹt qua một tia nguy hiểm.
Cơ thể anh bắt đầu cảm thấy có chút khó chịu , anh liền rời đi về hướng nơi nghỉ ngơi cho khách. Hơi thở bắt đầu hơi hỗn loạn , anh vừa đi vừa chống tay vào tường. Bỗng nhiên Liên Hoa ôm lấy cánh tay anh giọng nhẹ nhàng hỏi : " Thượng thiếu anh không sao chứ? "
Thượng Quân Quyền đẩy Liên Hoa ra , thần sắc cứng đờ khi nhận ra thân thể bắt đầu cảm thấy không có chút sức lực nào. Liên Hoa bị đẩy ra không tức giận ngược lại cười nham hiểm liếm liếm khóe môi.
Đêm nay anh chạy đâu cho thoát.
Anh loạng choạng mở cửa phòng ra ả cũng nhanh chóng đi vào. Thượng Quân Quyền quay người lại đôi mắt nhuốm màu dục vọng nhìn cô ả. Nhân lúc cô ta không để ý anh liền đánh ngất cổ , vứt lên giường vội vã đi ra ngoài.
Không ngờ căn phòng này lại có lư hương kích dục. Cũng may vừa nãy anh đã uống thuốc giải mà Tan Tình đã đưa cho từ trước. Thần sắc lạnh lùng nhưng khóe miệng lại cười nhạt.
Tan Tình bước ra từ căn phòng bên cạnh : " Không ở lại thưởng thức một chút , ra nhanh vậy? "
Thượng Quân Quyền đẩy nhẹ cô vào tường , nhỏ giọng : " Biết rõ là anh không dám mà. Mà anh nên hỏi tội em chứ nhỉ? " Giọng điệu không đứng đắn lại vang lên.
Cô vòng tay sau cổ ôm không vội từ từ để anh nói ra.
- Biết rõ ràng kế hoạch của cô ta mà em lại nhẫn tâm để anh làm mồi nhử. Đau lòng quá.
Tan Tình cười khẽ : " Không phải anh vẫn nguyên vẹn sao? "
- Không được. Em vẫn phải bồi thường.
Anh cúi đầu xuống , hôn lấy đôi môi đỏ mọng của cô. Nụ hôn lần này rất cường bạo chiếm hữu khiến cô cảm thấy có chút choáng váng không thở nổi anh mới chịu buông ra.
Anh và cô rời khỏi đó , mắt cô liếc về căn phòng không khỏi cười lạnh một cái.
[ Là do cô tìm đường chết. Đã vậy tôi toại nguyện. ]
Một thân đàn ông trông mập mạp loạng choạng người đầy hơi rượu đi vào căn phòng Liên Hoa đang bất tỉnh đó.
Sáng hôm sau.
" Á... " Liên Hoa kêu lên một tiếng kinh hãi nhìn người bên cạnh mình. Đầu óc cô ta đau oong oong không nhớ được chuyện gì sau khi vào căn phòng bày. Cô ta nhìn một thân mình không mảnh vải lại nhìn thấy tên mập map kia cảm thấy ghê tởm. Tiếng la làm tên kia thức giấc. Ban đầu hắn ngạc nhiên khi nhìn thấy ả nhưng rất nhanh chóng tâm tình khôi phục lại. Hắn liếm liếm môi , đè Liên Hoa xuống giường , nhanh chóng hôn lấy ả , ả càng vùng vẫy càng giữ chặt lấy mà hôn sâu.
Tiếng cửa phòng " cạch " một cái tên mập mạp kia cũng không thèm để ý.
Đến khi tiếng nói quen thuộc gằn lên hắn mới hốt hoảng bỏ ra. Giữa hai đôi môi ánh lên sợi chỉ bạc ái muội.
- Lão Mạnh , ông dám cùng với con đ**m này mây mưa hả?
Người phụ nữ mở cửa ra lại thấy chồng mình hôn ngấu nghiến người phụ nữ khác ở trên giường.
Bà gằn gọc tiến lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.