Chương 62
Tiểu Kiều
24/05/2021
Trong thời gian đợi, Di Giai đi vòng quanh ngắm cảnh, không hổ là đảo đẹp nhất game... có điều...
Số lượng tội phạm ở đây nhiều đến kinh người! Mà họ dường như cũng không định lẩn trốn mà vô tư đi trên đường, người thường cũng không phản ứng nhiều lắm, xem ra trị an ở đây quá kém rồi, bên Nam Đảo quy củ hơn nhiều lắm.
Di Giai cũng biết bản thân đang mang thù ở Nam Đảo, lúc trở về không tránh khỏi 1 trận ác chiến, cô ngứa ngứa tay, hay là dùng mấy tên tội phạm này tập luyện luôn đi? Tránh cho khi về bị bao vây lại bỡ ngỡ.
Ở các vi diện bình thường toàn người thật việc thật không thể giết người, khó khăn lắm mới vào game nhập vai tàn sát không phạm pháp, càng nghĩ càng hợp lý, rút kiếm ra khỏi vỏ, Di Giai lao vào chém người đầu tiên.
Kiếm của cô đương nhiên là hàng cực phẩm dùng tiền nện vào, hơn nữa đối phương dường như chỉ là người chơi tầm trung, không bằng Bạch Nguyệt có các trang bị sịn sò, bị dính 1 kiếm xuyên tim lập tức hóa thành ánh sao bắn trên trời.
Người xung quanh cũng không phản ứng gì nhiều, dường như giết người là việc như cơm bữa mỗi ngày. Nhưng lát sau càng nhìn họ càng sợ hãi...
Người này... không phải đang giết quá nhiều đi?
1...2...3...4...
Giết người chơi thường sẽ thành tội phạm có ánh đỏ trên người. Đồng thời giết tội phạm sẽ được giảm ánh đỏ, tiền thưởng còn trực tiếp rơi vào túi, Di Giai bật chế độ tàn sát tội phạm, hóa thân thành cô cảnh sát nhỏ giữ gìn trật tự an ninh đô thị.
Trong 3 giờ tiếp theo cô gần như huyết tẩy Bắc Đảo, hòn đảo xinh đẹp đột nhiên trở nên đẫm máu và đáng sợ hơn bao giờ hết. Cũng có người đánh trả, nhưng game thực tế ảo mô phỏng đến 90% người thật, sức mạnh thể chất của Di Giai khiến người khác kinh sợ, ai tay không bẻ gãy đao như cô chứ? Hack à?
Đang tìm đối tượng tiếp theo, bỗng có người nhảy ra chặn đường cô.
"Dừng lại! Em gái, sao em lại giết nhiều người như vậy?"
Di Giai nhìn người trẻ tuổi dáng vẻ có chút nghiêm nghị trước mặt, nhướng mày hỏi:"Anh là ai?"
Người kia sửng sốt, anh cũng khá nổi tiếng mà, bất đắc dĩ giới thiệu:"Tôi là Kiến Quốc, bang chủ bang top 3 Cường Quốc. Ban nãy anh em trong bang kêu rất nhiều rằng bị cô giết."
Cô "à" lên một tiếng, đứng trước mặt người này mà thẻ đen không có phản ứng, tìm người tiếp theo thôi, nghĩ vậy cô liền xoay lưng đi. Kiến Quốc kinh ngạc lần nữa, vội đuổi theo chặn đường:"Em đi đâu? Không thể giết người nữa."
Di Giai khó hiểu nhìn anh ta:"Tại sao?"
Kiến Quốc nhíu mày:"Tại sao? Em giết nhiều người như vậy rồi còn hỏi tại sao?"
Di Giai vẫn kỳ quái nhìn anh ta:"Tôi giết đều là tội phạm. Không phải quy định là giết tội phạm sao? Có quy định về số lượng tội phạm được giết sao?"
Kiến Quốc giật mình, đúng là không có. Vốn tưởng cô em này đang cố ý gây chuyện, chẳng lẽ chỉ đơn giản là đi săn tội phạm thôi?
Không có kiên nhẫn, Di Giai triệu hồi ra chim công, Kiến Quốc vội lấy tay che mắt, lúc mở được mắt ra con công sáng chói kia đã đang bay lượn trên bầu trời. Anh nheo mắt, loại thú cưỡi này ở Bắc Đảo không ai có, người này từ đâu tới?
Lúc trở về bang hội, anh em tốt của anh bỗng đập vai anh ta một cái:"Về muộn thế! Có 1 tiểu mỹ nhân tìm cậu đấy... ơ... kỳ lạ quá. Tớ nhắn tin báo cho cô ấy cậu trở về rồi nhưng lại gửi thất bại."
Phạm vi nhắn tin chỉ trong đảo, Di Giai hiện đang ở Tây Đảo. Kẻ độc lai độc vãng cày cấp điên cuồng kia ở đâu?
Cô hạ cánh xuống 1 thác nước lớn, nhìn xung quanh. Có vẻ như do không khí quá mức thoáng đãng khiến đầu óc nhanh nhạy, cô chợt nảy lên 1 ý, nhanh chóng cưỡi chim bay về phía điểm hồi sinh của Tây Đảo. Điểm hồi sinh của mỗi thành cơ bản đều giống nhau, chính là 1 thôn nhỏ gọi là Thôn Tân Thủ, còn trong phạm vi thôn này thì sẽ bị cấm đánh nhau, người chơi bị ngăn cách không thể chạm vào nhau, tên gọi khác là khu an toàn.
[Ta Có Tiền Nhất SV] truy nã [Lặng] 50.000 đồng vàng.
"Mình quá thông minh." Di Giai không nhịn được thầm nghĩ
Số lượng tội phạm ở đây nhiều đến kinh người! Mà họ dường như cũng không định lẩn trốn mà vô tư đi trên đường, người thường cũng không phản ứng nhiều lắm, xem ra trị an ở đây quá kém rồi, bên Nam Đảo quy củ hơn nhiều lắm.
Di Giai cũng biết bản thân đang mang thù ở Nam Đảo, lúc trở về không tránh khỏi 1 trận ác chiến, cô ngứa ngứa tay, hay là dùng mấy tên tội phạm này tập luyện luôn đi? Tránh cho khi về bị bao vây lại bỡ ngỡ.
Ở các vi diện bình thường toàn người thật việc thật không thể giết người, khó khăn lắm mới vào game nhập vai tàn sát không phạm pháp, càng nghĩ càng hợp lý, rút kiếm ra khỏi vỏ, Di Giai lao vào chém người đầu tiên.
Kiếm của cô đương nhiên là hàng cực phẩm dùng tiền nện vào, hơn nữa đối phương dường như chỉ là người chơi tầm trung, không bằng Bạch Nguyệt có các trang bị sịn sò, bị dính 1 kiếm xuyên tim lập tức hóa thành ánh sao bắn trên trời.
Người xung quanh cũng không phản ứng gì nhiều, dường như giết người là việc như cơm bữa mỗi ngày. Nhưng lát sau càng nhìn họ càng sợ hãi...
Người này... không phải đang giết quá nhiều đi?
1...2...3...4...
Giết người chơi thường sẽ thành tội phạm có ánh đỏ trên người. Đồng thời giết tội phạm sẽ được giảm ánh đỏ, tiền thưởng còn trực tiếp rơi vào túi, Di Giai bật chế độ tàn sát tội phạm, hóa thân thành cô cảnh sát nhỏ giữ gìn trật tự an ninh đô thị.
Trong 3 giờ tiếp theo cô gần như huyết tẩy Bắc Đảo, hòn đảo xinh đẹp đột nhiên trở nên đẫm máu và đáng sợ hơn bao giờ hết. Cũng có người đánh trả, nhưng game thực tế ảo mô phỏng đến 90% người thật, sức mạnh thể chất của Di Giai khiến người khác kinh sợ, ai tay không bẻ gãy đao như cô chứ? Hack à?
Đang tìm đối tượng tiếp theo, bỗng có người nhảy ra chặn đường cô.
"Dừng lại! Em gái, sao em lại giết nhiều người như vậy?"
Di Giai nhìn người trẻ tuổi dáng vẻ có chút nghiêm nghị trước mặt, nhướng mày hỏi:"Anh là ai?"
Người kia sửng sốt, anh cũng khá nổi tiếng mà, bất đắc dĩ giới thiệu:"Tôi là Kiến Quốc, bang chủ bang top 3 Cường Quốc. Ban nãy anh em trong bang kêu rất nhiều rằng bị cô giết."
Cô "à" lên một tiếng, đứng trước mặt người này mà thẻ đen không có phản ứng, tìm người tiếp theo thôi, nghĩ vậy cô liền xoay lưng đi. Kiến Quốc kinh ngạc lần nữa, vội đuổi theo chặn đường:"Em đi đâu? Không thể giết người nữa."
Di Giai khó hiểu nhìn anh ta:"Tại sao?"
Kiến Quốc nhíu mày:"Tại sao? Em giết nhiều người như vậy rồi còn hỏi tại sao?"
Di Giai vẫn kỳ quái nhìn anh ta:"Tôi giết đều là tội phạm. Không phải quy định là giết tội phạm sao? Có quy định về số lượng tội phạm được giết sao?"
Kiến Quốc giật mình, đúng là không có. Vốn tưởng cô em này đang cố ý gây chuyện, chẳng lẽ chỉ đơn giản là đi săn tội phạm thôi?
Không có kiên nhẫn, Di Giai triệu hồi ra chim công, Kiến Quốc vội lấy tay che mắt, lúc mở được mắt ra con công sáng chói kia đã đang bay lượn trên bầu trời. Anh nheo mắt, loại thú cưỡi này ở Bắc Đảo không ai có, người này từ đâu tới?
Lúc trở về bang hội, anh em tốt của anh bỗng đập vai anh ta một cái:"Về muộn thế! Có 1 tiểu mỹ nhân tìm cậu đấy... ơ... kỳ lạ quá. Tớ nhắn tin báo cho cô ấy cậu trở về rồi nhưng lại gửi thất bại."
Phạm vi nhắn tin chỉ trong đảo, Di Giai hiện đang ở Tây Đảo. Kẻ độc lai độc vãng cày cấp điên cuồng kia ở đâu?
Cô hạ cánh xuống 1 thác nước lớn, nhìn xung quanh. Có vẻ như do không khí quá mức thoáng đãng khiến đầu óc nhanh nhạy, cô chợt nảy lên 1 ý, nhanh chóng cưỡi chim bay về phía điểm hồi sinh của Tây Đảo. Điểm hồi sinh của mỗi thành cơ bản đều giống nhau, chính là 1 thôn nhỏ gọi là Thôn Tân Thủ, còn trong phạm vi thôn này thì sẽ bị cấm đánh nhau, người chơi bị ngăn cách không thể chạm vào nhau, tên gọi khác là khu an toàn.
[Ta Có Tiền Nhất SV] truy nã [Lặng] 50.000 đồng vàng.
"Mình quá thông minh." Di Giai không nhịn được thầm nghĩ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.