Chương 151: Kết thế giới 10
Tiểu Kiều
24/05/2021
Số 06 là một cô gái với vai trò dân thường, cô tự cảm thấy vô cùng may mắn vì đã sống sót đến giờ, hiện tại cô đang tập trung tìm thẻ với hi vọng có thể sống tiếp tới cuối. Đang lững thững đi, chợt 06 thấy trước mặt có những 3 cái thẻ, quả nhiên là số may mắn mà! Cô vui mừng chạy tới.
"Oái!???!"
Đột nhiên phần đất dưới chân lún xuống, cô rơi xuống một cái hố sâu. 06 kinh ngạc, sao ở đây lại có một cái hố?Làm sao để lên bây giờ?
"Cứu vớiiii."
Kêu gào một lúc lâu mới nghe thấy tiếng bước chân chầm chậm tới gần, rồi một giọng nói nhẹ nhàng vang lên trên miệng hố.
"Cô gái bên dưới, cô không có vũ khí chứ?"
"Tôi không có. Mau cứu tôi với!" 06 mừng rỡ nói, chợt im bặt. Cô nhớ rõ trong những người còn sống, chỉ có cô là nữ!
"Không có sao? Thế thì tôi yên tâm rồi."
"..."
Di Giai uể oải đi kiểm tra hố tiếp theo, công sức cả một đêm!
.
.
.
Sói đầu đàn nhíu mày nhìn cái lỗ lớn trước mặt, nếu không phải anh phản ứng nhanh kịp lùi lại thì đã rơi xuống đó rồi.
Cái hố này quá mức bất thường, lần trước đi qua khu vực này anh nhớ là không hề có nó. Là hệ thống tạo ra nhằm gây nên chút kích thích sao?
Hoàng hôn xuống, trở về biệt thự chỉ có 4 người. Thầy bói 18 nhíu mày:" 04, 05, 06 đâu cả rồi?"
Thanh niên 14 Sói Đầu Đàn chớp được thời cơ lập tức lên tiếng:"Trong rừng có vài cái hố. Các người có bắt gặp không?"
"Hố? Hố nào? Tôi không thấy." Số 18 sửng sốt.
"Tôi có thấy." Lâm Bình nhíu mày:"Ý anh là họ bị rơi xuống hố? Chúng ta đi tìm họ đi?"
Sói Đầu Đàn nhìn sắc trời, khẽ lắc đầu:"Sắp tối rồi. Để sáng mai đi."
"Chẳng lẽ có kẻ nào trong bóng tối đang lén ám toán chúng ta?" 18 híp mắt xoa cằm. Trong trường hợp xấu nhất, 3 người kia hẳn đã đi đời, 4 người ở đây không biết còn sói hay không? Và kẻ ngoài cuộc trong rừng kia rốt cuộc là ai? Có mục đích gì?
"Tôi không biết ở đây rốt cuộc ai là dân, ai là sói, ai là sát nhân. Nhưng hẳn mọi người đều hiểu được rằng rất có thể chúng ta đang bị 1 kẻ thù chung rình rập trong bóng tối. Tôi hi vọng đêm nay sẽ không ai chết, sáng mai chúng ta sẽ cùng nhau truy lùng nhân vật này, thắng thua giữa các phe để sau đi." Thầy bói 18 nhìn quanh, chậm rãi nói.
Mọi người im lặng, coi như đã ngầm đồng ý với cách giải quyết này.
Sáng hôm sau.
"Hahaha...Thầy bói thân mến của chúng ta bị sói cắn chết rồi sao? Ai là sói ác dữ vậy?" Lâm Bình cười đến rớt nước mắt, tình đồng minh giữa sói và dân vốn dĩ không thể tồn tại.
Sói Đầu Đàn tỏ vẻ không vui hừ qua lỗ mũi:"09 và 15, hai cậu rốt cuộc ai là sói đây?" Hắn thầm tính toán, hiện tại chỉ cần 1 trong 2 người bọn họ chết, đêm tiếp theo giết kẻ còn lại là xong. Còn nhân vật thần bí trong rừng kia, hắn sẽ giải quyết sau cùng. Ván này có thể thắng!
Thầy Đồng 15 vốn dĩ là một người ít nói mờ nhạt, ngoài việc cứu sống Tiên Tri ra thì anh hoàn toàn không có cảm giác tồn tại, anh nhìn hai người trước mặt, khó có thể nói lên rốt cuộc ai mới là sói.
Lâm Bình ngược lại thoải mái nhún vai:"Thật ra tôi là Thằng Hề. Các người muốn tôi thắng thì cứ việc treo cổ tôi."
Sói Đầu Đàn và Thầy Đồng vừa nghe liền sửng sốt, không biết 09 nói thật hay không nhưng họ cũng thoáng do dự. Sói Đầu Đàn cau mày đánh giá, nếu thật sự 3 người còn sống lại là 3 phe khác nhau, vậy thì đau đầu rồi.
Mọi người mắt to mắt nhỏ nhìn nhau, thoáng trầm mặc.
Trong lúc đó ở trong rừng.
"Cô chưa chết?" Quản Ngục 04 ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn Di Giai đứng trên miệng hố.
Thấy trời đã sáng, Di Giai thoáng ảo não. Trò chơi được thiết lập rằng ban đêm, trừ phe phản diện, tất cả mọi người sẽ bị buộc phải chìm vào giấc ngủ. Tối qua lợi dụng điều đó cô đã cắn xong 05 và 06, nhưng vì vị trí các hố quá xa nhau, lúc chạy tới 04 thì anh ta đã tỉnh lại.
Di Giai chống hai tay vào má nhìn xuống dưới hố, dáng vẻ vô cùng sầu não:"Anh là người bắn tôi?"
"... Cô thành thứ gì rồi?"
"Không nói đâu."
"..."
'Ting'
Đột nhiên bảng vote xuất hiện trước mặt hai người, xem ra người trong biệt thự đang bắt đầu tiến hành bỏ phiếu lẫn nhau.
"Cậu làm gì thế?" Sói Đầu Đàn thấy 09 không nói không rằng đột nhiên vote mình, hắn tức giận, cũng mặc kệ đối phương có phải Thằng Hề thật hay không, bấm vote lại.
Thầy Đồng đứng yên một bên phân vân nhìn hai người, quả thật không biết nên vote ai.
Di Giai nhìn hai lựa chọn trên bảng, thoáng mỉm cười bỏ phiếu.
"Sao cô lại vote 09?" Quản Ngục vẫn chưa bỏ phiếu, anh nhíu mày hỏi.
"09 là Thằng Hề."
Quản Ngục nhướng mày, anh ngẫm nghĩ một lát rồi cũng tặng 09 phiếu của mình:"Thà cho Thằng Hề thắng còn hơn để Sói hoặc cô thắng."
"Ha..." Sói Đầu Đàn vui mừng, không ngờ đột nhiên 09 lại bị lên 2 phiếu, chắc chắn trong rừng vẫn còn người sống đang bỏ phiếu!
Vậy là không cần thêm phiếu của Thầy Đồng, số phiếu đã đủ, bảng vote biến thành một sợi dây quấn quanh Lâm Bình, anh thoáng mỉm cười.
[ Kích hoạt thẻ bài: Hãy Về Với Đội Của Em ]
Cùng lúc đó Di Giai đột nhiên thấy một thông báo hiện lên trước mắt mình.
[ Bạn bị buộc vào phe Thằng Hề. Vai trò mới: Thằng Hề ]
.
.
.
[ Số 09 đã bị treo cổ ]
.
.
.
[ Phe Thằng Hề thắng! ]
Di Giai kinh ngạc há hốc mồm.
Thế mà cũng được sao?!!!!
"Oái!???!"
Đột nhiên phần đất dưới chân lún xuống, cô rơi xuống một cái hố sâu. 06 kinh ngạc, sao ở đây lại có một cái hố?Làm sao để lên bây giờ?
"Cứu vớiiii."
Kêu gào một lúc lâu mới nghe thấy tiếng bước chân chầm chậm tới gần, rồi một giọng nói nhẹ nhàng vang lên trên miệng hố.
"Cô gái bên dưới, cô không có vũ khí chứ?"
"Tôi không có. Mau cứu tôi với!" 06 mừng rỡ nói, chợt im bặt. Cô nhớ rõ trong những người còn sống, chỉ có cô là nữ!
"Không có sao? Thế thì tôi yên tâm rồi."
"..."
Di Giai uể oải đi kiểm tra hố tiếp theo, công sức cả một đêm!
.
.
.
Sói đầu đàn nhíu mày nhìn cái lỗ lớn trước mặt, nếu không phải anh phản ứng nhanh kịp lùi lại thì đã rơi xuống đó rồi.
Cái hố này quá mức bất thường, lần trước đi qua khu vực này anh nhớ là không hề có nó. Là hệ thống tạo ra nhằm gây nên chút kích thích sao?
Hoàng hôn xuống, trở về biệt thự chỉ có 4 người. Thầy bói 18 nhíu mày:" 04, 05, 06 đâu cả rồi?"
Thanh niên 14 Sói Đầu Đàn chớp được thời cơ lập tức lên tiếng:"Trong rừng có vài cái hố. Các người có bắt gặp không?"
"Hố? Hố nào? Tôi không thấy." Số 18 sửng sốt.
"Tôi có thấy." Lâm Bình nhíu mày:"Ý anh là họ bị rơi xuống hố? Chúng ta đi tìm họ đi?"
Sói Đầu Đàn nhìn sắc trời, khẽ lắc đầu:"Sắp tối rồi. Để sáng mai đi."
"Chẳng lẽ có kẻ nào trong bóng tối đang lén ám toán chúng ta?" 18 híp mắt xoa cằm. Trong trường hợp xấu nhất, 3 người kia hẳn đã đi đời, 4 người ở đây không biết còn sói hay không? Và kẻ ngoài cuộc trong rừng kia rốt cuộc là ai? Có mục đích gì?
"Tôi không biết ở đây rốt cuộc ai là dân, ai là sói, ai là sát nhân. Nhưng hẳn mọi người đều hiểu được rằng rất có thể chúng ta đang bị 1 kẻ thù chung rình rập trong bóng tối. Tôi hi vọng đêm nay sẽ không ai chết, sáng mai chúng ta sẽ cùng nhau truy lùng nhân vật này, thắng thua giữa các phe để sau đi." Thầy bói 18 nhìn quanh, chậm rãi nói.
Mọi người im lặng, coi như đã ngầm đồng ý với cách giải quyết này.
Sáng hôm sau.
"Hahaha...Thầy bói thân mến của chúng ta bị sói cắn chết rồi sao? Ai là sói ác dữ vậy?" Lâm Bình cười đến rớt nước mắt, tình đồng minh giữa sói và dân vốn dĩ không thể tồn tại.
Sói Đầu Đàn tỏ vẻ không vui hừ qua lỗ mũi:"09 và 15, hai cậu rốt cuộc ai là sói đây?" Hắn thầm tính toán, hiện tại chỉ cần 1 trong 2 người bọn họ chết, đêm tiếp theo giết kẻ còn lại là xong. Còn nhân vật thần bí trong rừng kia, hắn sẽ giải quyết sau cùng. Ván này có thể thắng!
Thầy Đồng 15 vốn dĩ là một người ít nói mờ nhạt, ngoài việc cứu sống Tiên Tri ra thì anh hoàn toàn không có cảm giác tồn tại, anh nhìn hai người trước mặt, khó có thể nói lên rốt cuộc ai mới là sói.
Lâm Bình ngược lại thoải mái nhún vai:"Thật ra tôi là Thằng Hề. Các người muốn tôi thắng thì cứ việc treo cổ tôi."
Sói Đầu Đàn và Thầy Đồng vừa nghe liền sửng sốt, không biết 09 nói thật hay không nhưng họ cũng thoáng do dự. Sói Đầu Đàn cau mày đánh giá, nếu thật sự 3 người còn sống lại là 3 phe khác nhau, vậy thì đau đầu rồi.
Mọi người mắt to mắt nhỏ nhìn nhau, thoáng trầm mặc.
Trong lúc đó ở trong rừng.
"Cô chưa chết?" Quản Ngục 04 ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn Di Giai đứng trên miệng hố.
Thấy trời đã sáng, Di Giai thoáng ảo não. Trò chơi được thiết lập rằng ban đêm, trừ phe phản diện, tất cả mọi người sẽ bị buộc phải chìm vào giấc ngủ. Tối qua lợi dụng điều đó cô đã cắn xong 05 và 06, nhưng vì vị trí các hố quá xa nhau, lúc chạy tới 04 thì anh ta đã tỉnh lại.
Di Giai chống hai tay vào má nhìn xuống dưới hố, dáng vẻ vô cùng sầu não:"Anh là người bắn tôi?"
"... Cô thành thứ gì rồi?"
"Không nói đâu."
"..."
'Ting'
Đột nhiên bảng vote xuất hiện trước mặt hai người, xem ra người trong biệt thự đang bắt đầu tiến hành bỏ phiếu lẫn nhau.
"Cậu làm gì thế?" Sói Đầu Đàn thấy 09 không nói không rằng đột nhiên vote mình, hắn tức giận, cũng mặc kệ đối phương có phải Thằng Hề thật hay không, bấm vote lại.
Thầy Đồng đứng yên một bên phân vân nhìn hai người, quả thật không biết nên vote ai.
Di Giai nhìn hai lựa chọn trên bảng, thoáng mỉm cười bỏ phiếu.
"Sao cô lại vote 09?" Quản Ngục vẫn chưa bỏ phiếu, anh nhíu mày hỏi.
"09 là Thằng Hề."
Quản Ngục nhướng mày, anh ngẫm nghĩ một lát rồi cũng tặng 09 phiếu của mình:"Thà cho Thằng Hề thắng còn hơn để Sói hoặc cô thắng."
"Ha..." Sói Đầu Đàn vui mừng, không ngờ đột nhiên 09 lại bị lên 2 phiếu, chắc chắn trong rừng vẫn còn người sống đang bỏ phiếu!
Vậy là không cần thêm phiếu của Thầy Đồng, số phiếu đã đủ, bảng vote biến thành một sợi dây quấn quanh Lâm Bình, anh thoáng mỉm cười.
[ Kích hoạt thẻ bài: Hãy Về Với Đội Của Em ]
Cùng lúc đó Di Giai đột nhiên thấy một thông báo hiện lên trước mắt mình.
[ Bạn bị buộc vào phe Thằng Hề. Vai trò mới: Thằng Hề ]
.
.
.
[ Số 09 đã bị treo cổ ]
.
.
.
[ Phe Thằng Hề thắng! ]
Di Giai kinh ngạc há hốc mồm.
Thế mà cũng được sao?!!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.