[Xuyên Nhanh] Phương Án Hoa Thức Nghịch Tập Nam Thần
Chương 332: Phi Tử Pháo Hôi VS Đế Vương Bạc Tình (25)
Cửu Công Chủ Lưu Bộ
11/04/2020
Editor: Ochibi
Bị gạt sang một bên Thi Giai Nghi lại lo lắng.
Lực chú ý của Dạ Vô Thương đều bị bọn họ hấp dẫn đi, nàng uổng phí nửa ngày công phu, không thể cứ như vậy!
“Hoàng Thượng……” Thi Giai Nghi kêu lên, lộ ra một nụ cười tự nhận là điềm mỹ.
“Hoàng Thượng, Cẩm Nhi còn biết rất nhiều!” Từ Như Ý cắt ngang nàng.
Phụ tử người khác mười mấy năm không gặp, không thể chờ trong chốc lát lại đến tranh sủng sao?
Cho nên, nàng quyết đoán đứng trước mặt Thi Giai Nghi, chắn nàng ta kín mít, cười nói: “Cẩm Nhi thật sự rất thông minh, tuy rằng có thứ không thể vừa học đã biết ngay, nhưng Cẩm Nhi rất khắc khổ.”
Dạ Vô Thương nơi nào còn chú ý đến Thi Giai Nghi, lúc này tất cả tâm đặt hết trên người nhi tử.
“Là phụ hoàng xem nhẹ con……” Hắn có chút áy náy.
“Không có không có!” Dạ Dục Cẩm lập tức lắc đầu, “Như Ý tỷ tỷ nói, phụ hoàng không chỉ có một hài tử là nhi thần, khắp thiên hạ đều là con dân của phụ hoàng! Phụ hoàng tâm vì thiên hạ, mỗi ngày đều rất bận!”
Dạ Vô Thương nhìn nhìn Từ Như Ý cười ngọt ngào bên kia, nàng đang có chút tranh công mà nháy mắt.
Dạ Dục Cẩm lần đầu tiên nhìn thấy phụ thân mình nhiều năm nghĩ tới, hơn nữa không khắc nghiệt như hắn tưởng, lời nói cũng nhiều lên.
“Tỷ tỷ còn nói, chỉ cần Cẩm Nhi nỗ lực nhiều hơn, phụ hoàng nhất định sẽ đến gặp nhi thần. Vì thế mỗi ngày Cẩm Nhi đều phải đọc sách!” Tâm tính hắn như hài tử, còn không hiểu đến thu liễm, biểu tình tràn đầy kiêu ngạo.
Bộ dáng kia, quả thực chẳng khác mấy với nàng!
Từ Như Ý cũng thường xuyên như vậy. Lúc kiêu ngạo, tựa như phía sau có cái đuôi nhỏ, sắp vểnh đến tận trời!
Biểu tình đáng yêu kia, lần nào cũng khiến hắn cảm thấy sung sướng!
Dạ Vô Thương nghĩ, có lẽ là ngày nào đó không biết, nàng nhàm chán gặp được vị Đại hoàng tử này.
Hai người đều tương tự như thế, thế cho nên lập tức bên cạnh nhau!
Hắn vô cùng may mắn, đứa nhỏ này tựa như một tờ giấy trắng, người đầu tiên vẽ tranh lên trên là nàng.
Mà nàng, thế nhưng đắp nặn một hình tượng phụ thân tốt như thế trong lòng Dạ Dục Cẩm! Ngẫm lại đều cảm giác hổ thẹn.
“Đọc sách cũng cần chú ý nghỉ ngơi.” Dạ Vô Thương tỏ vẻ quan tâm.
“Dạ! Như Ý tỷ tỷ đã dặn, mỗi ngày ngủ đúng giờ, rời giường cũng đúng giờ. Phải dưỡng thành thói quen tốt.”
Dạ Vô Thương cười gật đầu.
Bị gạt sang một bên Thi Giai Nghi tiến cũng không được, lui cũng không xong. Xấu hổ vô cùng đứng đó, chỉ phải lại lần nữa ra tiếng.
“Hoàng Thượng, thần nữ……”
“Đây không phải thiên kim Thi đại nhân sao? Sao cũng ở chỗ này vậy?” Từ Như Ý kinh ngạc, như là mới phát hiện ra nàng.
Những lời này, làm Thi Giai Nghi càng chịu không nổi. Nàng đã tới nơi này rất lâu được chưa!
“Thần nữ……”
“Không cần đa lễ, cũng đừng quỳ xuống!” Từ Như Ý cười hì hì nói, có vẻ rất phong độ.
Thi Giai Nghi: “……”
Sắc mặt nàng ta khó coi cực kỳ. Nàng ta đâu có định hướng nàng quỳ xuống?!
Từ lúc bắt đầu, đã không thích Ninh Phi cướp hết tất cả nổi bật của nàng rồi.
Tuy rằng nói quy tắc ở chỗ này, nhưng mình rõ ràng bị làm lơ. Nàng một người hiện đại, dựa vào cái gì phải ăn nói khép nép với những lão cũ kỹ?
Thi Giai Nghi hiện tại càng thêm bức thiết mà cảm thấy: Chỉ có lên làm nữ nhân Hoàng Thượng yêu nhất, chiếm cứ vị trí quan trọng nhất trong lòng hắn, mẫu nghi thiên hạ, trở thành nữ nhân tôn quý nhất thiên hạ này, mới không xấu hổ thế này nữa!
Nhưng mà, trước khi nguyện vọng được thực hiện, cần phải chịu đựng. Cũng chỉ trả lời: “Tạ nương nương.”
“Ngươi nhớ rõ đại ân này là được. Nhanh trở về đi. Biểu tỷ ngươi không thấy ngươi, nhất định sốt ruột chờ.” Từ Như Ý cố ý chọc giận nàng.
Dù sao cấp bậc chế độ ở chỗ này, nàng là nữ nhân Hoàng Thượng, dĩ nhiên có thể ngạo khí một ít. Hơn nữa, dù cho nàng khách khí, chẳng lẽ Thi Giai Nghi này thích nàng?
11/4/2020
Bị gạt sang một bên Thi Giai Nghi lại lo lắng.
Lực chú ý của Dạ Vô Thương đều bị bọn họ hấp dẫn đi, nàng uổng phí nửa ngày công phu, không thể cứ như vậy!
“Hoàng Thượng……” Thi Giai Nghi kêu lên, lộ ra một nụ cười tự nhận là điềm mỹ.
“Hoàng Thượng, Cẩm Nhi còn biết rất nhiều!” Từ Như Ý cắt ngang nàng.
Phụ tử người khác mười mấy năm không gặp, không thể chờ trong chốc lát lại đến tranh sủng sao?
Cho nên, nàng quyết đoán đứng trước mặt Thi Giai Nghi, chắn nàng ta kín mít, cười nói: “Cẩm Nhi thật sự rất thông minh, tuy rằng có thứ không thể vừa học đã biết ngay, nhưng Cẩm Nhi rất khắc khổ.”
Dạ Vô Thương nơi nào còn chú ý đến Thi Giai Nghi, lúc này tất cả tâm đặt hết trên người nhi tử.
“Là phụ hoàng xem nhẹ con……” Hắn có chút áy náy.
“Không có không có!” Dạ Dục Cẩm lập tức lắc đầu, “Như Ý tỷ tỷ nói, phụ hoàng không chỉ có một hài tử là nhi thần, khắp thiên hạ đều là con dân của phụ hoàng! Phụ hoàng tâm vì thiên hạ, mỗi ngày đều rất bận!”
Dạ Vô Thương nhìn nhìn Từ Như Ý cười ngọt ngào bên kia, nàng đang có chút tranh công mà nháy mắt.
Dạ Dục Cẩm lần đầu tiên nhìn thấy phụ thân mình nhiều năm nghĩ tới, hơn nữa không khắc nghiệt như hắn tưởng, lời nói cũng nhiều lên.
“Tỷ tỷ còn nói, chỉ cần Cẩm Nhi nỗ lực nhiều hơn, phụ hoàng nhất định sẽ đến gặp nhi thần. Vì thế mỗi ngày Cẩm Nhi đều phải đọc sách!” Tâm tính hắn như hài tử, còn không hiểu đến thu liễm, biểu tình tràn đầy kiêu ngạo.
Bộ dáng kia, quả thực chẳng khác mấy với nàng!
Từ Như Ý cũng thường xuyên như vậy. Lúc kiêu ngạo, tựa như phía sau có cái đuôi nhỏ, sắp vểnh đến tận trời!
Biểu tình đáng yêu kia, lần nào cũng khiến hắn cảm thấy sung sướng!
Dạ Vô Thương nghĩ, có lẽ là ngày nào đó không biết, nàng nhàm chán gặp được vị Đại hoàng tử này.
Hai người đều tương tự như thế, thế cho nên lập tức bên cạnh nhau!
Hắn vô cùng may mắn, đứa nhỏ này tựa như một tờ giấy trắng, người đầu tiên vẽ tranh lên trên là nàng.
Mà nàng, thế nhưng đắp nặn một hình tượng phụ thân tốt như thế trong lòng Dạ Dục Cẩm! Ngẫm lại đều cảm giác hổ thẹn.
“Đọc sách cũng cần chú ý nghỉ ngơi.” Dạ Vô Thương tỏ vẻ quan tâm.
“Dạ! Như Ý tỷ tỷ đã dặn, mỗi ngày ngủ đúng giờ, rời giường cũng đúng giờ. Phải dưỡng thành thói quen tốt.”
Dạ Vô Thương cười gật đầu.
Bị gạt sang một bên Thi Giai Nghi tiến cũng không được, lui cũng không xong. Xấu hổ vô cùng đứng đó, chỉ phải lại lần nữa ra tiếng.
“Hoàng Thượng, thần nữ……”
“Đây không phải thiên kim Thi đại nhân sao? Sao cũng ở chỗ này vậy?” Từ Như Ý kinh ngạc, như là mới phát hiện ra nàng.
Những lời này, làm Thi Giai Nghi càng chịu không nổi. Nàng đã tới nơi này rất lâu được chưa!
“Thần nữ……”
“Không cần đa lễ, cũng đừng quỳ xuống!” Từ Như Ý cười hì hì nói, có vẻ rất phong độ.
Thi Giai Nghi: “……”
Sắc mặt nàng ta khó coi cực kỳ. Nàng ta đâu có định hướng nàng quỳ xuống?!
Từ lúc bắt đầu, đã không thích Ninh Phi cướp hết tất cả nổi bật của nàng rồi.
Tuy rằng nói quy tắc ở chỗ này, nhưng mình rõ ràng bị làm lơ. Nàng một người hiện đại, dựa vào cái gì phải ăn nói khép nép với những lão cũ kỹ?
Thi Giai Nghi hiện tại càng thêm bức thiết mà cảm thấy: Chỉ có lên làm nữ nhân Hoàng Thượng yêu nhất, chiếm cứ vị trí quan trọng nhất trong lòng hắn, mẫu nghi thiên hạ, trở thành nữ nhân tôn quý nhất thiên hạ này, mới không xấu hổ thế này nữa!
Nhưng mà, trước khi nguyện vọng được thực hiện, cần phải chịu đựng. Cũng chỉ trả lời: “Tạ nương nương.”
“Ngươi nhớ rõ đại ân này là được. Nhanh trở về đi. Biểu tỷ ngươi không thấy ngươi, nhất định sốt ruột chờ.” Từ Như Ý cố ý chọc giận nàng.
Dù sao cấp bậc chế độ ở chỗ này, nàng là nữ nhân Hoàng Thượng, dĩ nhiên có thể ngạo khí một ít. Hơn nữa, dù cho nàng khách khí, chẳng lẽ Thi Giai Nghi này thích nàng?
11/4/2020
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.