[Xuyên Nhanh] Phương Án Hoa Thức Nghịch Tập Nam Thần
Chương 16: Thiên Kim Nữ Xứng VS Cuồng Duệ Thiếu Gia (15)
Cửu Công Chủ Lưu Bộ
11/03/2020
Edit: Ochibi
Khi không có việc gì, Tô Vân Hải vô thức bồi hồi ở căn nhà gần công ty.
Bởi vì, trước kia dù hắn ở nơi nào, vô luận đi đến đâu đều sẽ gặp được đại tiểu thư làm hắn chán ghét vô cùng.
Cô chẳng biết xấu hổ, ăn mặc quyến rũ dây dưa với hắn, dùng đủ loại biện pháp hấp dẫn hắn, lợi dụng hết thảy tiền bạc tiếp cận hắn......
Mà hiện tại, đối mặt với đường lớn náo nhiệt, lại không nhìn thấy bóng dáng của cô. Hắn cảm thấy trong lòng trống trãi, như là thiếu gì đó.
"Vân Hải, ở đây làm gì vậy?" Bạch Diệc Khả xuống lầu, phát hiện hắn đứng ở nơi đó xuất thần.
Tô Vân Hải thu hồi suy nghĩ, "Không có việc gì."
"Ha, tôi đây đi trước!" Bạch Diệc Khả thần thái sáng láng, đầu tóc được chải vuốt xuống không rối loạn.
Tô Vân Hải nhìn hắn.
Không cần hỏi, nhìn cậu ta như vậy chắc mười phần là đi hẹn hò với con gái. Mà cô gái kia, là người Bạch Diệc Khả mỗi ngày cứ nhắc mãi, Từ Như Ý!
"Diệc Khả, cậu nghiêm túc sao?"
"Đương nhiên! Tuy rằng chỉ tiếp xúc Từ đại tiểu thư cỡ ba tháng, nhưng cô ấy ngay thẳng chân thành, dáng người tướng mạo đều tuyệt nhất, nếu ai chướng mắt cô ấy hẳn là đôi mắt người đó có vấn đề...... A, thực xin lỗi, củ cải rau xanh còn có tình yêu. Hắc hắc, Vân Hải, nhưng tôi không nói cậu mắt nhìn kém nha. Bạch liên hoa của cậu cũng không tồi!"
Bạch Diệc Khả vô tâm nói, lại gây đau đớn vô cùng cho Tô Vân Hải.
Liễu Lan Nhân dù là thân thế, tướng mạo, dáng người đều không sánh bằng Từ Như Ý, càng không nói cô ta còn ý đồ bán thân, dùng tiền tài đổi lấy ích lợi!
Bạch Diệc Khả không chú ý tới biểu tình biến hóa của hắn, một lòng chỉ luyên thuyên về Từ đại tiểu thư, hết thảy nơi cô đều khiến anh thấy mới mẻ. Anh dùng hết loại thủ đoạn, nhưng người ta một chút cũng không động lòng.
"Vân Hải, Từ đại tiểu thư thích cái gì vậy?"
"Tôi làm sao biết được!" Tô Vân Hải càng phiền lòng, trong giọng nói không kiên nhẫn.
Bạch Diệc Khả đâm hắn một cú, anh kỳ quái: "Làm sao vậy?"
Nhìn đến ánh mắt mờ mịt của Bạch Diệc Khả, Tô Vân Hải trong lòng hối hận. Là hắn tự mình nghênh đón tình địch của mình, chắp tay đem cô gái hắn yêu nhường cho người khác!
Hiện tại theo đuổi, còn kịp sao?
Bạch Diệc Khả là anh em của hắn! Hắn nên làm gì bây giờ? Hoàn cảnh lưỡng nan hiện tại, tất cả đều là hắn gieo gió gặt bão!
"Diệc Khả, nếu có người coi trọng cô gái tôi thích, thì phải làm sao bây giờ?"
Bạch Diệc Khả khẩu khí thoải mái, vốn dĩ hắn không hứng thú mấy cái này. Anh cười: "Yên tâm đi, theo tôi thấy, Liễu tiểu thư trong lòng chưa chắc không có cậu. Chỉ cần dùng nhiều công phu một chút, nhất định sẽ tóm gọn được!"
"Nếu là Từ Như Ý thì sao?"
"Cậu là đại thiếu gia, cô ấy......" Diệc Khả ngây ngẩn cả người, "Cậu nói ai?"
"Diệc Khả, tôi cảm ơn cậu xa xôi vạn dặm trở lại Trung Quốc......"
"Dừng lại. Vân Hải, cậu có ý muốn gì? Cậu không phải thích Liễu Lan Nhân sao?" Bạch Diệc Khả cuối cùng cũng nghe rõ.
"Thực xin lỗi......"
"Cậu không cần xin lỗi, cậu chỉ cần tiếp tục yêu thương bạch liên hoa của cậu là được. OK?"
"Diệc Khả......"
"Đại thiếu gia, không cần nói giỡn. Tôi hiện tại rất bận, đi trước!" Bạch Diệc Khả nhìn chằm chằm hắn vài giây, xoay người rời đi.
Anh thật sự rất tức giận, rất phẫn nộ.
Bọn họ là anh em tốt nhất, thứ gì cũng có thể cho, duy nhất một việc này, anh tuyệt không thỏa hiệp!
Tô Vân Hải nhìn bối cảnh của mình, tâm tình phức tạp.
Hắn tự an ủi bản thân. Chỉ có Bạch Diệc Khả đơn phương thích Từ Như Ý, như vậy không tính là cướp đi nữ nhân của cậu ta.
Chuyển qua phía góc tường, Liễu Lan Nhân dứng dựa tường
Sắc mặt cô trắng bệch, môi cũng mất nhan sắc.
Vừa rồi này hai người đối thoại, một chữ không sót đều rơi vào lỗ tai cô.
31/10/2019
Khi không có việc gì, Tô Vân Hải vô thức bồi hồi ở căn nhà gần công ty.
Bởi vì, trước kia dù hắn ở nơi nào, vô luận đi đến đâu đều sẽ gặp được đại tiểu thư làm hắn chán ghét vô cùng.
Cô chẳng biết xấu hổ, ăn mặc quyến rũ dây dưa với hắn, dùng đủ loại biện pháp hấp dẫn hắn, lợi dụng hết thảy tiền bạc tiếp cận hắn......
Mà hiện tại, đối mặt với đường lớn náo nhiệt, lại không nhìn thấy bóng dáng của cô. Hắn cảm thấy trong lòng trống trãi, như là thiếu gì đó.
"Vân Hải, ở đây làm gì vậy?" Bạch Diệc Khả xuống lầu, phát hiện hắn đứng ở nơi đó xuất thần.
Tô Vân Hải thu hồi suy nghĩ, "Không có việc gì."
"Ha, tôi đây đi trước!" Bạch Diệc Khả thần thái sáng láng, đầu tóc được chải vuốt xuống không rối loạn.
Tô Vân Hải nhìn hắn.
Không cần hỏi, nhìn cậu ta như vậy chắc mười phần là đi hẹn hò với con gái. Mà cô gái kia, là người Bạch Diệc Khả mỗi ngày cứ nhắc mãi, Từ Như Ý!
"Diệc Khả, cậu nghiêm túc sao?"
"Đương nhiên! Tuy rằng chỉ tiếp xúc Từ đại tiểu thư cỡ ba tháng, nhưng cô ấy ngay thẳng chân thành, dáng người tướng mạo đều tuyệt nhất, nếu ai chướng mắt cô ấy hẳn là đôi mắt người đó có vấn đề...... A, thực xin lỗi, củ cải rau xanh còn có tình yêu. Hắc hắc, Vân Hải, nhưng tôi không nói cậu mắt nhìn kém nha. Bạch liên hoa của cậu cũng không tồi!"
Bạch Diệc Khả vô tâm nói, lại gây đau đớn vô cùng cho Tô Vân Hải.
Liễu Lan Nhân dù là thân thế, tướng mạo, dáng người đều không sánh bằng Từ Như Ý, càng không nói cô ta còn ý đồ bán thân, dùng tiền tài đổi lấy ích lợi!
Bạch Diệc Khả không chú ý tới biểu tình biến hóa của hắn, một lòng chỉ luyên thuyên về Từ đại tiểu thư, hết thảy nơi cô đều khiến anh thấy mới mẻ. Anh dùng hết loại thủ đoạn, nhưng người ta một chút cũng không động lòng.
"Vân Hải, Từ đại tiểu thư thích cái gì vậy?"
"Tôi làm sao biết được!" Tô Vân Hải càng phiền lòng, trong giọng nói không kiên nhẫn.
Bạch Diệc Khả đâm hắn một cú, anh kỳ quái: "Làm sao vậy?"
Nhìn đến ánh mắt mờ mịt của Bạch Diệc Khả, Tô Vân Hải trong lòng hối hận. Là hắn tự mình nghênh đón tình địch của mình, chắp tay đem cô gái hắn yêu nhường cho người khác!
Hiện tại theo đuổi, còn kịp sao?
Bạch Diệc Khả là anh em của hắn! Hắn nên làm gì bây giờ? Hoàn cảnh lưỡng nan hiện tại, tất cả đều là hắn gieo gió gặt bão!
"Diệc Khả, nếu có người coi trọng cô gái tôi thích, thì phải làm sao bây giờ?"
Bạch Diệc Khả khẩu khí thoải mái, vốn dĩ hắn không hứng thú mấy cái này. Anh cười: "Yên tâm đi, theo tôi thấy, Liễu tiểu thư trong lòng chưa chắc không có cậu. Chỉ cần dùng nhiều công phu một chút, nhất định sẽ tóm gọn được!"
"Nếu là Từ Như Ý thì sao?"
"Cậu là đại thiếu gia, cô ấy......" Diệc Khả ngây ngẩn cả người, "Cậu nói ai?"
"Diệc Khả, tôi cảm ơn cậu xa xôi vạn dặm trở lại Trung Quốc......"
"Dừng lại. Vân Hải, cậu có ý muốn gì? Cậu không phải thích Liễu Lan Nhân sao?" Bạch Diệc Khả cuối cùng cũng nghe rõ.
"Thực xin lỗi......"
"Cậu không cần xin lỗi, cậu chỉ cần tiếp tục yêu thương bạch liên hoa của cậu là được. OK?"
"Diệc Khả......"
"Đại thiếu gia, không cần nói giỡn. Tôi hiện tại rất bận, đi trước!" Bạch Diệc Khả nhìn chằm chằm hắn vài giây, xoay người rời đi.
Anh thật sự rất tức giận, rất phẫn nộ.
Bọn họ là anh em tốt nhất, thứ gì cũng có thể cho, duy nhất một việc này, anh tuyệt không thỏa hiệp!
Tô Vân Hải nhìn bối cảnh của mình, tâm tình phức tạp.
Hắn tự an ủi bản thân. Chỉ có Bạch Diệc Khả đơn phương thích Từ Như Ý, như vậy không tính là cướp đi nữ nhân của cậu ta.
Chuyển qua phía góc tường, Liễu Lan Nhân dứng dựa tường
Sắc mặt cô trắng bệch, môi cũng mất nhan sắc.
Vừa rồi này hai người đối thoại, một chữ không sót đều rơi vào lỗ tai cô.
31/10/2019
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.