Xuyên Nhanh: Quyến Rũ Không Có Tội 1
Chương 59
Bình Tử
09/12/2018
Vết thương của Hải Bối Nhi đã gần khỏi hẳn, hiện tại đã lên da non, là một mảnh phấn hồng.
Ba thú nhân nhìn thấy lại cảm thấy đau lòng, giống cái nên được bọn họ nâng ở trên tay, làm gì giống Hải Bối Nhi vừa phải tìm đồ ăn lại còn bị thương.
“Có phải rất đau hay không? Đều do ta không tốt!” Ngón tay nhẹ nhàng lướt qua chỗ da non, ngón tay cảm nhận được làn da trắng mịn nhảy cảm mà run rẩy, trong mắt tràn đầy sự tự trách và hối hận.
“Không đau, đại xà tìm dược thảo cho ta dùng rất tốt.” Hải Bối Nhi mỉm cười, nàng lại không phải là giống cái yếu đuối mong manh, chỉ vết thường nhỏ thế này vẫn có thể chịu nổi.
Kim Bằng biết thật ra Hải Bối Nhi muốn trấn an hắn nhưng mà trong lòng hắn vẫn oán hận chính mình vô dụng, hắn ở trong lòng yên lặng lấy danh nghĩa Thần Thú ra thề, sau này tuyệt đối sẽ không để Hải Bối Nhi xảy ra những chuyện như thế này.
Nhìn diện tích vết thương của Hải Bối Nhi lớn như vậy thì biết lúc ấy nhất định nàng không dễ chịu, hắn sợ ngón tay của mình quá thô ráp, dứt khoát trực tiếp liếm cho nàng, dù sao nước bọt của thú nhân đều có thể có tác dụng chữa thương nhất định.
Vươn đầu lưỡi liếm từng chút từng chút một, nước bọt làm trắng nõn làn da lấp lánh tỏa sáng, hai thú nhân khác nhìn thấy cảnh tượng như vậy tất nhiên không muốn để một mình Kim Bằng độc hưởng, Kim Bằng liếm láp phần lưng, bọn họ lập tức bá chiếm cặp nhũ tiêm xinh xắn đáng yêu và cặp đùi thon dài.
Lúc trước Hải Bối Nhi bị Hổ Hùng và Lang Kỳ dạy dỗ đến mẫn cảm dị thường, mỗi tối bọn họ đều làm như vậy với nàng, bị ba giống đực liếm láp như thế, cho dù không chứa tình dục, cũng làm thân thể mẫn cảm của nàng động tình, tiểu huyệt không biết đã ướt từ khi nào.
Nàng không muốn để nhóm giống đực cho rằng nàng dâm đãng, cố gắng kẹp chặt hai chân, bàn tay nhỏ bé che cái miệng đang khép hờ không cho phát ra tiếng rên rỉ êm tai mềm mại nhưng đôi mắt đã sớm trở nên mê ly.
Lúc trước bọn Hổ Hùng gặp lại Hải Bối Nhi, trong lòng rất là vui vẻ, liếm láp miệng vết thương cũng không nghĩ tới chuyện kia nhưng trước mắt bọn họ chính là giống cái mà bọn họ yêu thương, từ từ đơn thuần liếm láp miệng vết thương chậm rãi thay đổi mục đích, bắt đầu khiêu khích nàng động dục, chỉ có Hải Bối Nhi đáng thương lại ngây ngốc cho rằng bọn họ vẫn chỉ đơn thuần liếm láp.
Ba thú nhân lưu lại ấn ký ái muội ở trên người nàng, ba bàn tay to lớn không ngừng lưu luyến sờ soạng giữa chân Hải Bối Nhi, mỗi khi sắp chạm vào tiểu huyệt trống rỗng lại dời đi, Hải Bối Nhi kiên trì không được, há miệng thở dốc, thỉnh thoảng phát ra một tiếng nức nở như tiếng mèo kêu, tay nhẹ nhàng đặt lên tay của bọn họ, giống như kháng cự lại giống như đòi hỏi nhiều hơn.
Hổ Hùng nhẹ nhàng tách đôi chân đã sớm vô lực ra, cầm lấy một bàn chân nhỏ trắng nõn như ngọc, ngậm lấy từng ngón chân mượt mà. Lang Kỳ dùng một ngón tay chơi đùa tiểu huyệt, làm cho tiểu huyệt chảy ra càng nhiều mật dịch, tí tách theo kẽ mông chảy xuống. Hai tay Kim Bằng nắm lấy cặp nhũ tiêm, dùng sức nhào nặn cặp nhũ tiêm nho nhỏ tạo thành các loại hình dạng, miệng ôn nhu hôn lên chỗ mẫn cảm ở cổ của nàng.
“A… Ha… Không muốn, các ngươi thật xấu… Không muốn cùng nhau chơi…” Ba giống đực cùng nhau hầu hạ nàng đến sảng khoái nhưng mà chờ đến lúc sau không biết có bao nhiêu chỗ sẽ phải gặp tai ương.
Ba người đều nói chuyện, càng thêm ra sức hầu hạ Hải Bối Nhi, đến tận khi làm nàng rên rỉ liên tục, cái miệng nhỏ thật lâu cũng không thể ngậm lại ngay cả nước miếng thơm tho đã chảy tới cổ cũng không biết.
Ba người liếc mắt nhìn nhau một cái, giống như đã đạt thành được một quyết định chung, bế Hải Bối Nhi lên, đặt ở trên giường, từng người từng người cởi hết y phục, ba cây côn thịt thật lớn nhảy ra, khiến nàng nhìn thấy vô cùng sửng sốt.
Hôm nay ba người muốn cùng nhau đến hay sao?
Ba thú nhân nhìn thấy lại cảm thấy đau lòng, giống cái nên được bọn họ nâng ở trên tay, làm gì giống Hải Bối Nhi vừa phải tìm đồ ăn lại còn bị thương.
“Có phải rất đau hay không? Đều do ta không tốt!” Ngón tay nhẹ nhàng lướt qua chỗ da non, ngón tay cảm nhận được làn da trắng mịn nhảy cảm mà run rẩy, trong mắt tràn đầy sự tự trách và hối hận.
“Không đau, đại xà tìm dược thảo cho ta dùng rất tốt.” Hải Bối Nhi mỉm cười, nàng lại không phải là giống cái yếu đuối mong manh, chỉ vết thường nhỏ thế này vẫn có thể chịu nổi.
Kim Bằng biết thật ra Hải Bối Nhi muốn trấn an hắn nhưng mà trong lòng hắn vẫn oán hận chính mình vô dụng, hắn ở trong lòng yên lặng lấy danh nghĩa Thần Thú ra thề, sau này tuyệt đối sẽ không để Hải Bối Nhi xảy ra những chuyện như thế này.
Nhìn diện tích vết thương của Hải Bối Nhi lớn như vậy thì biết lúc ấy nhất định nàng không dễ chịu, hắn sợ ngón tay của mình quá thô ráp, dứt khoát trực tiếp liếm cho nàng, dù sao nước bọt của thú nhân đều có thể có tác dụng chữa thương nhất định.
Vươn đầu lưỡi liếm từng chút từng chút một, nước bọt làm trắng nõn làn da lấp lánh tỏa sáng, hai thú nhân khác nhìn thấy cảnh tượng như vậy tất nhiên không muốn để một mình Kim Bằng độc hưởng, Kim Bằng liếm láp phần lưng, bọn họ lập tức bá chiếm cặp nhũ tiêm xinh xắn đáng yêu và cặp đùi thon dài.
Lúc trước Hải Bối Nhi bị Hổ Hùng và Lang Kỳ dạy dỗ đến mẫn cảm dị thường, mỗi tối bọn họ đều làm như vậy với nàng, bị ba giống đực liếm láp như thế, cho dù không chứa tình dục, cũng làm thân thể mẫn cảm của nàng động tình, tiểu huyệt không biết đã ướt từ khi nào.
Nàng không muốn để nhóm giống đực cho rằng nàng dâm đãng, cố gắng kẹp chặt hai chân, bàn tay nhỏ bé che cái miệng đang khép hờ không cho phát ra tiếng rên rỉ êm tai mềm mại nhưng đôi mắt đã sớm trở nên mê ly.
Lúc trước bọn Hổ Hùng gặp lại Hải Bối Nhi, trong lòng rất là vui vẻ, liếm láp miệng vết thương cũng không nghĩ tới chuyện kia nhưng trước mắt bọn họ chính là giống cái mà bọn họ yêu thương, từ từ đơn thuần liếm láp miệng vết thương chậm rãi thay đổi mục đích, bắt đầu khiêu khích nàng động dục, chỉ có Hải Bối Nhi đáng thương lại ngây ngốc cho rằng bọn họ vẫn chỉ đơn thuần liếm láp.
Ba thú nhân lưu lại ấn ký ái muội ở trên người nàng, ba bàn tay to lớn không ngừng lưu luyến sờ soạng giữa chân Hải Bối Nhi, mỗi khi sắp chạm vào tiểu huyệt trống rỗng lại dời đi, Hải Bối Nhi kiên trì không được, há miệng thở dốc, thỉnh thoảng phát ra một tiếng nức nở như tiếng mèo kêu, tay nhẹ nhàng đặt lên tay của bọn họ, giống như kháng cự lại giống như đòi hỏi nhiều hơn.
Hổ Hùng nhẹ nhàng tách đôi chân đã sớm vô lực ra, cầm lấy một bàn chân nhỏ trắng nõn như ngọc, ngậm lấy từng ngón chân mượt mà. Lang Kỳ dùng một ngón tay chơi đùa tiểu huyệt, làm cho tiểu huyệt chảy ra càng nhiều mật dịch, tí tách theo kẽ mông chảy xuống. Hai tay Kim Bằng nắm lấy cặp nhũ tiêm, dùng sức nhào nặn cặp nhũ tiêm nho nhỏ tạo thành các loại hình dạng, miệng ôn nhu hôn lên chỗ mẫn cảm ở cổ của nàng.
“A… Ha… Không muốn, các ngươi thật xấu… Không muốn cùng nhau chơi…” Ba giống đực cùng nhau hầu hạ nàng đến sảng khoái nhưng mà chờ đến lúc sau không biết có bao nhiêu chỗ sẽ phải gặp tai ương.
Ba người đều nói chuyện, càng thêm ra sức hầu hạ Hải Bối Nhi, đến tận khi làm nàng rên rỉ liên tục, cái miệng nhỏ thật lâu cũng không thể ngậm lại ngay cả nước miếng thơm tho đã chảy tới cổ cũng không biết.
Ba người liếc mắt nhìn nhau một cái, giống như đã đạt thành được một quyết định chung, bế Hải Bối Nhi lên, đặt ở trên giường, từng người từng người cởi hết y phục, ba cây côn thịt thật lớn nhảy ra, khiến nàng nhìn thấy vô cùng sửng sốt.
Hôm nay ba người muốn cùng nhau đến hay sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.